Chỉ Lấy Vợ 9X

Chỉ Lấy Vợ 9X

Cập nhật: 05/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 37,161
Đánh giá:                      
Truyện Teen
     
     

Một ngày thật khủng khiếp . Cứ nghĩ sinh nhật Lệ Dương , tôi sẽ làm cho cô ấy vui …

Bó hoa đã úa và túi đồ ăn thì bốc mùi nằm gọn vào một góc phía cổng nhà . Tôi thở dài , mệt mỏi mang đống đồ đó để qua đống rác bên đường . Bóng người đàn bà với cái váy hoa đứng trước mặt im lặng nhìn tôi . Chẳng phải ai khác , tôi vẫn đoán ra đó là người yêu cũ của mình –Vân…

“ Hoa tàn , đồ ăn hỏng . Anh thích chứ ?”

“ …”

“Anh không thể mời em vào nhà được à ? Em biết mẹ anh không ở nhà mà “.

“Anh chỉ nghĩ là không nên thôi khi đã quá nửa đêm rồi “.

“ Em nghĩ đó không phải là lời từ chối dễ nghe đâu . Em chỉ muốn uống cùng anh một vài li rượu chúc mừng sinh nhật anh hôm trước và rạng sáng nay sẽ là ngày của em thôi “.

“ Em vào nhà đi …”. Tôi cũng chẳng biết phải từ chối bằng cách nào nữa . Chiếc Mercedes đen đậu trước nhà tôi được một lúc rồi bỗng lao vụt đi , tôi giật mình :

“ Em có nghĩ có là chồng em không ?”

“ Không, bộ anh thấy chiếc S63 à “. Cô ấy cười như trêu ngươi tôi vậy .

“ Vậy anh nghĩ , em có một ông chồng lí tưởng đó : giàu sang và cưng chiều , tốt nhất là đừng ở qua đêm với một người tình cũ như tôi .

Tôi thấy bực mình. Càng nhìn cô ấy , tôi càng thấy bực mình : một chút gì đấy lẳng lơ , khêu gợi với cái áo khoét cổ thật sâu , giọng nói hời hợt và dài hơi của một bà hoàng được chồng cưng hết mức. Mà cũng khó hiểu thật , từ ngày lấy chồng , sinh nhật năm nào cô ấy cũng đi ăn với tôi , vậy không hiểu chồng cô ấy nghĩ sao nhỉ ? Người đàn bà trước mặt vẫn tự rót những ly rượu mạnh , uống ừng ực như kẻ uống nước lã và chẳng để ý đến thái độ của tôi . Tôi đi thẳng lên lầu và điện thoại cho Lệ Dương , nếu không cô ấy lại trách tôi mất , với lại tôi đang nhớ cô nàng đáng yêu này kinh khủng …

...

.

“ Anh còn yêu em không ? “… Thảo Vân ghì tôi vào sát tường , đôi mắt lim dim và hỏi . Càng ngày , tôi càng không hiểu nổi cô ấy . Ngày trước , cô ấy bỏ tôi chạy theo tên đại gia kia ; giờ này chắc say xỉn nên hỏi bậy đây …

“ Em say à? Để anh gọi taxi cho em về ?”

“ Em về đâu hả anh ? Thằng chồng già của em mới từ đây về đấy . Haha “

Uhm , tôi quên béng mất , sao Vân lại vậy . Hay là ,

… . Chết thật, vậy thời gian qua , chúng tôi hay ăn uống trò chuyện với nhau , anh ta đều biết sao ? Nhưng quả thực đó chỉ là tình cảm bạn bè cho dù ngày còn là sinh viên chúng tôi có yêu thương nhau hơn một năm .

“ Anh hiểu rồi . Anh sẽ giải thích cho anh ta . Cây ngay không sợ chết đứng , nhất định , anh ta lại yêu em , cưng chiều em thôi . Nào , lên xe , anh sẽ đưa em về “.

Vân buông người tôi ra , tiến thẳng lại chiếc ghế sofa dài và ném mình lên đấy , tôi cũng không biết Vân đang khóc hay cười nữa.

“ Hư ,

…, cuộc sống của em ư . Thực ra , em cũng chẳng khác một con chó cái là mấy , chỉ có điều nó được ở trong một cái chuồng xinh đẹp và đầy đủ tiện nghi hơn thôi ? Giàu sang và tiêu tiền một cách ném qua cửa sổ ư ? Được chồng cưng chiều và nâng hứng như một bông hoa ngũ sắc à ? Anh biết không ? Từ lâu em đã giống như là bông hoa cứt lợn và lớn lên nhầm chỗ . Haha “

“ Em say nên nói lung tung quá . Xưa nay , em chẳng khen chồng con em , mẹ chồng em hết mực là gì ? Say rồi , nói linh tinh . Để anh lấy nước lọc cho . Nằm yên đấy “.

“ Nực cười . Chồng em là một thằng già ngoài năm mươi đấy sao ? Anh biết không ? Em phải làm dì ghẻ của một thằng nhóc kém em ba tuổi . Em phải nuôi một đứa con không phải là con của mình từ ngày nó tròn một tháng đến tận giờ , anh thấy sao ? Em hạnh phúc lắm à ?”.

“ Sao cơ ? Đứa trẻ đó không phải là con của em ?”

“ Em là phụ nữ mà không biết đẻ thì lấy đâu ra con . Haha “. Vân cầm cả chai rượu đổ lên miệng mình , nuốt ừng ực . Những dòng rượu vang chảy dọc xuống cổ , ướt đẩm một vùng ngực trước . Vậy mà xưa nay , cô ấy luôn vui vẻ kể với tôi về người chồng và một cuộc sống lý tưởng . Tôi đã sai khi hiểu sai về cô ấy . Cô ấy cam chịu một mình , cô ấy cười trước mặt tôi với những giọt nước mắt đắng đau khổ mà tôi cứ ngỡ như cô ấy đang hạnh phúc tột cùng … Nhưng quả thực lúc này , tôi cũng không biết giúp cô ấy sao nữa . Tôi thấy nhức đầu khủng khiếp . Cô ấy nằm vật vã trên chiếc ghế sofa, đôi mắt đã nhắm nghiền mà dòng lệ vẫn trào xuống , trong đêm đen lặng lẽ , những tiếng thở nhẹ nhưng buông dài của cô ấy càng làm tôi sợ ,

…, một cảnh tang thương gì đấy như hiện ra trước mặt và nhảy múa xung quanh phòng . Tôi ném cái áo vest lên ghế , kéo mạnh chiếc caravat và bước vào nhà vệ sinh . Dòng nước mát làm tôi như tỉnh . Nhìn chiếc bồn tắm bên cạnh , tôi thấy hay hay và cười , tôi nhớ Lệ Dương quá mà. Và thật điên , tôi bước chân và nằm xuống , đúng là cảm giác rất tuyệt . Tôi ngủ .

….

.

“Anh . Anh . Hạo Nhiên dậy đi … Trời ơi , anh điên à , ngủ ngon nhỉ ? Thích nhỉ . Anh ra đây , ra đây ngay …” Giọng của Lệ Dương gắt gỏng , hai tay túm lấy áo hai bên bả vai và hét .

” Em yêu , để anh ngủ xíu nữa đi . Anh nhường cho em cái giường còn gì , đêm qua anh ngủ ở bồn tắm giống em đấy , thích ghê .

” Tôi dụi dụi mắt , nịnh nịnh cô bé đáng yêu của tôi . Tôi biết , đêm qua tôi có một giấc mơ rất đẹp và nhất định sẽ kể cho Lệ Dương nghe , cô ấy phải ôm bụng vì cười cho coi .

“ Anh điên à ? Dậy đi , con đàn bà nào nằm kia hả ? “ . Tôi giật mình , chết tiệt , đêm qua …, vội mở mắt , choàng dậy . Vân nằm nhoài người trên ghế sofa , chiếc áo xộc xệch để vòng một trắng ngần , phổng phao lộ ra hơn cả nửa . Tôi quay sang nhìn Lệ Dương , ánh mắt hai hình viên đạn đang soi mói tôi đầy giận dữ .

“ Làm ơn , anh đừng có nói với em là chị gái anh thất tình nhá . Nghe chưa ? “. Lệ Dương cầm cả cái túi xách đánh thụi luôn vào mông tôi , đau đớn . “ Ai , anh nói ngay “. Mặt tôi thì cứ đần ra , dẫu cho chẳng phải mình sai …