Ly Khương không biết dùng cách nào để thuyết phục Tạ Bán An, dẫn hắn ta tạm biệt Ngân Tô.
Ly Khương thật sự rất muốn đi theo Ngân Tô, đáng tiếc dẫn theo Tạ Bán An, cô ta sợ liên lụy đến Ngân Tô, cho nên vẫn là hành động riêng lẻ thì tốt hơn.
Ngân Tô thật ra có chút tò mò, là kỹ năng của Tạ Bán An mạnh hơn, hay là thể chất xui xẻo tự mang theo của cô mạnh hơn.
Tuy nhiên tò mò thì tò mò, cô sẽ không tìm đường chết, với mức độ xui xẻo của cô, hai buff cộng dồn lại thì làm sao bây giờ?
Sau khi Ly Khương dẫn Tạ Bán An rời đi, Ngân Tô và Trần Phong tiếp tục ở lại trong cửa hàng, cho đến khi trời dần sáng, bên ngoài dần dần không còn âm thanh.
Ngân Tô đi ra khỏi cửa hàng, nhìn ra xa, cả con phố thương mại đặc biệt hỗn độn, khắp nơi trên đường đều là rác rưởi và vết máu.
Quái vật biến mất không thấy tăm hơi.
Xem ra ban ngày là thời gian an toàn để người chơi hoạt động… người chơi còn có bảng xếp hạng điểm tích lũy phải leo, cũng không tính là an toàn.
Trần Phong đi từ phía sau cô lên trước: “Tiểu thư Tô, muốn cùng nhau đi tìm hồ sen kia không?”
“Không, tôi muốn về ngủ.
” Ngân Tô từ chối, tối hôm qua không được nghỉ ngơi, cô phải về ngủ bù.
“…”
…
…
Tòa nhà số 44.
Cửa đơn nguyên bị đóng lại, cửa chính bị khóa, trong đại sảnh còn có mấy người chơi đang co ro ở chỗ sạch sẽ canh giữ.
Ở góc bên kia đại sảnh, chất đống mấy thi thể, mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập trong đại sảnh.
Đại sảnh này giống như địa ngục.
Ngay lúc này, cửa lối thoát hiểm bị kéo ra, mấy người chơi cao to vạm vỡ từ trong cầu thang đi ra.
Những người chơi đang co ro trên đất lập tức đứng dậy, có chút sợ hãi nhìn mấy người chơi kia: “Anh Kim Hổ.
”
Người đàn ông đi đầu tiên lưng hùm vai gấu, bên hông đeo một cái rìu, đôi mắt xếch, vẻ ngoài rất hung dữ.
Hắn ta liếc nhìn xung quanh, nói với mấy người chơi kia: “Đi gọi những người khác xuống đây.
”
“Vâng!
”
Bọn họ lập tức chạy như bay lên lầu.
Rất nhanh đã có người chơi lần lượt xuống lầu, sắc mặt mỗi người đều không tốt lắm. Có người là bị đói, có người là tối hôm qua không được nghỉ ngơi, cả người mệt mỏi.
Bây giờ đột nhiên bị gọi xuống, trong lòng mỗi người chơi đều thấp thỏm bất an.
Không biết đám người Giả Kim Hổ này lại muốn làm gì.
Tất cả mọi người đều sợ hãi Giả Kim Hổ đang ngồi trên bàn ở giữa đại sảnh, sau khi xuống lầu, đều đứng sát vào tường.
Dần dần không còn người chơi nào xuống lầu nữa, trong đại sảnh có khoảng hơn 40 người, cả không gian trở nên chật chội.
“Đều xuống hết rồi chứ?” Giả Kim Hổ lên tiếng, ánh mắt hung ác quét qua bọn họ.
Người chơi bị ánh mắt hắn ta quét qua, đều cúi đầu xuống, ngay cả nhìn thẳng cũng không dám.
Giả Kim Hổ lại rất hài lòng với phản ứng của những người chơi này.
“Hẳn là đều xuống hết rồi.
” Tên đàn em đi lên gọi người vội vàng trả lời.
Giả Kim Hổ đứng dậy, đặt tay lên cái rìu bên hông vuốt ve, hắn ta đi đi lại lại trước mặt đám người chơi, sau khi bầu không khí bị đè nén đến cực điểm, lúc này mới chậm rãi lên tiếng:
“Tối hôm qua tôi thả các người vào đây, để các người bình an vượt qua một đêm, bây giờ là lúc các người thể hiện rồi.
”
“Lâm… Lâm Hân Hân đâu? Mấy người đã làm gì cô ấy?”
Người lên tiếng là một thanh niên đeo kính, một bên mắt kính đã bị vỡ, mắt sưng vù, chỉ có thể nhìn bằng một mắt.
Một cánh tay hắn ta bất lực rũ xuống bên hông, trên người có không ít vết máu và vết thương.
Giả Kim Hổ nhìn thanh niên lên tiếng, không nói gì.
Tên đàn em bên cạnh hắn ta cười hì hì nói: “Con đàn bà kia tự mình không biết điều, cho cô ta cơ hội sống sót cũng không biết nắm bắt, đã bị ném xuống cho quái vật ăn rồi.
”
“Mấy người…”
Người bên cạnh thanh niên ngăn hắn ta lại: “Đừng lao vào động, chúng ta đánh không lại bọn họ…”
Con mắt còn lành lặn của thanh niên tràn đầy lửa giận, gào thét về phía bên kia: “Mấy người chính là một lũ súc sinh!
!
”
Thanh niên bị một cỗ lực lượng kéo lại, đồng bạn đều không ngăn cản được hắn ta, bay thẳng lên không trung, đập vào trần nhà, sau đó rơi thẳng xuống, cuối cùng ‘bịch’ một tiếng ngã xuống sàn nhà.
“Phụt…”
Thanh niên phun ra một ngụm máu.
Giả Kim Hổ giẫm một chân lên ngực thanh niên, giẫm đến mức thanh niên kêu thảm thiết không ngừng: “Còn ai không phục?”
“…”
Người chơi xung quanh đều lùi về sau, ngay cả đồng bạn của thanh niên, cũng không có ai dám tiến lên cứu hắn ta.
Tên Giả Kim Hổ này tối hôm qua đã giết mấy người chơi rồi…
Tối hôm qua quái vật xuất hiện, rất nhiều người chơi đều ở bên ngoài, bị quái vật đuổi đến mức chạy khắp khu chung cư, trong tất cả các tòa nhà đều có một lượng lớn quái vật.
Chỉ có tòa nhà số 44, bên trong lại không nhìn thấy một con quái vật nào.
Nhưng mà lúc bọn họ tìm được nơi này, đám người Giả Kim Hổ đã chiếm cứ nơi này, nói muốn vào trong phải nghe lời bọn họ.
Bị vô số quái vật truy sát, người chơi căn bản không có lựa chọn nào khác.
Không có người chơi nào đứng ra, lúc này Giả Kim Hổ mới hài lòng gật đầu: “Xem ra mọi người đều biết làm như thế nào mới có lợi cho mình nhất.
”
Giả Kim Hổ đá thanh niên một cái, cơ thể thanh niên trượt dài đập vào tường mới dừng lại, nhưng mà người đã hôn mê bất tỉnh.
Những người khác cũng không dám đi qua xem.
Giả Kim Hổ nhổ một bãi nước bọt, hung dữ uy hiếp: “Bây giờ, giao hết vật tư và đạo cụ của các người ra đây, ai dám giấu diếm, tự gánh lấy hậu quả!
”
“Cái gì?”
“Bùm!
”
Người chơi vừa lên tiếng, trực tiếp bị một cỗ lực lượng đánh bay vào tường, ngực lõm vào, biểu cảm trên mặt cứng đờ, chậm rãi trượt xuống đất, mất đi tất cả sinh cơ.
“Đừng để tao nói lần thứ hai, các mày cũng không muốn giống như bọn họ, không bao giờ nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa…”
“Cốc cốc!
”
Cửa kính đột nhiên bị gõ.
Giả Kim Hổ liếc mắt nhìn thấy một bóng người bên ngoài cửa kính, hắn ta ngẩng đầu nhìn lên, một cô gái xinh đẹp vô cùng đang đứng bên ngoài cửa, đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bọn họ, dường như không hiểu bọn họ đang làm gì.
Ngoài cô ta ra, còn có một người đàn ông trẻ tuổi.
Hai người không biết từ lúc nào đã đứng bên ngoài.
“Phiền mở cửa giúp nhé.
” Cô gái trên mặt mang theo nụ cười, nhưng mà ngữ khí lại chẳng có chút độ ấm nào, lạnh lùng.
Tâm trạng Ngân Tô không tốt lắm, đi cả một đêm không về, nhà đã bị người ta trộm mất, cô bị khóa ở bên ngoài!
Bên trong còn tụ tập một đám người, không biết đang làm trò gì.
Sao cô lại xui xẻo như vậy!
!
Giả Kim Hổ: “…”
Trong mắt âm hiểm của Giả Kim Hổ lóe lên vẻ kinh diễm, đánh giá Ngân Tô từ trên xuống dưới một lượt, lại liếc nhìn người đàn ông trẻ tuổi phía sau cô một cái, đại khái là cảm thấy hai người này không giống người chơi lợi hại, nhếch mép trêu chọc: “Em gái xinh đẹp muốn vào trong à?”
Ai cũng có thể cảm nhận được sự bất thiện trong ánh mắt và lời nói của đối phương.
“Muốn vào trong, thì phải xem em nguyện ý trả giá cái gì.
”
Ngân Tô: “Trả giá cái gì?”
Giả Kim Hổ viết rõ mục đích lên mặt: “Nơi này bây giờ là địa bàn của tao, muốn vào địa bàn của tao, đương nhiên phải trả giá.
”
“Địa bàn của anh?”
Ngân Tô lùi về sau hai bước, nhìn số nhà được dán bên cạnh, xác định là số 44.
Giang sơn cô vất vả lắm mới đánh đi xuống được, sao lại biến thành của người khác rồi?
“Anh nói cũng có lý.
” Chưa đợi Giả Kim Hổ lên tiếng, Ngân Tô đột nhiên đồng ý gật đầu, nhìn chằm chằm hắn ta cười: “Vậy tôi lấy mạng của anh để trả giá này được không.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!