Lão già lắc đầu nhìn nó đang say sưa ngủ ngon lành , rồi khàn giọng kêu lên :- Đại ưng .
Ngay lập tức một con đại bàng bỗng từ đâu bay tới nhấc nó cùng ông lão lên lưng . Sau khi yên vị , ông quay lại cái nhóm người hàm như sắp chấm xuống mặt đất vì ngạc nhiên kia , đưa tay lên xoáy một vòng các ngón tay , miệng lẩm bẩm câu thần chú gì đó rồi nói :
-Lãng quên .
Nói xong , ông liền mang theo nó cùng con đại bàng bay thẳng lên trời rồi biến mất . Còn mấy tên kia ngơ ngơ nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra sau khi bị lãng quên .
______ố-ồ_______-
Trên một ngọn núi nào đó , có một ngôi nhà rơm đơn sơ , xung quanh ngôi nhà là các loại cây thảo dược cùng các loại cây kì lạ chưa từng thấy ở trái đất . Trong ngôi nhà đó , một cô gái có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp đang yên giấc . Ngoài trời những tia nắng chói chang vô tình xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng vào mặt cô gái khiến cô gái tỉnh giấc . Vừa mở mắt , cô gái bỗng tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên khi nhìn căn nhà này . Ngay lập tức cô gái ngồi bật dậy , tự hỏi :
- Đây ...
.
. đây là đâu ? sao mình lại ở đây ?
Đang hoang mang không biết mình ở đâu , cô gái bỗng thấy một ông lão lùn tẹt có mái tóc cùng râu và lông mày rất dài và trắng toát đi vào mỉm cười nói với cô :
- Phương , cuối cùng cháu cũng chịu tỉnh . Vừa nhìn kĩ ông lão , nó liền nhận ra ngay ông chính là người hôm bữa , không ngại ngùng nó liền chạy tới hỏi thẳng ông lão :
-Lão già , ta hỏi ông , Ông là ai? sao ta lại ở đây ? hay là .
.
.
.
.
" nó nhìn khuôn mặt ông không nhịn được liền phụt cười ". Ông lão thấy vậy nhăn mặt ý hỏi , hay là gì . Nó thấy được cho nói thì nụ cười tới tận mang tai nói:
- Tôi nghĩ hay là .
.
. ông cuồng phim cổ trang quá nên để như vậy , ai da tôi nói quá đúng phải không , đã thế ông còn có ý định bắt cóc tôi với ý định bắt tôi làm nữ chính phải không , ai da tôi đẹp quá mà.
Nó vừa nói vừa nhảy tới chỗ ông lão tay giật giật thử xem có phải hàng thật không , ông lão cố nhịn mặc kệ nó làm gì từ tốn nói :
-thực ra con là một pháp sư .
- Vậy hả .
.
.
.
à .
.
.
á .
.
. ông nói gì ? .
Nó ngạc nhiên há hốc mồm . Ông từ tốn nói tiếp :
- Con có thấy vào những ngày sinh nhật , có nhiều điều kì lạ xảy với con không ?
Nghe đến hoàn cảnh của mình nó lập tức lấn tới nhanh nhảu hỏi :
- Có ạ , có ạ . Sao ông biết vậy ? cho cháu biết đi ? có phải phép thuật giống trong harry potter không ? cháu.
.
.
.
.
.
Chưa kịp hỏi hết thì nó bỗng thấy mình không thể nói được nữa . Nó nhìn ông vẻ mặt muốn nói vậy là sao ông lão . Ông ngao ngán , vì nó quá nhiều lời nên ông phải hút hết tiếng của nó :
- Muốn nghe ta giải thích thì ngồi im đi . Vừa nghe thấy vậy nó gật đầu lia lịa ngoan ngoãn ngồi ngay xuống ghế im răm rắp ( Có nói được đâu mà chẳng im ).
Ông thấy nó ngoan ngoãn nghe lời thì gật đầu một cái rồi bắt đầu kể :
- thực ra con là một pháp sư hệ nước bị lưu lạc , nguyên nhân thì khi nào thời cơ chín mùa ta sẽ nói cho con biết . Những năm từ 12 cho đến 17 tuổi các pháp sư sẽ tự tiết ra các cách để có thể phản kháng lại cái ác . Nhưng từ 18 tuổi trở đi đối với các pháp sư đa số những sức mạnh đó 95% là bị biến mất , còn lại 5% là những người may mắn sẽ được lưu lại và theo người đó vĩnh viễn . Như con chẳng hạn , giữ được hai cái đó là không bị nhiễm độc và tự làm lành vết thương . Và đồng nghĩa với việc từ 18 tuổi trở đi họ sẽ được học pháp thuật đúng nghĩa .
Nó vừa chăm chú nghe vừa nuốt trọn từng lời một của ông . Giờ thì nó hiểu rồi , hiểu tất cả rồi . Hiểu vì sao những chuyện kì lạ lại đến với nó , vì sao nó lại bị gia đình hất hủi . Tất cả đều vì nó , không phải người ở thế giới của họ , nó không phải người bình thường . Nó là pháp sư , một pháp sư thực thụ . đang suy tư bỗng ông lão cất tiếng hỏi nó :
- À , con có biết tiếng anh không ?
Nó suy nghĩ , trước giờ có bao giờ nó có bao giờ coi trọng việc học đâu mà biết tiếng anh , vì vậy nó cười hihi rồi lè lưỡi lắc đầu lia lịa . Ông lão thấy vậy thì ừm một tiếng rồi lại hỏi :
- thế còn nhật . Cũng lắc
- Hàn . Nó vẫn lắc
Ông thở dài , rồi nhẹ nhàng chỉ tay lên trán nó . Khẽ thì thầm một hồi dài , rồi nhắm mắt lại . Trong não nó bắt đầu hiện ra tất cả mọi thứ về tiếng anh . Rồi ông từ từ mở mắt ra . Nó sau khi cùng một lúc tiếp nhận quá nhiều kiến thức liền choáng váng . Nó khẽ hít một hơi xoa xoa đầu mình , trời đất đầu nó làm sao mà chất đóng cả tá chữ cái thế này .
Ông lão đọc thần chú giải bùa nói cho nó . vừa giải xong nó è hém một cái , khi thấy đã nói được nó lại quang quác cái mỏ , chạy tới lay lay tay ông hỏi :
- Ông ơi , sao phải biết tiếng anh vậy ?
- Vì ta sẽ đưa con đi học trường pháp sư , và trường đó ở Anh . Ông từ tốn trả lời . Nghe vậy nó ồ một cái rồi cười toe toét vì hiện giờ nó cảm thấy vui không thể nào tả được . Rồi ông lão đi ra ngoài cửa , thấy vậy nó vội kéo lại :
- Ê , ông đi đâu vậy cho con đi với .
ông lão quay lại nhìn nó đáp tỉnh bơ :
- Ta đi công chuyện , thích thì cứ xuống núi chơi rồi tham quan . Cps gì ngày mai ta đưa con đi nhập học . Nó vừa nghe thấy nhập học thì lại cười hai tay ôm má tự kỉ :
- ô ng cứ đi đi , .
.
.
.
. a .
.
.
mai ta sẽ nhập học , mai ta sẽ nhập học , haha .
.
. Nó cứ cười cười cười cười cho đến khi ông lão đã đi được một lúc rồi mới bừng tỉnh . Ha nó cũng phải xuống núi tham quan một cái thôi . Nghĩ là làm nó tìm trong nhà xem có gì để hóa trang không . Thì ngay lập tức thấy ở trong nhà có một đồ của nam nhân cùng với bộ tóc giả của con trai và một lời nhắn trên không trung " cải trang để đỡ bị nạt " . Nó liền à một cái chắc là ông sợ thân thể nữ nhi xinh đẹp như mình ra đường sẽ bị người ta nhòm ngó mà . Haizz đẹp quá cũng khổ .
Sau khi thay đồ xong , nó hênh hoang đi xuống núi . Nào ai ngờ chưa xuống đến nửa đường nó đã gặp một người con trai , dáng đi liêu xa liêu xiêu , quần áo rách tơi tả . Nó đáng lẽ cũng không tới giúp đâu nếu không nhìn thấy khuân mặt của hắn khi hắn ngã lăn xuống ngay chỗ nó . Nó sửng sốt .
.
.
. đây .
. . đây không phải là cái tên ở cái hẻm bị đánh sao. Chưa kịp suy nghĩ thì bỗng hắn ói một chàng máu ra chân nó . Nó thấy vậy kêu á một tiếng , nuốt nước miếng cái ực . Đừng bảo , hắn .
.
.
. chết rồi nha . Nó đá đá vào hắn run run nói :
- Huynh đệ , không phải chết rồi chứ ?
Hắn bỗng lấy tay giật giật quần nó , nó thở phào nhẹ nhõm . Quên luôn cái thắc mắc tại sao hắn tới đây được , nó nhanh lẹ cúi xuống vác hắn lên vai rồi kéo vô gốc cây ,
rồi xé một mảnh áo của mình vội chạy ra bờ suối gần đó nhúng nước rồi chạy lại lau vết thương cho hắn .
Rồi lại chạy đi rồi lại chạy về . Cứ như vậy nhiều lần mái tóc giả của nó cũng bị nó hất văng ra cho đỡ vướng liền xõa xuống làn tóc ngắn chấm vai của nó . Nó vừa lau cho hắn vừa than thở :
- A , ngươi thật là có phúc mới gặp được ta đó , khi nào ngươi nhất định phải trả ơn ta nha .
Sau khi giúp hắn xong xuôi , nó uể oải đi về . Trước khi về còn để lại chiếc vòng của mình lại dặn :
- đây là vòng của ta , khi nào gặp nhau nhớ trả ơn ta đó . sau khi nó đi hắn liền nhìn chiếc vòng khẽ nói :
- cảm ơn .