Chương 1 - Hoá Ra Đây Là Món Quà Dành Tặng Tôi (1)
Chương 2 - Hoá Ra Đây Là Món Quà Dành Tặng Tôi (2)
Chương 4 - Hoá Ra Đây Chính Là Hận.
Chương 6 - Bàn Tay Quỹ Dữ Hắc Ám
Chương 8 - Thanh Mai Trúc Mã 2
Chương 9 - Tạm Biệt, Ký Ức Tốt Đẹp Của Tôi.
Chương 10 - Công Tử Nhà Họ Ninh Ninh Doãn Ngân
Chương 11 - Hàn Khuynh Thược
Chương 12 - Gặp Nhau.
Chương 13 - Thiên Sứ Cùng Ác Ma.
Chương 14 - Nguy Hiểm.
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Đây Là Khẩu Vị Của Ông.
Chương 17 - Hồ Ly Thối Tha, Tôi Không Đi.
Chương 18 - Liệp Ưng.
Chương 19 - Anh Ta Tên Gọi Là Ninh Doãn Tích
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Hàn Mộ
Chương 23 - Văn Kiện Bí Ẩn
Chương 24 - Chìa Khóa Vàng
Chương 25 - Hồi Ức
Chương 27 - Cao Thủ So Chiêu 1
Chương 28 - Cao Thủ So Chiêu 2
Chương 29 - Cao Thủ So Chiêu 3
Chương 30 - Anh Đã Muốn, Vậy Thì Tặng Cho Anh.
Chương 31 - Nhiệm Vụ Mới
Chương 32 - Dám Trêu Tôi.
Chương 33 - Ninh Thiếu Nhân Từ.
Chương 34 - Lại Không Tìm Được
Chương 35 - Ta Nhớ Ra Rồi
Chương 36 - Có Lẽ, Mình Có Thể Tìm Được Chút Gì
Chương 37 - Sự Thật Về Cái Chìa Khóa Vàng.
Chương 38 - Mẹ
Chương 39 - Tạm Thời Bí Mật
Chương 40 - Tổng Giám Đốc HM
Chương 41 - Gợi Lên Cho Anh Sự Hứng Thú
Chương 42 - Là Em Bội Ước, Cũng Là Anh Thất Tín.
Chương 43 - Ảnh Cưới
Chương 44 - Ba, Chúng Ta Về Nhà
Chương 45 - Là Em Sao, Tiểu Mộ
Chương 46 - Gặp Lại Châu Tiểu Bằng
Chương 47 - Cô Dâu Của Anh
Chương 48 - Xin Lỗi, Quên Em Đi
Chương 49 - Cười Nói Gặp Lại
Chương 50 - Cô Gái, Đừng Uống
Chương 51 - Gặp Gở
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Anh Không Cảm Thấy Rất Buồn Cười Sao
Chương 54 - Cũng Bình Thường
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Bị Sắp Xếp Vào Bẫy
Chương 57 - Đồ Giả
Chương 58 - Nó Cũng Cảm Thấy Hứng Thú
Chương 59 - Tôi Muốn Gặp Lão Hồ Ly.
Chương 60 - Hứa Tâm Lam Oán Hận.
Chương 61 - Ba Đứa Nhỏ Là Ai
Chương 62 - Lựa Chọn Đối Mặt
Chương 63 - Xoay Người, Gặp Lại Sau
Chương 64 - Bọn Họ Là Mẹ Con
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Tự Gây Nghiệt, Không Thể Sống
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Bí Mật Kinh Thiên
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Lại Là Bà Ta
Chương 72 - Bàn Tay Đen Thần Bí
Chương 73 - Phải Là Nói, Tôi Không Có Ba.
Chương 74 - Tôi Là Nói Nếu Như.
Chương 75 - Tìm Chính Chủ
Chương 76 - Quan Hệ, Âm Mưu
Chương 77 - Yến Hội 1
Chương 78 - Yến Hội 2
Chương 79 - Huyết Mặc Trúc
Chương 80 - Chương 80: Thưởng Thức
Chương 81 - Ninh Trúc Mặc Nhớ Lại
Chương 83 - Thương Pháp Rất Tốt
Chương 84 - Thuốc
Chương 85 - Chân Tướng
Chương 86 - Mềm Lòng
Chương 87 - Tình Thân Tận Xương Cốt
Chương 88 - Chọc Vào Món Nợ Này Thật Tốt
Chương 89 - Hiệp Ước
Chương 90 - Cảm Thấy Tim Đập Thình Thịch
Chương 91 - Đúng Là Nhiều Tiền Hơn
Chương 92 - Thất Bại Hoàn Toàn
Chương 93 - Ninh Thiếu Nhặt Được Ở Nhà Vệ Sinh
Chương 94 - Ông Cũng Thích Con
Chương 95 - Thiến Ông Ta
Chương 96 - Không Có Hứng Thú Với Đàn Bà
Chương 97 - Ninh Thiếu Lằng Nhằng
Chương 98 - Bám Rể Chắc Chân
Chương 99 - Trong Lòng Mơ Hồ Không Muốn.
Chương 100 - Nửa Đêm Tới Chơi
Chương 101 - Cho Tôi Năm Phút
Chương 102 - Để Lại Lý Do
Chương 103 - Anh Nói Thật
Chương 104 - Bây Giờ Đã Bại Bởi Em
Chương 105 - Ninh Thiếu Thất Tình
Chương 106 - Trong Lòng So Sánh Thiên Sứ Với Ma Quỷ
Chương 107 - Cảm Giác Sợ Hãi
Chương 108 - Tại Sao Phải Cứu Tôi, Anh Ấy Nhất Sẽ Không Có Chuyện Gì
Chương 109 - Nếu Anh Dám Bất Tỉnh, Em Gả Cho Người Khác
Chương 110 - Đàn Ông Của Tôi Cô Có Gan Đến Cướp
Chương 111 - Gia Tộc La Tư Sài Nhĩ Đức
Chương 112 - Thanh Lưu
Chương 113 - Chỉ Là Giống Nhau Mà Thôi
Chương 114 - Đầu Óc Bị Lừa Đá, Tiện Thể Bị Cửa Kẹp
Chương 115 - Tiểu Tam Xoay Người Coi Như Nữ Chủ Nhân
Chương 116 - Cô Cảm Thấy Sẽ Có Ngày Đó
Chương 117 - Người Phụ Nữ Của Anh
Chương 118 - Ninh Thiếu Là Hai Hàng
Chương 119 - Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm
Chương 120 - Phụ Nữ Cùng Cô Gái
Chương 121 - Tình Yêu Của Cô Quá Rẻ
Chương 122 - Người Đàn Ông Này Là Của Tôi
Chương 123 - Ninh Thiếu Rất Thích Ăn Đậu Hũ
Chương 124 - Lời Tỏ Tình Của Ninh Thiếu
Chương 125 - Anh Muốn Ăn Em
Chương 126 - Một Nhà Ba Người Nói Chuyện Phiếm
Chương 127 - Đường Á Sâm
Chương 128 - Thay Đổi Chủ Ý
Chương 129 - Đêm Trước Hôn Lễ
Chương 130 - Hôn Lễ
Chương 131 - Càng Thêm Hỗn Loạn Trong Hôn Lễ, Cảm Ơn Cậu Nhỏ
Chương 132 - Bên Kia Đã Xảy Ra Chuyện
Chương 133 - Y Sâm Và Tiểu Thất
Chương 134 - Cha Tôi Đấy!
Chương 135 - Cha Con Các Cậu Thật Khổ
Chương 136 - Tới Milan
Chương 137 - Nhiệm Vụ Ám Sát
Chương 138 - Tự Biên Tự Diễn Một Tuồng Kịch
Chương 139 - Tiểu Thất Mất Tích
Chương 140 - Chỗ Này Rất Đau
Chương 141 - Ra Tay Trước Thì Chiếm Được Lợi Thế
Chương 142 - Chẳng Lẽ Lại Có Biến Xuất Hiện
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Dùng Tính Mạng Của Mình Đi Yêu Cô
Chương 145 - Người Này Còn Là Tiểu Thất Sao?
Chương 146 - Hành Động
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Y Sâm Rất Đỏm Dáng!
Chương 149 - Là Chỗ Này?
Chương 150 - Là Tiểu Thất
Chương 151 - Bảo Bối
Chương 152 - Tiểu Thất Sẽ Không Chết
Chương 153 - Phòng Ngủ Của Lộ Á Sâm
Chương 154 - Bên Cạnh Tôi Không Cần Người Vô Dụng
Chương 155 - Phải Đi Thì Cùng Đi
Chương 156 - Thuận Lợi Chạy Trốn
Chương 157 - Tiểu Thất, Tôi Xin Em!
Chương 158 - Phẫu Thuật Cho Tiểu Thất
Chương 159 - Đổi Máu Của Tôi Đi
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Chương 182
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Đại Kết Cục
Chương 1 - Hoá Ra Đây Là Món Quà Dành Tặng Tôi (1)
Chương 2 - Hoá Ra Đây Là Món Quà Dành Tặng Tôi (2)
Chương 4 - Hoá Ra Đây Chính Là Hận.
Chương 6 - Bàn Tay Quỹ Dữ Hắc Ám
Chương 8 - Thanh Mai Trúc Mã 2
Chương 9 - Tạm Biệt, Ký Ức Tốt Đẹp Của Tôi.
Chương 10 - Công Tử Nhà Họ Ninh Ninh Doãn Ngân
Chương 11 - Hàn Khuynh Thược
Chương 12 - Gặp Nhau.
Chương 13 - Thiên Sứ Cùng Ác Ma.
Chương 14 - Nguy Hiểm.
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Đây Là Khẩu Vị Của Ông.
Chương 17 - Hồ Ly Thối Tha, Tôi Không Đi.
Chương 18 - Liệp Ưng.
Chương 19 - Anh Ta Tên Gọi Là Ninh Doãn Tích
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Hàn Mộ
Chương 23 - Văn Kiện Bí Ẩn
Chương 24 - Chìa Khóa Vàng
Chương 25 - Hồi Ức
Chương 27 - Cao Thủ So Chiêu 1
Chương 28 - Cao Thủ So Chiêu 2
Chương 29 - Cao Thủ So Chiêu 3
Chương 30 - Anh Đã Muốn, Vậy Thì Tặng Cho Anh.
Chương 31 - Nhiệm Vụ Mới
Chương 32 - Dám Trêu Tôi.
Chương 33 - Ninh Thiếu Nhân Từ.
Chương 34 - Lại Không Tìm Được
Chương 35 - Ta Nhớ Ra Rồi
Chương 36 - Có Lẽ, Mình Có Thể Tìm Được Chút Gì
Chương 37 - Sự Thật Về Cái Chìa Khóa Vàng.
Chương 38 - Mẹ
Chương 39 - Tạm Thời Bí Mật
Chương 40 - Tổng Giám Đốc HM
Chương 41 - Gợi Lên Cho Anh Sự Hứng Thú
Chương 42 - Là Em Bội Ước, Cũng Là Anh Thất Tín.
Chương 43 - Ảnh Cưới
Chương 44 - Ba, Chúng Ta Về Nhà
Chương 45 - Là Em Sao, Tiểu Mộ
Chương 46 - Gặp Lại Châu Tiểu Bằng
Chương 47 - Cô Dâu Của Anh
Chương 48 - Xin Lỗi, Quên Em Đi
Chương 49 - Cười Nói Gặp Lại
Chương 50 - Cô Gái, Đừng Uống
Chương 51 - Gặp Gở
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Anh Không Cảm Thấy Rất Buồn Cười Sao
Chương 54 - Cũng Bình Thường
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Bị Sắp Xếp Vào Bẫy
Chương 57 - Đồ Giả
Chương 58 - Nó Cũng Cảm Thấy Hứng Thú
Chương 59 - Tôi Muốn Gặp Lão Hồ Ly.
Chương 60 - Hứa Tâm Lam Oán Hận.
Chương 61 - Ba Đứa Nhỏ Là Ai
Chương 62 - Lựa Chọn Đối Mặt
Chương 63 - Xoay Người, Gặp Lại Sau
Chương 64 - Bọn Họ Là Mẹ Con
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Tự Gây Nghiệt, Không Thể Sống
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Bí Mật Kinh Thiên
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Lại Là Bà Ta
Chương 72 - Bàn Tay Đen Thần Bí
Chương 73 - Phải Là Nói, Tôi Không Có Ba.
Chương 74 - Tôi Là Nói Nếu Như.
Chương 75 - Tìm Chính Chủ
Chương 76 - Quan Hệ, Âm Mưu
Chương 77 - Yến Hội 1
Chương 78 - Yến Hội 2
Chương 79 - Huyết Mặc Trúc
Chương 80 - Chương 80: Thưởng Thức
Chương 81 - Ninh Trúc Mặc Nhớ Lại
Chương 83 - Thương Pháp Rất Tốt
Chương 84 - Thuốc
Chương 85 - Chân Tướng
Chương 86 - Mềm Lòng
Chương 87 - Tình Thân Tận Xương Cốt
Chương 88 - Chọc Vào Món Nợ Này Thật Tốt
Chương 89 - Hiệp Ước
Chương 90 - Cảm Thấy Tim Đập Thình Thịch
Chương 91 - Đúng Là Nhiều Tiền Hơn
Chương 92 - Thất Bại Hoàn Toàn
Chương 93 - Ninh Thiếu Nhặt Được Ở Nhà Vệ Sinh
Chương 94 - Ông Cũng Thích Con
Chương 95 - Thiến Ông Ta
Chương 96 - Không Có Hứng Thú Với Đàn Bà
Chương 97 - Ninh Thiếu Lằng Nhằng
Chương 98 - Bám Rể Chắc Chân
Chương 99 - Trong Lòng Mơ Hồ Không Muốn.
Chương 100 - Nửa Đêm Tới Chơi
Chương 101 - Cho Tôi Năm Phút
Chương 102 - Để Lại Lý Do
Chương 103 - Anh Nói Thật
Chương 104 - Bây Giờ Đã Bại Bởi Em
Chương 105 - Ninh Thiếu Thất Tình
Chương 106 - Trong Lòng So Sánh Thiên Sứ Với Ma Quỷ
Chương 107 - Cảm Giác Sợ Hãi
Chương 108 - Tại Sao Phải Cứu Tôi, Anh Ấy Nhất Sẽ Không Có Chuyện Gì
Chương 109 - Nếu Anh Dám Bất Tỉnh, Em Gả Cho Người Khác
Chương 110 - Đàn Ông Của Tôi Cô Có Gan Đến Cướp
Chương 111 - Gia Tộc La Tư Sài Nhĩ Đức
Chương 112 - Thanh Lưu
Chương 113 - Chỉ Là Giống Nhau Mà Thôi
Chương 114 - Đầu Óc Bị Lừa Đá, Tiện Thể Bị Cửa Kẹp
Chương 115 - Tiểu Tam Xoay Người Coi Như Nữ Chủ Nhân
Chương 116 - Cô Cảm Thấy Sẽ Có Ngày Đó
Chương 117 - Người Phụ Nữ Của Anh
Chương 118 - Ninh Thiếu Là Hai Hàng
Chương 119 - Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm
Chương 120 - Phụ Nữ Cùng Cô Gái
Chương 121 - Tình Yêu Của Cô Quá Rẻ
Chương 122 - Người Đàn Ông Này Là Của Tôi
Chương 123 - Ninh Thiếu Rất Thích Ăn Đậu Hũ
Chương 124 - Lời Tỏ Tình Của Ninh Thiếu
Chương 125 - Anh Muốn Ăn Em
Chương 126 - Một Nhà Ba Người Nói Chuyện Phiếm
Chương 127 - Đường Á Sâm
Chương 128 - Thay Đổi Chủ Ý
Chương 129 - Đêm Trước Hôn Lễ
Chương 130 - Hôn Lễ
Chương 131 - Càng Thêm Hỗn Loạn Trong Hôn Lễ, Cảm Ơn Cậu Nhỏ
Chương 132 - Bên Kia Đã Xảy Ra Chuyện
Chương 133 - Y Sâm Và Tiểu Thất
Chương 134 - Cha Tôi Đấy!
Chương 135 - Cha Con Các Cậu Thật Khổ
Chương 136 - Tới Milan
Chương 137 - Nhiệm Vụ Ám Sát
Chương 138 - Tự Biên Tự Diễn Một Tuồng Kịch
Chương 139 - Tiểu Thất Mất Tích
Chương 140 - Chỗ Này Rất Đau
Chương 141 - Ra Tay Trước Thì Chiếm Được Lợi Thế
Chương 142 - Chẳng Lẽ Lại Có Biến Xuất Hiện
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Dùng Tính Mạng Của Mình Đi Yêu Cô
Chương 145 - Người Này Còn Là Tiểu Thất Sao?
Chương 146 - Hành Động
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Y Sâm Rất Đỏm Dáng!
Chương 149 - Là Chỗ Này?
Chương 150 - Là Tiểu Thất
Chương 151 - Bảo Bối
Chương 152 - Tiểu Thất Sẽ Không Chết
Chương 153 - Phòng Ngủ Của Lộ Á Sâm
Chương 154 - Bên Cạnh Tôi Không Cần Người Vô Dụng
Chương 155 - Phải Đi Thì Cùng Đi
Chương 156 - Thuận Lợi Chạy Trốn
Chương 157 - Tiểu Thất, Tôi Xin Em!
Chương 158 - Phẫu Thuật Cho Tiểu Thất
Chương 159 - Đổi Máu Của Tôi Đi
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Chương 182
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Đại Kết Cục
Khẽ xoay người, Y Sâm lại chỉ nghe được "pằng...
.
.
.
.
" một tiếng, phía sau mình được một thân hình mềm yếu ôm lấy.
"Ưm.
.
.
.
.
.
" Sau đó chờ đón ở sau lưng chính là một tiếng rên khẽ khiến Y Sâm sợ hết hồn.
Cả người Y Sâm hơi cứng đờ, không dám xoay người.
Tiếng này cực kỳ giống tiếng của Tiểu Thất! Hắn cũng không nghe sót một tiếng súng vừa vang lên kia.
Cho nên.
.
.
.
.
.
"Y Sâm.
.
.
.
.
. Thật sự là.
.
.
.
.
. anh!
" Giọng nói khàn khàn lẩn quẩn ở bên tai Y Sâm không đi, giống như người yêu cẩn thận vuốt ve âu yếm, "Y Sâm.
.
.
.
.
. tôi chờ anh đã lâu.
.
.
.
.
.
"
Y Sâm cũng nhịn không được nữa, xoay người.
Khi Y Sâm quay người lại, người tựa vào sau lưng hắn cứ như vậy từ từ rơi xuống trên mặt đất, cặp mắt mang theo ý cười si ngốc.
"Hẹn gặp lại.
.
.
.
.
.
" Tiểu Thất khẽ mở đôi môi khô khốc, lời nói nghẹn ở cổ họng, chỉ nói ra khỏi miệng hai chữ gặp lại.
"Không.
.
.
.
.
.
" Cặp mắt Y Sâm mở còn lớn hơn quả trứng gà, nhìn lỗ thủng trên ngực Tiểu Thất.
Lỗ thủng đó là vết thương cô thay hắn ngăn cản đạn bắn!
Lỗ thủng đó đang không ngừng có máu tươi chảy ra từ bên trong!
Lỗ thủng đó giống như là một kích trí mạng, lúc này sắc mặt trắng bệch của Tiểu Thất lại tái nhợt ba phần!
"Tiểu Thất!
" Y Sâm phản ứng nhanh chóng, kéo tay Tiểu Thất lại, theo cô ngã trên mặt đất.
Tiểu Thất đè ở trên người Y Sâm, một búng máu từ khóe miệng chậm rãi chảy ra.
"Tiểu Thất.
.
.
.
.
.
"
"Y Sâm.
.
.
.
.
.
"
Đệ Ngũ cùng Chu Tiêu vừa nghe thấy tiếng cảnh báo đã chạy tới.
Vừa đúng đập vào trong tầm mắt bọn họ là Tiểu Thất thay Y Sâm bị bắn một phát, sau đó cùng Y Sâm hai người song song té xuống đất.
"Má nó!
" Chu Tiêu cả giận, giơ súng, bắn một phát về phía người nổ súng cách đó không xa.
Ngay giữa đầu!
Má, người của bọn họ cũng dám khi dễ, quả thật chính là tìm chết!
Ba bước làm thành một bước, hai người nhanh chóng chạy tới bên cạnh Tiểu Thất và Y Sâm, đỡ bọn họ lên.
"Y Sâm, Tiểu Thất!
" Chu Tiêu đỡ Y Sâm.
Chỉ thấy Y Sâm từ từ ngẩng đầu lên, da.
nlze.
qu;ydo/nn vẻ mặt tĩnh lặng, cặp mắt cứ như vậy không động, không nháy mắt nhìn mình Tiểu Thất ở trong lòng mình.
"Tiêu, Tiểu Thất thay tôi cản một đạn!
" Y Sâm ngơ ngác mở miệng, "Cô sẽ không sao, đúng không?"
Đệ Ngũ vịn Tiểu Thất, khẽ nguyền rủa một tiếng, "Đáng chết, thế nào người lại bị giày vò thành bộ dáng này?"
Một thân gầy yếu, lúc này lại trúng một phát, lỗ thủng vẫn còn có máu tươi chảy ra.
Cứ gọi như vậy sẽ không có chuyện gì sao?
Chu Tiêu lặng lẽ lắc đầu, sợ rằng Thanh Lưu ở đây cũng không dám bảo đảm gì?
Đây quả thực là muốn mạng mà!
Nhưng Chu Tiêu và Đệ Ngũ không nói gì.
Chu Tiêu đỡ Y Sâm lên, mà Đệ Ngũ ôm Tiểu Thất ở trong lòng, che chở cô, chỉ sợ dùng sức, Tiểu Thất sẽ càng thêm đau hơn!
"Hiện tại, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây!
" Chu Tiêu vỗ vỗ bả vai Y Sâm, "Y Sâm, tỉnh lại đi. Chúng ta còn có Thanh Lưu, hắn nhất định sẽ có biện pháp, Tiểu Thất nhất định sẽ không sao!
"
"Đúng vậy!
" Đệ Ngũ cúi đầu, nhìn Tiểu Thất nằm yên tĩnh, không nhúc nhích, hô hấp hơi yếu, trong mắt có chút nóng nóng, "Rời khỏi nơi này trước đã. Vì anh cứu Tiểu Thất lại kinh động đến tất cả người trong tòa nhà này rồi!
"
Vừa rồi nếu không phải cảnh báo ở tầng này vang lên, bọn họ vừa lúc đang ở phía trên một tầng. Tốc độ của bọn họ làm sao có thể nhanh như vậy?
Hiện tại, khẳng định tất cả người trong khu nhà cao cấp đều vọt tới tầng này rồi.
Không nghĩ cách rời đi, bọn họ thật sự có thể một người cũng không đi được.
Chu Tiêu giơ cổ tay của mình lên, nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay.
"Tít, tít.
.
.
.
.
.
"
Chỉ thấy Chu Tiêu nhanh chóng nhấn mấy cái ở phía trên, nhìn Đệ Ngũ, gật đầu, "Ưng đang ở bên ngoài hai dặm, cậu ấy sẽ lập tức tới ngay tiếp ứng chúng ta. Hiện tại chúng ta phải nghĩ cách có thể để Ưng nhanh chóng sớm tiếp ứng.
"
"Không thể dùng lực.
" Trên gương mặt của Đệ Ngũ mang theo nghiêm túc.
Dù sao người của đối phương quá nhiều, mà bọn họ chỉ có bốn người, một người bị đả thương nghiêm trọng, một người ‘ thần trí mơ hồ ’!
"Sân thượng.
" Trong lòng Chu Tiêu nhanh chóng suy nghĩ, "Chỉ có ở trên sân thượng, Ưng mới có thể nhanh chóng tìm được vị trí cụ thể của chúng ta. Như vậy tiếp ứng sẽ tốt hơn!
"
"Ừ.
" Đệ Ngũ gật đầu, ôm lấy tay Tiểu Thất vừa nặng thêm mấy phần.
Hai người bọn họ bây giờ là gánh nặng đường xa đó!
"Đi!
" Một người đỡ, một người ôm, Chu Tiêu và Đệ Ngũ vừa muốn nhấc chân đi lên sân thượng, phía sau liền truyền đến một hồi ồn ào.
"Mau.
.
.
.
.
. Bọn họ ở chỗ này, mau tới đây!
"
Đệ Ngũ vỗ vỗ mặt của Y Sâm, hỏi một câu, "Xin hỏi, anh muốn để Tiểu Thất chết ở chỗ này sao?"
Một chữ chết xông vào lỗ tai Y Sâm, Y Sâm cứng đờ, nhìn chằm chằm Đệ Ngũ, "Tiểu Thất không có việc gì!
"
Đẩy Chu Tiêu ra, "Tự tôi có thể đi!
"
Đúng, tại sao hắn có thể chán chường?
Tiểu Thất sẽ không sao, chỉ cần có cách đi ra khỏi nơi này, là bọn họ có thể trở về tìm Thanh Lưu rồi!
Y thuật của Thanh Lưu tốt như vậy, Tiểu Thất nhất định sẽ không có chuyện gì!
"Đi.
" Vẻ mặt Y Sâm lạnh nhạt, nhận lấy Tiểu Thất từ trong tay Đệ Ngũ, "Để tôi!
"
Tiểu Thất, tôi nhất định sẽ làm em mạnh khỏe lên!
Em nhất định phải kiên cường, nhất định phải chịu đựng.
Bởi vì em ở đây, Y Sâm ở đây!
Chu Tiêu và Đệ Ngũ một trước một sau, bảo vệ Y Sâm, mắt thấy bọn người sắp đến chỗ bọn họ.
"Pằng.
.
.
.
.
.
" Một tiếng súng vang lên, "Có bốn người, mục tiêu đang ở phía trên, mau.
.
.
.
.
.
"
"Bên này!
" Chu Tiêu dẫn đầu nhanh chóng đi.
Bây giờ bọn hắn không chỉ muốn né tránh những người này chạy đến sân thượng, bọn họ càng muốn trốn tránh hệ thống camera ở xung quanh.
Nếu như bọn họ một bại lộ dưới camera, thì đồng nghĩa với bọn họ cũng bại lộ chỗ ở của mình.
"Có cách gì có thể né tránh camera không?" Đệ Ngũ cau mày nhìn mình camera ở góc nghiêng trên đầu.
Camera giám sát ở đây thật vô cùng khó chịu!
"Có!
" Chân mày Y Sâm cau lại, "Nhưng phải mạo hiểm một chút.
"
Nơi này camera nhiều như vậy, đừng bảo từ nơi này đến sân thượng, đi xuống lầu một đều có nguy hiểm!
"Cái gì.
.
.
.
.
.
"