Cao Thủ Thâu Hương

Cao Thủ Thâu Hương

Cập nhật: 13/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 1,974,601
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Xuyên Không
     
     

Đa Long và Trương Khang Niên hai mặt nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà cùng thoáng hiện đồng một cái ý niệm trong đầu: vẫn là Song nhi của Vi huynh đệ tốt nhất, nữ nhân khác, tranh giành tình nhân thật đáng sợ.

Thủy Sanh nhất thời kích động qua đi, hiện tại cũng không khỏi có chút hối hận, nghĩ mà sợ nhìn Tống Thanh Thư, thấy hắn từ chối cho ý kiến, không khỏi lặng lẽ thè lưỡi, rất là khả ái, may là bọn họ nơi này cách đoàn người khá xa, nếu không khiến cho một đám nam nhân nhìn thấy nàng ấy rõ ràng một thân nam trang, có tư thái của nữ tử, sợ rằng sẽ nhấc lên một trận phong ba khác.

Hạ Thanh Thanh không nhịn được chà chà chân, tức giận nhìn Tống Thanh Thư, nghĩ thầm Vi Tiểu Bảo sao ngu như vậy, đáp án đều đưa đến trước mắt, ngược lại bị nam nhân khác giành mất, trong lòng không khỏi bắt đầu suy nghĩ đợi lát nữa nên dùng cái lý do gì đưa hắn mời đến trong phòng ban mình. . .

Tống Thanh Thư lúc đầu cũng không không coi ra gì, thế nhưng vừa rồi tiếp xúc đến ánh mắt như cười mà giận của Hạ Thanh Thanh, trái tim không khỏi run lên, không nhịn được thanh thanh tiếng nói, há mồm nói: "Tại hạ ở đây cũng có một vế, mong rằng U U cô nương chỉ giáo.

"

Hạ Thanh Thanh ánh mắt sáng ngời, nghĩ thầm đúng lúc, dù cho ngươi đối kém, ta cũng có cớ để dẫn ngươi vào phòng, dù sao bản cô nương là trọng tài, buổi tối ngày hôm nay ta định đoạt!

"Vi công tử tài cao, hành động nhất định không giống người thường?"

Tống Thanh Thư đứng lên, hơi vận nội kình, đem đáp án của mình đưa vào trong tai mỗi người: " Vế trên của U U cô nương là 'Yên Toả Trì Đường Liễu', vế dưới của tại hạ là 'Đào Nhiên Cẩm Giang Đê'.

"

Lúc trước mọi người đưa ra vế đối mặc kệ tốt hay là không tốt, cho ra vế dưới luôn luôn bị đám người xoi mói, nhưng Tống Thanh Thư vừa nói xong, trong sân ngược lại lâm vào một sự yên lặng quỷ dị.

Vương Ngữ Yên đôi mắt đẹp chớp chớp, lặng lẽ nhìn thoáng qua Tống Thanh Thư, trong lòng phiền muộn vạn phần: "Biểu ca nếu như có được một phần như hắn thì tốt biết bao nhiêu. . .

"