Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Hàn Mặc Phong nhìn gương mặt với kiểu không chút cảm xúc như thế của Trần Bảo Nhi thật là làm hắn khó đoán.
Nhưng rõ ràng gương hiện tại của cô đúng là gương mặt thất thần của một kẻ mà theo lối văn phong cực kỳ uyên bác của Hàn Mặc Phong chính là: đi vệ sinh xong mới phát hiện ra nhà vệ sinh hết giấy.
Đúng. Tại sao Hàn tổng lại nghĩ ra kiểu ví von vừa thực tế lại vô cùng dễ hiểu như thế!
Trần Bảo Nhi vừa ngẩng đầu lên, ngay lập tức thấy bản mặt của hắn đang tự mãn một chuyện gì đó, trong lòng lửa giận lại bùng lên phừng phực.
– Tự mãn cái! Hàn Mặc Phong, bản mặt anh lúc này...
.
Chưa để cô nói hết câu, hắn đã chen ngang bởi vì hắn đương nhiên biết những từ sau đó sẽ chẳng tốt đẹp gì.
– Em không cần phải nói. Anh biết, anh từ khi sinh ra đã ưu tú hơn người. Em không nên nói với anh với giọng như thế? Anh thật sự sẽ tổn thương, em có biết tâm hồn anh vô cùng non nớt hay không?
Trần Bảo Nhi nghe những câu nói kia thật muốn nôn hết những thứ trong người ra.
– Anh học đâu ra lối nói như thế?
– Bản thân anh vốn thông minh, chẳng cần phải học. Nhưng tại sao em lại bắt anh phải nói nhiều như thế. Em không thấy anh rất mệt sao?
– Hàn Mặc Phong, tôi bây giờ mới phát hiện ra. Anh thật sự rất hay nói. Mỗi câu từ anh dùng đều vô cùng thâm thúy. Ai nói anh lạnh lùng, ít nói thì kẻ đó hình như có vấn đề về não bộ!
– Trần Bảo Nhi, nếu em cho là vậy thì anh xin tuyên bố cho em hay, em lệch tư tưởng xã hội rồi. Ngôn ngữ chính là phương tiện để con người giao tiếp với nhau. Anh không dùng nó chẳng lẽ lại chạy đi dùng ngôn ngữ của người câm, người mù, người điếc trong khi mọi chỉ số sức khoẻ đều bình thường. Còn tốt nữa là đằng khác. Thứ hai, em nói anh hay nói thực ra cũng không đúng. Anh chả qua bị lây vì môi trường sống mà thôi. Mà ổ dịch bệnh ở đây chính là em.
– Anh dám.
.
.
– Trần Bảo Nhi. Hàn Mặc Phong tôi ra lệnh cho em, đằng sau quay. Lập tức đi đều về tập đoàn.
Hàn tổng hai tay chắp sau lưng. Đây chính là hình hài của Hàn quân nhân hơn chục năm về trước. Đúng là đẹp trai miễn chê. Nhưng
– Hàn Mặc Phong. Đừng nghĩ bản thân anh từng được rèn luyện trong môi trường quân đội có thể áp đặt thứ quân lệnh quay quay kia với tôi. Có quay anh tự đi mà quay, nếu không quay được thì tôi tát cho anh quay.
Trần Bảo Nhi giơ tay. Ai nói cô không dám tát hắn.
– Này. Em thật là bạo lực. Trần Bảo Nhi, em dám đánh tôi.
Hàn Mặc Phong cầm lấy tay cô. Hắn tin chắc với lá gan nhỏ hơn con muỗi của Trần Bảo Nhi mà dám tát hắn thì cô hẳn thích mai không rời giường.
– Không tát. Nhưng tôi đẩy.
.
.
Trần Bảo Nhi rõ không biết sức lực từ đâu được khơi dậy liền đẩy hắn một cách mạnh mẽ. Làm Hàn tổng đang đứng ở trên vỉa hè liền lao thẳng xuống lòng đường.
Trần Bảo Nhi chưa bao giờ cảm thấy mình có thành tựu đến như thế. Đang còn cười hả hê thì sắc mặt chợt tái đi.
Từ phía xa, một chiếc xe đang lao về phía hắn. Mà hắn lại đang đứng dậy.
– Hàn Mặc Phong, cẩn thận.
– Sao?
– A.
.
.
Trần Bảo Nhi hét lên.
Chỉ thấy Hàn Mặc Phong lăn vài vòng trên mặt đường.
– Anh.
.
.
. Anh có chết không?
Hàn Mặc Phong nhìn Trần Bảo Nhi, mặt tái đi vì sợ. Cô đang sợ cho hắn sao. Thật là hạnh phúc chết mất. Nhưng mà phải doạ cho Trần Bảo Nhi một trận.
– Anh đau.
.
.
– Đau. Anh đau ở đâu. Gọi cấp cứu.
– Không.
– Sao?
– Bảo Nhi của anh. Có phải em biết anh rất yêu em nên em mới đối xử với anh như thế?
– Không. Không phải. Chỉ là em muốn dạy dỗ anh một chút.
Cuối cùng thì Trần Bảo Nhi cũng lộ rõ mặt. Muốn chỉnh hắn ư? Hắn còn chưa chỉnh cô sao cô dám chỉnh hắn. Mà Hàn Mặc Phong hắn đây sinh ra đã treo hai chữ hoàn hảo. Việc gì phải chỉnh với chả hình. Lần này thì cô xong rồi.
– Trần Bảo Nhi. Thực ra anh suốt đời này vẫn có một mong ước chưa thể thực hiện nổi. Anh mong em thực hiện giúp anh?
– Được. Em sẽ giúp.
– Lấy anh nhé. Em yêu!
– A.
.
.
Trần Bảo Nhi trong não liền như mới phát hiện ra thứ gì đó.
Nhưng một cảm giác mát lạnh xuyên thấu vào ngón tay. Khi nhìn xuống. Nhẫn. Một chiếc nhẫn tự bao giờ đã lấp đầy chỗ trống của chiếc nhẫn cũ.