Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Chương 1 - Gặp Mặt Boss Lạnh Lùng
Chương 2 - Bắt(1)
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Ốm Sao!!
Chương 17 - Bỏ Trốn Boss Tàn Ác
Chương 18 - Quan Tâm
Chương 19 - Hợp Đồng Yêu Điên Khùng Của Hàn Thiếu
Chương 20 - Học Viên Mới
Chương 21 - Ai Đó
Chương 22 - Đánh Ghen
Chương 23 - Đùi Gà? Em So Sánh Tôi Và Đùi Gà!
Chương 24 - Bị Ăn Đậu Hũ Trắng Trợn
Chương 25 - Qua Đêm Tại Nhà Đàn Ông Khác
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Tên Khốn Nạn
Chương 28 - Tôi Sẽ Bảo Vệ Em
Chương 29 - Trốn Tránh
Chương 30 - Kế Hoạch Kinh Doanh Cấp Tốc Người Yêu
Chương 31 - Sủng Yêu
Chương 32 - Giọng Điệu Của Hàn Phu Nhân
Chương 33 - Tiếp
Chương 34 - Dỗ Ngọt
Chương 35 - Vì Em Anh Sẽ Làm
Chương 36 - Kẻ Gây Ra Hiểu Lầm
Chương 37 - Ba Ngày Hai Đêm
Chương 38 - Quân Nhân
Chương 39 - Anh Đa Nghi
Chương 40 - Nhớ Anh Cũng Không Đến Mức Như Thế
Chương 41 - Chiêu Thức Áp Dụng Vào Tình Yêu Của Hàn Thiếu
Chương 42 - Xin Lỗi, Anh Không Nên Bỏ Ớt Vào Đường Vì Nó Làm Anh Cay Muốn Khóc Và Cũng Đau Tim
Chương 43 - Nỗi Đau
Chương 44 - Anh Vốn Là Thiên Thần
Chương 45 - Tiếp
Chương 46 - Trần Bảo Nhi, Em Chỉ Cần Ở Phía Sau Anh
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Hàn Thiếu Đang Ghen
Chương 50 - Sắp Đến Rồi
Chương 51 - Tra Tấn
Chương 52 - Một Lũ Vô Dụng
Chương 53 - Tiếp
Chương 54 - Bài Luận
Chương 55 - Đừng Cấm Anh
Chương 56 - Hàn Mặc Phong. Anh Điên Rồi
Chương 57 - Anh Rất Đảm Đang
Chương 58 - Bảy Ngày
Chương 59 - Ngày Đó
Chương 60 - Chương 43.5
Chương 61 - Chương 43.6
Chương 62 - Chương 43.7
Chương 63 - Cái Tên Của Cô
Chương 64 - Hàn Mặc Phong
Chương 65 - Nếu Hận Hãy Hận Tên Đàn Ông Của Cô. Tạm Biệt
Chương 66 - Đi Theo Tôi. Kiếp Sau Sẽ Đến
Chương 67 - Anna
Chương 68 - Chương 44.6
Chương 69 - Điều Tra
Chương 70 - Trần Thiếu
Chương 71 - Trần Bảo Nhi
Chương 72 - Trần Bảo Nhi. Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 73 - Chương 45.2
Chương 74 - Đồ Điên
Chương 75 - Anh Cầm Thú
Chương 76 - Lời Hắn Nói
Chương 77 - Hôn Phu Của Tôi. Em Ngày Càng Hài Hước
Chương 78 - Chương 46.2
Chương 79 - Chương 46.3
Chương 80 - Chương 46.4
Chương 81 - Chương 47
Chương 82 - Tiếp
Chương 83 - Tiếp
Chương 84 - Vị Cổ Đông
Chương 85 - Lời Cảnh Cáo
Chương 86 - Chiến Thuật Của Hàn Thiếu
Chương 87 - Tiếp
Chương 88 - Bản Tính Cầm Thú
Chương 89 - Tiếp
Chương 90 - Tiếp
Chương 91 - Khách Đến Nhà
Chương 92 - Hàn Hàn Nổi Giận
Chương 93 - Trần Bảo Nhi. Tôi Không Tin Em Không Quy Phục Tôi.
Chương 94 - Chuyển Mục Tiêu
Chương 95 - Kết Quả Ngoài Dự Tính
Chương 96 - Cơn Thịnh Nộ
Chương 97 - Tiếp
Chương 98 - Là Em Giết Con Tôi.
Chương 99 - Tại Sao Ba Năm Trước Em Không Chết Đi?
Chương 100 - Quyết Định
Chương 101 - Tiếp
Chương 102 - Gặp Gỡ
Chương 103 - Phát Hiện.
Chương 104 - Tiếp
Chương 105 - Thiết Lập Chế Độ Nữ Quyền.
Chương 106 - Tiếp
Chương 107 - Hàng Xóm Kiêm Osin Phụ Trách Ấm Giường.
Chương 108 - Tiếp
Chương 109 - Giông Tố
Chương 110 - Tiếp
Chương 111 - Bắt Đầu Hay Kết Thúc?
Chương 112 - Tiếp
Chương 113 - Tiếp (2)
Chương 114 - Sự Hiện Diện Bất Ngờ.
Chương 115 - Tiếp
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Về Nhà
Chương 120 - Tin Vui
Chương 121 - Tin Vui
Chương 122 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 123 - Sự Thật Là Như Thế
Chương 124 - Hàn Hàn
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Kết
Chương 127 - Ngoại Truyện 1 Chăm Sóc Phụ Nữ Mang Thai. Rất Khó
Chương 128 - Ngoại Truyện 1.1
Chương 129 - Chương 1.2
Chương 130 - Mgoại Truyện 1.3
Chương 131 - Ngoại Truyện 1.4
Chương 132 - Ngoại Truyện 2 Thế Giới Quan Biến Thái
Chương 133 - Ngoại Truyện 3
Chương 134 - Ngoại Truyện 4. Chỉ Sợ Không Đẻ Được
Với một người mạnh mẽ như hắn, trong mắt thì cô chính là một cô gái cần phải bảo vệ. Mỗi khi ngón tay hắn chạm vào da thịt cô, thân thể Trần Bảo Nhi lại khẽ run lên. Hàn Mặc Phong cũng thật sự cảm thấy được hơi thở yếu ớt của cô.
Trần Bảo Linh lo lắng đi đi lại lại trước hành lang, dường như đang do dự điều gì đó.
- Vào đi.
Giọng nói từ bên trong vọng ra.
Trần Bảo Linh hít sâu như sắp đối mặt với án tử hình, đẩy cửa bước vào. Vẫn tối như thế, ánh đèn bàn vẫn sáng và người đàn ông đó vẫn đứng trầm tĩnh bên cửa sổ nhìn xuống màu đen cử khung cảnh.
- Anh. Em là kẻ vô dụng. Một chút việc nhỏ cũng làm không xong. Hàn Mặc Phong đã cứu cô ta. Em xin lỗi, nhưng xin anh hãy cứu em. Hàn Mặc Phong sẽ không tha cho em đâu.
Trần Bảo Linh quỳ xuống, chất giọng đáng thương.
- Không phải cô thích chơi đùa sao?
Người đàn ông kia không hề có ý định quay lại mà nhìn cô gái kia đang quỳ phục trên sàn nhà lạnh lẽo.
- Em...
. Đứng. Em đang muốn chơi đùa với cô ta.
- Bởi Hàn Mặc Phong?
- Em.
.
.
Trần Bảo Linh sững người.
- Xin anh hãy cứu em!
- Chết đi.
Người đàn ôm gằn giọng.
- Anh.
.
. Xin anh. Cầu xin anh!
- Cút.
Trần Bảo Linh vội vã lui ra trước khi người đàn ông kia nổi giận mà giết chết cô. Khoé môi tà mị của con người luôn đứng trong bóng đêm cong lên.
- Một lũ vô dụng.
Sau ba ngày ngủ dài, Trần Bảo Nhi bắt đầu tỉnh dậy trong một trạng thái có nhiều năng. Cũng có thể coi là dư giả. Điều đầu tiên muốn xác nhận chính là.
.
. Mình đã chết hay chưa. Ánh mắt dừng ngay tại người đàn ông cương nghị, có chút lạnh lùng đang ngồi trên sofa, bắt chéo chân, tài liệu đặt trên đùi. Mặt bàn thấp bé, những tập hồ sơ, hợp đồng được bày ra khắp cùng với chiếc laptop đang mở và một ly càfê uống dở. Mắt thì chăm chút vào đống giấy tờ kia. Nhìn xem, phong cách làm việc của Hàn tổng nói quyễn rũ làm sao? Thảo nào phụ nữ đánh nhau vì hắn nhiều đến thế. Trần Bảo Nhi thuận thế nghiêng người mà nhìn hắn.
- Em không cần phải nhìn anh như thế?
Lời nhắc của hắn khiến da mặt Trần Bảo Nhi vốn đã mỏng nay lại ửng đỏ làm người ta muốn yêu vô cùng. Hàn Mặc Phong liền thả tập tài liệu kia xuống, đi lại phía giường.
- Cuối cùng cũng chịu tỉnh lại?
Trần Bảo Nhi im lặng, rõ là đang tận hưởng sự sủng ái của người đàn ông bên cạnh.
- Không có gì để nói với anh?
- Không.
Cô đáp.
- Không than vãn hay khóc lóc.
- Nhưng mà em đã không khóc.
- Sao?
Hàn Mặc Phong cau mày.
- Không khóc khi họ đánh em.
- Tại sao?
- Vì em nghĩ mình cần mạnh mẽ, em ghét sự thương hại.
- Như thế bọn chúng sẽ ra tay tàn bạo hơn. Em không nghĩ đến sao?
- Đúng. Nhưng em cũng mạnh mẽ kiên cường hơn vì.
.
.
- Vì sao?
- Vì em tin anh sẽ đến.
- Nếu anh không đến.
- Anh dám.
Bỗng. Một tiếng động vô duyên mà xen vào. Cái bụng trống rỗng của Trần Bảo Nhi đang biểu tình dữ dội. Đến hắn cũng nhìn xuống cái bụng của cô.
- Đói?
- Một chút.
- Nói dối.
Hàn Mặc Phong khom lưng định bế cô thì.
.
.
- Này. Anh định làm gì?
- Bế em. Không lẽ em nghĩ anh định quỳ xuống cầu hôn em sao?
- Không cần.
Trần Bảo Nhi lại bắt đầu hoạt động tế bào xấu hổ.
- Mặt lại đỏ rồi. Mạch máu trên mặt em nhiều thật. Là em nói không cần đấy.
Hàn Mặc Phong đứng dậy, quay người đi ra trước. Trần Bảo Nhi lúc bấy giờ mới xuống giường, chân hơi tê nên không thể đi được. Liền ngã ngay xuống. Trần Bảo Nhi không lẽ bây giờ liền bò xuống dưới nhà sao. Không thể! Như thế quá nhục nhã.
- Thế nào! Phục không?
Hàn Mặc Phong đứng khoanh tay trước ngực, nhìn cô đang ngồi dưới sàn mà nhìn lên.
- Em yêu, sàn nhà có lạnh không?
- Giúp em.
- Hồi nãy em vừa từ chối anh.
- Không lẽ anh để em nhịn đối đến chết sao?
- Không. Nhưng em có thể bò xuống?
- Hàn Mặc Phong.
Trần Bảo Nhi dường như hét lên.
- Vâng. Nữ hoàng của anh. Anh thật sự không dám chọc giận em.
Trần Bảo Nhi liền được Hàn tổng hộ tống xuống nhà. Ăn một bữa thật nhìn giống như là không còn gì để mất.
- Em bị bỏ đói mấy ngày rồi?
- Ba ngày rưỡi, tổng cộng là 84 giờ, 5040 phút, 302400 giây.
- Thiên tài.
Trần Bảo Nhi sau khi nhận ra tình yêu cao cả với Hàn tổng thì số ngày nghỉ học nhiều hơn cả số ngày đi học. Hơn cả tuần vẫn bị cấm cửa trong phòng như tù binh. Đến ngày được quay lại cuộc sống bình thường của mình thì Hàn Mặc Phong yêu quý lại hùng hổ đặt bên cạnh cô hai tên vệ sĩ vô cùng đẹp trai, lạnh lùng, lúc nào cũng kè kè bên người. Lại cộng thêm siêu xe đưa đón làm học viện một phen náo loạn. Tò mò xuất thân của cô.