Chiếm Lấy Ánh Trăng

Chiếm Lấy Ánh Trăng

Cập nhật: 31/07/2024
Tác giả: Tê Nhai
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 2,875
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Ngược
Truyện Sủng
Cổ Đại
Quan Trường
Truyện Sắc
Cung Đấu
Nữ Cường
     
     

Nguyên Tử Triều nghe lời nàng, đưa hai người đến Thuỵ vương phụ, hai huynh muội Triệu thị đang chơi cờ, thấy Lúc Vân Tích bất ngờ đến, Triệu Tĩnh An tươi cười nghênh đón: "Vân Tích, sao hôm nay lại đến phủ?"

Lục Vân Tích chỉ vào Nguyên Tử Triều đang đứng bên cạnh: "Hộ vệ Thụy vương phủ có thể ngông nghênh đánh bá tánh trên đường sao?"

Vừa dứt lời, Triệu Tĩnh An ra vẻ không biết gì hết, Triệu Ngọc Nhi lập tức giơ tay tát Nguyên Tử Triều: "Tiện nô, ai cho phép ngươi giả truyền mệnh lệnh thế tử ra ngoài làm xằng làm bậy? Suýt nữa làm Vân Tích hiểu lầm ca ca rồi.

"

Cái tát giáng thẳng vào mặt y, Lục Vân Tích ngây người, bối rối nhìn Nguyên Tử Triều, không ngờ y lại cúi đầu, không nói một lời.

Triệu Tĩnh An thở dài: "Muội muội, muội nên chấn chỉnh lại người trong muội đó.

"

Hắn quay về phía Lục Vân Tích xin lỗi chân thành: "Chung quy lại cũng do Thuỵ vương phủ chúng ta quản giáo nô bộc không nghiêm, lỡ đụng chạm đến nàng và Lương công tử, hay vậy đi, mai ta làm chủ nhà thỉnh Lương công tử đến biệt uyển vương phủ uống rượu bồi tội.

"

Lương Tông Hàn xua tay: "Không cần không cần, nếu là hiểu lầm thì thôi bỏ đi.

"

"Không được!

" Triệu Tĩnh An cau mày: "Nếu Lương công tử và Vân Tích không nhận lời mời tạ tội thì hôm nay ta sẽ cho người đánh gãy tay điêu nô này cho nhị vị một lời công đạo.

"

Nói xong, hắn thật sự gọi người hầu đến đè Nguyên Tử Triều xuống.

"Đừng —"

Lục Vân Tích chưa kịp ngăn cản, Triệu Tĩnh An đã cầm gậy gỗ đích thân đánh vào tay phải của Nguyên Tử Triều.

Tiếng xương cốt kêu răng rắc, cứ đánh như vậy chắc là tổn thương đến gân cốt rồi? Nguyên Tử Triều đổ mồ hôi đầy đầu, cắn chặt môi dưới, khẽ hừ một tiếng.

"Ký Nô, ngươi biết tội chưa?" Triệu Tĩnh An lạnh lùng nhìn y, trông bộ dạng đúng là thiết diện vô tư.

Nguyên Tử Triều cụp mắt: "Ký Nô, biết tội.

"

Lục Vân Tích nhận ra thiếu niên này đã thay đổi nhưng không rõ thay đổi ở đâu, ngày đó y mặc y phục tả tơi, vết thương đầy người, ánh mắt lại rực sáng tràn đầy ý chí, bây giờ mặc y phục chỉnh tề lại trông giống nô lệ hơn.