Cạm Bẫy

Cạm Bẫy

Cập nhật: 15/04/2024
Tác giả: Lucas
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 140
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
  
  

*Reng reng reng* tiếng chuông điện thoại vang lên , đánh thức Mạn Thanh còn đang ngái ngủ , cô lười nhác với tay lấy điện thoại , đặt lên tai:

“ Alo “

Giọng nói gấp gáp như loa phát thanh phóng vào tai cô , khiến cô phải đưa điện thoại ra xa , thì ra là cô bạn thân Phi Phi gọi đến:

“ Cô nương ơi là cô nương , mấy giờ rồi mà cậu vẫn còn ngủ , có dậy ngay không thì bảo , hôm nay là ngày sếp mới đi làm , cậu có muốn bị sếp để ý không “

Cái gì , sếp mới? , như không tin vào tai mình , Mạn Thanh hỏi lại:

“ Sếp...

.

sếp nào ? “

“ Sếp mới làm bên công ty mình chứ ai , nhanh lên , không là không kịp đâu “

Nghe tới đây cô cuống cuồng vùng dậy , xem lại đồng hồ , không xem thì thôi , xem rồi cô tá hoả * trời ơi , 7 giờ 55 phút , mình ngủ không biết trời trăng gì luôn * , cô vừa nghĩ vừa chạy nhanh đi vệ sinh cá nhân , chải tóc thay quần áo , lấy tạm chiếc bánh mì cắn trong miệng xách túi chạy đi làm.

Đến nơi làm việc là 8 giờ 25 , cô bước vội vào cửa , nở một nụ cười gượng:

“ Xin lỗi mọi người , hôm nay tôi đến muộn “

“ Xin chào “

“ Hi “

Giọng nói cô bạn Phi Phi vang lên.

“ Tiểu Thanh , bên này “

Một vài tiếng chào cô , một số im lặng , có giọng nói chua ngoa vang lên từ bàn làm việc trong góc , thì ra là bà trưởng phòng khó ưa Tư Lục Linh:

“ Giờ này mới đến , đón người khác về hay sao “

“ Tôi xin lỗi ạ , lần sau tôi sẽ chú ý hơn “

“ Hừ “

Vừa xin lỗi , cô vừa cười gượng , bà già khó ưa Tư Lục Linh kia nhìn cô , rồi hừ lạnh , tiếp tục làm việc , cô trở về bàn làm việc của mình , cất túi xách qua một bên , bắt đầu khởi động máy tính , cô bạn thân tiến lại gần cô:

“ Cậu có ổn không đó , mấy ngày hôm nay thấy sắc mặt cậu không được tốt , sảy ra chuyện gì sao ? “

“ Không có , mình ổn mà “

“ Thật không “

“ Thật mà “

“ Mấy ngày hôm nay tên bạn trai Từ Minh Dẫn không thấy gọi điện cho cậu nhỉ , không biết hắn làm cái gì nữa “

Nói đến đây , sắc mặt Mạn Thanh tối sầm lại , cô nhớ lại cái đêm định mệnh ấy , là hắn , tên khốn nạn đã lừa cô , phản bội cô chỉ vì một bản hợp đồng , nghĩ đến đây , toàn thân cô không nhịn được mà run rẩy , bàn tay siết chặt thành hình nắm đấm , thấy phản ứng của cô , Phi Phi hoảng sợ hỏi:

“ Tiểu Thanh , Tiểu Thanh , cậu ổn không , Tiểu Thanh “

Mạn Thanh giật mình quay mặt trả lời:

“ Tớ ổn , không cần lo cho tớ “

Phi Phi thấy sắc mặt Mạn Thanh không tốt , nên cũng không nói nữa , bất giác như nhớ ra chuyện gì , Phi Phi ghé vào tai Mạn Thanh thì thầm:

“ Hôm nay có sếp mới đến thay đó , nghe nói anh ta rất đẹp trai “

“ Thật sao “

“ Mình không rõ nhưng chắc là thật tại nhìn vẻ mặt của mấy bà kia kìa “

“ Vậy hả “

Thấy Mạn Thanh không hứng thú , Phi Phi bĩu môi:

“ Tiểu Thanh , cậu từ khi nào lạnh nhạt như vậy , còn phải là bạn của mình không vậy “

Biết lỡ lời , Mạn Thanh vội vàng xin lỗi Phi Phi , dỗ dành cô bạn thân rồi bắt tay vào làm việc , đồng hồ điểm 9 giờ 30 , một chiếc xe đi vào cổng công ty , mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cổng , tất cả mọi người đều chạy xuống , đứng dạt sang hai bên chừa một lối đi ở giữa , Mạn Thanh cũng bị cô bạn Phi Phi kéo đi , đứng một góc chờ đợi.

Từ trên xe , một thân hình cao lớn , mặc một bộ vest đắt tiền bước xuống xe , vừa bước xuống xe tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người anh ta , tiếng hò hét của đám con gái , phụ nữ vang lên , không rõ nhưng nghe cũng được vài từ * trời ơi mĩ nam * , * soái ca , nhìn em đi * , * đẹp trai quá * , * tôi chết mất , đẹp quá đi *

Phong thái lịch lãm , cao cao tại thượng , khuôn mặt điển trai , cực phẩm của cực phẩm , đốn ngã bao nhiêu trái tim phụ nữ , đẩy lòng ghen ăn tức ở của mấy tên đàn ông đến cực điểm , chẳng mấy chốc cửa công ty trở nên hỗn loạn , tiếng người hò hét , la ó , tạp âm lẫn lộn.

“ Tên sếp mới đẹp trai quá “

“ Tôi ghen tị quá đi , aaaaa “

“ Tức chết mất “

Cô bạn thân Phi Phi cũng hò hét , khen lấy khen để , còn Mạn Thanh chẳng mấy quan tâm , nhưng vì tò mò nên cô cũng ráng nhón chân lên coi thử , nhìn xong cô đứng hình mất 50 giây , tên sếp mới , là hắn , cô lắp bắp:

“ Không.

.

.

không thể nào.

.

.

sao.

.

.

sao lại là anh ta “

Thấy biểu cảm bất ngờ , ngơ ngác , ngã ngửa của cô , Phi Phi nói:

“ Đẹp trai lắm đúng không , cậu mê rồi chứ gì , hehe “

Mạn Thanh cạn lời , mê cái nỗi gì cô nhìn là muốn đánh hắn rồi , cô tránh hắn còn không được nữa là , lấy tạm lý do người không khoẻ , cô lên phòng làm việc của mình , nên bảo Phi Phi cứ ở đây , nói xong liền rời đi.

Còn anh bước xuống xe , xa xa thấy một bóng dáng người con gái quen thuộc đang quay lưng bỏ đi , anh cười nhẹ , khoé miệng khẽ cong lên , còn anh sau khi nhậm chức thì lên thẳng phòng tổng giám đốc , đồng hồ điểm 12 giờ trưa , Phi Phi lên tiếng:

“ Tiểu Thanh xong chưa chúng ta đi thôi “

“ Ừm , mình dọn dẹp tài liệu đã “

“ Oke “

Phi Phi đứng đợi Mạn Thanh , hai người bước ra khỏi phòng làm việc , tiến về phía nhà ăn , đằng sau có bóng dáng của một người đàn ông , chăm chú quan sát cô từ phía sau , khẽ cười:

“ Thỏ con , tìm thấy em rồi “

Nói rồi liền quay đi nơi khác , sau khi Mạn Thanh và Phi Phi lấy được phần của mình , kiếm một chỗ bàn còn trống chỗ ngồi xuống , đang chìm đắm trong đồ ăn cô thấy bóng dáng quen thuộc từ xa , vừa đi vừa nói chuyện với trợ lí bên cạnh , cô nhíu mày * là hắn * , tên thối tha Lãnh Hoàng , nghĩ tới đây cô ăn không ngon nữa , kiếm cớ đi vệ sinh chuồn khỏi nhà ăn.

Cô chạy đi vừa vặn rơi vào tầm mắt của anh , anh khẽ cười , mấy tên đứng quanh anh thấy vậy , mắt chữ O mồm chữ A , tên ác ma này lạnh lùng kiêu ngạo , bây giờ đang cười ư , có phải mơ không trời , Lãnh Hoàng ra hiệu cho mọi người trở về , con anh thì đuổi theo cô.

Mạn Thanh đi vào nhà vệ sinh , thuận tay hất một ít nước lên mặt , nước lạnh làm cho cô sảng khoái , dễ chịu hơn chút , từ đằng sau một cánh tay to lớn vòng qua eo cô , khoá cô lại , giật mình cô hét lên *Á* , thì một bàn tay to lớn chặn miệng cô lại:

“ Là tôi “

“ Sao anh lại ở đây , anh vào đây làm gì ? “

“ Đương nhiên là để gặp em “

“ Nực cười , buông ra , tôi phải ra ngoài “

Nghe cô nói , hắn khí thế bá đạo , trực tiếp ép cô vào tường , cưỡng hôn cô , mặc cô dùng sức giãy dụa , được một lúc hắn buông cô ra , cô đưa tay lên lau miệng , đôi mắt đỏ hoe , hai má và vành tai ửng đỏ , cô che miệng mắng:

“ Tên khốn nhà anh , có tin tôi la lên không “

“ Đừng “

Nói xong hắn dở bộ mặt tội nghiệp ra nhìn cô , còn cô đẩy hắn ra , vừa đẩy cô vừa nói:

“ Vậy thì tránh ra , tôi còn phải đi ăn “

“ Nếu tôi không tránh thì sao “

Dứt lời hắn bá đạo ép cô vào trong lòng , tay vòng qua eo mà cưỡng hôn cô * tên chết tiệt này hắn dám làm loại chuyện này ở đây ư * cũng phải , nơi này là của hắn , hắn muốn làm gì chẳng được , cô dùng sức kháng cự , đẩy hắn ra:

“ Anh bị điên à “

“ Sụyt im lặng “

Chưa nói xong miệng cô đã bị hắn bịt chặt , hắn kéo cô vào một trong các phòng của vệ sinh nữ , ép sát cô vào vách tường , cô nghe ngóng âm thanh bên ngoài , một giọng phụ nữ vang lên:

“ Sếp mới đẹp trai quá , đốn tim tôi mất rồi “

Một giọng nói khác vang lên:

“ Nam thần soái ca trong lòng tôi , thật muốn cưới anh ấy mà “

“ Thôi bà ơi , bớt ảo tưởng đi , người ta là sếp đó , ai đi để ý người như bà “

Giọng một người phụ nữ khác vang lên , như nói trúng chỗ hiểm , giọng người kia nói:

“ Kệ tôi , ai khiến bà quản , cấm tôi ảo tưởng được chắc “

Nghe tới đây , cô quay đầu nhìn anh , khuôn mặt này cũng quá đẹp rồi đi , mỗi tội ,

* hắn ta bị điên * còn anh cũng quay đầu nhìn cô , 4 mắt chạm nhau , Mạn Thanh kháng cự , hất tay hắn ra , nói bằng giọng mỉa mai:

“ Anh cũng được săn đón quá nhỉ “

“ Em ghen sao ? “

“ Có điên mới ghen với anh “

Hắn nhìn cô rồi cười , khoé miệng khẽ cong lên , không chần chừ hắn lại cưỡng hôn cô , lần này hắn hôn cô thật sâu , thật lâu , đến khi hắn buông cô ra , cô đã suýt bị hắn làm cho ngợp thở:

“ Thật sao ? “

“ Anh điên rồi , tránh ra cho tôi “

Thấy cô kháng cự như vậy , hắn vẫn mặt dày ,

luồn tay vào bên trong áo cô , chạm đến ngực cô , cô đỏ mặt , tay dùng sức đẩy bàn tay to lớn của hắn ra , quát nho nhỏ:

“ Anh điên hả , làm loại hành động này ở đây , buông tôi ra , a , ưm “

Chưa nói hết câu , tay anh đã chạm vào được nhũ hoa của cô , một tay xoa bên kia , một tay chạm vào nhũ hoa , từ từ miết chặt dùng sức , khoái cảm dâng lên khiến cô không nhịn được mà run rẩy , miệng rên rỉ , phát ra âm thanh nho nhỏ:

“ Ưm.

.

.

a , anh.

.

.

buông ra “

Nghe thấy động , đám người bên ngoài bồn rửa tay lên tiếng:

“ Mấy cô có nghe thấy gì không ? “

“ Nghe thấy gì ? “

“ Tôi rõ ràng nghe thấy âm thanh phát ra từ hướng kia “

Vừa nói , cô ta vừa chỉ tay về hướng cửa phòng đang đóng , thấy vậy , một giọng nói khác vang lên:

“ Cô nghe nhầm thì có , bọn tôi có nghe thấy gì đâu “

Sợ bị phát hiện , cô lấy tay bịt chặt miệng mình để không phát ra tiếng , còn tên chết dẫm kia càng được đà mà trêu chọc cô , cô nhìn hắn khẽ mắng:

“ Anh điên rồi , làm loại chuyện này ở đây , bị phát hiện thì phải làm sao “

Còn tên Lãnh thiếu chết tiệt đó đáp tỉnh bơ:

“ Em không kêu thì chúng ta sẽ không bị phát hiện “

Hắn nói xong thì tiếp tục làm việc của mình , cô thì run rẩy bóp chặt miệng , nhìn cô khổ sở để không phát ra tiếng hắn càng bị kích thích , liên tục trêu chọc hai nhũ hoa đang cứng như đá của cô mà cười , còn cô vừa phải chật vật giữ cho mình không phát ra âm thanh , vừa phải giữ thăng bằng , cô mắng:

“ Tên.

.

.

tên khốn “

“ Em mắng tôi là gì ? “

“ Tên khốn nhà anh “

“ Á “

Hắn miết chặt nhũ hoa của cô rồi thả ra , cô bị khoái cảm lấn át mà bất giác phát ra âm thanh rên rỉ , hắn nhìn cô , nhẹ giọng nói:

“ Em rên to vậy là muốn cho đám người kia biết à “

Như biết mình bị hớ cô bịt miệng mình lại , mắt nhìn trừng trừng về phía anh , hai mắt đỏ hoe , nhìn anh đầy giận dữ , còn hắn thì được đà mà cởi luôn chiếc áo khoác ngoài của cô , bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa bóp cặp ngực , bên kia đưa lên miệng mút chặt , đầu lưỡi uốn lượn , massage nhũ hoa trong miệng , cô bị khoái cảm vô hình xâm chiếm tâm trí , làm cho cô không tự chủ được mà run rẩy , tay bịt chặt miệng để không phát ra âm thanh:

“ umm.

.

.

ưm , a.

.

a.

.

.

a “

Anh buông cô ra, lúc này nhìn cơ thể bé nhỏ run rẩy trước mặt , khuôn mặt ửng đỏ , mắt đỏ hoe đang nhìn anh vẻ mặt giận giữ , bất mãn trong lòng , cô nức nở:

“ Anh.

.

.

anh.

.

.

tên “

Chưa dứt câu , cô lại bị cưỡng hôn , lần này , tay anh luồn xuống phía dưới hai chân cô , tay đưa vào phía trong chiếc váy , sờ đến nơi tư mật của cô , cô kháng cự nhưng bất thành , ngón tay của hắn vừa đưa vào , cả người cô đã run rẩy không ngừng , không tự chủ được mà lại phát ra âm thanh:

“ A.

.

.

ưm.

.

. , hức “

“ Thỏ con , em dâm thật đấy , mới có chút đã ướt thế rồi “

“ Khô.

.

.

không có , ưm.

.

. “

Anh luồn tay qua chiếc quần nhỏ của cô , đưa tay vào gần cánh hoa , xoa xoa liên tục , bị kích thích quá độ , cô không ngừng tuôn dịch thủy ướt đẫm tay anh , như chưa đủ , anh đút ngón tay của mình vào bên trong , khuấy đảo hang động ẩm ướt của cô.

“ Ưm.

.

.

a , đừng.

.

.

đừng mà.

.

. “

Cô rên rỉ , tay chân và cả người run rẩy không ngừng , hai tay bịt chặt miệng để không phát ra âm thanh to hơn.

Tiếng bước chân xa dần , có lẽ đám người đó đã rời đi , cô buông tay khỏi miệng mình , khuôn mặt ửng đỏ , hai mắt đỏ hoe nhìn anh:

“ Tên khốn nhà anh , quá đáng vừa thôi “

“ Tôi quá đáng ? “

Cô muốn rời đi nhưng anh kéo cô lại , đặt cô ngồi lên bồn , tay đóng cửa lại , khoá chặt , cô tái mặt , tên này định làm gì nữa vậy , khoá cửa xong , anh tiến lai phía cô , bàn tay vươn tới , cởi cúc váy , cởi váy cô xuống , cô hét lên:

“ Á , không.

.

.

. “

Chiếc váy bị lột ra , vứt một bên , cô khuôn mặt nước mắt giàn dụa , tay che lại nơi tư mật nhìn anh đầy tức giận , mặc kệ cô , anh kéo tay cô ra , luồn tay vào hang động ẩm ướt của cô , kích thích cô , tiếng rên rỉ nho nhỏ vang vọng khắp căn phòng , anh đưa mặt xuống nơi tư mật của cô , cởi nốt chiếc quần lót đã ướt đẫm dịch thủy của cô , đưa đầu lưỡi vào , bắt đầu khám phá.

Chiếc lưỡi uốn lượn bên trong cô , làm cho cô vừa nhột vừa sướng , toàn thân run rẩy , hai tay cố đẩy đầu anh ra , miệng rên rỉ:

“ Không , ưm.

.

.

đừng mà , không.

.

.

muốn.

.

.

á “

Mặc kệ cô có cầu xin , hắn không để tâm mà vẫn tiếp tục , anh liếm hết bên ngoài hai cánh hoa , xoa xoa đến viên thịt nhỏ bên trên, cuối cùng đưa lưỡi vào bên trong , lưỡi vừa vào bên trong , một khoái cảm khổng lồ ập đến với cô , cô cảm giác bên dưới có cái gì đó sắp trào ra , cô run rẩy:

“ Á.

.

ưm.

.

.

đừng mà.

.

.

xin.

.

.

xin anh.

.

.

tôi.

.

.

tôi sắp.

.

.

á.

.

. “

Chưa nói dứt câu , một dòng nước bắn ra từ bên trong cô , cô đã ra , ra rất nhiều , thấy thế , Lãnh Hoàng cười nhẹ , nhìn khuôn mặt đang thở gấp của cô mà ngứa ngáy không thôi:

“ Bé con , em dâm thật đấy , ướt hết rồi “

Cô ngồi trên thành bồn , cả người run rẩy vô lực dựa vào tường , hơi thở gấp gáp , đôi mắt dàn dụa nước mắt , nhìn anh bằng ánh mắt giận giữ , cô mắng:

“ Tên chết tiệt khốn nạn , tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu “

Nói rồi cô vơ vội chiếc váy và chiếc quần nhỏ , mặc lại rồi nhanh chóng rời khỏi đây , để anh lại một mình , anh khẽ liếm môi , nở một nụ cười thoả mãn , tiến đến bồn rửa tay , rồi rời khỏi nhà vệ sinh.

Còn về phần Mạn Thanh , cô mặc mỗi chiếc váy mà không mặc quần con , do khi tên khốn kia làm cô ra , cô đã làm ướt chiếc quần nhỏ , cảm giác không được thoải mái khiến cô không ngừng cọ xát 2 chân vào với nhau.

Đang miên man trong dòng suy nghĩ , một âm thanh quen thuộc vang lên:

“ Chút nữa đem bản báo cáo lên trên phòng giám đốc gặp tôi “

Nói xong hắn quay lưng rời đi , lại là tên khốn Lãnh Hoàng Dực , cô nhìn anh bằng ánh mắt tức giận , tay siết chặt tạo thành hình nắm đấm , trong lòng đầy bất mãn , nhưng không thể làm gì được , còn hắn thì khá ung dung , và không mảy may quan tâm , miệng vẫn còn nở một nụ cười với cô , xem đến đây , cô tức nổ đom đóm mắt , cô thở dài * không biết hắn còn định làm gì cô nữa đây *