Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Hàn Mặc Phong bước vào, khẽ đóng cửa rồi nhìn gương mặt thất thần của cô chút ít.
– Hàn Mặc Phong.
– Có anh ở đây.
Hàn Mặc Phong giống như nghe được quân lệnh, liền lập tức ngoan ngoãn đi lại.
– Anh thật ngoan ngoãn. Rất biết nghe lời? Anh thật giống như Bạch Bạch của em. Nhưng nó vẫn dũng mãnh hơn anh.
Trần Bảo Nhi vươn tay xoa xoa đầu hắn tựa như sủng nịnh vật cưng.
– Trần Bảo Nhi, làm sao em có thể so sánh không ngang bằng như thế? Bạch Bạch là chó. Con anh đương nhiên là một trang nam tử.
– Nam tử có nghĩa là nam chết? Hàn Mặc Phong, anh chết rồi à! Bạch Bạch của em cũng chết rồi. Anh có gì thì gửi lời hỏi thăm nó hộ em.
– Em...
.
– Hàn Mặc Phong. Em buồn. Em muốn khóc!
– Khóc đi. Anh đâu cấm em khóc. Anh có sở thích nhìn người khác rơi nước mắt. Đặc biệt là em. Khi em khóc rất đẹp, đẹp như hotgirl ma quỷ hiện hình vào ban ngày vậy.
Vài phút sau.
.
.
– Này. Em khóc thật sao?
Hàn tổng bất lực nhìn Trần Bảo Nhi đang khóc mà ôm vào lòng.
– Em không biết. Em không biết vì sao lại trả lại con cho cô ta dễ dàng như thế? Em có sai không.
– Vợ của anh thì không bao giờ sai. Theo con mắt kinh doanh của anh thì điều đó rất tốt, rất tuyệt vời. Em nói xem, em đang mang thai, sau này em chắc chắn sẽ yêu thương con ruột của em hơn Hàn Hàn kia. Chi bằng cứ để cho nó đi với ba mẹ nó. Thứ hai, nếu em nuôi nó, sau này anh lại phải đau đầu với việc chia tài sản. Lỡ lại xảy ra tình tiết cẩu huyết như gia đình em thì sao? Anh không muốn sau này con trai anh mới vài tuổi đã lon ton chạy đến hỏi anh việc chia tài sản như thế nào? Em hiểu không.
– Hiểu.
.
.
Trần Bảo Nhi mơ hồ nghe những đạo lý kia rồi phút chốc lại lắc lắc đầu.
– Không hiểu.
– Lời nói em thật phi lý trí. Khốn nạn. Trần Bảo Nhi, sao em lại bẩn như thế! Khóc bản hết áo anh rồi. Trời. Lại còn cả nước mũi nữa. Em có biết là anh mới thay đồ không?
– Hàn Mặc Phong, không phải là nước mũi, mà là nước mắt. Chỉ nó chảy qua mũi thôi. Bẩn cái quái gì. Người em hai ngày không tắm rửa anh vẫn hôn đấy thôi. Đừng làm như anh sạch sẽ lắm.
Trần Bảo Nhi vênh mặt.
– Trần Bảo Nhi, em thật lười. Hai ngày không tắm?
– Từ 23 giờ đêm qua đến 1 giờ sáng nay không phải hai ngày sao?
– Em.
.
.
Hàn Mặc Phong lập tức im miệng trước kiểu lý giải của cô.
– Hàn Mặc Phong, anh muốn con trai hay con gái hả?
– Anh sao? Đều như nhau. Không phải đều là con do anh sinh ra sao. Nhưng anh không chắc sẽ yêu thương con gái nổi đâu. Anh biết em sẽ ghen đến nỗi gây chiến mất?
– Em đâu đến nỗi đó?
Trần Bảo Nhi nhìn thẳng vào bản thân mà thốt lên.
– Vậy hồi nãy ai đe doạ Trần Bảo Linh. Còn hỏi Hàn Hàn có phải con của anh không nữa! Anh chỉ cho em giống thôi. Anh cũng chẳng có đứa con nào có IQ hạn hẹp như thế đâu!
– Em đe doạ sao? Chỉ là cảnh cáo thôi. Anh đừng có mà ảo tưởng.
– Ừ. Anh không ảo tưởng.
Hàn Mặc Phong khẽ vuốt tóc cô.
– Anh không thích con gái thật sao? Lỡ em sinh ra con gái thì sao?
– Cũng không sao. Nhưng giới tính con anh, anh đương nhiên biết mình gieo vào đó loại gì.
– Anh.
.
. Đáng ghét!
– Trần Bảo Nhi, anh nói cho em biết. Con gái vô cùng phiền phức. Giống như Hàn Hàn vậy. Sáng mai ngủ dậy sẽ phải chạy qua chạy lại để chọn váy. Rồi lại buột tóc. Hết buột tóc lại chọn giày. Chưa kể sau này lại phải sinh con. Nói chung, anh cảm thấy cuộc đời phụ nữ thật bất hạnh.
– Anh đang thương phụ nữ à?
Trần Bảo Nhi khẽ cười. Hắn không ghét con gái, chỉ là hắn không muốn con gái phải chịu khổ trên đời. Đúng là người cha tốt.
Nhưng ý nghĩ kia của cô lập tức bị hắn vùi dập một cách tả tơi.
– Không thương phụ nữ. Chẳng lẽ anh thương đàn ông. Trần Bảo Nhi, anh không có gay. Em không thấy sao? Làm đàn ông rất tuyệt. Ví dụ như anh làm, mà em chịu. Đúng không con trai.
Hắn khẽ đặt tay xoa xoa phần bụng hơi nhô ra của cô.
– Đồ độc ác.
Trần Bảo Nhi cầm gối, đập vào đầu hắn.
Sao hắn có thể nghĩ ra những thứ đen tối như thế?
– Bà xã, ngủ thôi. Anh rất buồn ngủ.
– Sao? Anh không thấy bẩn à!
– Không sao. Anh thấy nước mắt của em có một mùi vị rất riêng.
Hàn Mặc Phong nhẹ nhàng ôm Trần Bảo Nhi vào lòng thật chặt như sợ cô thoát đi khỏi vòng tay hắn.
– Anh ôm em chặt quá. Em đau.
– Anh xin lỗi.