Vu Chúc dán mặt ở trước bụng hắn, trên đôi môi nhạt dính hai màu máu đỏ vàng. Khoé môi y nở một nụ cười nhạt, cặp mắt vàng óng không giống con người tỏa sáng lấp lánh trong đêm.
Y nhìn từ dưới lên.
Không ai hiểu rõ hơn Ôn Giản Ngôn, rằng người đàn ông trước mặt đáng sợ, tà ác, khác thường và mạnh mẽ đến nhường nào. Nhưng giờ phút này, ở ngay trước mặt hắn, y lại đang trong tư thế bị khống chế, thậm chí gần như thần phục… Tuy nhiên nó cũng không giảm được chút cảm giác nguy hiểm bất thường nào trên người y.
Hoàn toàn ngược lại.
Một luồng điện khiến da đầu râm ran chạy dọc sống lưng. Ngay lập tức, cảm giác như bị để mắt và săn bắt trong lúc vô hình chiếm trọn mọi giác quan, giống như bị thú hoang ngậm cổ họng, bị hàm răng sắc nhọn của nó đặt trên động mạch cảnh đang đập mạnh, khiến hắn run lẩy bẩy…
“?!
”
Ôn Giản Ngôn bỗng giật mình.
Hắn đẩy mạnh người đàn ông trước mặt ra, mau chóng lùi về phía sau vài bước, đứng ở vị trí xa nhất có thể, hung tợn nhìn y, nhịp thở gấp gáp chật vật.
“…”
Vu Chúc chậm rãi thu tay về.
Y ngồi trên mép giường, mắt nhìn chằm chằm chàng trai cách đó không xa.
Quần áo trên người đối phương vẫn còn ẩm ướt, vạt áo sơ mi xộc xệch mở toang, chiếc bụng trắng nõn như phát sáng kia phập phồng không theo quy luật.
Chỗ mép quần áo ẩm ướt, những đường vân quái dị như phù chú in đậm trên làn da mịn màng bóng loáng, kéo dài xuống dưới theo đường xương hông mảnh khảnh hơi nhô lên, hệt như mọc ra từ trong máu thịt.
Phần cuối phù chú chìm trong lớp vải lỏng lẻo xộc xệch, biến mất trong bóng tối khiến người ta phải thả hồn.
Dưới ánh mắt đầy tính xâm lược kia, bả vai Ôn Giản Ngôn bất giác cứng đờ.
Vu Chúc liếm vết máu còn sót lại ở chỗ vết thương đã khép miệng nơi đầu ngón tay, nở một nụ cười như có như không:
“Rất đẹp.
”
Ôn Giản Ngôn: “…”
Ngay khoảnh khắc đó, vùng da nhỏ bị ngón tay đối phương chạm nhẹ và bị đầu lưỡi đối phương liếm qua bỗng nóng rực. Ngọn lửa thiêu đốt xèo xèo, men theo xương cốt tràn ra tứ chi, khiến hắn cứng người sởn tóc gáy.
Mặt và tai hắn nóng bừng.
Vu Chúc dừng mắt trên vành tai Ôn Giản Ngôn.
Y kìm không được, khẽ ấn ngón tay một cái, như thể đang hồi tưởng lại điều gì.
Phần sụn mỏng và tinh xảo, làn da ấm áp nhẵn nhụi phủ lớp lông tơ mỏng manh, vành tai mềm mại có chút thịt, bất kể đặt giữa kẽ răng liếm nhẹ hay là dùng tay xoa nắn, thoáng chốc sẽ trở nên nóng bừng…
Dưới cái nhìn chuyên chú như hoá thành thực thể của đối phương, sống lưng của Ôn Giản Ngôn càng thêm cứng đờ.
Hắn nghiến răng nghiến lợi, thở phì phò ra lệnh:
“Nhắm mắt vào.
”
Mệnh lệnh của Rắn ngậm đuôi buộc phải tuân theo.
Vu Chúc tiếc nuối nhắm mắt.
“…”
Sau khi cảm nhận được ánh mắt đối phương đã rời khỏi cơ thể mình, Ôn Giản Ngôn nhắm mắt, hít thở sâu vài hơi, cuối cùng cũng điều chỉnh về trạng thái ban đầu.
Nhiệt độ trên mặt dần giảm bớt, cảm giác kỳ lạ vừa rồi giảm từng chút một.
Hắn giơ tay lên, vuốt lại mái tóc hơi rối của mình, sắc mặt khôi phục như thường. Hắn tiếp tục đeo chiếc mặt nạ ôn hoà, bình tĩnh, lý trí hoàn mỹ lên mặt, phảng phất khoảnh khắc xấu hổ vừa rồi chưa từng xảy ra.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu, quan sát hoa văn lại xuất hiện trên hông mình.
Không biết có phải là ảo giác không…
Hắn cứ luôn cảm thấy đường vân này hơi khác trước.
Màu sắc của các đường nét cũng thuần khiết hơn, giống như màu máu đỏ tươi trộn lẫn với chút màu vàng lấp lánh.
Hắn nhíu mày, ấn mạnh lên đường vân.
Tuy rằng đối phương đã cách xa mình, song không hiểu sao Ôn Giản Ngôn luôn cảm thấy ngón tay và đầu lưỡi y theo sát bản thân như hình với bóng, như thể đã ngấm vào chỗ da thịt kia, lạnh lẽo, ẩm ướt, mang theo cảm giác nhẹ nhàng quái dị khiến cổ họng hắn nghẹn cứng lại.
Ôn Giản Ngôn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Thậm chí hắn còn cảm thấy, thà Vu Chúc cứ khiến mình bị đau như lần đầu còn hay hơn…
Chí ít đau nào rồi cũng sẽ qua, sẽ không khiến hắn cảm thấy khó chịu khắp người.
…
A a a a a!
Ôn Giản Ngôn vuốt mặt một cái, lắc đầu, ép bản thân ném cảm giác khó chịu ra khỏi tâm trí. Đoạn, hắn cúi đầu cài từng chiếc cúc áo sơ mi, giấu kín phù văn quái dị màu đỏ vàng dưới vải vóc, phảng phất sau khi làm vậy thì có thể coi hết thảy vừa rồi chưa từng xảy ra.
Thời điểm cài đến cúc áo cuối cùng, ngón tay Ôn Giản Ngôn đột nhiên cứng đờ.
Một ý nghĩ chợt bùng nổ trong đầu, thình lình trở nên rõ ràng.
Hắn dừng động tác, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Vu Chúc đang nhắm chặt mắt cách đó không xa, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Anh cố ý.
”
“Đâu nhất thiết phải xăm dấu ở chỗ này, phải không?”
Vu Chúc ngồi ở mép giường, nụ cười trên môi tươi hơn một chút, cũng không phủ nhận: “Ừ.
”
Ôn Giản Ngôn: “…”
Mặt hắn lạnh tanh, hít sâu một hơi, từ từ siết chặt tay lại.
Tư duy theo quán tính khiến hắn vô thức tưởng rằng, tất cả dấu ấn đều phải xăm cùng một chỗ. Nhưng trên thực tế, vị trí lần xăm đầu tiên chỉ là sở thích cá nhân của Vu Chúc mà thôi, lần này Ôn Giản Ngôn hoàn toàn có thể ra lệnh cho y xăm ở nơi khác chứ không phải nơi hiện giờ!
!
Hiển nhiên đối phương cũng biết chuyện ấy, song lại vui vẻ mặc hắn hiểu nhầm, hùa theo ý hắn.
“… Bây giờ có thể đổi chỗ không?”
Giọng Ôn Giản Ngôn như rít ra từ kẽ răng.
“Tiếc là không được.
” Câu trả lời của Vu Chúc không mấy bất ngờ.
“Thế giờ xóa cái cũ đi, xăm một cái mới.
”
“Tiếc quá.
” Nụ cười trên mặt Vu Chúc càng rõ hơn: “Chuyện đó ta cũng không thể làm được.
”
“…”
Ôn Giản Ngôn dằn những lời tục tĩu chuẩn bị xối ra giữa hai hàm răng.
Đương nhiên hắn biết, loại chú ấn liên quan đến máu và khế ước không phải trò đùa, không phải như con dấu muốn in lên đâu là in. Nhưng không hiểu sao khi vừa thấy khuôn mặt đáng ghét của đối phương, Ôn Giản Ngôn bỗng cảm thấy toàn thân khó chịu, muốn đấm cho phát, xé nát nụ cười lạnh nhạt của y.
Tuy nhiên, rõ ràng địa vị hiện tại của cả hai đã bị đảo lộn, hắn mới là kẻ chiếm thế thượng phong và quyền chủ động. Ôn Giản Ngôn phát hiện ra rằng, dường như mình rất dễ bị đối phương làm xao động cảm xúc.
Phải kiềm chế cái đà này ngay mới được.
Hắn hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười hoàn hảo: “Như vậy cũng tốt, dù sao vị trí này rất bí mật, không dễ dàng bị người khác phát hiện, tôi rất hài lòng.
”
Vu Chúc: “Cậu hài lòng là được rồi.
”
“…”
Ôn Giản Ngôn hít sâu một hơi.
Đột nhiên, hắn nở nụ cười dữ dằn, chậm rãi tiến lên phía trước.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!