Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Trần Bảo Nhi sinh ra vốn chẳng thông thạo mấy về đường đi, lại thêm một chút lười nhác sẵn có trong người nên chỉ biết phụ thuộc vào những người kia. Càng vào sâu, mọi người tự tách nhau theo nhóm nhỏ. Trần Bảo Kinh không ngần ngại mà kéo cô đi theo nhóm của mình. Trần Bảo Nhi đương nhiên rất tin người, tin người đến mù quáng.
- Bọn tớ phải ra kia một lát. Cậu đợi bọn tớ ở đây mười phút được không?
Trần Bảo Nhi gật đầu cái rụp, ngoan ngoãn ngồi xuống mà yêu đời nhìn ngắm cảnh vật tươi đẹp. Mười phút trôi qua, Trần Bảo Linh và những người kia chưa có dấu hiệu muốn quay lại. Trần Bảo Nhi bắt đầu lo sợ cho bản thân. Cô bắt đầu nghĩ đến việc bị những người kia chơi xấu. Nhưng vốn dĩ từ khi cô bắt đầu bước theo đã bị chơi xấu. Chỉ là cô quá tin người.
- Trần Bảo Linh.
Cô hét lên, nhưng đáp lại là tiếng vọng của núi rừng rộng lớn bao la.
Trần Bảo Linh đi ra cùng đám bạn về phía lớp. Họ biết trời sắp tối thì cũng đồng nghĩ với việc sẽ quay về khách sạn trong tối nay.
- Trần Bảo Linh. Cô ta quả thực không sao chứ?
- Một con nhỏ mồ côi chết trong đây thì ai quan tâm chứ.
Tất cả cùng đi ra phía rìa khu rừng. Cho đến lúc ra ngoài, Kin mới nhận ra Trần Bảo Nhi không có trong đoàn.
- Có ai thấy Trần Bảo Nhi không?
- Không!
Một số khẽ đáp.
- Không lẽ cô ấy bị lạc.
- Lạc gì chứ.
Một số lời bình luận được vang lên giữa đám đông lộn xộn. Kin bắt đầu cảm thấy lo lắng.
- Chắc cậu ấy bị lạc. Chúng ta quay lại tìm.
- Kin. Cậu điên sao. Hoàng hôn rồi. Không thu xếp lều trại về sao?
- Nhưng vẫn còn thiếu một người.
- Làm sao có thể tìm. Đã chiều muộn thì bên trong rừng sẽ chẳng khác gì đêm. Lỡ có chuyện gì xảy ra thì liệu cậu có thể chịu nổi trách nhiệm.
- Nhưng...
.
- Kin. Cô ấy về trước rồi. Cô ấy đã nói với tớ.
Trần Bảo Linh cất giọng, thật sự phá tan mọi thứ bế tắc trước mắt.
Kin nghi hoặc nhìn cô ta với dáng vẻ không tin cậy nhưng trong tình huống như thế thì cuộc phải tin. Hàn Mặc Phong trong lều nghe lời tranh cãi bên ngoài thì không thể không cau này cho được. Sống trong nội thành cô còn chưa thông thạo đường chứ chưa thể tính đến ngoại thành chưa một lần đặt chân. Hàn Mặc Phong rời khỏi lều một cách lặng lẽ, tránh gây sự chú ý mà tiến dần vào màn đêm của cánh rừng hoang vu như con quái vật khổng lồ nuốt trọn hắn.
Trần Bảo Nhi càng lúc càng hoảng loạn, cảm giác sợ hãi ăn mòn lý trí cô. Cô vừa đi, đi mà như chạy, lạc lỗi trong mê cung mà tạo hóa dựng nên. Cành cây quẹt vào tay cô, đau quá. Máu còn rướm ra, nhưng cô không còn quan tâm được nữa. Nỗi đau thể xác không thể làm nỗi đau tinh thần của cô giảm đi, hai nỗi đau hòa lại khiến cô giống như một con thỏ chạy trốn cái chết của thú dữ. Không có Hàn Mặc Phong , cô cảm thấy tuyệt vọng vô cùng, không gian đang nhuốm màu mực. Mọi vật ban ngày đẹp đẽ bao nhiêu thì bây giờ lại đáng sợ, rùng rợn biết bao nhiêu. Trong lúc sợ hãi, cô vô thức gọi tên hắn rất nhiều.
- Hàn Mặc Phong, Hàn Mặc Phong, anh ở đâu.
Hàn Mặc Phong đi sau vào rừng, dùng chiếc đèn pin trong bộ lều của cô. Chân hắn khựng lại, có tiếng hét vọng đến, quen thuộc vô cùng đang truyền vào tai hắn. Hàn Mặc Phong như điên dại. Cảm giác mất mát trỗi dậy từ sâu thẳm con tim.
Phía bên ngoài. Kin nhìn mọi người đang thu dọn mọi thứ, trong lòng vẫn chẳng có thứ gì nguôi ngoai . Tất cả nhìn lớp trưởng quyền uy, chỉ chờ ra quyết định.
- Kin. Đã lỡ rất nhiều thời gian rồi.
Trần Bảo Linh thúc dục.
- Tớ vừa gọi điện xác nhận. Trần Bảo Nhi chưa hề về khách sạn.
Đám đông bắt đầu đồn thổi. Một vài người nhóm lại đống lửa vừa tắt, lấy ánh sáng và chờ người đến.
Hàn Mặc Phong chiếu dọi, hắn quá vội nên quên không mang theo điện thoại, thật là một sự bỏ quên trầm trọng không thể tha thứ. Nếu hắn đem sẽ có thể xác định vị trí của cô nhanh hơn. Nhưng một điều Hàn Mặc Phong không ngờ tới, nếu hắn có đem theo điện thoại thì cũng chẳng làm được gì trong khi cô không mang. Hàn Mặc Phong quên mất rằng, hai chiếc điện thoại hiện tại đang ôm nhau ngủ trong góc lều.
Trần Bảo Nhi chỉ nghĩ đến việc vào rừng một lát rồi sẽ ra ngoài nhưng lại không cầm theo điện thoại làm gì. Ánh đèn trong tay Hàn Mặc Phong dừng lại trước một bụi rậm, gương mặt lạnh băng trở nên tái mét nhìn cảm tượng trước mặt. Trần Bảo Nhi của hắn nằm bất tỉnh dưới bụi rậm sát sườn vực.