Chương 1 - Yến Tiệc Sắp Bắt Đầu
Chương 2 - Hai Đứa Trẻ Song Sinh Đáng Yêu
Chương 3 - Lễ Vật Trân Quý
Chương 4 - Bị Bắt Cóc Rồi?
Chương 5 - Hành Hạ Muốn Chết
Chương 6 - Bị Gì Vậy
Chương 7 - Dự Cảm Chẳng Lành
Chương 8 - Cầu Xin Anh
Chương 8 - Tin Dữ
Chương 9 - Đừng Gọi Tôi Là Quả Táo
Chương 10 - Tổng Thống Đến
Chương 11 - Quả Đào Mật
Chương 12 - Cô Gái Vừa Ý
Chương 13 - Ngài Muốn Làm Gì?
Chương 14 - Đứng Ở Ngoài Cửa Chờ Tôi
Chương 15 - Giúp Anh Gạt Người
Chương 16 - Tò Mò Hại Chết Mèo
Chương 17 - Lựa Chọn Khó Khăn
Chương 18 - Quyết Định
Chương 19 - Lại Bị Uy Hiếp
Chương 20 - Mới Đến Phủ Tổng Thống
Chương 21 - Ông Ấy Muốn Cảm Ơn Cô Sao
Chương 22 - Ngài Tổng Thống Mời Đến
Chương 23 - Là Cô Sao?
Chương 24 - Thay Quần Áo Rồi Theo Anh Tham Gia Yến Tiệc
Chương 25 - Yến Tiệc Tư Nhân Loại Nhỏ
Chương 26 - Phiền Toái
Chương 27 - Không Giải Thích Nổi
Chương 28 - Cô Là Người Thần Giữ Cửa
Chương 29 - Hải Dương Chi Tâm
Chương 30 - Cuộc Sống Hoa Lệ Ở Phủ Tổng Thống Bắt Đầu
Chương 31 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Thượng)
Chương 32 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Hạ)
Chương 33 - Tổng Thống Ngủ Nướng
Chương 34 - Cút Ra Ngoài
Chương 35 - Điều Tra
Chương 36 - Điện Thoại Cho Con
Chương 37 - Đào Quản Gia
Chương 38 - Hoa Bách Hợp
Chương 39 - Ngài Tổng Thống Không Được Tốt
Chương 40 - Con Trai Cực Phẩm Của Cô
Chương 41 - Đứa Trẻ Nhà Ai Vậy?
Chương 42 - Đó Là Con Gái Của Cô
Chương 43 - Sinh Ra Từ Tảng Đá
Chương 44 - Hoàng Đế
Chương 45 - Bữa Cơm Gia Đình
Chương 46 - Cha Của Cục Cưng
Chương 47 - Đứa Nhỏ Trưởng Thành Sớm
Chương 48 - Vết Bớt
Chương 49 - Ân Tình
Chương 50 - Rời Giường Rồi, Tổng Thống
Chương 51 - Chảy Máu Mũi
Chương 52 - Hầu Hạ Tổng Thống Thay Quần Áo
Chương 53 - Được Sủng Ái
Chương 54 - Khách Đến Thăm
Chương 55 - Cậu Bé Xinh Đẹp Trong Trí Nhớ
Chương 56 - Một Đôi Bảo Bối Nhà Tiêu Tổng Thống
Chương 57 - Trốn Đi
Chương 58 - Xác Định Quan Hệ Cha Con
Chương 59 - Tiểu Nho Bị Dọa Khóc
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Phụ Nữ Kiêu Kỳ
Chương 62 - Bạn Tốt
Chương 63 - Không Định Nói Một Chút Gì Sao?
Chương 64 - Can Đảm Suy Đoán
Chương 65 - Cô Ấy Là Người Vô Tội
Chương 66 - Đào Du Du Có Đối Tượng Thầm Mến
Chương 67 - Thật Sự Là Con Chỉ Có Bốn Tuổi?
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Vui Mừng Hay Là Hoảng Sợ?
Chương 70 - Con Muốn Làm Con Gái Của Tổng Thống
Chương 71 - Thác Ngọc Công Tử Vạn Người Mê
Chương 72 - Một Chút Hiền Lành Của Ngài Tổng Thống
Chương 73 - Gặp Được Bạn Cũ
Chương 74 - Thật Xin Lỗi Đã Đụng Phải Anh
Chương 75 - Nhìn Anh Chằm Chằm
Chương 76 - Phát Hiện Âm Mưu
Chương 77 - Mùi Hương Trí Mạng
Chương 78 - Ám Chỉ
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Âm Mưu Giết Người
Chương 81 - Tuyệt Đối Không Cho Anh Chôn Cùng
Chương 82 - Anh Muốn Tự Sát?
Chương 83 - Mẹ, Anh Trai Không Mời Con Khiêu Vũ
Chương 84 - Ngài Tổng Thống Đáng Đánh Đòn
Chương 85 - Nhiệm Vụ Phiền Toái
Chương 86 - Người Không Nên Xuất Hiện
Chương 87 - Bí Mật Của Đào Dục Huyên
Chương 88 - Con Trai Giống Cha ?
Chương 89 - Nhà Giàu Có Ân Oán
Chương 90 - Ông Xã Của Vi Tiếu
Chương 91 - Bị Xua Đuổi
Chương 92 - Mẹ Chồng Độc Ác Trong Truyền Thuyết
Chương 93 - Nữa Đường Ném Cô Xuống
Chương 94 - Đùa Giỡn Với Cô
Chương 95 - Hôn Cô
Chương 96 - Hậu Quả Của Việc Đắc Tội Anh
Chương 97 - Chết Chìm
Chương 98 - Ghen Đó Hả?
Chương 99 - Quỷ Kế
Chương 100 - Người Đẹp Thức Tỉnh
Chương 101 - Đỏ Mặt Cái Gì?
Chương 102 - Nhân Vật Lớn Tôn Quý Đến
Chương 103 - Công Chúa Daisy
Chương 104 - Phá Hư Cuộc Hẹn Của Tổng Thống
Chương 105 - Trò Chơi Ngây Thơ
Chương 106 - Ăn No, Ăn No
Chương 107 - Bữa Tối Hai Người
Chương 108 - Cầu Xin Anh
Chương 109 - Ngài Tổng Thống Thật Hung Dữ Nha
Chương 110 - Gọi Điện Thoại
Chương 111 - Tập Đoàn Tài Chính Thác Ngọc
Chương 112 - Xa Hoa Và Đơn Giản
Chương 113 - Hiệp Ước Không Bình Đẳng Làm Cho Người Ta Giận Sôi
Chương 114 - Cô Có Thật Là Mẹ Của Hai Đứa Nhỏ Không?
Chương 115 - Ông Trời Cũng Không Dám Cản Trở Cô
Chương 116 - Dùng Tốt Thân Phận
Chương 117 - Người Thương Lượng
Chương 118 - Vi Tiếu Cầu Xin
Chương 119 - Đụng Xe
Chương 120 - Không Làm Tròn Bổn Phận Quản Gia Bị Lạnh Nhạt
Chương 121 - Tổng Thống Trở Về
Chương 122 - Hình Phạt Mới
Chương 123 - Vừa Hôn Vừa Véo
Chương 124 - Nghe Trộm
Chương 125 - Tiểu Yêu Tinh
Chương 126 - Người Phụ Nữ Xấu Xa Kiêu Ngạo
Chương 127 - Khiêu Vũ, Khiêu Vũ
Chương 128 - Dựa Vào, Anh Muốn Làm Cái Gì?
Chương 129 - Đào Du Du Không Biết Đánh Đàn
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Đôi Giầy Xăng Đan Trong Suốt
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Quà Tặng Sinh Nhật
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Tình Yêu Ngọt Ngào
Chương 1 - Yến Tiệc Sắp Bắt Đầu
Chương 2 - Hai Đứa Trẻ Song Sinh Đáng Yêu
Chương 3 - Lễ Vật Trân Quý
Chương 4 - Bị Bắt Cóc Rồi?
Chương 5 - Hành Hạ Muốn Chết
Chương 6 - Bị Gì Vậy
Chương 7 - Dự Cảm Chẳng Lành
Chương 8 - Cầu Xin Anh
Chương 8 - Tin Dữ
Chương 9 - Đừng Gọi Tôi Là Quả Táo
Chương 10 - Tổng Thống Đến
Chương 11 - Quả Đào Mật
Chương 12 - Cô Gái Vừa Ý
Chương 13 - Ngài Muốn Làm Gì?
Chương 14 - Đứng Ở Ngoài Cửa Chờ Tôi
Chương 15 - Giúp Anh Gạt Người
Chương 16 - Tò Mò Hại Chết Mèo
Chương 17 - Lựa Chọn Khó Khăn
Chương 18 - Quyết Định
Chương 19 - Lại Bị Uy Hiếp
Chương 20 - Mới Đến Phủ Tổng Thống
Chương 21 - Ông Ấy Muốn Cảm Ơn Cô Sao
Chương 22 - Ngài Tổng Thống Mời Đến
Chương 23 - Là Cô Sao?
Chương 24 - Thay Quần Áo Rồi Theo Anh Tham Gia Yến Tiệc
Chương 25 - Yến Tiệc Tư Nhân Loại Nhỏ
Chương 26 - Phiền Toái
Chương 27 - Không Giải Thích Nổi
Chương 28 - Cô Là Người Thần Giữ Cửa
Chương 29 - Hải Dương Chi Tâm
Chương 30 - Cuộc Sống Hoa Lệ Ở Phủ Tổng Thống Bắt Đầu
Chương 31 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Thượng)
Chương 32 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Hạ)
Chương 33 - Tổng Thống Ngủ Nướng
Chương 34 - Cút Ra Ngoài
Chương 35 - Điều Tra
Chương 36 - Điện Thoại Cho Con
Chương 37 - Đào Quản Gia
Chương 38 - Hoa Bách Hợp
Chương 39 - Ngài Tổng Thống Không Được Tốt
Chương 40 - Con Trai Cực Phẩm Của Cô
Chương 41 - Đứa Trẻ Nhà Ai Vậy?
Chương 42 - Đó Là Con Gái Của Cô
Chương 43 - Sinh Ra Từ Tảng Đá
Chương 44 - Hoàng Đế
Chương 45 - Bữa Cơm Gia Đình
Chương 46 - Cha Của Cục Cưng
Chương 47 - Đứa Nhỏ Trưởng Thành Sớm
Chương 48 - Vết Bớt
Chương 49 - Ân Tình
Chương 50 - Rời Giường Rồi, Tổng Thống
Chương 51 - Chảy Máu Mũi
Chương 52 - Hầu Hạ Tổng Thống Thay Quần Áo
Chương 53 - Được Sủng Ái
Chương 54 - Khách Đến Thăm
Chương 55 - Cậu Bé Xinh Đẹp Trong Trí Nhớ
Chương 56 - Một Đôi Bảo Bối Nhà Tiêu Tổng Thống
Chương 57 - Trốn Đi
Chương 58 - Xác Định Quan Hệ Cha Con
Chương 59 - Tiểu Nho Bị Dọa Khóc
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Phụ Nữ Kiêu Kỳ
Chương 62 - Bạn Tốt
Chương 63 - Không Định Nói Một Chút Gì Sao?
Chương 64 - Can Đảm Suy Đoán
Chương 65 - Cô Ấy Là Người Vô Tội
Chương 66 - Đào Du Du Có Đối Tượng Thầm Mến
Chương 67 - Thật Sự Là Con Chỉ Có Bốn Tuổi?
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Vui Mừng Hay Là Hoảng Sợ?
Chương 70 - Con Muốn Làm Con Gái Của Tổng Thống
Chương 71 - Thác Ngọc Công Tử Vạn Người Mê
Chương 72 - Một Chút Hiền Lành Của Ngài Tổng Thống
Chương 73 - Gặp Được Bạn Cũ
Chương 74 - Thật Xin Lỗi Đã Đụng Phải Anh
Chương 75 - Nhìn Anh Chằm Chằm
Chương 76 - Phát Hiện Âm Mưu
Chương 77 - Mùi Hương Trí Mạng
Chương 78 - Ám Chỉ
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Âm Mưu Giết Người
Chương 81 - Tuyệt Đối Không Cho Anh Chôn Cùng
Chương 82 - Anh Muốn Tự Sát?
Chương 83 - Mẹ, Anh Trai Không Mời Con Khiêu Vũ
Chương 84 - Ngài Tổng Thống Đáng Đánh Đòn
Chương 85 - Nhiệm Vụ Phiền Toái
Chương 86 - Người Không Nên Xuất Hiện
Chương 87 - Bí Mật Của Đào Dục Huyên
Chương 88 - Con Trai Giống Cha ?
Chương 89 - Nhà Giàu Có Ân Oán
Chương 90 - Ông Xã Của Vi Tiếu
Chương 91 - Bị Xua Đuổi
Chương 92 - Mẹ Chồng Độc Ác Trong Truyền Thuyết
Chương 93 - Nữa Đường Ném Cô Xuống
Chương 94 - Đùa Giỡn Với Cô
Chương 95 - Hôn Cô
Chương 96 - Hậu Quả Của Việc Đắc Tội Anh
Chương 97 - Chết Chìm
Chương 98 - Ghen Đó Hả?
Chương 99 - Quỷ Kế
Chương 100 - Người Đẹp Thức Tỉnh
Chương 101 - Đỏ Mặt Cái Gì?
Chương 102 - Nhân Vật Lớn Tôn Quý Đến
Chương 103 - Công Chúa Daisy
Chương 104 - Phá Hư Cuộc Hẹn Của Tổng Thống
Chương 105 - Trò Chơi Ngây Thơ
Chương 106 - Ăn No, Ăn No
Chương 107 - Bữa Tối Hai Người
Chương 108 - Cầu Xin Anh
Chương 109 - Ngài Tổng Thống Thật Hung Dữ Nha
Chương 110 - Gọi Điện Thoại
Chương 111 - Tập Đoàn Tài Chính Thác Ngọc
Chương 112 - Xa Hoa Và Đơn Giản
Chương 113 - Hiệp Ước Không Bình Đẳng Làm Cho Người Ta Giận Sôi
Chương 114 - Cô Có Thật Là Mẹ Của Hai Đứa Nhỏ Không?
Chương 115 - Ông Trời Cũng Không Dám Cản Trở Cô
Chương 116 - Dùng Tốt Thân Phận
Chương 117 - Người Thương Lượng
Chương 118 - Vi Tiếu Cầu Xin
Chương 119 - Đụng Xe
Chương 120 - Không Làm Tròn Bổn Phận Quản Gia Bị Lạnh Nhạt
Chương 121 - Tổng Thống Trở Về
Chương 122 - Hình Phạt Mới
Chương 123 - Vừa Hôn Vừa Véo
Chương 124 - Nghe Trộm
Chương 125 - Tiểu Yêu Tinh
Chương 126 - Người Phụ Nữ Xấu Xa Kiêu Ngạo
Chương 127 - Khiêu Vũ, Khiêu Vũ
Chương 128 - Dựa Vào, Anh Muốn Làm Cái Gì?
Chương 129 - Đào Du Du Không Biết Đánh Đàn
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Đôi Giầy Xăng Đan Trong Suốt
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Quà Tặng Sinh Nhật
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Tình Yêu Ngọt Ngào
Tò mò hại chết mèo mà, nếu Đào Du Du biết vấn đề cô vừa hỏi sẽ làm thay đổi số phận của cô,
Di●ễnđànL●êQuýĐ●ôn. tin chắc rằng có đánh chết cô cũng không nói.
Thế nhưng mà biết làm thế nào bây giờ?dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Số phận vẫn hay như vậy đấy, dưới sự thúc giục của sự tò mò, cô hỏi, cô thực sự đã hỏi.
Bởi thế cho nên, hối hận không kịp rồi.
“Trong nhà vệ sinh có một chậu địa lan, tôi lại có chứng sợ mùi hương của loại cây này, thế nên…” Hô hấp của Vũ Văn Vĩ Thần dần dần hồi phục, chậm rãi đáp...
“À………….
.
thì ra là vậy à. Chậu địa lan kia là do tôi chuyên phân phó người đặt sau cửa để khử mùi nhà vệ sinh, thật không ngờ trên đời này còn có người có chứng sợ mùi hương này. Nhưng mà, sao ngài không tìm tôi giúp đỡ?”dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹comĐào Du Du lần này truy hỏi sự việc kỹ càng, thỏa mãn lòng hiếu kỳ một phen.
“Bởi vì…” Anh nói, trên mặt bỗng hiện lên một tia cười tà mị.
“Bởi vì sao?” Đào Du Du nhìn thấy nụ cười của anh, đột nhiên thấy run rẩy, một loại dự cảm không rõ bắt đầu tràn ngập trong đầu cô.
“Bởi vì, chuyện này, không thể để cho bất kỳ kẻ nào biết. Hiểu không?” Lúc anh nói lời này giọng nói có chút âm trầm, ngay cả vẻ tươi cười trên gương mặt anh tuấn đó cũng mang đến một cảm giác nguy hiểm.
“Thì ra là thế, ngài yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ giữ bí mật này.
”dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Đào Du Du nghe vậy, lập tức dùng tư cách đảm bảo nói.
“Giữ bí mật?”dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Vũ Văn Vĩ Thần nghe vậy, cười nhạt một tiếng, nói tiếp, “Trên thế giới này…… Chỉ có người chết mới giữ được bí mật, có phải không?”
Ặc ặc ặc…
Anh… Anh… Anh là có ý gì đấy?
Chỉ… Chỉ… Chỉ có chết… người chết… mới… mới có thể giữ bí mật? Đào Du Du tự dưng thấy mặt mình cứng ngắc, cô không biết lúc này nên dùng biểu cảm nào để đối mặt với vẻ mặt tươi cười nhưng giọng điệu âm trầm kinh khủng của ngài Tổng thống đây.
“Ngài… Ngài… Ngài không phải là muốn giết tôi diệt khẩu chứ?” Giọng nói lắp bắp không xong, Đào Du Du lúc này cả sức lực đứng lên cũng không có nữa.
“Cô nói xem?”dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Anh tiếp tục cười tà mị, dùng hai tay nâng người dậy, đem cô khống chế trong lòng, một tư thế cực bao quát nhìn cô, sau một lúc lâu, anh rốt cuộc cũng mở miệng nói: “Tuy rằng tướng mạo không đạt yêu cầu, nhưng tốt xấu cũng là người tin cậy bên cạnh chị họ, hẳn là cũng có sở trường, làm quản gia của tôi đi.
”
“Cái gì?” Còn chưa phục hồi lại tinh thần sau trận hoảng sợ,
dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Đào Du Du lại bị lời nói ngoài dự đoán này làm cho kinh ngạc.
“Chỉ có để cô bên người, mới có thể đảm bảo cô không tiết lộ bí mật của tôi, làm quản gia của tôi hay là chết, cô tự mình lựa chọn, cô chỉ có một buổi tối để cân nhắc, chiều mai tôi sẽ về nước, mong rằng trước khi tôi về nước, có thể nghe được câu trả lời thuyết phục của cô, bằng không, ngày này sang năm, chính là ngày giỗ của cô đấy.
”dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Lúc anh nói lời này, sắc mặt đã khôi phục bình thường, cả người lúc này giống như một con sư tử đã no giấc, hoàn toàn không còn vẻ bệnh tật yếu đuối lúc trước.
Đào Du Du nghĩ lần này là ông trời buồn chán quá mà đi đùa giỡn cô rồi.
Cô thế mà lại cứu một tên ma quỷ…
Khốn kiếp!
!
!