Một ngày đẹp trời đầu tháng 2...
.
.
.
.
.
.
.
Cô gái tóc hồng giữ chặt chiếc mũ rộng vành.
.
.
.
.
Ngước lên nhìn tán lá xanh ngắt.
.
.
.
.
Tay còn lại.
.
.
.
Nắm chặt bàn tay to lớn của ai đó.
.
.
.
.
.
.
- Chưa bao giờ em ra khỏi làng mà không phải làm nhiệm vụ đó. - Sakura nhoẻn miệng cười.
.
.
.
.
.
Không đáp lại.
.
.
.
Chàng trai tóc đen ngắm nhìn cô kunoichi nhỏ bé.
.
.
.
.
.
Nhìn cái váy xòe màu bạc hà đang tung bay trong gió.
.
.
.
Nhìn đôi mắt ngọc bích long lanh quan sát mọi nơi.
.
.
.
.
.
Đút tay vào túi quần.
.
.
.
Đôi mắt lạnh lẽo của anh.
.
.
.
.
.
trở lên ấm áp đến kì lạ.
.
.
.
.
.
.
"- Đi cùng với anh là sao ạ? - Sakura ngạc nhiên.
- Anh sẽ đưa em đi nghỉ. - Chàng trai Uchiha nói ngắn gọn.
.
- Cả 1 tháng á, Sasuke-kun.
.
.
.
.
?
- Hnm.
.
.
- Tuyệt vời, Sasuke-kun!
"
.
.
.
Sau cuộc hội thoại ngắn ngủi đó.
.
.
.
hôm nay.
.
.
.
.
.
.
cả hai đã rời khỏi làng.
.
.
.
Với một tâm trạng cực kì thoải mái.
.
.
.
.
.
.
.
- Em muốn đi đâu?
- Đi đâu cũng được miễn là có anh.
.
.
.
.
.
Sasuke đỏ bừng mặt khi nghe câu trả lời của Sakura.
.
.
.
.
Vội vàng quay nhanh sang một bên.
.
.
.
.
.
" Chết tiệt.
.
.
" - Sasuke bực tức với khuôn mặt chống đối chủ nhân của mình.
.
.
.
Rồi đột nhiên.
.
.
.
Anh ngớ người ra.
.
.
.
Sực nhớ đến một điều gì đó.
.
.
.
.
.
" Đỏ.
.
.
.
Chính nó.
.
.
.
.
"
.
.
Đột ngột dừng lại.
.
.
.
Chàng trai tóc đen kéo nhẹ cô kunoichi đi đằng trước.
.
.
.
.
.
- Chuyện gì vậy Sasuke-kun? - Sakura thắc mắc khi bị kéo giật lại.
.
- Đi thôi.
.
Giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc.
.
.
.
Sasuke nắm tay Sakura chạy nhanh về phía trước.
.
.
.
nhắm thẳng hướng biên giới làng Lá và làng Nước nóng.
.
.
.
.
- Từ từ thôi, Sasuke-kunnnnnn! - Sakura hét lên
- Nếu không nhanh sẽ không kịp đến đó trước khi tối đâu. - Sasuke giải thích.
- Nhưng.
.
.
.
-.
.
.
.
.
. - Vẫn không ngừng chạy, Sasuke nhìn Sakura chờ đợi.
.
.
.
- .
.
.
.
Em đang mặc váy mà! - Sakura vừa nói vừa xấu hổ. Lúng túng che váy khỏi bay tứ tung.
.
.
.
.
Sasuke nhìn Sakura.
.
.
.
Anh lắc đầu.
.
.
.
nhận xét.
.
.
.
.
.
- Em thật phiền phức!
.
.
Anh nhanh chóng thả tay ra khỏi Sakura.
.
.
Chạy chậm lại cho đến khi Sakura ngang tầm với mình.
.
.
.
.
Rồi đột nhiên.
.
.
Chàng trai tóc đen bế thốc Sakura trong lòng bàn tay.
.
.
Rút thanh Kusanagi bên hông để trong lòng cô kunoichi tóc hồng.
.
.
.
Tăng tốc.
.
.
.
.
.
.
- Gì vậy?- Sakura tròn mắt nhìn Sasuke- Thả em xuống đi, Sasuke-kunnnnn.
.
.
- Cái váy của em không thể cản trở anh được. - Sasuke đáp lại bằng một cái nhếch môi đầy châm chọc.
.
.
.
.
.
Cứ thế.
.
.
.
Họ tiến về phía trước.
.
.
.
.
.
.
Sasuke cứ bế Sakura mà chạy suốt hàng giờ đồng hồ.
.
.
.
Ánh mắt sắc lạnh nhìn xa xăm.
.
.
.
.
Sakura nắm chắc thanh Kusanagi trong tay.
.
.
.
Đôi mắt ngọc bích lộ rõ vẻ hạnh phúc
.
.
.
—————————————————-
.
.
- Đến nơi rồi sao anh?
Sakura hỏi Sasuke sau khi anh vừa đặt cô xuống.
.
.
.
.
.
Trước mặt cô là một bãi cỏ lớn.
.
.
.
.
Xa xa là một cánh rừng bị che phủ bởi một làn sương dày đặc.
Mà có cố gắng đến mấy cũng không thể nhìn thấy được.
.
.
.
.
- Sau làn sương đó là gì vậy? - Sakura tò mò, kéo nhẹ tay áo chàng trai bên cạnh.
.
.
- Em muốn biết?
- Tất nhiên rồi anh.
.
.
Sasuke lặng lẽ rút băng trán ra rồi bịt mắt Sakura lại.
.
.
- Bám vào anh.
.
.
.
.
.
Sakura ngoan ngoãn nghe theo.
.
.
.
.
.
Cô nắm vạt áo .
.
.
.
.
Bước theo Sasuke vào khu rừng đầy sương đó.
.
.
.
.
.
.
.
Cô chỉ dừng lại khi Sasuke giữ lấy vai mình.
.
.
.
Kéo chiếc băng trán xuống.
.
.
.
Để cô có thể phóng tầm mắt ra xung quanh.
.
.
.
.
.
- Trời ơi.
.
.
.
. - Sakura thốt lên đầy kinh ngạc.
.
Phong ư?
.
Trước mắt Sakura là hàng trăm cây phong đỏ rực rỡ - loại cây vốn chỉ có vào mùa thu.
.
.
. Những chiếc lá đỏ không ngừng thi nhau rơi xuống tạo thành một thảm lá đẹp tuyệt vời.
À.
.
Còn có một dòng suối lớn chảy ngang qua nữa chứ.
.
.
Giờ là mùa xuân mà phong cũng đỏ rực thế sao?
.
Sakura cảm thấy như mình bước vào thiên đường vậy.
.
.
- Sao lại có nơi như thế này trên đời được.
?
Sakura reo lên đầy phấn khích.
Cô chạy lên nhặt một chiếc lá phong.
.
.
.
Rồi quay lại hỏi Sasuke:
.
- Sao anh biết nơi này?
.
- Trước đây, anh đi qua.
.
.
.
hnm!
- Tại sao nó lại đỏ vào mùa này hả anh? Thật là kì diệu!
- Nó được yểm thuật mà.
- Thật sao anh?
- Hnm. Rừng phong Nomowaki. Đó là tên nó.
.
.
"- Nomowaki!
" - Sakura lẩm nhẩm cái tên đó một cách thích thú.
.
.
.
Rồi bất ngờ.
.
.
.
Cô chạy đến chỗ Sasuke.
.
.
.
.
- Anh.
.
.
.
.
- Sakura ngước mắt nhìn chàng trai tóc đen. - .
.
.
.
anh bật Sharingan đi!
- 0_0.
.
.
.
.
làm gì?
- Anh cứ làm đi!
.
.
-Hnm.
.
.
- Sasuke nhăn nhó nghe theo. - Sharingan!
.
Ánh mắt anh chuyển sang màu đỏ.
.
.
.
.
Cô kunoichi cười tươi tắn.
.
.
.
Giơ chiếc lá phong đỏ tươi ngang tầm mắt.
.
.
.
.
.
.
Nhìn chiếc lá.
.
.
.
.
Nhìn cả mắt Sasuke.
.
.
.
.
.
.
.
- Sharingan của anh đẹp như màu lá phong vậy, Sasuke-kun!