Chương 1 - Mối Tình Đầu Của Anh Về Nước
Chương 2 - Đơn Ly Hôn
Chương 3 - Ký Tên
Chương 4 - Điện Thoại Của Mối Tình Đầu
Chương 5 - Đi Nhìn Cô
Chương 6 - Cô Thật Sự Quyết Tâm Muốn Ly Hôn
Chương 7 - Vợ,Cô Ấy Thích Căn Hộ Này, Nếu Không Em Dọn Ra Ngoài Đi
Chương 8 - Dọn Ra Khỏi Nhà
Chương 9 - Tuyệt Đối Không Để Cho Hai Người Ly Hôn
Chương 10 - Chưa Bao Giờ Động Lòng Với Cô Ấy
Chương 11 - Không Bảo Cô Ấy Đi Ngay Lập Tức
Chương 12 - Không Phải Là Vì Cô Ta Đã Quay Về À?
Chương 13 - Tôi Sắp Về Nước
Chương 14 - Lẽ Nào Anh Không Định Ly Hôn?
Chương 15 - Anh Sẽ Không Bao Giờ Phản Bội Hôn Nhân
Chương 16 - Không Muốn Để Lỡ Cơ Hội Gặp Cô
Chương 17 - Cô Thích Cậu Ấy Sao?
Chương 18 - Chờ Cô Nhờ Vả Anh
Chương 19 - Thông Báo Phỏng Vấn
Chương 20 - Cô Ấy Nghịch Thiên Hơn Cả Trong Tưởng Tượng
Chương 21 - Đừng Tưởng Cô Kết Hôn Với Anh Ấy Thì Anh Ấy Sẽ Yêu Cô!
Chương 22 - Cô Xứng Với Cái Danh Hiệu Cô Mộ Này Sao?
Chương 23 - Xin Anh Hãy Giữ Khoảng Cách Với Tôi
Chương 24 - Em Là Một Bà Nội Trợ, Đi Xin Việc Thì Chắc Chắn Sẽ Không Có Ai Muốn Nhận Em
Chương 25 - Chẳng Thèm Để Ý Đến Anh
Chương 26 - Cuộc Gọi Của Em Trai
Chương 27 - Không Coi Ai Ra Gì
Chương 28 - Không Có Anh Ta Bảo Vệ, Cô Chỉ Có Thể Bị Người Khác Bắt Nạt
Chương 29 - Có Thể Yên Tâm Tìm Đường Chết
Chương 30 - Lý Do Từ Chối Người Khác Rất Kỳ Lạ
Chương 31 - Ở Nhà Có Chuyện
Chương 32 - Tại Sao Hai Người Muốn Ly Hôn?
Chương 33 - Anh Sắp Không Còn Là Anh Rể Của Em Nữa Rồi
Chương 34 - Bố Bị Bệnh Nặng
Chương 35 - Sao Cô Lại Ở Đây?
Chương 36 - Thật Sự Cần Đuổi Theo Thì Nên Đuổi Theo Cô Mới Đúng
Chương 37 - Khoản Tiền Đó Đã Có Người Hỗ Trợ Thanh Toán
Chương 38 - Muốn Biết Người Giúp Cô Trả Tiền Là Ai Không?
Chương 39 - Dùng Đủ Thủ Đoạn Để Kết Hôn Với Anh Ấy
Chương 40 - Nếu Như Em Thích Tôi Thì Chúng Ta Không Ly Hôn Nữa
Chương 41 - Chị Gái Em Là Thiên Tài
Chương 42 - Nếu Như Tôi Vẫn Không Chịu Buông Tay Thì Sao
Chương 43 - Em Không Thể Ngăn Cản Tôi Tới Thăm Bố Mẹ Vợ
Chương 44 - Người Thương Cô Nhất Vĩnh Viễn Là...
Chương 45 - Có Cần Tôi Nói Cho Cô Biết Năm Đó Cô Xuất Ngoại Để Gặp Ai Không?
Chương 46 - Tôi Thích Cô, Nhưng Không Bảo Cô Sỉ Nhục Tôi
Chương 47 - Điểm Yếu Của Cô
Chương 48 - Nguyên Nhân Thích Anh
Chương 49 - Lần Đầu Tiên Gặp Nhau
Chương 50 - Nếu Như Vợ Cậu Muốn Ly Hôn Với Cậu, Cậu Sẽ Cứu Vãn Như Thế Nào?
Chương 51 - Động Lòng
Chương 52 - Cuộc Nói Chuyện Trong Phòng Giải Khát
Chương 53 - Ra Mặt Giúp Cô
Chương 54 - Tôi Nghĩ Chắc Chắn Anh Không Có Ý Kiến Gì
Chương 55 - Tranh Chấp
Chương 56 - Ngay Cả Anh Cũng Cảm Thấy Tôi Sai Ư?
Chương 57 - Cô Muốn Làm Thư Ký Của Tôi Không?
Chương 58 - Đứng Sóng Đôi
Chương 59 - Không Thể Kiềm Chế Được Muốn Tiếp Cận Cô Ấy
Chương 60 - Mẹ Đến Thăm
Chương 61 - Muốn Giới Thiệu Một Người Đàn Ông Tốt Cho A Thiển
Chương 62 - Không Xem Trọng Anh Ta
Chương 63 - Cô Dựa Vào Đâu Mà Ra Lệnh Cho Tôi?
Chương 64 - Thất Vọng Tột Cùng
Chương 65 - Cô... Thật Sự Khiến Người Ta Động Lòng
Chương 66 - Có Phải Là Cô Rất Đắc Ý Không?
Chương 67 - A Thiển, Tôi Sắp Về Nước Rồi
Chương 68 - Có Phải Anh Ấy Muốn Tiếp Tục Theo Đuổi Chị Không?
Chương 69 - Lần Này Cậu Trở Về, Dự Định Sẽ Theo Đuổi Cậu Ấy?
Chương 70 - Người Không Ngờ Đến
Chương 71 - Tách Khỏi Bùi Thanh Thiển, Anh Không Làm Nên Cơm Cháo Gì Sao?
Chương 72 - Mong Chú Cho Phép Cháu Từ Chức
Chương 73 - Tại Sao Ánh Mắt Của Con Lại Kém Cỏi Đến Mức Này?
Chương 74 - Kiểm Soát Cái Miệng Của Mình, Đừng Có Nói Lung Tung
Chương 75 - Anh Vẫn Không Hiểu
Chương 76 - Diễn Chi, Xem Lại Vợ Của Anh Đi
Chương 77 - Gọi Chồng Rồi Tôi Giúp Em
Chương 78 - Bàn Chuyện Ly Hôn
Chương 79 - Muốn Cô Không Nhắc Đến Chuyện Ly Hôn
Chương 80 - Bà Đây Muốn Từ Chức
Chương 81 - Lý Do Khiến Cố Thừa Viễn Trở Nên Tồi Tệ
Chương 82 - Bạn Gái Cũ Đột Nhiên Tìm Anh Ta
Chương 83 - Vợ, Em Lại Phớt Lờ Tôi
Chương 84 - Cô Ấy Cũng Biết Buồn
Chương 85 - Lựa Chọn Của Bà Xã
Chương 86 - Thái Độ Của Cậu Ấy Đối Với Cô Thật Sự Khác Thường
Chương 87 - Sự Dịu Dàng Của Cô
Chương 88 - Giọng Nói Quen Thuộc
Chương 89 - Thỏi Son Không Còn Sản Xuất
Chương 90 - Cách Thức Của Người Đàn Ông
Chương 91 - Thiển Thiển, Tớ Rất Nhớ Cậu
Chương 92 - Trả Hàng
Chương 93 - Chuyển Qua Yêu Cô Ta
Chương 94 - Món Quà Ly Hôn
Chương 95 - Bố Có Thể Giúp Con
Chương 96 - Chuyện Tuyệt Đối Không Được Để Cô Biết
Chương 97 - Anh Ấy Nhất Định Không Nỡ Để Cô Thất Vọng
Chương 98 - Gây Áp Lực
Chương 99 - Lý Do Khác Thường
Chương 100 - Ngòi Nổ
Chương 101 - Trùng Hợp Quá Mức
Chương 102 - Định Nghĩa Của Cảm Xúc
Chương 103 - Thứ Sáu Anh Ấy Về Nước
Chương 104 - Ra Sân Bay Đón Anh Ta
Chương 105 - Thanh Thiển, Đã Lâu Không Gặp
Chương 106 - Gặp Tình Địch
Chương 107 - Có Rất Nhiều Người Thích Cô.
Chương 108 - Solo
Chương 109 - Lựa Chọn Sai Lầm
Chương 110 - Trong Lòng Anh Ta, Trước Giờ Chỉ Có Một Mình Cô
Chương 111 - Vẫn Sẽ Đau Lòng
Chương 112 - Nhớ Con
Chương 113 - Tay Chân Không Sạch Sẽ
Chương 114 - Dì Nói Cháu Trộm Đồ Của Dì, Vậy Dì Có Chứng Cứ Không?
Chương 115 - Nói Không Nên Lời
Chương 116 - Tôi Đã Có Vợ, Mong Cô Tự Trọng
Chương 117 - Dựa Vào Cái Gì Mà Thích Cô Ta
Chương 118 - Từ Trước Tới Nay Chưa Hề Thích Cô
Chương 119 - Không Có Ai Nguyện Đứng Một Chỗ Chờ Cô Cả Đời
Chương 120 - Nếu Không Phải Con Ruột Thì Phải Làm Sao?
Chương 121 - Tại Sao Mày Không Thể Tự Nhiên Hơn Một Chút?
Chương 122 - Cô Còn Ba Ngày
Chương 123 - Bất Ngờ Tôi Tặng Em, Em Có Thích Không?
Chương 124 - Đã Chuẩn Bị Rất Lâu Rồi
Chương 125 - Tham Gia Tiệc Rượu
Chương 126 - Soi Gương Chưa?
Chương 127 - Ưu Điểm Duy Nhất
Chương 128 - Cậu Biết Cô Ấy Muốn Thứ Gì Hơn Bất Cứ Ai
Chương 129 - Tại Sao Cô Ấy Không Nói Cho Tôi Biết
Chương 130 - Nhảy Mở Màn
Chương 131 - Sau Này Không Được Mặc Lại Kiểu Váy Này Nữa
Chương 132 - Tớ Chỉ Muốn Khiêu Vũ Cùng Cậu
Chương 133 - Không Rõ Lòng
Chương 134 - Cuộc Hôn Nhân Này Không Thể Tiếp Tục
Chương 135 - Sổ Hộ Khẩu Không Cánh Mà Bay
Chương 136 - Vợ, Anh Không Muốn Ly Hôn
Chương 137 - Gặp Nhau Trước Cửa Cục Dân Chính Vào Chiều Thứ Hai
Chương 138 - Vợ À, Chúng Ta Đừng Ly Hôn Có Được Không?
Chương 139 - Chỉ Muốn Có Được Tình Yêu Của Anh
Chương 140 - Yêu Thầm Khổ Quá
Chương 1 - Mối Tình Đầu Của Anh Về Nước
Chương 2 - Đơn Ly Hôn
Chương 3 - Ký Tên
Chương 4 - Điện Thoại Của Mối Tình Đầu
Chương 5 - Đi Nhìn Cô
Chương 6 - Cô Thật Sự Quyết Tâm Muốn Ly Hôn
Chương 7 - Vợ,Cô Ấy Thích Căn Hộ Này, Nếu Không Em Dọn Ra Ngoài Đi
Chương 8 - Dọn Ra Khỏi Nhà
Chương 9 - Tuyệt Đối Không Để Cho Hai Người Ly Hôn
Chương 10 - Chưa Bao Giờ Động Lòng Với Cô Ấy
Chương 11 - Không Bảo Cô Ấy Đi Ngay Lập Tức
Chương 12 - Không Phải Là Vì Cô Ta Đã Quay Về À?
Chương 13 - Tôi Sắp Về Nước
Chương 14 - Lẽ Nào Anh Không Định Ly Hôn?
Chương 15 - Anh Sẽ Không Bao Giờ Phản Bội Hôn Nhân
Chương 16 - Không Muốn Để Lỡ Cơ Hội Gặp Cô
Chương 17 - Cô Thích Cậu Ấy Sao?
Chương 18 - Chờ Cô Nhờ Vả Anh
Chương 19 - Thông Báo Phỏng Vấn
Chương 20 - Cô Ấy Nghịch Thiên Hơn Cả Trong Tưởng Tượng
Chương 21 - Đừng Tưởng Cô Kết Hôn Với Anh Ấy Thì Anh Ấy Sẽ Yêu Cô!
Chương 22 - Cô Xứng Với Cái Danh Hiệu Cô Mộ Này Sao?
Chương 23 - Xin Anh Hãy Giữ Khoảng Cách Với Tôi
Chương 24 - Em Là Một Bà Nội Trợ, Đi Xin Việc Thì Chắc Chắn Sẽ Không Có Ai Muốn Nhận Em
Chương 25 - Chẳng Thèm Để Ý Đến Anh
Chương 26 - Cuộc Gọi Của Em Trai
Chương 27 - Không Coi Ai Ra Gì
Chương 28 - Không Có Anh Ta Bảo Vệ, Cô Chỉ Có Thể Bị Người Khác Bắt Nạt
Chương 29 - Có Thể Yên Tâm Tìm Đường Chết
Chương 30 - Lý Do Từ Chối Người Khác Rất Kỳ Lạ
Chương 31 - Ở Nhà Có Chuyện
Chương 32 - Tại Sao Hai Người Muốn Ly Hôn?
Chương 33 - Anh Sắp Không Còn Là Anh Rể Của Em Nữa Rồi
Chương 34 - Bố Bị Bệnh Nặng
Chương 35 - Sao Cô Lại Ở Đây?
Chương 36 - Thật Sự Cần Đuổi Theo Thì Nên Đuổi Theo Cô Mới Đúng
Chương 37 - Khoản Tiền Đó Đã Có Người Hỗ Trợ Thanh Toán
Chương 38 - Muốn Biết Người Giúp Cô Trả Tiền Là Ai Không?
Chương 39 - Dùng Đủ Thủ Đoạn Để Kết Hôn Với Anh Ấy
Chương 40 - Nếu Như Em Thích Tôi Thì Chúng Ta Không Ly Hôn Nữa
Chương 41 - Chị Gái Em Là Thiên Tài
Chương 42 - Nếu Như Tôi Vẫn Không Chịu Buông Tay Thì Sao
Chương 43 - Em Không Thể Ngăn Cản Tôi Tới Thăm Bố Mẹ Vợ
Chương 44 - Người Thương Cô Nhất Vĩnh Viễn Là...
Chương 45 - Có Cần Tôi Nói Cho Cô Biết Năm Đó Cô Xuất Ngoại Để Gặp Ai Không?
Chương 46 - Tôi Thích Cô, Nhưng Không Bảo Cô Sỉ Nhục Tôi
Chương 47 - Điểm Yếu Của Cô
Chương 48 - Nguyên Nhân Thích Anh
Chương 49 - Lần Đầu Tiên Gặp Nhau
Chương 50 - Nếu Như Vợ Cậu Muốn Ly Hôn Với Cậu, Cậu Sẽ Cứu Vãn Như Thế Nào?
Chương 51 - Động Lòng
Chương 52 - Cuộc Nói Chuyện Trong Phòng Giải Khát
Chương 53 - Ra Mặt Giúp Cô
Chương 54 - Tôi Nghĩ Chắc Chắn Anh Không Có Ý Kiến Gì
Chương 55 - Tranh Chấp
Chương 56 - Ngay Cả Anh Cũng Cảm Thấy Tôi Sai Ư?
Chương 57 - Cô Muốn Làm Thư Ký Của Tôi Không?
Chương 58 - Đứng Sóng Đôi
Chương 59 - Không Thể Kiềm Chế Được Muốn Tiếp Cận Cô Ấy
Chương 60 - Mẹ Đến Thăm
Chương 61 - Muốn Giới Thiệu Một Người Đàn Ông Tốt Cho A Thiển
Chương 62 - Không Xem Trọng Anh Ta
Chương 63 - Cô Dựa Vào Đâu Mà Ra Lệnh Cho Tôi?
Chương 64 - Thất Vọng Tột Cùng
Chương 65 - Cô... Thật Sự Khiến Người Ta Động Lòng
Chương 66 - Có Phải Là Cô Rất Đắc Ý Không?
Chương 67 - A Thiển, Tôi Sắp Về Nước Rồi
Chương 68 - Có Phải Anh Ấy Muốn Tiếp Tục Theo Đuổi Chị Không?
Chương 69 - Lần Này Cậu Trở Về, Dự Định Sẽ Theo Đuổi Cậu Ấy?
Chương 70 - Người Không Ngờ Đến
Chương 71 - Tách Khỏi Bùi Thanh Thiển, Anh Không Làm Nên Cơm Cháo Gì Sao?
Chương 72 - Mong Chú Cho Phép Cháu Từ Chức
Chương 73 - Tại Sao Ánh Mắt Của Con Lại Kém Cỏi Đến Mức Này?
Chương 74 - Kiểm Soát Cái Miệng Của Mình, Đừng Có Nói Lung Tung
Chương 75 - Anh Vẫn Không Hiểu
Chương 76 - Diễn Chi, Xem Lại Vợ Của Anh Đi
Chương 77 - Gọi Chồng Rồi Tôi Giúp Em
Chương 78 - Bàn Chuyện Ly Hôn
Chương 79 - Muốn Cô Không Nhắc Đến Chuyện Ly Hôn
Chương 80 - Bà Đây Muốn Từ Chức
Chương 81 - Lý Do Khiến Cố Thừa Viễn Trở Nên Tồi Tệ
Chương 82 - Bạn Gái Cũ Đột Nhiên Tìm Anh Ta
Chương 83 - Vợ, Em Lại Phớt Lờ Tôi
Chương 84 - Cô Ấy Cũng Biết Buồn
Chương 85 - Lựa Chọn Của Bà Xã
Chương 86 - Thái Độ Của Cậu Ấy Đối Với Cô Thật Sự Khác Thường
Chương 87 - Sự Dịu Dàng Của Cô
Chương 88 - Giọng Nói Quen Thuộc
Chương 89 - Thỏi Son Không Còn Sản Xuất
Chương 90 - Cách Thức Của Người Đàn Ông
Chương 91 - Thiển Thiển, Tớ Rất Nhớ Cậu
Chương 92 - Trả Hàng
Chương 93 - Chuyển Qua Yêu Cô Ta
Chương 94 - Món Quà Ly Hôn
Chương 95 - Bố Có Thể Giúp Con
Chương 96 - Chuyện Tuyệt Đối Không Được Để Cô Biết
Chương 97 - Anh Ấy Nhất Định Không Nỡ Để Cô Thất Vọng
Chương 98 - Gây Áp Lực
Chương 99 - Lý Do Khác Thường
Chương 100 - Ngòi Nổ
Chương 101 - Trùng Hợp Quá Mức
Chương 102 - Định Nghĩa Của Cảm Xúc
Chương 103 - Thứ Sáu Anh Ấy Về Nước
Chương 104 - Ra Sân Bay Đón Anh Ta
Chương 105 - Thanh Thiển, Đã Lâu Không Gặp
Chương 106 - Gặp Tình Địch
Chương 107 - Có Rất Nhiều Người Thích Cô.
Chương 108 - Solo
Chương 109 - Lựa Chọn Sai Lầm
Chương 110 - Trong Lòng Anh Ta, Trước Giờ Chỉ Có Một Mình Cô
Chương 111 - Vẫn Sẽ Đau Lòng
Chương 112 - Nhớ Con
Chương 113 - Tay Chân Không Sạch Sẽ
Chương 114 - Dì Nói Cháu Trộm Đồ Của Dì, Vậy Dì Có Chứng Cứ Không?
Chương 115 - Nói Không Nên Lời
Chương 116 - Tôi Đã Có Vợ, Mong Cô Tự Trọng
Chương 117 - Dựa Vào Cái Gì Mà Thích Cô Ta
Chương 118 - Từ Trước Tới Nay Chưa Hề Thích Cô
Chương 119 - Không Có Ai Nguyện Đứng Một Chỗ Chờ Cô Cả Đời
Chương 120 - Nếu Không Phải Con Ruột Thì Phải Làm Sao?
Chương 121 - Tại Sao Mày Không Thể Tự Nhiên Hơn Một Chút?
Chương 122 - Cô Còn Ba Ngày
Chương 123 - Bất Ngờ Tôi Tặng Em, Em Có Thích Không?
Chương 124 - Đã Chuẩn Bị Rất Lâu Rồi
Chương 125 - Tham Gia Tiệc Rượu
Chương 126 - Soi Gương Chưa?
Chương 127 - Ưu Điểm Duy Nhất
Chương 128 - Cậu Biết Cô Ấy Muốn Thứ Gì Hơn Bất Cứ Ai
Chương 129 - Tại Sao Cô Ấy Không Nói Cho Tôi Biết
Chương 130 - Nhảy Mở Màn
Chương 131 - Sau Này Không Được Mặc Lại Kiểu Váy Này Nữa
Chương 132 - Tớ Chỉ Muốn Khiêu Vũ Cùng Cậu
Chương 133 - Không Rõ Lòng
Chương 134 - Cuộc Hôn Nhân Này Không Thể Tiếp Tục
Chương 135 - Sổ Hộ Khẩu Không Cánh Mà Bay
Chương 136 - Vợ, Anh Không Muốn Ly Hôn
Chương 137 - Gặp Nhau Trước Cửa Cục Dân Chính Vào Chiều Thứ Hai
Chương 138 - Vợ À, Chúng Ta Đừng Ly Hôn Có Được Không?
Chương 139 - Chỉ Muốn Có Được Tình Yêu Của Anh
Chương 140 - Yêu Thầm Khổ Quá
Joanna giận đến mức viền mắt đỏ lên: “Dì nói cháu trộm đồ của dì, vậy dì có chứng cứ không?”
“Đương nhiên là có!
” Mẹ Mộ lấy di động ra, mở tin nhắn rồi giơ lên trước mặt Joanna: “Nhìn thấy chưa, đây là chứng cứ!
”
Joanna nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, sau một lúc lâu, cô ta vẫn không hiểu gì sất: “Đây không phải là tin nhắn nhắc nhở sao?”
Cô ta thật sự không hiểu, tin nhắn này đâu có liên quan đến mình.
“Tôi ở ngoài, thế mà thẻ của tôi lại bị người ta mang vào cửa hàng này để tiêu xài.
” Thấy đối phương chưa gặp quan tài chưa đổ lệ, mẹ Mộ cũng không màng thể diện của đối phương, phang tất cả chứng cứ vào mặt cô ta: “Tôi nhờ nhân viên cửa hàng hỗ trợ tóm kẻ nào trộm thẻ của tôi, nào ngờ vừa tới đây thì thấy cô ở ngay trong cửa hàng này...
.
”
Bà dừng lại giây lát để hỏi: “Joanna, cô còn lời nào để nói nữa?”
"Cháu đang ở trong cửa hàng nên chứng tỏ tôi là kẻ trộm sao?” Joanna ấm ức muốn khóc: “Lỡ như trùng hợp thì thế nào?”
“Trên đời nào có nhiều chuyện trùng hợp như vậy?” Mẹ Mộ tỏ vẻ chán ghét: “Nể tình quen biết cô từ khi cô còn bé, tôi mới đồng ý chuyện lớn hóa nhỏ. Nếu cô biết điều thì mau giao thẻ ra đây.
”
"Không thì chúng tôi sẽ để cảnh sát giải quyết chuyện này!
” Bà nội ở bên cạnh bổ sung: “Chắc cô không muốn vào đồn cảnh sát chứ?”
“Cháu nói lại với các người lần nữa, cháu không có trộm!
” Joanna vùng vẫy khỏi tay mẹ Mộ: “Tin hay không tùy các người!
”
Cô ta vừa lau nước mắt, vừa lùi lại.
.
.
Bà nội thấy cô ta xoay người chạy đi, tức giận hừ hừ: “Có bản lĩnh thì cô trốn cả đời đi, nếu không ngày mai chúng tôi sẽ đến công ty cô, bảo lãnh đạo của cô giúp tôi lấy lại thẻ ngân hàng!
”
“Bà Mộ.
.
.
”
Có tiếng người dè dặt vang lên sau lưng.
Bà nội thở phì phì quay lại.
Nhân viên hướng dẫn mua hàng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng thấy bà cụ tức giận như vậy, sợ mình nói lớn tiếng sẽ càng làm bà cụ không vui.
Vì thế cô ta nói nhỏ: “Đây là người mà vừa rồi hai người nhờ tôi giữ lại.
”
Cô gái trẻ đứng cạnh nhân viên hướng dẫn mua hàng, nhìn thấy bà nội và mẹ Mộ, cô ả sợ tới mức quỳ phịch xuống đất: “Thưa bà, thưa bà chủ, tôi biết lỗi rồi!
”
Kẻ trộm thẻ không phải là Joanna sao?
Cô nàng bảo mẫu nhà mình đột ngột quỳ xuống đất thế này.
.
.
Tạm thời bà nội chưa phản ứng kịp, bà ấy quay sang nhìn mẹ Mộ.
Mẹ Mộ cũng hết hồn, lát sau, bà vẫn không thể tin nổi những gì mình nhìn thấy.
Bà thử thăm dò: “Cô chắc chứ, người vừa mới dùng thẻ của tôi để mua đồ là.
.
.
”
Mẹ Mộ chưa nói hết câu, cô nàng bảo mẫu đã cất giọng run rẩy, xin lỗi: “Tôi không dám nữa.
”
“.
.
.
” Tin này quá chấn động, tạm thời mẹ Mộ chưa nuốt nổi, bà tìm ghế dựa và ngồi xuống.
Cô nàng bảo mẫu thấy sắc mặt bà như thế, cho rằng bà không chịu tha thứ cho mình, cô ả quỳ xuống trước mặt mẹ Mộ: “Bà chủ, tôi cũng chỉ hồ đồ một lúc.
.
.
”
"Cô im mồm đi!
” Mẹ Mộ thấy bà nội ngồi xuống cạnh mình, bà tỏ vẻ khổ sở: “Hình như chúng ta nói oan cho Joanna rồi, phải làm sao đây?”
Sắc mặt của bà nội cũng rất kém: “Còn làm sao nữa, xin lỗi!
”
“Mẹ có thể nói ra không?” Trước giờ mẹ Mộ là người sĩ diện.
Bà nội liếc xéo bà: “Nói không nên lời cũng phải nói!
”
"Được.
" Mẹ Mộ đưa di động cho bà nội.
Bà nội không nhận, có vẻ do dự: “Hay là chúng ta liên lạc với Thanh Thiển trước, nói chuyện này cho nó nghe?”
"Nói với nó cũng vô ích thôi.
” Mẹ Mộ vô cùng sầu não: “Dù sao cũng không thể bảo nó thay mặt chúng ta xin lỗi chứ?”