Chiếm Lấy Ánh Trăng

Chiếm Lấy Ánh Trăng

Cập nhật: 31/07/2024
Tác giả: Tê Nhai
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 2,835
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Ngược
Truyện Sủng
Cổ Đại
Quan Trường
Truyện Sắc
Cung Đấu
Nữ Cường
     
     

Cờ trắng nắm ở nơi cao nhất trên cửa thành, phía trên viết sáu chữ bắt mắt "Phạt vô đạo, diệt bạo quân" đang tung bay trong gió, không đợi được đến lúc các châu khác chi viện thì đại nguyên soái cuối cùng của vương triều - Triệu Tĩnh An đã bị bắt.

Sau khi cấm vệ quân làm phản, bá tánh tự mở cổng thành nghênh đón đại quân Nguyên Tử Triều vào thành.

Triều đại nhà Thịnh sụp đổ, một thời đại mới đang đến.

Nguyên Tử Triều nghĩ mãi, quyết định đặt quốc hiệu là "Ninh", mong cho muôn vàn bá tánh cực khổ có được khoảnh khắc bình yên.

Mong muốn đơn giản nhất cũng là mong đợi mãnh liệt nhất.

Gió lạnh buốt giá, áo giáp bạc của Triệu Tĩnh An nhuốm đầy máu, hắn bị áp giải quỳ trên đất, ngẩng đầu nhìn thấy người vừa bước đại điện, trong mắt hắn tràn đầy oán khí, hận không thể đục một lỗ trên người y.

Đời này của hắn có thể bại trước bất kỳ ai nhưng duy nhất kẻ này thì không được.

"Ký Nô, thấy chủ cũ mà không quỳ xuống sao?" Hắn nghiến răng phun ra những lời này, kẻ từng là tiện nộ của Thuỵ vương phủ, giờ lại kiêu căng ngạo mạn đứng từ trên nhìn xuống hắn như vậy, dựa vào đâu?"

"Bại tướng mà cũng dám vô lễ với tân đế?" Mạnh Dụ tức giận bước đến giáo huấn tên Triệu Tĩnh An xuất khẩu cuồng ngôn, đá một phát vào ngực hắn làm Triệu Tĩnh An ho dữ dội.

Đại điển sách phong chưa cử hành, Nguyên Tử Triều vẫn chưa mặc long bào, một thân huyền giáp như cũ, ngồi ở vị trí tối cao ở Kim Loan Điện, cũng không kiêu ngạo, một tay chống cằm, hơi cúi người, lạnh lùng nhìn Triệu Tĩnh An đang quỳ bên dưới.

Không cần đến ba mươi năm, Hà Đông Hà Tây đã khác biệt*, Nguyên Tử Triều nhìn Triệu Tĩnh An hồi lâu, cuối cùng lộ nụ cười nghiền ngẫm.

"Thế tử, đã lâu không gặp.

"

*Ngạn ngữ Trung Quốc có câu: "Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây", ý nói cho dù bất kỳ lúc nào cũng đừng coi thường những người không bằng mình, vì có lẽ sau này họ sẽ khiến mình thay đổi mắt nhìn, thậm chí còn không với tới.