Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Cập nhật: 09/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 2,805,728
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

Buổi sáng, có người gõ cửa , ngoài cửa vang lên âm thanh ôn nhu của bà Phó, " Phồn Tinh, con đã dậy chưa?"

Diệp Phồn Tinh mở mắt ra, từ trong cơn mộng mị tỉnh lại.

Bị Phó Cảnh Ngộ hành cả đêm, ngủ cũng không yên, ngay cả nằm mơ cũng cảm giác trên người mình như có khối đá lớn đè ép.

Vào lúc này hoàn toàn tỉnh , ngược lại buông lỏng không ít.

Cô ngồi dậy, nhìn quần áo trên người mình đã

Chắc là Phó Cảnh Ngộ trước khi đi đã thay giúp cô .

Anh đi từ sớm không đợi cô tỉnh lại.

Tên chết tiệt !

Cô có chút hối hận, sớm biết như thế tối hôm qua đã không để anh được nước làm tới , vậy cũng không đến nỗi ngủ đến giờ này...

.

Còn có thể đi tiễn anh .

Cô thật đúng là một cô vợ tồi mà

Diệp Phồn Tinh xuống giường, đi ra mở cửa, nhìn thấy bà Phó đứng ở cửa, nở nụ cười, nói "Còn chưa tỉnh ngủ à ?"

"Mẹ, sao mẹ lại tới đây ?" Diệp Phồn Tinh cảm thấy ngạc nhiên hỏi.

Bà Phó nói: "Cảnh Ngộ ra sân bay , mẹ đi tiễn nó , đúng rồi, mẹ định đến đây ở chơi với con vài hôm , Cảnh Ngộ nó sợ con ở nhà một mình buồn, được không?"

Vào lúc này Phó Cảnh Ngộ đã đi rồi.

" Vâng, được chứ ạ .

" Bà Phó muốn tới, Diệp Phồn Tinh thật sự cũng khá khẩn trương, cuối cùng thì cũng phải sống chung với mẹ chồng trong truyền thuyết ,

ai mà dám mở miệng nói không với mẹ chồng chứ !

Cô đi xuống lầu, bà Phó đã chuẩn bị điểm tâm cho cô .

Mẹ chồng cô cười tươi roi rói , trông rất là hiền từ , giống như Diệp Phồn Tinh chính là cục vàng mà Phó gia bắt được vậy .

Thật ra Diệp Phồn Tinh biết, đối với bọn họ , trừ Tô Lâm Hoan ra, thì muốn tìm một cô con dâu môn đăng hội đối, có học thức, hiền Thục đoan trang chẳng có gì khó khăn.

Nhưng người nhà họ Phó lại là thương yêu cô hết mực , từ khi cô trở thành vợ của Phó Cảnh Ngộ sau, bọn họ đều rất yêu thương cô .

"Sao mẹ cứ nhìn con vậy ?" Diệp Phồn Tinh bị nhìn chằm chằm cảm thấy có chút lúng túng.

Bà Phó nói: "Nghe nói tiểu thuyết của con được chuyển thể thành phim , tình hình như thế nào rồi ?"

"Dạ .

.

.

" Diệp Phồn Tinh nói: "Còn lâu mới ra rạp mẹ ạ, bên kia còn chưa bắt đầu bấm máy .

"

Bây giờ Bọn họ còn đang chuyển thể kịch bản, có lúc biên kịch sẽ cùng cô thương lượng vài chi tiết , đoàn phim bên kia cũng rất tôn trọng bản gốc, cũng muốn lắng nghe ý tưởng của Diệp Phồn Tinh .

Hình như đồ bữa cơm lần trước đi cùng Ngôn Triết cho nên bọn họ biết cô và anh ta có quen biết, thái độ với cô cũng rất khách sáo .

Có thể tôn trọng ý kiến của mình, Diệp Phồn Tinh đã rất vui rồi , hiện tại rất nhiều tiểu thuyết được chuyển thể thành phim , nhà sản xuất chỉ mượn danh truyện còn lõi phim thì qua loa lấy lệ, thay đổi nguyên tác , dân mạng cũng sào sáo cả lên .

Nếu như có thể phòng ngừa vấn đề này, Diệp Phồn Tinh đương nhiên là rất vui .

Bà Phó cười nói: " Khi nào phim ra rạp còn nhớ nói với mẹ một tiếng , mẹ sẽ bảo bạn bè người quen và đồng nghiệp cũ của mẹ ra rạp ủng hộ phim của con . Phồn Tinh nhà chúng ta giỏi quá đi mất ! Đúng rồi, hai ngày trước có người nhờ mẹ xin hộ chữ ký của con, khi nào rảnh con ký tặng cho mẹ với nhé .

"

Mặc dù ngay từ đầu mẹ chồng cô không nói, nhưng sau đó vẫn không nhịn được mà khoe với bạn bè của mình về cô con dâu tài năng .

Diệp Phồn Tinh gật đầu, " Vâng ạ .

"

Trong nhà cũng có sẵn sách, lúc trước chồng cô nổi hứng mua khá nhiều về nhà , nói cái gì mà mua về sưu tầm, giữ làm kỉ niệm .

Đợi lát nữa đem ra cho ký tên cho mẹ chồng là được.

Cơm nước xong, Diệp Phồn Tinh liền đến phòng sách cầm sách xuống dưới, ở ngay trước mặt bà Phó ký tặng tên.

Nhìn thấy mẹ chồng cô vui vẻ , trong lòng Diệp Phồn Tinh cũng vui lây .

Bà Phó lấy điện thoại ra lì xì qua Mo Mo cho cô , " Lì xì cho con đấy "

"Mẹ ơi không cần phải khách sáo vậy đâu ạ .

"