Cậu Và Anh

Cậu Và Anh

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Trân Piun
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 28,883
Đánh giá:                        
Truyện Teen
Tiểu thuyết
     
     

Cứ như thế tin tức anh đi du học bị lang rộng khắp mọi nơi mọi ngõ ngách trong trường ai ai cũng biết . Thế là cũng từ ngày đó trở đi cậu gặp phải nhiều chuyện rắc rối hơn .

Chẳng hạn như những hôm đi học cậu thường xuyên bị bọn Anh Khang ăn hiếp . Cũng như chuyện ngày hôm nay cậu gặp phải ngay giữa sân trường , đó là bọn kia muốn gây chuyện với cậu mà không cần lý do .

- Chào sao dạo này chúng ta gặp nhau hoài thế nhỉ _ Khang lên tiếng khi đứng trước mặt cậu

- Không phải là tình cờ mà là do cậu cố ý đi đường này để gây chuyện mà thôi _ cậu hơi mệt khi ngày nào cũng phải gặp bọn này

- Cũng 6 tháng rồi nhỉ từ ngày thằng kia bỏ đi mày ngày nào cũng gặp chuyện mà sao không thôi học luôn đi _ L Huy đứng cạnh lên tiếng

- Ai cũng không có tư cách nói anh ấy là thằng _ nhắc tới anh cậu mạnh mẽ hơn hẳn

- Ha bao lâu rồi cũng như thế chỉ cần bọn tao nhắc tới ai đó thì mày liền nổi giận _ một tên boy khác lên tiếng

- Cuối cùng các người muốn tôi phải làm sao _ cậu hỏi rồi nhìn thẳng vào bọn chúng

- Vẫn câu trả lời đó muốn mày rời khỏi đây _ Khang lên tiếng

Sau khi nghe câu trả lời từ miệng hắn cậu cảm thấy khó chịu vô cùng . Chính cậu cũng không hiểu việc cậu học ở đây có liên quan gì tới hắn mà tại sao cứ nhất quyết đuổi cậu đi chứ . Cậu quyết định dù ngày hôm nay như thế nào thì cũng phải hỏi cho rõ không thể cứ nhịn như thế được .

- Còn muốn nói gì sao , thường thì khi bọn tao nói cậu này mày sẽ bỏ đi mà còn không thì có Anh Phi giúp mày _ Khang lên tiếng mỉa mai

- À phải rồi nhỉ sao hôm nay không thấy Phi Phi nhỉ hay là cô ấy cũng bỏ mặt mày rồi _ L Huy lên tiếng

- Hôm nay cậu ấy có chuyện bận _ Hân đứng sau lên tiếng

- Xem ai kìa mày là ai mà cả Phi và Hân đều ra sức bảo vệ mày _ L Huy nói rồi nhìn cậu

- Vì cậu ấy là bạn của bọn tôi _ Phi Phi đứng từ xa lên tiếng

- Phi Phi ...

.

.

_ cậu và Hân cùng lên tiếng

- Xem ra các người đến đây không phải học mà là để gây sự với cậu ta _ Hân lên tiếng

- Các người cũng rảnh lắm chừng ấy thời gian qua rồi không đuổi cậu ấy đi được thì nên từ bỏ đi _ cô lạnh lùng lên tiếng

- Không phải bọn tớ chỉ định hỏi thăm thôi không có gây sự gì đâu _ L Huy lên tiếng

- Câu trả lời đó xưa như quả đất _ cô lạnh lùng nói

- Từ ngày mai nên đổi câu nói khác thì hơn _ Hân nói rồi cười khinh

Nói xong cô không còn đủ kiên nhẫn đứng đây thêm giây phút nào nữa nhất là khi phải đứng chung với bọn kia . Cậu cũng hiểu ý cô nên nhanh chóng đi theo về tận khu kí túc xá mà cậu đang ở . Nhưng giờ đây căn phòng cậu ở không phải là A3- 101 nữa mà là phòng A3 - 102 tức là chung phòng tên kia . Chính vì điều đó nên cậu hơi ngại khi để cô hộ tống về tận nơi . Mọi khi cô chỉ đưa cậu về tới hành lang xong cô sẽ ra về ngay nhưng hôm nay cô lại có hứng thú ghé vào nơi cậu ở .

- Lâu rồi không lên không biết có thay đổi gì không _ cô vui vẻ nhìn cậu

- Thay đổi rồi , tôi không còn sống ở phòng A3 - 101 nữa , tại trường không cho ở một mình một phòng _ cậu nhút nhát nói

- Vậy cậu ở chung cái tên dở hơi ở phòng A3 - 102 hả _ cô cố tình hỏi dù cô đã biết

- À ừ tôi sống cùng phòng với cậu ta _cậu nói nhỏ vừa đủ nghe

- Thế thôi tôi đi đây ,

xem ra Tuấn có về cũng không còn chỗ ở rồi tôi nên khuyên cậu ta đi luôn _ cô nói giọng đầy vẻ tiết nuối

- Anh ấy sẽ về _ cậu mừng rỡ hỏi

- Không chắc như không lâu đâu _ cô nói rồi nhìn cậu

- Chỉ cần anh ấy về thì tất cả sẽ quay về quỷ đạo của nó thôi _ cậu nói to hơn lúc nãy

Cô không nói gì cả chỉ nhìn cậu rồi nở nụ cười thân thiện vì cô biết cậu vẫn nhớ tới anh . Dù nửa năm qua chưa lần nào anh gọi về nhưng cô biết một ngày không xa anh lại sẽ đứng trước mặt cô thôi .

- Cậu vào trong đi tôi về đây _ cô nói rồi quay ra

- Khi nào anh ấy gọi thì chuyển lời tôi nhớ anh giúp nhá _ cậu cố nói khi cô đã đi

- " Đồ ngốc ngày nào cũng nhờ tôi nhắn nào là cậu yêu anh .

.

.

cậu nhớ anh .

.

. mong chờ anh sẽ quay về nghe mãi mà tôi đã thuộc lòng , Khi nào anh ấy về thì cậu tự đi mà nói "_ cô vừa đi vừa suy nghĩ rồi chợt nở nụ cười