Chương 1 - Yến Tiệc Sắp Bắt Đầu
Chương 2 - Hai Đứa Trẻ Song Sinh Đáng Yêu
Chương 3 - Lễ Vật Trân Quý
Chương 4 - Bị Bắt Cóc Rồi?
Chương 5 - Hành Hạ Muốn Chết
Chương 6 - Bị Gì Vậy
Chương 7 - Dự Cảm Chẳng Lành
Chương 8 - Tin Dữ
Chương 8 - Cầu Xin Anh
Chương 9 - Đừng Gọi Tôi Là Quả Táo
Chương 10 - Tổng Thống Đến
Chương 11 - Quả Đào Mật
Chương 12 - Cô Gái Vừa Ý
Chương 13 - Ngài Muốn Làm Gì?
Chương 14 - Đứng Ở Ngoài Cửa Chờ Tôi
Chương 15 - Giúp Anh Gạt Người
Chương 16 - Tò Mò Hại Chết Mèo
Chương 17 - Lựa Chọn Khó Khăn
Chương 18 - Quyết Định
Chương 19 - Lại Bị Uy Hiếp
Chương 20 - Mới Đến Phủ Tổng Thống
Chương 21 - Ông Ấy Muốn Cảm Ơn Cô Sao
Chương 22 - Ngài Tổng Thống Mời Đến
Chương 23 - Là Cô Sao?
Chương 24 - Thay Quần Áo Rồi Theo Anh Tham Gia Yến Tiệc
Chương 25 - Yến Tiệc Tư Nhân Loại Nhỏ
Chương 26 - Phiền Toái
Chương 27 - Không Giải Thích Nổi
Chương 28 - Cô Là Người Thần Giữ Cửa
Chương 29 - Hải Dương Chi Tâm
Chương 30 - Cuộc Sống Hoa Lệ Ở Phủ Tổng Thống Bắt Đầu
Chương 31 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Thượng)
Chương 32 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Hạ)
Chương 33 - Tổng Thống Ngủ Nướng
Chương 34 - Cút Ra Ngoài
Chương 35 - Điều Tra
Chương 36 - Điện Thoại Cho Con
Chương 37 - Đào Quản Gia
Chương 38 - Hoa Bách Hợp
Chương 39 - Ngài Tổng Thống Không Được Tốt
Chương 40 - Con Trai Cực Phẩm Của Cô
Chương 41 - Đứa Trẻ Nhà Ai Vậy?
Chương 42 - Đó Là Con Gái Của Cô
Chương 43 - Sinh Ra Từ Tảng Đá
Chương 44 - Hoàng Đế
Chương 45 - Bữa Cơm Gia Đình
Chương 46 - Cha Của Cục Cưng
Chương 47 - Đứa Nhỏ Trưởng Thành Sớm
Chương 48 - Vết Bớt
Chương 49 - Ân Tình
Chương 50 - Rời Giường Rồi, Tổng Thống
Chương 51 - Chảy Máu Mũi
Chương 52 - Hầu Hạ Tổng Thống Thay Quần Áo
Chương 53 - Được Sủng Ái
Chương 54 - Khách Đến Thăm
Chương 55 - Cậu Bé Xinh Đẹp Trong Trí Nhớ
Chương 56 - Một Đôi Bảo Bối Nhà Tiêu Tổng Thống
Chương 57 - Trốn Đi
Chương 58 - Xác Định Quan Hệ Cha Con
Chương 59 - Tiểu Nho Bị Dọa Khóc
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Phụ Nữ Kiêu Kỳ
Chương 62 - Bạn Tốt
Chương 63 - Không Định Nói Một Chút Gì Sao?
Chương 64 - Can Đảm Suy Đoán
Chương 65 - Cô Ấy Là Người Vô Tội
Chương 66 - Đào Du Du Có Đối Tượng Thầm Mến
Chương 67 - Thật Sự Là Con Chỉ Có Bốn Tuổi?
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Vui Mừng Hay Là Hoảng Sợ?
Chương 70 - Con Muốn Làm Con Gái Của Tổng Thống
Chương 71 - Thác Ngọc Công Tử Vạn Người Mê
Chương 72 - Một Chút Hiền Lành Của Ngài Tổng Thống
Chương 73 - Gặp Được Bạn Cũ
Chương 74 - Thật Xin Lỗi Đã Đụng Phải Anh
Chương 75 - Nhìn Anh Chằm Chằm
Chương 76 - Phát Hiện Âm Mưu
Chương 77 - Mùi Hương Trí Mạng
Chương 78 - Ám Chỉ
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Âm Mưu Giết Người
Chương 81 - Tuyệt Đối Không Cho Anh Chôn Cùng
Chương 82 - Anh Muốn Tự Sát?
Chương 83 - Mẹ, Anh Trai Không Mời Con Khiêu Vũ
Chương 84 - Ngài Tổng Thống Đáng Đánh Đòn
Chương 85 - Nhiệm Vụ Phiền Toái
Chương 86 - Người Không Nên Xuất Hiện
Chương 87 - Bí Mật Của Đào Dục Huyên
Chương 88 - Con Trai Giống Cha ?
Chương 89 - Nhà Giàu Có Ân Oán
Chương 90 - Ông Xã Của Vi Tiếu
Chương 91 - Bị Xua Đuổi
Chương 92 - Mẹ Chồng Độc Ác Trong Truyền Thuyết
Chương 93 - Nữa Đường Ném Cô Xuống
Chương 94 - Đùa Giỡn Với Cô
Chương 95 - Hôn Cô
Chương 96 - Hậu Quả Của Việc Đắc Tội Anh
Chương 97 - Chết Chìm
Chương 98 - Ghen Đó Hả?
Chương 99 - Quỷ Kế
Chương 100 - Người Đẹp Thức Tỉnh
Chương 101 - Đỏ Mặt Cái Gì?
Chương 102 - Nhân Vật Lớn Tôn Quý Đến
Chương 103 - Công Chúa Daisy
Chương 104 - Phá Hư Cuộc Hẹn Của Tổng Thống
Chương 105 - Trò Chơi Ngây Thơ
Chương 106 - Ăn No, Ăn No
Chương 107 - Bữa Tối Hai Người
Chương 108 - Cầu Xin Anh
Chương 109 - Ngài Tổng Thống Thật Hung Dữ Nha
Chương 110 - Gọi Điện Thoại
Chương 111 - Tập Đoàn Tài Chính Thác Ngọc
Chương 112 - Xa Hoa Và Đơn Giản
Chương 113 - Hiệp Ước Không Bình Đẳng Làm Cho Người Ta Giận Sôi
Chương 114 - Cô Có Thật Là Mẹ Của Hai Đứa Nhỏ Không?
Chương 115 - Ông Trời Cũng Không Dám Cản Trở Cô
Chương 116 - Dùng Tốt Thân Phận
Chương 117 - Người Thương Lượng
Chương 118 - Vi Tiếu Cầu Xin
Chương 119 - Đụng Xe
Chương 120 - Không Làm Tròn Bổn Phận Quản Gia Bị Lạnh Nhạt
Chương 121 - Tổng Thống Trở Về
Chương 122 - Hình Phạt Mới
Chương 123 - Vừa Hôn Vừa Véo
Chương 124 - Nghe Trộm
Chương 125 - Tiểu Yêu Tinh
Chương 126 - Người Phụ Nữ Xấu Xa Kiêu Ngạo
Chương 127 - Khiêu Vũ, Khiêu Vũ
Chương 128 - Dựa Vào, Anh Muốn Làm Cái Gì?
Chương 129 - Đào Du Du Không Biết Đánh Đàn
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Đôi Giầy Xăng Đan Trong Suốt
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Quà Tặng Sinh Nhật
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Tình Yêu Ngọt Ngào
Chương 1 - Yến Tiệc Sắp Bắt Đầu
Chương 2 - Hai Đứa Trẻ Song Sinh Đáng Yêu
Chương 3 - Lễ Vật Trân Quý
Chương 4 - Bị Bắt Cóc Rồi?
Chương 5 - Hành Hạ Muốn Chết
Chương 6 - Bị Gì Vậy
Chương 7 - Dự Cảm Chẳng Lành
Chương 8 - Tin Dữ
Chương 8 - Cầu Xin Anh
Chương 9 - Đừng Gọi Tôi Là Quả Táo
Chương 10 - Tổng Thống Đến
Chương 11 - Quả Đào Mật
Chương 12 - Cô Gái Vừa Ý
Chương 13 - Ngài Muốn Làm Gì?
Chương 14 - Đứng Ở Ngoài Cửa Chờ Tôi
Chương 15 - Giúp Anh Gạt Người
Chương 16 - Tò Mò Hại Chết Mèo
Chương 17 - Lựa Chọn Khó Khăn
Chương 18 - Quyết Định
Chương 19 - Lại Bị Uy Hiếp
Chương 20 - Mới Đến Phủ Tổng Thống
Chương 21 - Ông Ấy Muốn Cảm Ơn Cô Sao
Chương 22 - Ngài Tổng Thống Mời Đến
Chương 23 - Là Cô Sao?
Chương 24 - Thay Quần Áo Rồi Theo Anh Tham Gia Yến Tiệc
Chương 25 - Yến Tiệc Tư Nhân Loại Nhỏ
Chương 26 - Phiền Toái
Chương 27 - Không Giải Thích Nổi
Chương 28 - Cô Là Người Thần Giữ Cửa
Chương 29 - Hải Dương Chi Tâm
Chương 30 - Cuộc Sống Hoa Lệ Ở Phủ Tổng Thống Bắt Đầu
Chương 31 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Thượng)
Chương 32 - Gọi Ngài Tổng Thống Rời Giường (Hạ)
Chương 33 - Tổng Thống Ngủ Nướng
Chương 34 - Cút Ra Ngoài
Chương 35 - Điều Tra
Chương 36 - Điện Thoại Cho Con
Chương 37 - Đào Quản Gia
Chương 38 - Hoa Bách Hợp
Chương 39 - Ngài Tổng Thống Không Được Tốt
Chương 40 - Con Trai Cực Phẩm Của Cô
Chương 41 - Đứa Trẻ Nhà Ai Vậy?
Chương 42 - Đó Là Con Gái Của Cô
Chương 43 - Sinh Ra Từ Tảng Đá
Chương 44 - Hoàng Đế
Chương 45 - Bữa Cơm Gia Đình
Chương 46 - Cha Của Cục Cưng
Chương 47 - Đứa Nhỏ Trưởng Thành Sớm
Chương 48 - Vết Bớt
Chương 49 - Ân Tình
Chương 50 - Rời Giường Rồi, Tổng Thống
Chương 51 - Chảy Máu Mũi
Chương 52 - Hầu Hạ Tổng Thống Thay Quần Áo
Chương 53 - Được Sủng Ái
Chương 54 - Khách Đến Thăm
Chương 55 - Cậu Bé Xinh Đẹp Trong Trí Nhớ
Chương 56 - Một Đôi Bảo Bối Nhà Tiêu Tổng Thống
Chương 57 - Trốn Đi
Chương 58 - Xác Định Quan Hệ Cha Con
Chương 59 - Tiểu Nho Bị Dọa Khóc
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Phụ Nữ Kiêu Kỳ
Chương 62 - Bạn Tốt
Chương 63 - Không Định Nói Một Chút Gì Sao?
Chương 64 - Can Đảm Suy Đoán
Chương 65 - Cô Ấy Là Người Vô Tội
Chương 66 - Đào Du Du Có Đối Tượng Thầm Mến
Chương 67 - Thật Sự Là Con Chỉ Có Bốn Tuổi?
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Vui Mừng Hay Là Hoảng Sợ?
Chương 70 - Con Muốn Làm Con Gái Của Tổng Thống
Chương 71 - Thác Ngọc Công Tử Vạn Người Mê
Chương 72 - Một Chút Hiền Lành Của Ngài Tổng Thống
Chương 73 - Gặp Được Bạn Cũ
Chương 74 - Thật Xin Lỗi Đã Đụng Phải Anh
Chương 75 - Nhìn Anh Chằm Chằm
Chương 76 - Phát Hiện Âm Mưu
Chương 77 - Mùi Hương Trí Mạng
Chương 78 - Ám Chỉ
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Âm Mưu Giết Người
Chương 81 - Tuyệt Đối Không Cho Anh Chôn Cùng
Chương 82 - Anh Muốn Tự Sát?
Chương 83 - Mẹ, Anh Trai Không Mời Con Khiêu Vũ
Chương 84 - Ngài Tổng Thống Đáng Đánh Đòn
Chương 85 - Nhiệm Vụ Phiền Toái
Chương 86 - Người Không Nên Xuất Hiện
Chương 87 - Bí Mật Của Đào Dục Huyên
Chương 88 - Con Trai Giống Cha ?
Chương 89 - Nhà Giàu Có Ân Oán
Chương 90 - Ông Xã Của Vi Tiếu
Chương 91 - Bị Xua Đuổi
Chương 92 - Mẹ Chồng Độc Ác Trong Truyền Thuyết
Chương 93 - Nữa Đường Ném Cô Xuống
Chương 94 - Đùa Giỡn Với Cô
Chương 95 - Hôn Cô
Chương 96 - Hậu Quả Của Việc Đắc Tội Anh
Chương 97 - Chết Chìm
Chương 98 - Ghen Đó Hả?
Chương 99 - Quỷ Kế
Chương 100 - Người Đẹp Thức Tỉnh
Chương 101 - Đỏ Mặt Cái Gì?
Chương 102 - Nhân Vật Lớn Tôn Quý Đến
Chương 103 - Công Chúa Daisy
Chương 104 - Phá Hư Cuộc Hẹn Của Tổng Thống
Chương 105 - Trò Chơi Ngây Thơ
Chương 106 - Ăn No, Ăn No
Chương 107 - Bữa Tối Hai Người
Chương 108 - Cầu Xin Anh
Chương 109 - Ngài Tổng Thống Thật Hung Dữ Nha
Chương 110 - Gọi Điện Thoại
Chương 111 - Tập Đoàn Tài Chính Thác Ngọc
Chương 112 - Xa Hoa Và Đơn Giản
Chương 113 - Hiệp Ước Không Bình Đẳng Làm Cho Người Ta Giận Sôi
Chương 114 - Cô Có Thật Là Mẹ Của Hai Đứa Nhỏ Không?
Chương 115 - Ông Trời Cũng Không Dám Cản Trở Cô
Chương 116 - Dùng Tốt Thân Phận
Chương 117 - Người Thương Lượng
Chương 118 - Vi Tiếu Cầu Xin
Chương 119 - Đụng Xe
Chương 120 - Không Làm Tròn Bổn Phận Quản Gia Bị Lạnh Nhạt
Chương 121 - Tổng Thống Trở Về
Chương 122 - Hình Phạt Mới
Chương 123 - Vừa Hôn Vừa Véo
Chương 124 - Nghe Trộm
Chương 125 - Tiểu Yêu Tinh
Chương 126 - Người Phụ Nữ Xấu Xa Kiêu Ngạo
Chương 127 - Khiêu Vũ, Khiêu Vũ
Chương 128 - Dựa Vào, Anh Muốn Làm Cái Gì?
Chương 129 - Đào Du Du Không Biết Đánh Đàn
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Đôi Giầy Xăng Đan Trong Suốt
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Quà Tặng Sinh Nhật
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Tình Yêu Ngọt Ngào
Bốn giọt mồ hôi hoa hoa lệ lệ trên trán Vũ Văn Vĩ Thần còn chưa kịp chảy xuống, Đào Du Du đã dẫn Tiểu Nho quay trở lại bàn ăn.
Tiểu Nho hào hứng tiếp tục công cuộc càn quét những món ăn mà mình yêu thích. Đào Dục Huyên thấy vậy không nhịn được liếc mắt nhìn cô bé hỏi một câu: "Em đã rửa tay chưa?"
"Rồi ạ, mẹ đã rửa tay rất sạch cho Tiểu Nho rồi nha. . . . . .
"
Tiểu Nho miệng đầy sốt dâu tây rất nghiêm túc gật đầu, sau đó còn đem bàn tay dính đầy sốt hoa quả lên vẫy vẫy trước mặt Đào Dục Huyên. Đào Dục Huyên chỉ sợ bàn tay bẩn của cô bé đụng phải mình, không ngừng nghiêng người ra phía sau tránh né.
Thời gian sau đó, tất cả mọi người đều không nói gì. Vũ Văn Vĩ Thần chỉ ngồi yên lặng trước bàn ăn nhìn ba người trước mắt, dường như muốn tìm ra manh mối gì đó trên người bọn họ.
Sau khi dùng bữa xong, Đào Du Du lập tức muốn đưa hai cục cưng về nhà. Tiểu Nho vô cùng lưu luyến các món ăn ngon của phủ Tổng thống. Trước khi đi còn lôi kéo vạt áo của Vũ Văn Vĩ Thần hỏi nhỏ:
"Chú à, sau này Tiểu Nho cùng anh trai có thể tới đây dùng bữa với chú nữa không?"
"Hả. . . . . . à, dĩ nhiên là có thể. . . . . .
" Do dự một chút, Vũ Văn Vĩ Thần chắc chắn nói.
"Tuyệt quá đi!
" Tiểu Nho hết sức vui mừng vỗ tay một cái, sau đó ngoan ngoãn đi theo Đào Du Du rời khỏi phủ Tổng thống.
Sau khi ba người rời đi, Vũ Văn Vĩ Thần nhanh chóng quay lại phòng làm việc. Anh thuần thục bấm một mã số điện thoại, tới khi nhận được tín hiệu bắt máy của đầu dây bên kia, anh mới trầm giọng nói: "Đã điều tra được những gì rồi?"
"Báo cáo ngài Tổng thống, căn cứ theo lời dặn của ngài, chúng tôi đã điều tra tất cả các bạn học năm đó cùng học với Đào Du Du. Theo thông tin mà bọn họ cung cấp thì buổi tối trước ngày Đào Du Du rời khỏi Thương quốc đã cùng bạn học tham gia liên hoan. Chỉ là sau đó mỗi người một ngả đi về nhà, nhưng Đào Du Du không về đến nhà, bởi vì đáng lẽ tính theo thời gian lúc đó cô đã phải có mặt ở nhà rồi thì cha của cô lại bị người ta ám sát trong biệt thự. Nếu Đào Du Du mà có mặt ở nhà khi đó thì khẳng định cũng khó thoát khỏi cái chết. Còn về chuyện trong khoảng thời gian kia Đào Du Du đi nơi nào, chúng tôi không có cách nào điều tra ra được. Những điều này rất gần với suy nghĩ của ngài, tôi nghĩ có lẽ cô ấy đúng là người mà ngài muốn tìm rồi.
"
Giọng nói truyền tới ở đầu dây bên kia là của trợ lý Hồ Ứng, anh ta tỉ mỉ báo cáo, phân tích kết quả điều tra, cuối cùng còn đưa ra kết luận cụ thể.
"Anh điều tra luôn hai đứa trẻ của cô ấy đi, tôi muốn biết cha của bọn chúng là ai. Nếu không điều tra ra được thì tiến hành xét nghiệm DNA.
" Vũ Văn Vĩ Thần nói xong liền cúp điện thoại.
Ý nghĩ của Vũ Văn Vĩ Thần hiện giờ thì “thà giết nhầm còn hơn bỏ sót”.
Nếu Đào Du Du thật sự là cô gái mà anh muốn tìm thì cặp sinh đôi khả ái kia nhất định là con của anh. Anh tuyệt đối sẽ không cho phép con của mình giống như con ngoài giá thú mà lưu lạc ở bên ngoài như vậy.
Hoàng hôn dần buông xuống, màn đêm bắt đầu bao phủ khắp nơi, Vũ Văn Vĩ Thần âm thầm thở dài một tiếng, ánh mắt hướng về phía xa xăm ngoài cửa sổ.
Trong lòng anh lúc này không nhịn được suy nghĩ, nếu Đào Du Du thật sự là cô gái mà anh không cẩn thận tổn thương năm xưa, vậy tiếp theo anh nên làm như thế nào?
Còn có hai đứa nhỏ nữa, Đào Du Du có thể để cho bọn chúng ở cùng với anh không?
Trong đầu đột nhiên nhớ lại buổi tối năm năm trước, anh đã không nhớ nổi mặt của người thiếu nữ kia rồi, nhưng lại không thể nào quên được tiếng kêu khổ sở của cô, cùng với cái bớt hình quạt màu hồng ở bắp đùi nữa. . . . . .
Đúng rồi, cái bớt đó, nếu Đào Du Du đúng là cô gái năm ấy thì trên người cô nhất định sẽ có cái bớt này.
Trong lòng Vũ Văn Vĩ Thần nhất thời run nhẹ!