Chiến Lật Cao Không (Dịch)

Chiến Lật Cao Không (Dịch)

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Áo Bỉ Gia
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 20,897
Đánh giá:                      
Hiện Đại
Linh Dị
Dị Năng
     
     

Editor: Kingofbattle.

Nghe thấy tiếng đạo diễn hô "cắt", Cao Phi vội vàng ném khẩu súng đi, quay đầu nhìn thấy tư thế chết của Lưu Hoảng, hắn đột nhiên cảm thấy buồn nôn, vì mặt mũi nên cố nén ói.

Nhân viên công tác đi tới, xách ba người Lưu Hoảng, Hoàng Tấn, Đỗ Khánh vào phòng trị liệu.

Ba người Elsa, Cao Phi cùng Daisy cũng không bị tra tấn, cho nên không cần tiến hành trị liệu.

Hơn mười phút sau, ba người Lưu Hoảng, Hoàng Tấn, Đỗ Khánh đã trị liệu xong suôi.

Tất cả mọi người đều lên xe trở về quán cafe.

Trên đường đi, Lưu Hoảng làm mặt giận không nói tiếng nào, Hoàng Tấn thì ủ rũ, trong mồm không ngừng nói "thôi xong, thôi xong".

Phe Hán gian thua trận, Lưu Hoảng bị xử bắn, điểm tích lũy trực tiếp trở thành âm hơn 300, sau khi chấm dứt diễn xuất sẽ bị đóng sáp.

Số dư trong tài khoản Hoàng Tấn thấp hơn 10 điểm tích lũy, sau khi đóng máy cũng trở về âm, cũng chạy không thoát số mệnh bị đóng sáp.

Mặc dù Lý Đằng cùng Anna thua trận này, nhưng số dư trong tài khoản của bọn họ vẫn còn dư giả, cho nên vẫn an toàn.

Bốn người Elsa, Cao Phi, Daisy cùng Đỗ Khánh thắng trận này.

...

.

.

.

.

Trước khi mọi người trở lại quán cafe, giám sát viên số 1365 cùng một đám vệ sĩ của hắn đã đợi sẵn.

"Tôi khiếu nại! Bọn hắn cố ý tại đào bẫy trong kịch bản để chôn giết tôi!

" Lang băm hiểm độc Lưu Hoảng vừa nhìn thấy giám sát viên số 1365, vội vàng khóc lóc kể khổ.

"Tôi hỏi anh sao?" giám sát viên số 1365 tựa hồ có chút tức giận.

Lưu Hoảng lập tức nín thin.

"Tổng kết diễn xuất có thể tạm dừng trong chốc lát, tôi có vài chuyện muốn tuyên bố.

" Giám sát viên số 1365 nói với đạo diễn.

"Mời ngài.

" Đạo diễn lui về đứng dựa vào tường.

"Về khiếu nại lần này, bộ giám sát đã đã tiến hành một vài điều tra liên quan.

"

"Đồng thời bộ giám sát cũng chú ý diễn xuất lần này của các người.

"

"Hiện tại tôi đại biểu cho bộ giám sát tuyên bố kết quả điều tra khiếu nại lần này cùng với phương pháp xử phạt liên quan.

"

"Bác sĩ số 7379 khiếu nại đạo diễn số 65302, trải qua bộ giám sát điều tra, tình huống là thật.

"

"Đạo diễn số 65302 đúng là có lợi dụng chức quyền bố trí kịch bản chôn giết bác sĩ 7379.

"

"Từ lúc ban thưởng thẻ đồng bạn, đến xếp đặt thiết kế kịch bản, hơn nữa trong đó có chút trùng hợp, có thể nhìn rất rõ ràng, đây là một hồi diễn xuất có tính chất mưu sát, vi phạm với tôn chỉ trước nay của thành phố điện ảnh.

"

"Cho nên, diễn xuất đối kháng tính lần này không có hiệu quả. Phe thắng không được ban thưởng điểm tích lũy, phe thua cũng không bị trừ điểm tích lũy, chỉ dựa theo thù lao cơ bản mà thưởng điểm tích luỹ.

" Giám sát viên số 1365 nói đến đây chợt ngừng lại.

Bác sĩ số 7379 chắc chắn là Lưu Hoảng, đạo diễn số 65302 cũng chính là nữ đạo diễn đeo mặc nạ, ở bên trong thành phố điện ảnh, bọn hắn cũng như máy móc, dùng con số để gọi.

Nữ đạo diễn có số hiệu 6 con số, nói rõ có ít nhất sáu vạn gã đạo diễn, có thể tưởng tượng ra quy mô thành phố điện ảnh to thế nào.

"A!

" Hoàng Tấn nhịn không được mà hoan hô, sau đó vẻ mặt đắc ý nhìn sang mấy người cùng bàn.

Màn diễn xuất này thắng không được cộng điểm tích lũy, thua không bị trừ điểm tích lũy, xem như tìm được đường sống trong chỗ chết!

Bị giám sát viên số 1365 trừng mắt, Hoàng Tấn vội vàng bịt miệng.

Lưu Hoảng biết rõ quy củ, cho nên không có nói hoan hô, nhưng lúc này vẻ đắc ý trên mặt đã nói thay cho tiếng lòng. Hắn hung dữ mà trừng mắt Lý Đằng, ý vị rất rõ ràng, hôm nay anh lại dám tra tấn tôi trong cảnh quay, không nghĩ tới diễn xuất bị huỷ nha? Chờ tôi trả thù đẫm máu gấp ngàn vạn lần!

Đạo diễn tựa bên tường quán cafe, không nói tiếng nào.

Bộ giám sát thành phố điện ảnh đã cho ra quyết định, phản đối cũng không có ý nghĩa, chỉ có thể tiếp nhận.

Lý Đằng cùng Anna liếc nhìn nhau, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ.

"Hành vi làm trái với quy tắc trong diễn xuất lần này, bộ giám sát quyết định tạm thời hủy bỏ tư cách đạo diễn của đạo diễn số 65302, phạt nàng ở trên đỉnh chóp đá 3 ngày, sau đó trải qua lớp học nghiệp vụ huấn luyện kỷ luật trong vòng 1 tháng.

"

"Thành phố điện ảnh sẽ bố trí một đạo diễn mới thay thế đoàn phim này.

" Giám sát viên số 1365 tuyên bố xử phạt đạo diễn.

Lý Đằng liếc nhìn đạo diễn bên tường, hắn biết rõ nàng cũng vì giúp hắn mới nhận kết quả hiện tại.

Thiếu nàng một phần nhân tình.

.

.

!

"Vai quần chúng số 4145164 bố trí tỉ mỉ, có ý định trả thù công nhân thành phố điện ảnh, hành vi lợi dụng thẻ đồng bạn kéo nhân viên của thành phố điện ảnh vào đoàn phim là cực kỳ xấu xa! Thành phố điện ảnh tuyệt không dễ dàng tha thứ hành động như vậy! Bộ giám sát quyết định sau khi chấm dứt quay phim, hắn sẽ bị ném vào đoàn phim địa ngục để diễn xuất một tràng chế độ địa ngục!

" Giám sát viên số 1365 tiếp tục tuyên bố xử phạt Lý Đằng.

"Quá tuyệt vời! bộ giám sát quá sáng suốt! Lãnh đạo khổ cực!

" Lưu Hoảng nhịn không được tán thưởng vài câu.

"Tôi phản đối! Hắn chỉ nhận được tấm thẻ phần thưởng và sử dụng trong phạm vi quy tắc, cũng không làm gì trái quy định! Nếu như không thể kéo nhân viên thành phố điện ảnh tiến vào trong đoàn phim để diễn xuất, thế thì cái thẻ này có tác dụng gì? Ngài dựa vào lý do này tiến hành xử phạt hắn là bất hợp lý! " Anna kháng nghị giám sát viên số 1365.

"Yên lặng! Ai cho phép cô nói xen vào! ?" Đạo diễn hét to mắng Anna.

"Xử phạt quá nặng! Không hợp lý! Mời lãnh đạo thành phố điện ảnh thận trọng cân nhắc vấn đề quy tắc công bằng!

" Anna không chịu dừng lại còn nói thêm.

"Muốn chết!

" Lưu Hoảng nở nụ cười lạnh.

"Đừng cãi, vô dụng thôi. " Lý Đằng ngăn trở Anna.

"Hơi quá đáng!

" Anna lắc đầu, vành mắt đều đỏ.

"Cái kia.

.

.

.

.

.

Một chuỗi con số dài là tôi sao?" Lý Đằng hỏi Anna một tiếng.

"Anh không biết đọc số sao?" Anna liếc nhìn Lý Đằng.

"Không biết, không có ai nói cho tôi biết. " Lý Đằng lắc đầu.

"Trong thiết bị kết nối, lấy tay của anh sờ vào phần tên sẽ hiển thị tin tức số liệu.

" Anna giải thích cho Lý Đằng.

"Ah, còn chưa có thử qua.

" Lý Đằng thở một hơi.

Lại phải xuống Địa ngục.

"Nếu như vai quần chúng số 4145164 chết trong chế độ địa ngục, sẽ bị đóng sáp! Nếu như vai quần chúng số 4145164 còn sống sau chế độ địa ngục, vai quần chúng số 4145164 sẽ được xoá khoản nợ trong thành phố điện ảnh, nhưng số điểm trước đó đã trả khoản vay thì không thể hoàn lại.

" giám sát viên số 1365 lại tuyên bố vài câu.

Lý Đằng hừ lạnh một tiếng, một lần chế độ địa ngục không chết đã xem như tổ tông hiển linh, hắn cũng không tin mình có thể sống sót qua chế độ địa ngục lần thứ hai.

Đây là bắt hắn đi chết mà.

Tại sao trong bất kỳ thế giới nào, tầng lớp chót đều bị tước đoạt quyền lợi cơ bản, vĩnh viễn bị tầng lớp cao đè đầu cưỡi cổ.

"Bộ giám sát quá sáng suốt! Lãnh đạo khổ cực!

" Lưu Hoảng tiếp tục biểu đạt tâm trạng hưng phấn của mình.

"Trải qua kiểm chứng, bác sĩ số 7379 dính líu tới việc lợi dụng chức quyền giết hại diễn viên mới, bắt buộc người mới ký giấy vay nợ kếch xù để chiếm lợi, đã tạo thành ảnh hưởng xấu cực kỳ ác liệt, ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự của thành phố điện ảnh! Bộ giám sát quyết định không huỷ bỏ lệnh trừng phạt sáp phong, sau khi diễn xuất kết thúc lập tức chấp hành! "

"Đồng thời, giữ lại trạng thái ý thức tỉnh táo sau khi bị đóng sáp, thời gian kéo dài 50 năm.

" Giám sát viên số 1365 lại tuyên bố vài câu.

Nghe được giám sát viên số 1365 tuyên bố, Lưu Hoảng không khỏi choáng váng.

Đây là có ý gì? Hắn cũng bị xử phạt? Không chỉ là biến thành tượng sáp, còn phải giữ ý thức tỉnh táo trong suốt 50 năm? Tay chân trên người cũng không thể cử động, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh ? thời gian 50 năm muốn sống không được muốn chết không xong?

"Tốt!

" Anna nhịn không được vỗ tay.

"Ha ha ha ha.

.

.

.

.

.

" Lý Đằng cười to.

Tuy nhiên Lý Đằng phải tiến vào địa ngục, nhưng mà nếu so với hình phạt của Lưu Hoảng, thì mức phạt của hắn chỉ là cọng lông trâu.

Rốt cuộc bây giờ hắn mới biết, những tượng sáp kia kỳ thật đều còn sống, cũng là có ý thức.

Chẳng qua là khi bị đóng sáp thì ý thức của bọn họ cũng chìm vào hôn mê, cũng không cảm nhận được đau khổ.

Nhưng mà, nếu như ý thức vẫn luôn giữ trạng thái thanh tỉnh.

.

.

.

.

.

Kéo dài 50 năm.

.

.

.

.

.

Quả thực đáng sợ!

Cho dù lại bị ném vào địa ngục, một chuyến này cũng đáng!