-Cha cả vạn năm nay không hề cho gọi muội, tại sao hôm nay lại dở chứng!
Cái gì chứ, cha trăm công ngàn việc cần phải lo, thời gian đâu mà quan tâm đến nàng!
! Có thể sinh được nàng ra là nàng cảm ơn lắm rồi chứ đừng nói đến việc coi sóc dạy dỗ nàng.
-Đi nhanh cha đang đợi.
Phù Hiểu Đông bặm môi cốc một cái lên trán nàng dọa nạt. Không nghĩ cũng biết chắc chắn con nha đầu này đang nghĩ xấu cho người nhà rồi. Đại ca ta hiểu rõ quá mà.
-Xí. Đi thì đi.
Phù Thiên Băng chán ghét bĩu môi một cái rồi giậm mạnh chân bước đi. Bộ dáng sao giống đại ca giang hồ hơn là tiểu thư khuê các là sao nhỉ!
!
!
Lắc đầu cười khổ rồi Phù Hiểu Đông cũng nối gót theo.
___Thư phòng___
-Cha.
.
.
người cho gọi con sao!
Bóng dáng chưa thấy đâu thế mà tiếng nói đã vang khắp thành. Con gái có ai lại như nó!
!
-Cha có chuyện muốn nói.
Vẻ mặt nghiêm túc uy nghiêm này của Phù Cát Uy thật là đã dọa chết Phù Thiên Băng rồi. Có cần phải hình sự như vậy không đây!
!
!
-Thái hậu nói sẽ chấp thuận yêu cầu ở thôn ngoại thành nhưng với một điều kiện.
.
Nghe đến đây Phù Thiên Băng như được thả lỏng cơ thể. Tưởng chuyện kinh thiên động địa gì, hóa ra chỉ có vậy. Điều kiện với nàng nhằm nhò gì đâu, thiên tài như nàng lại phải ngại mấy cái điều kiện này sao:
-Điều kiện gì!
!
-Con phải học thuộc cuốn "Nữ nhi tài, đức".
Tách.
.
Nghe như sét đánh ngang tai nàng vậy. Ly trà trên tay cũng bị giật mình quá mà rớt xuống vỡ tan.
Đôi mắt nàng trở nên mờ ảo hoang mang vô cùng. Đừng nói đến học thuộc, mỗi việc nhận dạng chữ cái thôi đối với nàng cũng là việc khó muôn trùng rồi. Nói gì chứ ở hiện đại nàng đã phải mất đến nửa năm mới học xong đọc viết giao tiếp tiếng Trung mà đó đã là chữ giản thể.
.
chứ đừng nói đến việc học ngôn ngữ nhiều nét như này.
.
. Đợi đến lúc Phù Thiên Băng nàng học xong chữ, đọc được thư thì chắc tất cả người dân thôn ngoại thành cũng bị đói chết mất thôi.
.
.
Phù Thiên Băng vừa nghĩ môi nàng vừa giật giật khó tin. Một lúc sau nàng mới mơ màng nhìn Phù Cát Uy nói:
-Cha.
.
.
có sự lựa chọn thứ hai không ạ!
!
Phù Cát Uy nghe vậy liền nhếch môi nói:
-Có, là tham gia tuyển tú làm cung nhân cho hoàng thượng.
Nghe xong điều này khóe môi Phù Thiên Băng càng giật càng mạnh. Nói thế chẳng khác nào một là tự tra tấn bản thân, hai là chui vào hang cọp!
!
! Mà cả hai chẳng phải khổ đến thân bại danh liệt sao!
!
!
Thật muốn tuyệt đường sống của nàng như vậy!
!
!
-Cuộc sống bế tắc.
.
.
Phù Thiên Băng ánh mắt hoang mang mơ hồ ngã người tựa vào thành ghế rồi buông câu buông xuôi như thế. Cuộc sống này thật lắm chông gai mà.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!