Ngồi ngâm mình trong bồn tắm...
nó cãm thấy dễ chịu và bớt lạnh hơn nhiều.
.
sắp tới Noel rồi mà.
.
Bây giờ nó chỉ muốn tận hưỡng cảm giác hạnh fúc này mà thôi.
.
.
Mặt nó thì đắp khoai tây sữa.
.
.
người thì ngâm vào bồn.
.
vs hương liệu .
.
. Nó như thã người ra hẵng.
.
những đốt trên vai nó dần giản ra.
.
.
Sự tận hưỡng ko bao giờ ko có hồi kết.
.
nó nhận đc cuộc gọi cũa hắn.
-"Alô"-Nó nhẹ nhàng đáp trả mắt nhắm lại.
.
vì thế nó ko biết ai đang gọi cho nó.
.
nêu mà nó mà biết ai gọi là nó "nhất định" ko bắt máy.
.
-"Cô biết bây giờ là mấy giờ ko mà ko mau có mặt tại công ty hả?"-Hắn wát nó khiến nó bắng người ngồi dậy.
.
Miệng nó lắp bắp.
.
.
trả lời:-"Vâng vâng tôi đến ngay"
Cúp máy nó tháo bồn nước rữa sạch mặt.
.
.
wấn khăn,
nó vội chay vào phòng kiếm bộ wần áo rồi thay đi.
.
vừa chải đầu nó wên trang điểm.
.
.
chỉ kịp phớt lên môi son dưỡng rồi chạy như phim .
.
. bây giờ nó chỉ có thể kiu taxi thôi.
.
.
có lí do cả.
.
.
mục đích là nó định ghi đơn xin thôi việc.
.
Tay ngoáy viết.
.
miệng nó cười toe toét.
.
sung sướng.
.
ko gì tả.
.
Ông tài xế nhìn nó.
.
rồi cũng lắc đầu.
.
.
bây giờ nó chả để ý gì cả.
.
miễn thoát khỏi tầm kiểm soát cũa hắn là đc rồi.
.
Bước vào công ty.
.
hôm nay nó ko tỏa sáng.
.
.
nhưng lại rất hồn nhiên.
.
1 nét đẹp thật khi ko trang điểm.
.
.
gương mặt ko trang điểm khiến nó trong như 1 đứa con gái mới 18 hơn là 20.
.
lớp bọc đã ko còn.
.
dù sao nó nghĩ cũng chẳng cần chỉ cần nó nộp đơn này là tạm biệt hắn rồi.
.
Bước vào giang phòng.
.
nó nhìn hắn đang ký tên từng sắp hồ sơ.
.
nhìn hắn đến ngẩn người.
.
nó như khựng lại.
.
hắn vẫn vậy.
.
ko biết.
.
.
đã có bao nhiêu cô chết vì hắn.
.
.
.
.
tên độc tài.
.
kiêu ngạo.
.
nhưng mình ko trách hắn.
.
wá khứ hắn ko như mình.
.
ko như bao người khác.
.
-"Cô đến rồi à.
!
còn đứng ở đấy làm gì.
?"-Hắn vẫn ký .
.
nhưng miệng vẫn nói.
-"Tôi.
.
.
tôi.
.
xin lỗi vì sự đường đột này.
.
.
nhưng.
.
.
"-Nó chìa ra đơn xin thôi việc.
Hắn nhìn tờ đơn.
.
miệng hắn cười hiễm.
.
cầm tờ đơn hắn dễ dàng xé 1 cách thẳng tay.
.
Nó như bị khóa họng.
.
.
nhìn hắn.
.
-"Cô biết tôi bận rất nhiều việc mà.
.
vậy hãy nêu lí do tại sao cô muốn nghĩ đi?"-Hắn khoanh tay lại nhìn nó.
.
.
ánh mắt lạnh như băng nhìn nó.
.
khiến nó hơi rối.
-"Vậy thì.
.
.
tôi sẽ nói.
.
.
tôi đã ko hoàn thành nhiệm vụ đề án của giám đốc giao cho.
.
"-Nó cúi gầm mặt xuống như con cún con.
.
-"Vậy à.
.
tôi thì thấy ngược lại đấy chứ.
.
mà còn rất tốt nữa cơ"-hắn nhìn nó cười nhạt,
rồi đưa ra USB lưu hết tất cả các dự án cũa nó.
.
.
-"Ơ.
.
.
sao lại như thế!
"-Mặt nó đơ ra.
Mắt nó tròn lên nhìn vào tay hắn.
.
-"Vậy là hết lí do nghĩ việc rồi đúng ko?"
-"Ơ.
.
vâng"
-"Vậy cô hãy ra ngoài chuẩn bị đi,
chúng ta sẽ đi xem công trình nhà cao ốc tôi mới đầu tư ĐPN"
-"Vâng"-Mặt nó ủ dột ra.
.
rồi bước ra khỏi cữa phòng.
.
Nhìn nó từ phía sau.
.
hắn như muốn có 1 tràn cười.
.
nhưng như vậy sẽ có người tức mà chết.
.
.
.
.
"Lát nữa cô phải theo sát tôi đấy.
.
.
vì cô cần fải ghi lại những điều cần thiết.
Nghe rõ chứ?"
"Tôi biết công việc cũa mình mà"-Nó nhấn mạnh.
.
rồi way sang nhìn 2 bên đường.
.
đúng là đất thổ cư.
.
nếu xây nhà ở đây sẽ rất có giá.
.
hắn rất thông minh và biết đầu tư đúng chổ.
.
Vì đường xa.
.
.
nó đã ngủ thiếp đi lúc nào.
.
nó tựa vào vai hắn.
.
.
hắn vẫn ngồi yên.
.
nhìn nó.
.
hắn thấy lúc nó ngủ là hiền nhất.
.
đáng yêu nhất.
Hắn tình nguyện sẽ là bờ vai suốt đời cho nó làm điểm tựa.
.
"Hãy tựa vào vai tôi mãi như vậy.
.
"-Lời nói buộc miệng từ hắn.
.
.
tình yêu nhỏ nhoi.
.
mọi điều đến vs nó và hắn như 1 giấc mơ.
.
.
dù gì.
.
bây giờ nó đã bên hắn.
.
.
như vậy đã đủ rồi.
.
"Tới nơi rồi thưa cậu"-Chiếc xe chạy từ từ rồi 1 người nhân viên đi theo chạy ra mở cữa cho hắn.
.
nó thì lùng bùng lổ tai.
.
nào là tiếng đá đập.
.
rồi tới tiếng máy móc.
.
inh tai.
.
thức dậy.
.
2 tay nó vuốt mắt.
.
nhìn mọi thứ nó cảm thấy bụi là thứ nhất thứ 2 là trời rất là lạnh.
.
Lập bập ôm 2 bờ vai.
.
răng nó nghiến lại từng chút một.
.
Thà cho nó 1 đống hồ sơ chứ bắt nó ra đây.
.
nó ko chịu nỗi.
.
bây giờ nó mới nhớ tới cái nhà tắm thân thương cũa nó.
.
.
Bước từng bước chậm rãi.
.
nó nhìn hắn.
.
.
mắt nó như muốn mờ vì những mùi khói.
.
mờ.
.
.
"Sao thế?"-Hắn nhìn nó lo lắng hỏi.
"Ko sao chỉ là hơi lạnh chút thôi"-Mặt nó xanh đi.
.
miệng run run
"Thôi đừng có giả bộ"-Hắn nhất bỗng nó lên,
gương mặt hắn lo lắng trông thấy.
.
nhìn nó hắn biết nó ko chịu nổi.
.
hắn trách hắn vì bản tính mà hại nó.
.
Hắn nhẹ nhàng đặt nó xuống 1 bãi đất để gổ.
.
tay kia cởi áo khoác choàng lên người nóa.
.
-"Tôi ko sao đâu.
.
anh giữ lấy đi.
.
trời lạnh đấy.
.
hách xì.
.
.
.
"
-"Tôi ko sao đâu.
.
ngồi yên ở đây.
.
tôi sẽ giải wuyết mọi chuyện ở đây"-Nói xong hắn đứng lên tới chổ thi công
Nóa nhìn hắn.
.
2 tay đan vào nhau.
.
nhìn hắn lịch lãm wa.
.
nóa yêu hắn.
.
vì hắn wả thật ko lầm.
.
ko biết hắn vẫn có tình cãm vs nó ko nhỉ.
.
sau những điều hắn làm cho nó.
.
nó cãm thấy bớt đi cái giận .
.
cái hận hắn.
.
.
Nhìn hắn nó cười tươi.
.
.
khoảnh khắc như vùi dập nó và hắn.
.
ước gì thời gian ngừng lại.
.
.
.
.
.
.
Mọi chuyện đều ổn thỏa cho đến khi.
.
nó bất giác thấy 1 đống hàng đc đưa lên tầng 2 đang bị đứt dây dần.
.
và điểm rơi ko ai khác chính là vị trí cũa hắn đang đứng.
.
.
Nó ko còn tâm trí để nói gì nữa.
.
tim nó như thoi thóp nó.
.
.
nó chạy thật nhanh.
.
chạy đến người mình yêu.
.
chạy để cứu hắn.
.
.
nó xô hắn ra khỏi.
.
.
miệng la toán lên.
.
theo đó là những người công nhân ở trên cao gọi với xuống.
.
"CẨN THẬN"