Chương 1 - Cứu Người, Người Trả Oán
Chương 2 - Cứu Người, Người Trả Oán (2)
Chương 3 - Huyền Trân - Huyền Anh
Chương 4 - Người Đàn Ông Thần Bí
Chương 5 - Bị Ép Làm Đầy Tớ
Chương 6 - Cướp Đoạt
Chương 7 - Bi Kịch Bắt Đầu
Chương 8 - Các Người Đã Nói Gì Với Huyền Anh?
Chương 9 - Kết Quả Khám Nghiệm
Chương 10 - Tâm Trí Rối Bời
Chương 11 - Lực Bất Tòng Tâm
Chương 12 - Quay Về
Chương 13 - Bỏ Thuốc
Chương 14 - Tôi Lại Muốn Rồi (H)
Chương 15 - Nhẫn Nhịn (H)
Chương 16 - Mơ Hồ
Chương 17 - Trở Thành Người Phụ Nữ Của Hắn
Chương 18 - Mục Đích Thật Sự Của Châu Mặc Lâm
Chương 19 - Đi Manila
Chương 20 - Rượt Đuổi Trong Đêm
Chương 21 - Đụng Độ
Chương 22 - Thú Cưng
Chương 23 - Người Bạn Nhỏ Tuổi
Chương 24 - Bị Thương Nặng
Chương 25 - Rời Đi
Chương 26 - Cõi Lòng Nặng Trĩu
Chương 27 - Rời Khỏi Manila
Chương 28 - Tàn Nhẫn
Chương 29 - Thoát Thân
Chương 30 - Châu Kiến Thành
Chương 31 - Châu Kiến Thành (2)
Chương 32 - Châu Mặc Lâm Nổi Giận
Chương 33 - Băn Khoăn
Chương 34 - Tâm Tư
Chương 35 - Môi Hôn Dưới Bình Minh
Chương 36 - Ân Cần
Chương 37 - Ghen
Chương 38 - Cưng Chiều
Chương 39 - Cảm Giác Khó Hiểu
Chương 40 - Tôi Thích Em
Chương 41 - Phức Tạp
Chương 42 - Hắn Biến Thái (H)
Chương 43 - Săn Sóc
Chương 44 - Quan Tâm
Chương 45 - Tâm Sự Cùng Hắn
Chương 46 - Huyền Trân Dao Động
Chương 47 - Phức Tạp
Chương 48 - Cơn Giận Của Huyền Trân
Chương 49 - Thì Ra Chỉ Là Thế Thân
Chương 50 - Một Thế Thân, Không Hơn Không Kém
Chương 51 - Cảm Giác "Có Gì Đó"
Chương 52 - Đè Nén
Chương 53 - Đến Miến Điện
Chương 54 - Đến Miến Điện (2)
Chương 55 - Sóng Ngầm
Chương 56 - Kaito Kid Phiên Bản Đời Thực
Chương 57 - Anh Là Ai?
Chương 58 - Hàn Thiên Lãnh
Chương 59 - Churai
Chương 60 - Eric
Chương 61 - Chống Trả
Chương 62 - Buông Xuôi
Chương 63 - Dây Phải Kẻ Ấu Trĩ
Chương 64 - Tại Sao?
Chương 65 - Bị Dồn Tới Đường Cùng
Chương 66 - Bôi Thuốc
Chương 67 - Thời Khắc Cuối Cùng
Chương 68 - Đánh Cược
Chương 69 - Quay Trở Lại
Chương 70 - Chủ Động Lấy Lòng
Chương 71 - Sướng Cái Đầu Nhà Anh! (H)
Chương 72 - Không Được! (H)
Chương 73 - Châu Phu Nhân
Chương 74 - Châu Phu Nhân (2)
Chương 75 - Châu Phu Nhân (3)
Chương 76 - Châu Phu Nhân (4)
Chương 77 - Nhìn Thế Nào Cũng Thấy Giống Con Dâu Ra
Chương 78 - Bữa Cơm Bất Ổn
Chương 79 - Châu Lão Gia Lộ Diện
Chương 80 - Vậy Mà Cô Thật Sự Để Ý
Chương 81 - Chọc Giận
Chương 82 - Nước Mắt Đã Rơi
Chương 83 - Giấc Mộng
Chương 84 - Em Đừng Uống Thuốc Nữa
Chương 85 - Thừa Nhận
Chương 86 - Mặt Dày Mày Dạn
Chương 87 - Nghi Ngờ
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Karaoke Là Cái Gì Thế?
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Victorique
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Váy Cưới
Chương 127 - The End
Chương 128 - Ngoại Truyện 1: ���N Tượng Trong Tôi Về Cô Ấy Là
Chương 129 - Ngoại Truyện 2: ���N Tượng Trong Tôi Về Cô Ấy Là (2)
Chương 1 - Cứu Người, Người Trả Oán
Chương 2 - Cứu Người, Người Trả Oán (2)
Chương 3 - Huyền Trân - Huyền Anh
Chương 4 - Người Đàn Ông Thần Bí
Chương 5 - Bị Ép Làm Đầy Tớ
Chương 6 - Cướp Đoạt
Chương 7 - Bi Kịch Bắt Đầu
Chương 8 - Các Người Đã Nói Gì Với Huyền Anh?
Chương 9 - Kết Quả Khám Nghiệm
Chương 10 - Tâm Trí Rối Bời
Chương 11 - Lực Bất Tòng Tâm
Chương 12 - Quay Về
Chương 13 - Bỏ Thuốc
Chương 14 - Tôi Lại Muốn Rồi (H)
Chương 15 - Nhẫn Nhịn (H)
Chương 16 - Mơ Hồ
Chương 17 - Trở Thành Người Phụ Nữ Của Hắn
Chương 18 - Mục Đích Thật Sự Của Châu Mặc Lâm
Chương 19 - Đi Manila
Chương 20 - Rượt Đuổi Trong Đêm
Chương 21 - Đụng Độ
Chương 22 - Thú Cưng
Chương 23 - Người Bạn Nhỏ Tuổi
Chương 24 - Bị Thương Nặng
Chương 25 - Rời Đi
Chương 26 - Cõi Lòng Nặng Trĩu
Chương 27 - Rời Khỏi Manila
Chương 28 - Tàn Nhẫn
Chương 29 - Thoát Thân
Chương 30 - Châu Kiến Thành
Chương 31 - Châu Kiến Thành (2)
Chương 32 - Châu Mặc Lâm Nổi Giận
Chương 33 - Băn Khoăn
Chương 34 - Tâm Tư
Chương 35 - Môi Hôn Dưới Bình Minh
Chương 36 - Ân Cần
Chương 37 - Ghen
Chương 38 - Cưng Chiều
Chương 39 - Cảm Giác Khó Hiểu
Chương 40 - Tôi Thích Em
Chương 41 - Phức Tạp
Chương 42 - Hắn Biến Thái (H)
Chương 43 - Săn Sóc
Chương 44 - Quan Tâm
Chương 45 - Tâm Sự Cùng Hắn
Chương 46 - Huyền Trân Dao Động
Chương 47 - Phức Tạp
Chương 48 - Cơn Giận Của Huyền Trân
Chương 49 - Thì Ra Chỉ Là Thế Thân
Chương 50 - Một Thế Thân, Không Hơn Không Kém
Chương 51 - Cảm Giác "Có Gì Đó"
Chương 52 - Đè Nén
Chương 53 - Đến Miến Điện
Chương 54 - Đến Miến Điện (2)
Chương 55 - Sóng Ngầm
Chương 56 - Kaito Kid Phiên Bản Đời Thực
Chương 57 - Anh Là Ai?
Chương 58 - Hàn Thiên Lãnh
Chương 59 - Churai
Chương 60 - Eric
Chương 61 - Chống Trả
Chương 62 - Buông Xuôi
Chương 63 - Dây Phải Kẻ Ấu Trĩ
Chương 64 - Tại Sao?
Chương 65 - Bị Dồn Tới Đường Cùng
Chương 66 - Bôi Thuốc
Chương 67 - Thời Khắc Cuối Cùng
Chương 68 - Đánh Cược
Chương 69 - Quay Trở Lại
Chương 70 - Chủ Động Lấy Lòng
Chương 71 - Sướng Cái Đầu Nhà Anh! (H)
Chương 72 - Không Được! (H)
Chương 73 - Châu Phu Nhân
Chương 74 - Châu Phu Nhân (2)
Chương 75 - Châu Phu Nhân (3)
Chương 76 - Châu Phu Nhân (4)
Chương 77 - Nhìn Thế Nào Cũng Thấy Giống Con Dâu Ra
Chương 78 - Bữa Cơm Bất Ổn
Chương 79 - Châu Lão Gia Lộ Diện
Chương 80 - Vậy Mà Cô Thật Sự Để Ý
Chương 81 - Chọc Giận
Chương 82 - Nước Mắt Đã Rơi
Chương 83 - Giấc Mộng
Chương 84 - Em Đừng Uống Thuốc Nữa
Chương 85 - Thừa Nhận
Chương 86 - Mặt Dày Mày Dạn
Chương 87 - Nghi Ngờ
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Karaoke Là Cái Gì Thế?
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Victorique
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Váy Cưới
Chương 127 - The End
Chương 128 - Ngoại Truyện 1: ���N Tượng Trong Tôi Về Cô Ấy Là
Chương 129 - Ngoại Truyện 2: ���N Tượng Trong Tôi Về Cô Ấy Là (2)
"Như anh mong muốn, tôi sẽ nói. Mẹ anh đã nhắc đến người phụ nữ tên Chu Thục Quên. Đáp án này có khiến anh hài lòng không?"
Nói xong, mặt tôi đanh lại thử nhìn xem Châu Mặc Lâm có phản ứng như thế nào...
.
Vậy mà hắn.
.
. ngồi thừ người ra.
.
.
Ây, chẳng có lẽ những điều tôi suy đoán là sự thật? Là thật đấy à?
Nhưng rất nhanh, hắn thu lại cảm xúc thất thố vừa rồi, gương mặt nam tính khôi phục vẻ vô cảm như chưa nghe tôi nói.
"Mẹ tôi kể những gì về cô ấy?"
Tôi vừa phức tạp vừa rối rắm nhìn hắn, Châu Mặc Lâm chỉ phản ứng vậy thôi sao? Thế mà tôi còn nghĩ hắn đánh mình nữa đấy.
Đột nhiên, hắn hỏi tôi một câu khiến tôi hoang mang cực độ. "Em nghĩ tôi đánh em?"
Aizzz khốn kiếp! Hắn lại đoán trúng suy nghĩ của tôi nữa rồi này.
Châu Mặc Lâm ôm vai tôi, kéo tôi ngồi sát người hắn.
.
. Trong nháy mắt, oxy quanh tôi đậm đặc mùi hương nam tính và quyến rũ.
.
. Tôi có hít vào thở ra thế nào cũng không tránh khỏi hít phải mùi hương trên người hắn.
"Tôi yêu em, thương em còn không hết. Sao nỡ lòng nào đánh em được cơ chứ? Em dừng ngay cái lối suy nghĩ tiêu cực đó đi nhé?"
Người tôi cứng lại như bị đắp một lớp sáp lên người. Hắn đang nói vớ vẩn gì thế? Chắc do xe đi nhanh tôi nghe nhầm, phải không?
Bên tai tôi vang lên một tiếng thở dài, hắn bỗng hỏi tiếp chủ đề đang dang dở với tôi.
"Em nói đi, mẹ tôi kể thế nào với em về cô ấy?"
Tôi bèn đem nguyên si những gì Châu phu nhân kể nói với hắn.
Hắn chăm chú nghe, rồi chốt hạ một câu: "Những điều mẹ tôi kể là sự thực.
"
Là thật? Tôi bồn chồn, muốn kéo dãn khoảng cách.
.
. Mà Châu Mặc Lâm, có bao giờ để tôi thành công làm vậy.
Một tay ôm vai, một tay nắm giữ cổ tay.
.
. sự kìm kẹp vững chắc như thế, tôi tu thêm vài kiếp cũng chẳng tránh thoát được.
Lẽ nào Châu phu nhân nói đúng? Vậy.
.
. ai là người trong lòng hắn?
Một bàn tay còn lại trên đùi vô thức cuộn thành một nắm đấm nho nhỏ.
Không báo trước một tiếng, hắn đột nhiên hỏi trúng tâm can trên người tôi.
.
.
"Em đang hiểu lầm chuyện gì đó về anh có đúng không?"
Hở? Hắn vừa hỏi tôi cái gì cơ? Tôi thoáng chốc mù mờ không hiểu.
.
.
"Nói đi, tôi biết em đang nghĩ một chuyện linh tinh nào đó. Suốt thời gian qua trong lúc tôi gần gũi, thân mật cùng em em toàn lơ đãng thôi.
"
Hắn đúng là khắc tinh của đời tôi mà!
Không biết còn có điều gì có thể giấu hắn không đây?
Dĩ nhiên trước sự truy hỏi tới cùng từ hắn, tôi không dại gì mà nói toạc cho hắn nghe.
Đó là điều sâu kín trong cõi lòng tôi, nói ra để hắn biết hết à? Làm người cũng cần có sự tôn nghiêm, mất đi rồi trái tim tôi sẽ đi về đâu?
"Do anh nghĩ nhiều đấy. Tôi nào có gan không để tâm tới.
"
Và Châu Mặc Lâm cũng chẳng tin, hắn dùng thế áp bức ép người quá đáng.
"Em có dám nói là mình không nói dối không?"
"Tôi có nói dối đâu, anh đáng sợ như vậy tôi nói dối để chết tôi à?"
Ngu rồiiii!
Tôi che miệng. Chết thật, trong lúc chửi hăng say quá tự dưng buột miệng.
.
. Tôi co rúm người lại, có phải lát nữa hắn một tay bóp chết tôi luôn không?
Nhưng Châu Mặc Lâm không làm hành động như tôi dự đoán. Hắn ngồi cười, cười trông rất đáng sợ, giống như con sư tử đang trọng thương bị trêu chọc.
"Ra trong mắt em, tôi đáng sợ lắm sao?"
Tôi không trả lời ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Chẳng biết xe đã đến lâu đài của Châu Mặc Lâm từ lúc nào mà tôi không cảm nhận được. Nếu xe đã dừng.
.
. tôi nhấn tay nắm cửa muốn chạy ra ngoài nhưng thất bại.
Lập tức hắn tức giận quát tài xế xuống xe.
.
.
Hắn định làm trò gì vậy? Đang yên đang lành nổi giận.
.
. mà hắn nổi giận cũng đúng thôi. Bây giờ hắn phát hiện tôi miệng nói có mà lòng lại không.
.
.
Thôi xong, tôi xác định hôm nay mình chết rất thảm!
Châu Mặc Lâm mất kiên nhẫn gầm lên:
"Nào, nói đi chứ! Sao lúc cần thiết em lại im lặng vậy?"
Tôi càng cúi thấp đầu hơn, ngày này năm sau là ngày giỗ đầu của mình cũng nên.
.
.
"Trân, em nhất quyết không nói cho tôi nghe, có đúng không? Tôi ở trong lòng em là người đáng sợ?"
Tôi có gan nghĩ và không hề có gan nói.
"Ha! Được, rất tốt! Nếu trong mắt em tôi là người đáng sợ thì cứ cho là vậy đi. Tôi sẽ dùng cách đáng sợ nhất để cạy miệng em ra!
"
Hắn đẩy tôi nằm ngửa trên ghế, ánh mắt vô sỉ nhìn tôi mà nở một nụ cười gằn.
Không! Hắn định làm chuyện đó ở đây ư?
Châu Mặc Lâm thô lỗ kéo áo sơ mi màu thiên thanh của tôi, những cúc áo cũng vì thế mà rơi ra.
.
.
"Mặc Lâm! Tôi xin anh! Anh muốn làm gì tôi cũng được, nhưng xin anh đừng làm ở đây. Tôi nói là được chứ gì?"
"Muộn rồi! Em không có quyền ngã giá với tôi!
"
Dùng một tay cố định hai tay tôi trên đỉnh đầu, còn bàn tay kia đẩy lớp áo bra lên rồi cúi đầu **** *** một bên ngực tôi một cách thô bạo.
.
.