Đình Xuyên bước vào phòng, anh khom người đặt đồ xuống bàn thấp, cô ngước mắt lên nhìn người trước mắt. Mắt cong môi cười:
"Cảm ơn anh.
"
Đình Xuyên cầm trên tay cốc nước ấm, đưa gần về phía Sương Hàn, giọng nói dịu dàng trầm ổn: "Uống đi!
" (1)
Cô khẽ gật đầu mà nhận lấy.
Anh lên tiếng:
"Lần sau muốn đi đâu thì bảo tôi, tôi đưa cô đi"
Sương Hàn nhấp môi, đưa làn nước ấm nóng xuống bụng, cổ họng cũng đã không còn cảm thấy khô rát nữa. Cô không biết Cố Thanh Chi này đã nói những gì hay làm gì, Sương Hàn uống hết nửa cốc nước, cả người ấm lên, cô lén đưa mắt nhìn Đình Xuyên.
Anh ngồi xuống ngay bên cạnh Sương Hàn, dáng vẻ mệt mỏi, râu trên mặt cũng không được cạo. Đình Xuyên không nói gì, lại trầm lặng như mặt nước, anh cầm lấy muỗng bạc, cẩn thận múc cháo nóng, đưa tới trước môi cô.
Sương Hàn tròn mắt nhìn Đình Xuyên. Anh đút cho cô ư?
Đình Xuyên nói:
"Không ăn là tôi ăn hết của cô đấy, há miệng ra.
Sương Hàn nhìn anh, cảm thấy lời này có chút giống lời dọa nạt trẻ con, cô khẽ cười. Đình Xuyên thấy người trước mặt chỉ cười mà không ăn, trầm giọng:
"Cô cười cái gì? Ăn xong rồi cười.
"
Sương Hàn gật đầu một cái: "Vâng, em biết rồi.
"
Cô ăn xong một tiếng anh lại đút cho một miếng, Sương Hàn rất đói, cháo này nấu lại rất hợp khẩu vị cô. Đình Xuyên đút cho Sương Hàn ăn, ăn sạch cả bát, khiến bụng cô căng tròn vì no, cuối cùng là uống hết nửa cốc nước còn lại.
Anh thấy người đã no, nước cũng đã uống, lòng có chút nhẹ nhõm, Đình Xuyên đặt lại bát và cốc lên bàn. Bây giờ mới hỏi:
"Sao tự nhiên lại muốn ra ngoài lúc thời tiết không tốt như vậy?" ( 2
Sương Hàn có chút sững người, rồi lại mơ hồ nhận ra lý do anh nói lời này. Cô cười nhạt một tiếng, nói thành lời:
"Thanh Chi nói với anh vậy sao?"
Anh nhìn cảm xúc trên mặt Sương Hàn, có chút khó hiểu, Đình Xuyên gật đầu. Sương Hàn vừa định ra nói gì đó thì lại khựng lại, cô nhớ tới lời của Cố Thanh Chi:
"Sao? Mày định nói chuyện này với ai, thử nghĩ xem sẽ có bao nhiêu người tin mày...
.
"
Nếu bây giờ Sương Hàn nói ra, liệu anh có tin cô không? Hay là sẽ lựa chọn tin cô em gái Cổ Thanh Chi kia, Sương Hàn bấu chặt lấy chăn lông, cô nhìn sâu vào trong mắt Đình Xuyên, yết hầu trượt xuống. Sương Hàn dịu giọng:
"Đình Xuyên, nếu em nói, chính Thanh Chi là người rủ em rồi bỏ em lại. Anh có tin không?"
Anh nhìn cô, trong ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, mày đen khẽ nhíu lại, giọng nói trầm xuống:
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!