Thực ra cậu ta đã 22 tuổi rồi.
Hoa Bì ngồi xuống bên cạnh cậu ta, dùng tay ôm lấy vai cậu ta, nói: "Anh bạn, mái tóc xanh lá cây này của cậu thật sự không may mắn, ngày đó nhuộm xong, ngày hôm sau liền tận thế, rồi mấy ngày nay luôn xui xẻo liên tục.
"
Mặt Búng Ra Sữa dùng khuỷu tay huých vào bụng Hoa Bì, "Ưm...
.
" Hoa Bì lập tức cúi người ôm bụng.
"Mày còn dám nói, là con chó nào nhuộm cho tao?"
Hoa Bì cười xòa ngại ngùng: "Hì hì, chẳng phải là nhầm màu sao?"
"Hoa Bì, cậu nói cậu là một thợ xăm, sao cứ phải giành bát cơm của tôi, thợ làm tóc này làm gì?" Hoàng Mao cười nói.
"Tục ngữ nói kỹ năng nhiều không áp lực thân, ai biết tận thế nhanh như vậy, nếu không tôi còn cố gắng cái gì nữa.
"
"Mẹ kiếp, hóa ra mày lấy tao luyện tay, còn lấy của tao 28888.
" Mặt Búng Ra Sữa nhiều tiền ngu ngốc nghiến răng nghiến lợi nói.
"Hì hì.
.
.
" Hoa Bì lại thân thiết ôm lấy vai Mặt Búng Ra Sữa, "Tôi đảm bảo, mấy ngày nữa nhất định sẽ đổi cho cậu một màu tóc đẹp ngất ngây, lần này miễn phí.
"
"Tao còn tin mày cái rắm, cút.
" Mặt Búng Ra Sữa hất tay Hoa Bì ra.
Hoa Bì cười hai tiếng, ngồi sang chỗ khác, không chọc Mặt Búng Ra Sữa nữa.
"Xì.
.
. đau.
.
. đau.
.
. Khuyên Tai, cậu nhẹ tay một chút.
" Mặt Búng Ra Sữa kêu to.
Khuyên Tai ấn chân Mặt Búng Ra Sữa, "Đừng cử động, vết thương hơi sâu, phải khâu lại mới được.
"
"Khuyên Tai, cậu là một bartender có được không! Đừng làm ông đây thành tàn phế.
"
"Bố tôi là bác sĩ, ông ấy đã từng dạy tôi xử lý vết thương.
"
"Đúng vậy, tôi có nghe Khuyên Tai nói, bố cậu ta là bác sĩ thú y.
" Hoàng Mao nói.
Mặt Búng Ra Sữa: !
!
"Thú.
.
. thú y?"
"Giống nhau thôi, con người và súc vật không khác gì nhau, tin tôi đi.
" Khuyên Tai tự tin nói.
Mặt Búng Ra Sữa: Cậu ta đang mắng tôi sao?
Tiểu Soái dựa vào tường liếc nhìn Mặt Búng Ra Sữa, nói một câu khó hiểu, "Đúng là không khác gì nhau.
"
Những người khác cứ tưởng Mặt Búng Ra Sữa nhất định sẽ nổi đóa, kết quả bất ngờ là Mặt Búng Ra Sữa lại im lặng, lần đầu tiên không cứng rắn với Tiểu Soái.
Hoa Bì, Hoàng Mao, Mặt Búng Ra Sữa, Khuyên Tai, bốn người quen nhau ở quán bar, thường xuyên hẹn nhau đi bar uống rượu tán gái.
Tiểu Soái là con trai của tài xế nhà Mặt Búng Ra Sữa, Mặt Búng Ra Sữa say rượu thường gọi điện thoại lúc nửa đêm cho tài xế đến đón, lúc này Tiểu Soái sẽ thay bố đi đón Mặt Búng Ra Sữa say rượu về nhà.
Cứ như vậy, Mặt Búng Ra Sữa mỗi lần đi bar uống rượu, đều kéo Tiểu Soái theo, như vậy say rượu cũng không lo không có ai đưa về nhà.
Năm người cứ thế quấn lấy nhau.
Ngày tận thế bùng nổ, năm người bọn họ vẫn đang ở quán bar, nhìn thấy bên ngoài toàn là quái vật, ngày đầu tiên, ngày thứ hai, bọn họ căn bản không dám ra khỏi phòng bao.
Sau đó thật sự đói không chịu nổi, mới ra khỏi phòng bao tìm đồ ăn.
Lúc đầu giết zombie còn lóng ngóng sợ hãi, nhưng may mà mấy người bọn họ đều không phải loại yếu ớt tay không tấc sắt.
Chỉ cần bọn họ hành động đủ nhanh, tấn công đầu zombie, zombie sẽ không tạo thành uy hiếp.
Mấy người bọn họ giết sạch zombie trong quán bar, nhưng thức ăn trong quán bar không nhiều, cộng thêm còn có không ít người sống sót, thức ăn căn bản không đủ trong bao lâu.
Thức ăn nhanh chóng cạn kiệt, cứu viện cũng không thấy đâu, năm người không muốn ngồi chờ chết liền kết bạn ra ngoài thu thập thức ăn.
Chỉ là không ngờ, tình hình bên ngoài lại tàn khốc, nghiêm trọng, đáng sợ hơn bọn họ tưởng.
Mới ra ngoài một chuyến, đã bị thương hết cả, còn suýt nữa thì không có đường về.