Chiến Lật Cao Không (Dịch)

Chiến Lật Cao Không (Dịch)

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Áo Bỉ Gia
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 20,897
Đánh giá:                      
Hiện Đại
Linh Dị
Dị Năng
     
     

Editor: Kingofbattle

"Ông cụ! Hảo đao pháp...

.

! " Mao tuần tra nhịn không được mà khen hay.

Lúc trước người hắn xem thường nhất chính là Lý Đằng, hiện tại cũng là người hắn sợ nhất.

"Moá nó! Ông nội của ông nội nó! " Đến bây giờ Khâu công trình vẫn chưa tỉnh táo lại.

"Cháu còn cho rằng ông bỏ chạy! Ai biết được.

.

.

.

.

.

Thật sự xin lỗi.

" Mặc dù bác sĩ Chung nhìn thấy Lý Đằng bỏ chạy, cũng không có mở miệng nói cái gì, nhưng mà nàng cảm thấy xấu hổ vì lúc đó hiểu lầm Lý Đằng.

"Chẵng lẽ chúng ta đang đóng phim tiên hiệp gì đó? Ông cụ tóc trắng này không phải người.

.

.

! Là thần tiên.

.

.

! " Vương truyền tin mặt mũi đầy máu cũng mở miệng.

"Quá ngầu !

"

"Hiện tại không biết nói gì!

"

Những người khác đều trợn mắt há hốc mồm, như thấy thần tiên hạ phàm.

"Các huynh đệ! Chiến đấu còn chưa kết thúc, mọi người theo tôi qua sông, nhổ sạch doanh trại bọn hắn! " Khâu công trình hô hào kêu gọi mọi người.

"Xông qua sông đi, nhổ sạch doanh trại bọn hắn!

" Những người khác cũng đều hưng phấn, hoàn toàn quên cảm giác đau đớn, bước theo Khâu công trình cùng chạy tới bờ sông, sau đó băng qua sông băng, tiến vào trại địch.

Lý Đằng xách đao theo phía sau bọn họ, nếu không phải cố gắng giảm tốc chạy, đã sớm vọt lên trên mấy người.

Vừa rồi kịch bản được sát nhập, ứng dụng trong đồng hồ cũng phát sáng.

Tình huống quá gấp gáp, Lý Đằng còn không có thời gian thử từng cái ứng dụng, chỉ vội vàng mở ứng dụng trữ vật, lấy ra một thanh dao bầu cùng một chai nước tăng lực.

Ban đầu ở huấn luyện ở sân bắn súng, về sau lớn tuổi, vì muốn bổ sung năng lượng liên tục, hắn đã tích sẵn mấy trăm chai nước tăng lực trong ứng dụng trữ vật.

Rời xa đám người uống một ngụm cạn sạch nước tăng lực, Lý Đằng ném bình rỗng vào ứng dụng trữ vật.

Nhìn thấy binh sĩ Hằng Thuỷ quốc dồn ép 7 tên đồng bạn vào tuyệt lộ.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lý Đằng từ phía sau giết tới đám binh sĩ Hằng Thuỷ quốc.

Mọi người tiến vào doanh trại binh sĩ Hằng Thuỷ quốc, kết quả chỉ tìm thấy vài tên binh sĩ hậu cần, liền tìm dây thừng trói trặt mấy tên này rồi thẩm vấn, tìm ra tên lính liên lạc, tra hỏi ra kế hoạch quân sự của bọn này.

Sự tình có chút ngoài ý muốn, kỳ thật đám lãnh đạo cao tầng cũng đã hạn chế bọn hắn không nên vượt biên.

Thế nhưng, tình huống trong nước Hằng Thuỷ quốc rất hỗn loạn, khiến cho đám lãnh đạo cao tầng khó có thể khống chế đám binh sĩ cấp dưới, để cho bọn hắn tự tung tự tác vượt biên xây dựng tháp canh, những chuyện này đều do bọn binh sĩ cấp dưới tự tiện hành động, không tuân theo quy cũ.

Hơn 10 người này, cũng chính là toàn bộ binh lực đóng ở phụ cận.

Sau khi bàn bạc trao đổi, mọi người chỉ để lại lính truyền tin, những người khác bị bắt vào hẻm núi, vẩn chuyển mấy xác chết binh sĩ Hằng Thuỷ quốc đến vách núi, đẩy toàn bộ vào rãnh sâu ngập khí mê tan.

Sau đó, những người này cũng bị gậy sắt đập chết đá xuống.

Mục đích để lại lính truyền tin, là muốn cho tên này thao tác máy truyền tin, báo cáo tình huống quân doanh lên cấp trên, đương nhiên là tất cả bình yên, không có gì khác thường.

Phát hiện mấy người Khâu công trình bố trí chặt chẽ, không có gì nguy hiểm, Lý Đằng liền nhanh chóng trở về doanh trại.

Nước tăng lực chỉ giúp hắn duy trì trạng thái khoẻ mạng trong 30 phút.

Nửa giờ sau, hắn sẽ trở nên suy yếu kiệt quệ.

.

.

.

.

.

.

Mọi người trở lại trong doanh trại, liền nhìn thấy Lý Đằng càng thêm suy yếu so với trước.

"Ông cụ, thật biết giả heo ăn thịt hổ! Trâu bò như vậy, giả bộ khiến chúng cháu không nhìn ra.

" Mao tuần tra đi tới, nhìn thấy bộ dạng Lý Đằng như vậy, cho là hắn lại đang giả bộ.

"Làm sao ngài làm được.

.

.

? Một người giết cả đám, là có siêu năng lực ư?" Khâu công trình cũng rất hoang mang bởi những gì Lý Đằng làm ra.

"Hắc hắc, có thể truyền thụ cho chúng cháu chút ít kinh nghiệm không? Chúng cháu phải luyện thế nào mới có thể đạt tới tầm cao này?" Những người khác cũng bu lại.

Bác sĩ Chung vội vàng tìm kiếm hộp cứu thương, vừa liếc nhìn Lý Đằng bên này.

"Tôi ở thành phố điện ảnh hơn 50 năm, luyện đao pháp hơn 50 năm, mới có thể làm được như vừa rồi. Mặt khác, muốn hoàn thành bộ đao pháp này, cần thiêu đốt sinh mệnh, trạng thái của tôi không phải giả vờ, mỗi lần tôi bộc phát, sẽ giảm bớt tuổi thọ từ mấy tháng cho đến vài năm.

" Lý Đằng thở gấp nói ra sự thật cho tất cả mọi người.

Đương nhiên, cũng không hoàn toàn là nói dối, hắn luyện súng hơn 50 năm, chỉ là đao pháp thì không lâu lắm.

Chủ yếu là lén lút giết địch trong thử thách bắn súng.

"Như vậy sao.

.

.

? " Mọi người có chút khó tin.

Bác sĩ Chung đã bước tới, dò xét hô hấp cùng mạch đập Lý Đằng.

"Ông ấy đúng là rất suy yếu, còn yếu hơn lúc mới vào.

" Bác sĩ Chung báo cho mọi người tin tức xấu.

Mọi người liền thu lại vẻ đùa cợt, nhìn thấy Lý Đằng khép mắt sắc mặt trắng bệch, bọn hắn mới biết trước đó quả thật thiêu đốt sinh mệnh.

Hắn thiêu đốt chính mình, cứu được mạng tất cả mọi người.

Nhóm người trẻ tuổi như bọn họ, là dựa vào ông cụ gần đất xa trời, mới có thể sống đến bây giờ.

Về sau bất tri bất giác Lý Đằng ngủ thiếp đi.

Bác sĩ Chung ý bảo mọi người đừng quấy rầy ông lão, để cho hắn ngủ yên giấc. Chính cô ta lưu tại trong phòng chiếu cố Lý Đằng cùng hai gã thành viên bị trọng thương, mấy người khác bị thương nhẹ thì qua phòng sát vách nói chuyện phiếm.

Đợi đến buổi tối tất cả mọi người ngủ say, Lý Đằng chợt tỉnh lại.

Thân thể khôi phục một ít, nhưng vẫn rất suy yếu.

Loại suy yếu này, không giống với mệt mỏi lúc trẻ, dựa vào ngủ cùng nghỉ ngơi là có thể khôi phục lại.

Sẽ luôn luôn suy yếu, sau đó càng mệt mỏi, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay.

Thừa dịp không có ai nhìn thấy, Lý Đằng mở ứng dụng dịch chuyển ra.

Mấy điểm dịch chuyển trong《 Nhà Tù Thời Gian》đều biến thành màu xám, nhưng còn có một chỗ loé sáng.

Lý Đằng lại thiết lập điểm dịch chuyển ngay trên giường mình, sau đó tự dịch chuyển bản thân vào điểm sáng cuối cùng trong kịch bản《Nhà Tù Thời Gian》 kia.

Bên trong chẳng còn quái vật nào, cũng không giống như sụp đổ tận thế.

Trong lúc này thời gian như dừng lại.

Dừng lại giống như lúc Lý Đằng rời khỏi《Nhà Tù Thời Gia》.

Tựa hồ giống như một hình chiếu lập thể.

Thế nhưng, tất cả vách tường, thậm chí kể cả mặt đất, đồ đạc, tất cả những gì hắn nhìn thấy, đều đang trong trạng thái sụp đổ.

Hơn nữa còn bị phong ấn cố định trong không gian, không thể di chuyển.

Bảo rương trong nhà nhỏ săn bắn cũng giống như vậy, đã mất đi chức năng quy đổi.

Nơi đây, chính là một mảnh phế tích.

Một mảnh phế tích gánh chịu trí nhớ hơn 50 năm của Lý Đằng.

"Nơi đây còn chưa phá đảo hoàn toàn.

.

.

! " Lý Đằng thở dài.

Giảng đạo lý, hẳn là hắn đánh bại BOSS tử thần cuối cùng, cũng chính là bản sao Lưu Thích Nguyên, cái kịch bản này phải phá đảo 100% mới đúng.

Thế nhưng, hắn chưa thể đánh bại con BOSS cuối cùng.

Chỉ là hao hết tài nguyên kịch bản, cuối cùng khiến cho BOSS mất đi sức chiến đấu.

Không cam lòng.

.

.

!

"Ngươi đã đến rồi?"

Truyền tới một giọng nói quen thuộc