Đã được 2 tiếng kể từ khi ra khỏi khu vườn " quái quỷ" kia . Vậy mà bây giờ , nó vẫn còn lang thang để tìm nơi ở mới của mình . Nó uể oải ngồi xuống cái ghế bên đường một tay quạt quạt , một tay xoa bóp cho cái chân tội nghiệp của mình , miệng không ngừng than thở :
- Má ơi , đứa nào xây cái trường rộng thế để làm cái đít gì ý . Báo hại bà đi tìm mãi không thấy được . AAAA...
.
.
.
. ai tốt bụng từ bi chỉ tôi với .
- NÓ ngửa mặt lên trời hét lớn để cho bỏ tức . Bỗng đâu ra , từ xa , một thứ gì đó dài dài tựa cây cột nhảy tưng tưng tới. Do bầu trời sắp về đêm , khiến mọi vật xung quanh có cảm giác mờ mờ ảo ảo , lúc ẩn lúc hiện làm nó không thể nào định nghĩa được vật đang nhảy đó là gì .
Nó nhíu đôi lông mày lá liễu của mình lại để nhìn cho kĩ xem , đó là vật gì . Vật thể đó ngày càng tới gần , ngay lập tức hiện lên trong mắt nó là một thứ .
.
.
nói sao ta.
.
.
.
cái đầu của nó là đầu con chó.
.
.
.
.
.
nhưng không có tại mà lại có tóc , mái tóc được buộc chổng lên như cái chổi.
.
.
.
thân thì lại của con rắn.
.
.
. dài thườn thượt theo hướng thẳng đứng . Người bó cứng đơ như đá , khuôn miệng há hốc , ngẩn người ra nhìn " vật thể lạ " đang tới và đứng lại chỗ mình , cánh tay trắng nõn đang giơ lên cũng đờ ra . Cái " vật thể lạ từ tốn cúi xuống rồi nhẹ nhàng nói với nó như một con người đàng hoàng :
- Xin hỏi ? Có phải quý cô lạc đường không ?
Nó nhìn điệu bộ đó , người bỗng run lên , hai bên má phồng dần và bắt đầu khá đỏ quay ra chỗ khác trả lời , giọng ngập ngừng :
- V.
.
.
.
âng đúng l.
.
.
.
à tôi đa.
.
.
ng b.
.
ị l.
.
.
ạc .
Không nhận ra sự khác thường của nó , " vật thể lạ " tự nhiên cười để lộ thêm hai hàng răng sún, tếu không thể nào tả được . Nó nhìn thấy vậy , không nín được phụt một cái , rồi cười như một con điên dưới sự ngạc nhiên của ai kia :
- HHAHHAHAHAHAHAHA.
.
.
. MẮC CƯỜI QUÁ BÀ CON ƠI.
.
.
Ở ĐÂY CÓ MỘT "VẬT THỂ LẠ" NHÌN TẾU VÃI .
.
.
.
.
ƯM.
.
.
HHAHAHA.
Nó cứ cười đến nỗi lăn ra ghế đá vẫn cười không khác gì một con khùng từ trại tâm thần mới ra mà không để ý cái thứ đối diện mình . Màu tóc từ đen bỗng chuyển thành trắng rồi chuyển thành xanh rồi lại sang đỏ rồi .
.
.
.
.
* BÙM *
Tiếng nổ khá to khiến nó giật thót tim , đang cười bỗng dừng lại ngay lập tức , đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn nơi phát ra tiếng động .
Vụ nổ vừa rồi là.
.
.
là do mái tóc của vật thể lạ đã làm ra . " Vật thể lạ " dùng ánh mắt căm tức nhất để nhìn nó , trong đầu không ngừng chửi bới " Mẹ kiếp , mình phải ngồi đợi cả mấy chục năm ở cái nơi được gọi là trung tâm chỉ đường . Hôm nay bỗng nghe tiếng thét lạc đường của ai liền chạy tới , tưởng sẽ giúp ích được cho họ.
.
. ai dè .
.
.
.
Ai thật là " . Nó nhìn biểu cảm của " vật thể lạ " sớm biết đã làm nó tức giận liền nín cười lại xoa dịu :
- Thôi được rồi , ehèm.
.
. tại sao lại biết tôi lạc đường ?- Nó tỏ vẻ nghiêm nghị hỏi . "vật thể lạ" tạm nuốt hận vào lòng , cũng bắt đầu công việc thật của mình :
- Tôi là Guide , tôi có thể giúp bạ.
.
.
.
.
- Chưa kịp nói hết câu thì guide đã bị nó dùng tay chặn . Guide nhăn mặt nhìn nó khó hiểu . Nó ngước mặt lên , giọng nói lạc hẳn đi vì đang kìm nén để không cười :
- Có thể cho tôi quay đi chỗ khác rồi hãy nói chuyện không ? Nếu cứ nhìn mặt mà nói , tôi e tôi sẽ phải nín cười đến chết quá !
May cho nó , nếu gặp người khác thì gân xanh đã nổi lên vùn vụt , tức đến nỗi ngay tức khắc bóp chết cái con người vô duyên đối diện , còn Guide thì khác , cậu ta rất hiền lành nên chỉ giận thôi . Tuy giận vậy nhưng Guide vẫn phải đồng ý , vì đó là trách nhiệm của cậu và vì hình dạng của cậu như thế nên chả tránh khỏi bị người khác chê cười . Mọi chuyện sau đó diễn ra khá suôn sẻ , nếu không tính một vài tràng cười của ai kia . Cuối cùng nhiệm vụ của Guide cũng xong , sau khi đưa ai kia về đến đúng nơi , Guide mệt mỏi trở về cùng với lời tha " ôi má ơi , đừng để con gặp người này lần thứ hai nữa .
Còn nó , nó vui sướng nhảy tới chỗ cánh cửa để mở ra nơi ở mới của mình . Cánh cửa từ từ mở ra , những tia sáng ngay lập tức len lỏi vào căn nhà với một vận tốc khủng khiếp , làm hiện lên một tấm lưng của một cô gái nhỏ bé , đầu tóc bị cắt ngắn te tua . Nó thấy vậy liền chạy tới với ý định kết bạn , làm quen . Cô gái đang ngồi trong góc bỗng thấy ánh sáng cùng tiếng động thì liền sợ hãi quay lại .
-AAAAAAAAAAA- cả hai bỗng không hẹn mà cùng nhau hét lên . Cô gái hét lên là vì sợ hãi . Còn nó thì hét lên , một phần là vì nhìn thấy kuoon mặt tèm nhem nước mắt cuả cô gái , còn một phần thì là vì .
.
.
thấy cô gái hét lên cũng hét ( bó tay -_-!
).
Sau khi hét cho đã miệng , nó đưa hi tay lên không trung nghiêm nghị nói :
- DỪNG .
Vừa nghe thấy vậy , cô gái ngay lập tức im bặt chỉ có thỉnh thoảng lại nấc lên một cái . Nó từ từ bước tới để quan sát mặt cô gái , thì cô gái lại từ từ lùi xuống vói ánh mắt sợ hãi . Cả hai cứ người tiến người lui ,
cho đến khi cô gái hết đường lùi thì mới hoảng sợ đưa đôi mắt ngấn nước nhìn nó . Nó thấy cô gái có vẻ sợ mình liền nảy ý trêu chọc . Đôi môi từ khi nào nhếch lên một nụ cười ma quái . Nó nhảy tới hét lên khuôn mặt dữ tợn :
- AAAAA con nhỏ này , mau xuống địa ngục đi !
- AAAAAA xin tha mạng , đừng đánh tôi .
- Cô gái sợ hãi đến mức quỳ xuống lạy nó vài cái khuôn mặt biểu lộ sợ hãi thật sự . Nó nín cười , đưa tay lên trước mặt ai kia khuôn mặt tươi cười :
- Chào , bắt đầu từ bây giờ , chúng ta là bạn cùng phòng với nhau . Không phải sợ , tôi không ăn thịt cô đâu , nào bắt tay làm quen , người bạn thứ hai trong ngày của tôi .
Cô gái nuốt ực một cái , giọng nói run run ;
-Tô.
.
.
i tôi s.
.
.
ợ - Rồi cô tự nhiên ôm đầu khóc . Nó ngơ ra chẳng hiểu gì cả , bắt đầu tưởng tượng nếu là trường hợp này trong phim .
.
.
.
thì sẽ :
- Không sao , đã có tôi ở đây rồi ! - Đó là điều duy nhất nó nghĩ được bây giờ . Cô gái ngước mắt lên nhìn nó . Nó nhăn mặt nói trêu :
- Đừng để tôi một lần nữa không nắm được tay ai . - Thấy vậy , cô gái cuống cuồng đưa tay cho nó đỡ dậy .
Hai cô gái nhìn nhau mỉm cười . Tình bạn của bọn họ bắt đầu từ đó .