.
.
.
- Thầy ơi, chúng ta đi đâu thế?
.
Tên nhóc tóc vàng híp cặp mắt ngó nghiêng xung quanh...
.
Rồi nhìn ông thầy yêu quý một cách khó hiểu.
.
.
Trước mặt cả nhóm là cổng của một ngôi làng nhỏ.
.
.
Hình như, chỉ là một làng bình thường chứ không phải làng ninja.
.
.
.
Cảnh vật hiền hòa, toát lên một vẻ thanh bình hiếm có.
.
.
.
.
.
- À, chỉ là đi nghỉ ngơi thôi mà.
Mái tóc bạch kim rung nhẹ.
.
.
.
Kakashi mỉm cười nhìn bản mặt đang dần dần đần thối của lũ học trò trong niềm vui sướng.
.
.
- Mấy khi có "Sa-san" và "Ra-san" đi cùng đâu nhỉ, hồ hồ.
.
.
Nhưng ngay sau khi thầy Kakashi vừa dứt lời.
.
.
.
Thì đã có một tiếng nói vang lên
Phản đối dữ dội.
.
.
.
.
- Không cần nghỉ. - Chàng trai tóc đen nghiêm nghị, ánh mắt sắc lạnh chĩa thẳng hướng ông thầy. -Chúng ta cần đến đó sớm.
- Ta đang nghĩ cho 2 đứa đó. - Kakashi ôn tồn nói. - Và ta nghĩ cho 3 đứa nhóc của ta nữa.
.
Vừa nói, Kakashi vừa hướng mắt nhìn 3 đứa học trò nhỏ.
.
.
.
Quan sát thái độ hoàn toàn khác nhau của cả 3.
.
.
.
Đứa thì gào lên hưởng ứng.
.
.
Đứa thì phân vân.
.
.
Đứa thì vẫn dửng dưng như thường ngày.
.
.
.
.
.
Thở dài nhìn cảnh tượng đó.
.
.
.
Kakashi ngán ngẩm:
-Này, 3 đứa nói cái gì đi chứ!
- Em đi, em đi. - Quả đầu vàng chóe không ngừng nhảy cồ cồ lên.
- Sao cũng được. - Cậu nhóc áo xanh nói lớn.
- Em giống Sasuke-kun. - Cô bé tóc hồng giơ tay.
.
.
- Hầy hầy, vậy là có 4 người đồng ý nhé!
- Tôi không quan tâm.
.
.
"Sa-san" có vẻ bực bội.
.
.
.
Trong đầu anh lúc này chỉ có nghĩ tới việc đến con suối quái quỷ Sikai gì đó.
.
.
Lấy thứ nước suối như bà già kia bảo.
.
.
Và cho Sakura uống.
.
.
Chấm hết.
.
Vậy mà.
.
.
.
.
.
.
Giờ đâu ông thầy biến thái này còn muốn nghỉ ngơi ư?
.
.
- Tôi nói rồi.
.
.
.
-
"Sa-san" bực giọng, anh gầm lên.
.
.
- Anh.
.
.
Chàng trai tóc đen chưa kịp nói hết, thì đã bị cô kunoichi đứng bên nhanh chóng ngăn lại.
.
.
.
- Nghe em nói này!
- "Ra-san" giải thích. - Thầy Kakashi đã bảo chúng ta chỉ mất có 5 ngày để tới được đó, và hôm nay đã là ngày thứ 2 rồi Sasuke-kun! - Cô cố gắng hạ thấp giọng hơn. - Tốt hơn chúng ta nên đồng ý để tránh bị để ý bởi.
.
.
.
Vừa nói, cô kunoichi tóc hồng vừa hướng mắt về một phía.
.
.
.
Chàng trai Uchiha nhanh chóng nhìn theo.
.
.
Và đập vào mắt anh là cái nhìn đầy tò mò của 3 đứa nhóc.
.
.
.
.
Lắc đầu.
.
.
.
"Sa-san" khẽ thở dài.
.
.
.
.
.
Hừm!
Có lẽ.
.
.
.
cô ấy nói đúng!
.
.
.
----------------------------------------------
Vậy là cả nhóm tiến sâu vào ngôi làng đó.
.
.
.
.
Sau khi "Sa-san" miễn cưỡng nghe theo lời dụ dỗ của "Ra-san".
.
.
.
.
Tất cả cứ đi từ từ chậm rãi, Naruto thì cứ không ngừng nói mãi suốt cả quãng đường.
.
.
.
Cả nhóm chỉ dừng lại.
.
.
.
.
Cho đến khi họ nhìn thấy một quán trà nhỏ.
.
.
.
- Chúng ta vào đây thôi.
Ông thầy tóc bạch kim vẫn không ngừng cắm mặt vào quyển sách, nhanh chân bước chân vào quán .
.
.
Theo sau ông là 3 đứa học trò.
.
.
.
Và cuối cùng là 2 thanh niên từ tương lai.
.
.
.
Cả nhóm chọn một cái bàn lớn và ngồi xuống.
.
.
. chờ đợi đồ uống.
.
.
.
.
Cách đó không xa.
.
.
.
.
Có 3 tên nhóc tầm 13, 14 tuổi đang ngồi nói chuyện.
.
.
.
.
- Chán quá mày ạ, con nhỏ tóc vàng lớp kế cứ lẽo đẽo theo tao. - 1 trong 3 thằng lên tiếng, có vẻ như đại ca của cả hội.
- Sao mày không đáp lại? - Thằng ngồi cạnh thắc mắc
- Tao không thích loại con gái yếu đuối đâu.
- Thế mày thích con gái như thế nào?
- Tao thích mấy bạn nữ thật cá tính cơ.
- Ha ha ha. - Thằng còn lại châm chọc. - Mày bị mơ à, con gái bây giờ toàn đứa mềm yếu thôi. Nếu mày thích con gái mạnh mẽ thì có em Nia-chan răng hô lớp mình đó.
- Mày nói cái gì?
- Tao bảo mày hợp với em Nia-chan răng hô.
- Mày chết đi!
!
!
.
Vừa nói, thằng nhóc vừa vò cục giấy ăn thành nắm.
.
.
.
Nhắm thẳng hướng thằng bạn vừa trêu mình mà ném.
.
.
Rất may là tên nhóc kia phản xạ nhanh và kịp thời né được.
.
.
Nhưng.
.
.
.
.
.
.
Nắm giấy ăn vẫn không ngừng dừng lại mà bay thẳng hướng đến chỗ cô bé tóc hồng đang cười tươi như hoa cách đó không xa.
.
.
.
Và.
.
.
.
. hạ cánh xuống đầu cô bé.
.
.
.
.
.
.
BỐP
.
.
Tiếng nắm giấy rơi xuống vừa rơi xuống.
.
.
.
Cũng chính là lúc nụ cười trên môi cô nhóc tắt hẳn.
.
.
Thay vào đó là một khuôn mặt cực kì đáng sợ của Sakura.
.
.
.
.
.
Kèm theo là ánh mắt thảng thốt của 3 thằng vừa gây án.
.
.
.
.
.
- Ai?
Sakura nhặt nắm giấy ăn lên, rồi nhìn cả 3 đứa, đôi mắt ngọc bích thăm dò.
- Nó, không không, là nó. - 3 thằng nhóc sợ hãi đổ lỗi cho nhau.
.
.
- Tôi hỏi lại. Đứa nào?- Cô nhóc tóc hồng có vẻ sắp hết kiên nhẫn
- Nó. - Thằng nhóc vừa né cục giấy chỉ thằng ném mình.
- Ờ.
.
.
. ai kêu mày tránh làm gì.
- Tao có ngu đâu mà không tránh.
.
.
.
CỐP!
CỐP!
CỐP!
.
- Á, gì mà đau thế! - Cả 3 đứa ôm lấy đầu, hét toáng lên đau đớn. Không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
.
.
- Không đứa nào chịu nhận thì phải đánh cả thôi. - Cô nhóc tóc hồng nhếch môi cười.
Nói rồi, Sakura phủi tay quay đi.
Cảm thấy khá hả hê sau khi đã trả được thù.
.
.
- Ôi, mẹ ơi. - Thằng nhóc đại ca lên tiếng, nhìn theo bóng cô nhóc tóc hồng.
.
.
.
- Đau hả? - 2 thằng kia hỏi, tay vẫn không ngừng xoa má. - Ngu chưa?
- Không phải tao đau.
- Thế là cái gì?
- Chết rồi, tao thích bạn nữa kia rồi. Bạn ấy đúng mẫu người lí tưởng của tao luôn.
.
.
- Hả?
.
.
Tiếng hét của 2 thằng nhóc làm tất cả phải quay lại nhìn.
.
.
.
.
Cậu nhóc áo xanh lầm lì và chàng trai tóc đen cũng không phải một ngoại lệ.
.
.
.
.
Cả 2 hướng cặp mắt đen tuyền.
.
.
.
Nhìn về phía bọn nhóc nổi loạn.
.
.
.
Và đó cũng chính là bọn nhóc.
.
.
.
Chuẩn bị làm cả 2 chàng trai Uchiha của chúng ta.
.
.
.
.
.
Lên cơn điên.
.
.
À không, chính xác là cơn ghen.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
trong vài phút tới.
.
.
.
.
.
.