Chương 1 - Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
Chương 2 - Hứa Hẹn
Chương 3 - Về Đường Gia
Chương 4 - Lời Nói Tổn Thương
Chương 5 - Không Lời Từ Biệt
Chương 6 - Xem Mắt
Chương 7 - Không Hứng Thú Với Chu Tịnh Nguyệt
Chương 8 - Trở Về
Chương 9 - Cô Bạn Này Sao IQ Lại Thấp Vậy
Chương 10 - Đụng Mặt Hàn Thuỵ
Chương 11 - Cô Ấy Đã Trở Về Rồi
Chương 12 - Vào Làm Ở An Thành
Chương 13 - Cô Lấy Tư Cách Gì Để Yêu Chứ
Chương 14 - Ít Nhất Cô Ấy Không Phản Bội Tôi
Chương 15 - Người Rời Đi Là Cô Sao Lại Đau Lòng
Chương 16 - Ý Tứ Trong Lời Nói Của Đường Quân Vũ
Chương 17 - Có Một Thứ Dù Cố Quên Cũng Không Được
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Thật Sự Muốn Đánh Người
Chương 20 - Kế Hoạch
Chương 21 - Chính Thức Hẹn Hò
Chương 22 - Cưng Chiều Em Gái
Chương 23 - Cô Ta Chỉ Là Một Người Tham Danh Vọng
Chương 24 - Sự Tính Toán Của Cô
Chương 25 - Đừng Đùa Với Lửa
Chương 26 - Muốn Gặp Mặt Cháu Dâu
Chương 27 - Trở Thành Phục Vụ Chuyên Nghiệp
Chương 28 - Anh Vẫn Luôn Trân Trọng
Chương 29 - Ra Là Quan Hệ Đó
Chương 30 - Về Gặp Mặt
Chương 31 - Bà Đừng Nên Kiếm Chuyện Với Tôi
Chương 32 - Em Sẽ Làm Tất Cả Vì Anh
Chương 33 - Chỉ Là Một Người Phụ Nữ Thích Quyến Rũ Đàn Ông
Chương 34 - Anh Sẽ Kết Hôn Với Cô Ấy
Chương 35 - Sức Hút Của Anh
Chương 36 - Cũng Phải Xem Người Đó Xứng Đáng Không
Chương 37 - Cuộc Chơi Bây Giờ Mới Bắt Đầu
Chương 38 - Gặp Được Người Mình Yêu Nhất Cuộc Đời Này
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chuyện Yêu Đương Với Tôi Không Quan Trọng
Chương 41 - Cách Gọi Dễ Nghe
Chương 42 - Nếu Tôi Muốn Quá Phận, Cô Làm Gì Được
Chương 43 - Dù Muốn Quay Đầu Cũng Không Kịp Nữa
Chương 44 - Trở Thành Bác Sĩ Là Vì Cô
Chương 45 - Chỉ Là Một Người Thích Gây Phá
Chương 46 - Nhân Vật Làm Mưa Làm Gió
Chương 47 - Đi Một Vòng Lại Gặp Người Quen
Chương 48 - Tôi Chẳng Cần Ai Thương Hoa Tiếc Ngọc
Chương 49 - Quyết Chinh Phục Được Con Mèo Nhỏ
Chương 50 - Đừng Đi Quá Giới Hạn
Chương 51 - Cô Nên Biết Giữ Chừng Mực
Chương 52 - Em Xin Lỗi
Chương 53 - Muốn Cô Nếm Trải Một Chút
Chương 54 - Tất Cả Là Học Từ Anh Ấy
Chương 55 - Tôi Sẽ Xem Đó Là Một Lời Khen
Chương 56 - Đến Cuối Cùng Tôi Vẫn Mong Em Hạnh Phúc
Chương 57 - Lời Khuyên Của Cô Tôi Không Cần
Chương 58 - Thật May Vì Người Đó Không Phải Em
Chương 59 - Em Trai Anh, Thật Không Có Tiền Đồ
Chương 60 - Vì Yêu Nên Mới Hận
Chương 61 - Lương Y Thần Em Thành Công Rồi
Chương 62 - Chiếm Hữu
Chương 63 - Nên Chấm Dứt Được Thì Chấm Dứt
Chương 64 - Vẫn Có Một Người Đợi Em
Chương 65 - Đúng Là Một Nơi Thích Hợp Với Em
Chương 66 - Cô Đây Là Đang Quyến Rũ Tôi Sao
Chương 67 - Vì Đó Là Người Mình Yêu
Chương 68 - Ánh Mắt Dò Xét
Chương 69 - Đời Này Chỉ Yêu Mỗi Cô Ấy
Chương 70 - Tôi Họ Lương Không Phải Họ Lạc
Chương 71 - Đúng Là Cần Phải Dạy Dỗ
Chương 72 - Cô Đây Là Muốn Chết Sao
Chương 73 - Em Còn Giấu Tôi Điều Gì Nữa
Chương 74 - Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân
Chương 75 - Miễn Là Anh Đem Đến,Em Đều Sẽ Ăn
Chương 76 - Người Tốt Như Cậu Ấy Hiếm Lắm
Chương 77 - Cô Ấy Như Hai Người Khác Nhau Vậy
Chương 78 - Sự Khởi Đầu Của Rắc Rối
Chương 79 - Nơi Lần Đầu Gặp
Chương 80 - Người Đàn Ông Hoàn Hảo
Chương 81 - Kết Cục Của Kẻ Chống Đối
Chương 82 - Muốn Biết Gì Qua Ánh Mắt Đó
Chương 83 - Nhìn Nét Chữ , Biết Người Viết
Chương 84 - Cô Từng Mắc Bệnh Vì Tâm Lý
Chương 85 - Bù Lại Sự Thiếu Sót Tình Cảm Của Anh Và Cô
Chương 86 - Con Chúng Ta Ở Nơi Này
Chương 87 - Hận Em Cũng Hận Bản Thân Mình
Chương 88 - Dù Anh Có Đuổi Em Cũng Không Đi
Chương 89 - Bà Xã Anh Yêu Em
Chương 90 - Có Thai
Chương 91 - Hứa Với Anh, Đừng Bao Rời Xa Anh Nữa
Chương 92 - Chuyện Gì Quan Trọng Bằng Chuyện Chúng Ta
Chương 93 - Cô Ấy Đang Mang Thai Con Của Tôi
Chương 94 - Vậy Hãy Để Họ Biết Em Là Người Phụ Nữ Của Đường Quân Viễn Anh
Chương 95 - Không Phải Cô Ấy Thì Không Ai Khác
Chương 96 - Không Phải Cô Ấy Thì Con Cũng Không Cưới Cô Ta
Chương 97 - Chị Là Người Phụ Nữ Bỏ Anh Ấy Đúng Không
Chương 98 - Động Thai
Chương 99 - Động Vào Mẹ Con Cô Ấy Thì Phải Trả Giá Đắt
Chương 100 - Tận Hưởng Cuộc Sống Mà Anh Đem Đến
Chương 101 - Người Làm Sai Thì Phải Nhận Lỗi
Chương 102 - Dù Là Cách Gì, Em Yên Ổn Là Được
Chương 103 - Sự Trả Giá Của Trần Gia
Chương 104 - Cô Ta Không Có Lá Gan Đó Đâu
Chương 105 - Em Và Con Luôn Đồng Hành Cùng Anh
Chương 106 - Đừng Gọi Tôi Như Thể Là Thân
Chương 107 - Đây Là Tổ Ấm Của Chúng Ta Sau Này
Chương 108 - Nếu Là Giấc Mơ Thì Đừng Tỉnh Giấc
Chương 109 - Con Sói Nhà Anh
Chương 110 - Cháu Nội, Cháu Dâu
Chương 111 - Người Đàn Ông Không Có Liêm Sĩ
Chương 112 - Vợ Anh Là Đẹp Nhất
Chương 113 - Nhịn Nữa Là Hỏng Mất
Chương 114 - Em Không Giận, Anh Sẽ Nói.
Chương 115 - Cô Vợ Nhỏ Ghen Rồi
Chương 116 - Muốn Cô An Toàn Trong Tầm Mắt Anh
Chương 117 - Không Một Ai Được Tổn Cô Ấy, Tôi Cũng Không Được
Chương 118 - Cô Là Sinh Mệnh Của Anh
Chương 119 - Không Vợ Chồng Thì Là Gì
Chương 120 - Thay Vì Bận Tâm Người Khác Em Để Ý Chồng Em Chút Đi
Chương 121 - Anh Chỉ Để Tâm Tới Vợ Con Mình Thôi
Chương 122 - Người Đàn Ông Không Biết Xấu Hổ
Chương 123 - Bởi Vì Em Tin Tưởng Anh
Chương 124 - Tình Yêu Đi Đôi Với Sự Bao Dung
Chương 125 - Sinh Con
Chương 126 - Niềm Vui Nhân Đôi
Chương 127 - Con Là Tiểu Thư Nhỏ Của Đường Gia
Chương 128 - Mượn Rượu Càng Quấy
Chương 129 - Chúng Ta Cùng Xây Dựng Gia Đình Nhỏ
Chương 130 - Anh Sẽ Là Chỗ Dựa Vững Chắc Cho Em
Chương 131 - Hôm Nay Để Anh Phục Vụ Em
Chương 132 - Gia Đình Nhỏ Thật Hạnh Phúc
Chương 133 - Chồng Em Lại Dỗi Về Sẽ Dỗ Sau
Chương 134 - Không Muốn Cô Ấy Phải Chịu Ủy Khuất
Chương 135 - Phía Sau Em Luôn Có Anh
Chương 136 - Thay Vì Khóc Em Hãy Thỏa Mãn Sự Sung Đi
Chương 137 - Hãy Giữ Đúng Phẩm Hạnh Của Người Phụ Nữ.
Chương 138 - Ngoài Em Ra, Chẳng Cần Ai
Chương 139 - Cậu Nên Biết Là Đang Đụng Tới Ai
Chương 140 - Cô Ta Thật Không Đơn Giản Nhỉ
Chương 141 - Chỉ Cần Làm Những Gì Em Cho Là Đúng
Chương 142 - Nhất Định Sẽ Có Em Gái Cho Tiểu Vĩ
Chương 143 - Dù Tính Toán Thẻ Nào, Cô Vẫn Chịu Ủy Khuất
Chương 144 - Chuyện Của Họ Để Họ Tự Giải Quyết
Chương 145 - Lâm Tường Xảy Ra Tai Nạn
Chương 146 - Tội Trạng Của Mặc Định Quốc
Chương 147 - Để Tiểu Vĩ Có Em Gái, Phải Cày Cấy Mới Được
Chương 148 - Thay Cô Trút Giận
Chương 149 - Đồng Ý Làm Vợ Anh Nhé
Chương 150 - Không Lẽ Là Có Thai
Chương 151 - Hay Để Anh Nghén Thay Em
Chương 152 - Cứ Như Vậy Sẽ Không Mặc Áo Cưới Được
Chương 1 - Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
Chương 2 - Hứa Hẹn
Chương 3 - Về Đường Gia
Chương 4 - Lời Nói Tổn Thương
Chương 5 - Không Lời Từ Biệt
Chương 6 - Xem Mắt
Chương 7 - Không Hứng Thú Với Chu Tịnh Nguyệt
Chương 8 - Trở Về
Chương 9 - Cô Bạn Này Sao IQ Lại Thấp Vậy
Chương 10 - Đụng Mặt Hàn Thuỵ
Chương 11 - Cô Ấy Đã Trở Về Rồi
Chương 12 - Vào Làm Ở An Thành
Chương 13 - Cô Lấy Tư Cách Gì Để Yêu Chứ
Chương 14 - Ít Nhất Cô Ấy Không Phản Bội Tôi
Chương 15 - Người Rời Đi Là Cô Sao Lại Đau Lòng
Chương 16 - Ý Tứ Trong Lời Nói Của Đường Quân Vũ
Chương 17 - Có Một Thứ Dù Cố Quên Cũng Không Được
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Thật Sự Muốn Đánh Người
Chương 20 - Kế Hoạch
Chương 21 - Chính Thức Hẹn Hò
Chương 22 - Cưng Chiều Em Gái
Chương 23 - Cô Ta Chỉ Là Một Người Tham Danh Vọng
Chương 24 - Sự Tính Toán Của Cô
Chương 25 - Đừng Đùa Với Lửa
Chương 26 - Muốn Gặp Mặt Cháu Dâu
Chương 27 - Trở Thành Phục Vụ Chuyên Nghiệp
Chương 28 - Anh Vẫn Luôn Trân Trọng
Chương 29 - Ra Là Quan Hệ Đó
Chương 30 - Về Gặp Mặt
Chương 31 - Bà Đừng Nên Kiếm Chuyện Với Tôi
Chương 32 - Em Sẽ Làm Tất Cả Vì Anh
Chương 33 - Chỉ Là Một Người Phụ Nữ Thích Quyến Rũ Đàn Ông
Chương 34 - Anh Sẽ Kết Hôn Với Cô Ấy
Chương 35 - Sức Hút Của Anh
Chương 36 - Cũng Phải Xem Người Đó Xứng Đáng Không
Chương 37 - Cuộc Chơi Bây Giờ Mới Bắt Đầu
Chương 38 - Gặp Được Người Mình Yêu Nhất Cuộc Đời Này
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chuyện Yêu Đương Với Tôi Không Quan Trọng
Chương 41 - Cách Gọi Dễ Nghe
Chương 42 - Nếu Tôi Muốn Quá Phận, Cô Làm Gì Được
Chương 43 - Dù Muốn Quay Đầu Cũng Không Kịp Nữa
Chương 44 - Trở Thành Bác Sĩ Là Vì Cô
Chương 45 - Chỉ Là Một Người Thích Gây Phá
Chương 46 - Nhân Vật Làm Mưa Làm Gió
Chương 47 - Đi Một Vòng Lại Gặp Người Quen
Chương 48 - Tôi Chẳng Cần Ai Thương Hoa Tiếc Ngọc
Chương 49 - Quyết Chinh Phục Được Con Mèo Nhỏ
Chương 50 - Đừng Đi Quá Giới Hạn
Chương 51 - Cô Nên Biết Giữ Chừng Mực
Chương 52 - Em Xin Lỗi
Chương 53 - Muốn Cô Nếm Trải Một Chút
Chương 54 - Tất Cả Là Học Từ Anh Ấy
Chương 55 - Tôi Sẽ Xem Đó Là Một Lời Khen
Chương 56 - Đến Cuối Cùng Tôi Vẫn Mong Em Hạnh Phúc
Chương 57 - Lời Khuyên Của Cô Tôi Không Cần
Chương 58 - Thật May Vì Người Đó Không Phải Em
Chương 59 - Em Trai Anh, Thật Không Có Tiền Đồ
Chương 60 - Vì Yêu Nên Mới Hận
Chương 61 - Lương Y Thần Em Thành Công Rồi
Chương 62 - Chiếm Hữu
Chương 63 - Nên Chấm Dứt Được Thì Chấm Dứt
Chương 64 - Vẫn Có Một Người Đợi Em
Chương 65 - Đúng Là Một Nơi Thích Hợp Với Em
Chương 66 - Cô Đây Là Đang Quyến Rũ Tôi Sao
Chương 67 - Vì Đó Là Người Mình Yêu
Chương 68 - Ánh Mắt Dò Xét
Chương 69 - Đời Này Chỉ Yêu Mỗi Cô Ấy
Chương 70 - Tôi Họ Lương Không Phải Họ Lạc
Chương 71 - Đúng Là Cần Phải Dạy Dỗ
Chương 72 - Cô Đây Là Muốn Chết Sao
Chương 73 - Em Còn Giấu Tôi Điều Gì Nữa
Chương 74 - Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân
Chương 75 - Miễn Là Anh Đem Đến,Em Đều Sẽ Ăn
Chương 76 - Người Tốt Như Cậu Ấy Hiếm Lắm
Chương 77 - Cô Ấy Như Hai Người Khác Nhau Vậy
Chương 78 - Sự Khởi Đầu Của Rắc Rối
Chương 79 - Nơi Lần Đầu Gặp
Chương 80 - Người Đàn Ông Hoàn Hảo
Chương 81 - Kết Cục Của Kẻ Chống Đối
Chương 82 - Muốn Biết Gì Qua Ánh Mắt Đó
Chương 83 - Nhìn Nét Chữ , Biết Người Viết
Chương 84 - Cô Từng Mắc Bệnh Vì Tâm Lý
Chương 85 - Bù Lại Sự Thiếu Sót Tình Cảm Của Anh Và Cô
Chương 86 - Con Chúng Ta Ở Nơi Này
Chương 87 - Hận Em Cũng Hận Bản Thân Mình
Chương 88 - Dù Anh Có Đuổi Em Cũng Không Đi
Chương 89 - Bà Xã Anh Yêu Em
Chương 90 - Có Thai
Chương 91 - Hứa Với Anh, Đừng Bao Rời Xa Anh Nữa
Chương 92 - Chuyện Gì Quan Trọng Bằng Chuyện Chúng Ta
Chương 93 - Cô Ấy Đang Mang Thai Con Của Tôi
Chương 94 - Vậy Hãy Để Họ Biết Em Là Người Phụ Nữ Của Đường Quân Viễn Anh
Chương 95 - Không Phải Cô Ấy Thì Không Ai Khác
Chương 96 - Không Phải Cô Ấy Thì Con Cũng Không Cưới Cô Ta
Chương 97 - Chị Là Người Phụ Nữ Bỏ Anh Ấy Đúng Không
Chương 98 - Động Thai
Chương 99 - Động Vào Mẹ Con Cô Ấy Thì Phải Trả Giá Đắt
Chương 100 - Tận Hưởng Cuộc Sống Mà Anh Đem Đến
Chương 101 - Người Làm Sai Thì Phải Nhận Lỗi
Chương 102 - Dù Là Cách Gì, Em Yên Ổn Là Được
Chương 103 - Sự Trả Giá Của Trần Gia
Chương 104 - Cô Ta Không Có Lá Gan Đó Đâu
Chương 105 - Em Và Con Luôn Đồng Hành Cùng Anh
Chương 106 - Đừng Gọi Tôi Như Thể Là Thân
Chương 107 - Đây Là Tổ Ấm Của Chúng Ta Sau Này
Chương 108 - Nếu Là Giấc Mơ Thì Đừng Tỉnh Giấc
Chương 109 - Con Sói Nhà Anh
Chương 110 - Cháu Nội, Cháu Dâu
Chương 111 - Người Đàn Ông Không Có Liêm Sĩ
Chương 112 - Vợ Anh Là Đẹp Nhất
Chương 113 - Nhịn Nữa Là Hỏng Mất
Chương 114 - Em Không Giận, Anh Sẽ Nói.
Chương 115 - Cô Vợ Nhỏ Ghen Rồi
Chương 116 - Muốn Cô An Toàn Trong Tầm Mắt Anh
Chương 117 - Không Một Ai Được Tổn Cô Ấy, Tôi Cũng Không Được
Chương 118 - Cô Là Sinh Mệnh Của Anh
Chương 119 - Không Vợ Chồng Thì Là Gì
Chương 120 - Thay Vì Bận Tâm Người Khác Em Để Ý Chồng Em Chút Đi
Chương 121 - Anh Chỉ Để Tâm Tới Vợ Con Mình Thôi
Chương 122 - Người Đàn Ông Không Biết Xấu Hổ
Chương 123 - Bởi Vì Em Tin Tưởng Anh
Chương 124 - Tình Yêu Đi Đôi Với Sự Bao Dung
Chương 125 - Sinh Con
Chương 126 - Niềm Vui Nhân Đôi
Chương 127 - Con Là Tiểu Thư Nhỏ Của Đường Gia
Chương 128 - Mượn Rượu Càng Quấy
Chương 129 - Chúng Ta Cùng Xây Dựng Gia Đình Nhỏ
Chương 130 - Anh Sẽ Là Chỗ Dựa Vững Chắc Cho Em
Chương 131 - Hôm Nay Để Anh Phục Vụ Em
Chương 132 - Gia Đình Nhỏ Thật Hạnh Phúc
Chương 133 - Chồng Em Lại Dỗi Về Sẽ Dỗ Sau
Chương 134 - Không Muốn Cô Ấy Phải Chịu Ủy Khuất
Chương 135 - Phía Sau Em Luôn Có Anh
Chương 136 - Thay Vì Khóc Em Hãy Thỏa Mãn Sự Sung Đi
Chương 137 - Hãy Giữ Đúng Phẩm Hạnh Của Người Phụ Nữ.
Chương 138 - Ngoài Em Ra, Chẳng Cần Ai
Chương 139 - Cậu Nên Biết Là Đang Đụng Tới Ai
Chương 140 - Cô Ta Thật Không Đơn Giản Nhỉ
Chương 141 - Chỉ Cần Làm Những Gì Em Cho Là Đúng
Chương 142 - Nhất Định Sẽ Có Em Gái Cho Tiểu Vĩ
Chương 143 - Dù Tính Toán Thẻ Nào, Cô Vẫn Chịu Ủy Khuất
Chương 144 - Chuyện Của Họ Để Họ Tự Giải Quyết
Chương 145 - Lâm Tường Xảy Ra Tai Nạn
Chương 146 - Tội Trạng Của Mặc Định Quốc
Chương 147 - Để Tiểu Vĩ Có Em Gái, Phải Cày Cấy Mới Được
Chương 148 - Thay Cô Trút Giận
Chương 149 - Đồng Ý Làm Vợ Anh Nhé
Chương 150 - Không Lẽ Là Có Thai
Chương 151 - Hay Để Anh Nghén Thay Em
Chương 152 - Cứ Như Vậy Sẽ Không Mặc Áo Cưới Được
Lúc hoàn thành các ca phẫu thuật cũng đã bốn giờ chiều Lương Y Thần đi ra, đúng lúc gặp Trần Hưng cũng vừa xong ca phẫu thuật.
" Vất vả rồi.
" Trần Hưng nói.
Cô cười rồi trả lời" Anh cũng vậy, tình hình bệnh nhân vẫn ổn chứ.
"
" Ừ, đã được đưa về phòng hồi sức. Dù ca phẫu thuật thành công nhưng va chạm quá mạnh, cần phải theo dõi.
"
" Nhìn sắc mặt anh như vậy, tôi cũng đã đoán ra được ít nhiều rồi.
"
" Hi vọng sẽ không để lại di chứng gì.
" Trần Hưng trầm ngâm một lúc lại nói.
" Cô nói xem, có phải tôi quá kém cỏi không. Tôi đã rất cố gắng nhưng lại không có một kết quả tốt, giờ chỉ chờ đợi những bệnh nhân của mình sẽ tỉnh lại không có vấn đề gì.
"
"Mỗi người bác sĩ đều có nỗ lực và cố gắng để những bệnh nhân được an toàn qua cơn nguy kịch. Nhưng bác sĩ là con người không phải thần thánh, có những chuyện hay một việc gì đó chúng ta không thể tự quyết định được, dù đó là cái chết.
"
"...
.
"
" Anh biết không, người ta gọi tôi là giáo sư Lương. Thần y của nghành y, nhưng họ không biết một điều rằng tôi đã phải nỗ lực thế nào để có được ngày hôm nay. Được nhiều người coi tôi là tấm gương để học hỏi, nhưng đâu ai biết rằng tôi đã trải qua một quá khứ như thế nào chứ.
"
" Cô trở thành bác sĩ là vì liên quan đến quá khứ đó sao " Trần Hưng nghi vấn hỏi.
?
" Đúng vậy, lúc tôi sáu tuổi ba mẹ tôi bị tai nạn giao thông. Lúc họ được đưa đến bệnh viện thì đã trễ rồi. Tôi chỉ bất lực đứng nhìn ba mẹ mình mà không thể làm gì hơn.
"
" Vậy lúc đó cô không có người thân nào khác nữa sao.
"
" Có nhưng cũng không có nó chẳng quan trọng nữa, mẹ tôi là con gái của một gia tộc lớn nhưng vì bà yêu ba tôi mà bị ông ngoại cấm cản. Lúc đó bà đã có thai tôi rồi, ông ấy bắt bà phải bỏ cái thai đi và ba tôi nữa nhưng mẹ tôi đã không đồng ý.
"
" Từ đó ông đã từ mẹ tôi ra khỏi gia tộc, gạch tên mẹ tôi. Bà cũng rời đi không màn đến nữa, bà ngoại cũng không dám làm trái lời ông nên chỉ đành ngậm ngùi bỏ mặt.
"
" Xin lỗi,
đáng ra tôi không nên hỏi nhiều như vậy.
" Anh ta áy náy nhìn cô.
" Chuyện cũng đã qua lâu rồi, đối với tôi nó không đáng để tôi bận tâm đến.
Cũng không ảnh hưởng gì cả.
"
" Vậy ông bà nội của cô thì sao.
"
" Ông bà nội lại rất thương tôi, họ cũng cảm thấy có lỗi với mẹ và tôi. Lúc ba mẹ tôi qua đời bà nội tôi xém chút không qua khỏi,
nhưng lúc đó có một người bạn ba tôi đã cứu bà tôi vẫn còn nhớ hình như họ của ông ấy là họ Trần.
"
" Họ Trần, đúng vậy gương mặt ông ấy rất phúc hậu. Nhờ có ông ấy bây giờ ông bà nội vẫn khỏe.
"
" Chúng ta đúng là có duyên thật, lúc đầu gặp cô tôi đã có một cảm giác quen thuộc. Nhưng vẫn không thể xác nhận được bây giờ thì có thể rồi.
"
" Có duyên, anh và tôi từng gặp nhau sao.
" Lương Y Thần có chút bất ngờ nhìn qua anh ta.
" Gặp ba lần, một lần là lúc đó tôi năm tuổi, đến nhà cô cùng ba mẹ. Lần thứ hai, lúc tám tuổi đám tang ba mẹ cô,
khi đó thấy cô ngồi trước di ảnh ba mẹ, nhưng cô không hề khóc chỉ chăm chăm nhìn vào hai tấm ảnh trước mắt, vì lúc đó tôi rất nhát lên không dám đến gần cô.
"
" Vậy lần thứ ba.
"
" Là sau hai tuần ba mẹ cô được an táng, bà nội cô bệnh nặng tôi đi cùng ba đến.
"
" Có vẻ như anh rất hợp với ba của mình nhỉ "
" Ý là sao " Trần Hưng nữa hiểu nữa không hỏi.
?
" Vì mỗi lần anh đều đi cùng ông ấy, như vậy còn gì.
"
" Thật ra tôi không muốn đi đâu, nhưng vì muốn gặp cô nên tôi mới đi thôi "
" Gặp tôi.
"
" Đúng, gặp cô. Tôi làm bác sĩ cũng vì cô, bốn trước lúc tôi đi sang Pháp công tác ở đó, nghe nhiều người nhắc đến cô tôi nghĩ có lẽ là trùng tên thôi nên cũng không để tâm mấy. Nhưng sau một thời gian sau mới biết là cô, nên tôi quyết định ở lại.
Sau khi hay tin cô về nước tôi cũng về luôn.
"
" Anh làm tôi bất ngờ thật đấy.
"