Mộc Yên Chi toan đứng dậy ra về nhưng cổ tay đã bị anh nắm lại. Khoảnh khắc bị lòng bàn tay to lớn của anh bắt lấy, cả người cô như có một luồng điện chạy ngang qua, hung hăng xông lên tận não.
Mộc Yên Chi đứng đờ người, ngay cả chút sức lực gạt tay anh ra cũng không có. Lòng bàn tay anh ấm lắm, lại còn có chút thô. Trái tim cô không ngừng được mà run lên vài nhịp.
- Ăn hết bữa rồi về không được à?
Giọng anh rất trầm, pha lẫn chút nhẫn nại. Cao Tuấn Lãng ngẩng đầu nhìn cô, đáy mắt ánh lên chút tia sáng từ chiếc đèn chùm tinh xảo treo trên cao khiến nó trở nên thật sáng. Cô bặm môi, tay kia bấu chặt vào đùi. Cô rất muốn nói từ chối nhưng chẳng hiểu sao cơ thể lại vô thức ngồi xuống.
Món ăn nhanh chóng được đem ra. Cả hai trầm mặc hồi lâu mới nhấc nĩa lên, chầm chậm cuốn từng miếng mì đưa vào miệng. Anh muốn hỏi cô nhiều thứ nhưng lại sợ phản cảm nên thôi. Cao Tuấn Lãng trước giờ chưa từng hết chuyện nói với phụ nữ, nhưng đứng trước mặt cô, dường như những câu chuyện thô tục kia đều bị trôi tuột đi đâu mất.
Đột nhiên, điện thoại ở trong túi quần của anh rung lên. Cao Tuấn Lãng vội đặt nĩa xuống, rút điện thoại ra rồi nói với cô:
- Tôi đi nghe điện thoại một lát.
Mộc Yên Chi không ngẩng lên, chỉ ừ nhẹ trong cuống họng một tiếng, sau đó lại ăn tiếp. Anh đứng dậy, định quay đi, nhưng dường như sợ điều gì lại nói tiếp một câu:
- Chị đừng đi trước đấy!
Hai tay cô khựng lại một chút, đôi mắt đảo nhẹ.
- Ừ!
Mộc Yên Chi thản nhiên uống một ngụm nước. Bóng lưng anh qua đáy ly ngày càng nhỏ rồi lại biến mất sau góc khuất. Cô cũng chẳng buồn ăn nữa, lấy điện thoại trong túi xách ra để kiểm tra tin nhắn.
- Ai dô, là người quen này.
Cô nghe ra ở phía trước phát ra một giọng nói cao vút đến chói tai. Mộc Yên Chi ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên là Y Na. Ả ta đang đi cùng với Trần Đình. Cô chỉ liếc qua một chút rồi lại cúi xuống, đáy mắt hững hờ.
- Đi một mình sao?
- Chứ không lẽ đi nửa mình?
Mộc Yên Chi bình tĩnh đáp lại, trong giọng nói mang theo chút khinh bỉ. Y Na cứng họng, liếc mắt thấy đĩa thức ăn ở đối diện cô, đùa cợt đáp lại:
- Đi với người yêu mới à?
Ả ta cố ý nhấn mạnh chữ “mới”, đồng thời siết chặt cánh tay người bên cạnh, mặt vênh lên. Mộc Yên Chi không thèm đếm xỉa gì tới hai người, vẫn chăm chú trả lời tin nhắn mà Thẩm Nhược Giai gửi tới. Trần Đình chen vào một câu:
- Em dạo này vẫn tốt chứ?
- Tốt hơn anh.
Cô nói với giọng lạnh lùng, giống như chỉ muốn trả lời cho xong.
- Dù sao chuyện cũng qua lâu rồi, em còn giận sao?
- Phải đó Yên Chi. Cô đừng để bụng lâu như vậy, cô cũng đâu có thiếu gì đàn ông phải không? Nghe nói có đàn anh nào đó theo đuổi cô từ khi đi học đến giờ, sao không chấp nhận đi.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!