Chương 1 - Minh Hoạ Vol 1: Kỹ Năng Cheat Hết Sạch Rồi
Chương 2 - Mở Đầu
Chương 3 - Liệu Học Sinh Cao Trung Được Gửi Đến Dị Giới Có Mơ Ước Bay Bổng Không?
Chương 4 - Radio Thể Dục Huyền Thoại 3?
Chương 5 - Không Có Thứ Gì Gọi Là Thuộc Tính Vụng Về
Chương 6 - Ngày Mai Cũng Sẽ Đánh Lén
Chương 7 - Tôi Không Muốn Đến Thị Trấn Có Nhiều Câu Lạc Bộ
Chương 8 - Liệu Tôi Có Bị Ném Ra Ngoài Khi Bị Đẩy Tới Rìa Vách Đá Không?
Chương 9 - Bán Tích Đắng Cay Ngọt Bùi Dường Như Vô Dịu
Chương 10 - Câu Hỏi Kiểu "Muốn Chạm Vào Chứ, CÓ Hay KHÔNG?"
Chương 11 - Tái Phạm Là Điều Hiển Nhiên
Chương 12 - Nhất Quyết Gọi Nó Là Gậy Thuật Á?
Chương 13 - Họ Ngáo Rồi. Những Người Làm Theo Cũng Ngáo Theo Luôn
Chương 14 - Dù Hiệu Quả Trong Vạn Sự Nhưng Thường Nhân Không Gọi Đó Là Chiến Lược
Chương 15 - Hình Như Không Có BL
Chương 16 - Không, Không Gì Hết, Chưa Nói Gì Mà
Chương 17 - Nữ Sinh Không Hiểu Được Sự Lãng Mạn Của Wabi-Sabi
Chương 18 - Hiểu Nhau Thông Qua Giao Tiếp Là Diễn Biến Trong Mơ
Chương 19 - Biến Thành Đạn Khí Còn Bất Thường Hơn Việc Được Triệu Hồi Đến Dị Giới
Chương 20 - Không Cùng Tần Số, Dị Giới Ngữ Khó Vãi
Chương 21 - Ai Đó Chế Giễu Gọi Kỹ Năng Giao Tiếp Của Tôi Là Huỷ Diệt
Chương 22 - "Lớp Trưởng" Là Lời Khen Ngợi Lớn Nhất Dành Cho Lớp Trưởng
Chương 23 - Hệ Thống Phân Loại Vô Dụng Dường Như Là Một Bí Ẩn Lịch Sử
Chương 24 - Điểm Tình Cảm Với Người Khác Giới Bay Màu Rồi
Chương 25 - Về Mà Quà Trắng Tay Sẽ Bị Coi Là Vô Dụng. Le Spleen De Omui
Chương 26 - Thiếu Tiền Tươi Á? Hệ Thống Tài Chính Dị Giới Bị Sao Vậy?
Chương 27 - Đừng Đặt Những Biệt Danh Kỳ Lạ Cho Nữ Sinh Ở Thời Kỳ Độ Tuổi Nhạy Cảm
Chương 28 - Dù Rất Muốn Rời Khỏi Đây Nhưng Lại Bị Vu Oan Muốn Chiếm Đoạt Thị Trấn
Chương 29 - Tôi Chỉ Ăn Một Mình Thôi Mà Nghe Có Vẻ Tệ Quá
Chương 30 - Thị Trấn Vô Danh Và Không Tên Đó Thực Sự Siêu Nổi Tiếng
Chương 31 - Billy-Taicho Cũng Nói Kỹ Năng Vũ Khí Rất Tốt Cho Việc Giảm Cân
Chương 32 - Đây Hẳn Triệu Chứng Phê Nấm? Có Bị Nghiện Nấm Không Vậy? Tự Hỏi...
Chương 33 - Có Vẻ Quan Chức Thích Phung Phí Tiền Bạc, Tôi Muốn Vị Trí Tại Thư...
Chương 34 - Nếu Họ Không Có Thông Tin Về Shipper Thì Việc Này Không Liên Quan...
Chương 35 - Có Người Thân Ở Dị Giới Hẳn Là Khó Khăn Lắm
Chương 36 - Ngu Hơn Cả Siêu Đồ Ngốc
Chương 37 - Bình Thường Là Đồ Ngốc, Thậm Chí Còn Ngốc Hơn Khi Mở Mồm. Không Có...
Chương 38 - Tôi Sẽ Không Bao Giờ Tham Gia Vào Trò "Ai Là Vua Goblin?"
Chương 39 - Thế Méo Nào Mà Lớp Phó B Được Chọn Làm Người Tốt Số Một?
Chương 40 - Có Lẽ Việc Từ Bỏ Điểm Tình Cảm Và Pheromone Là Đúng Đắn...
Chương 41 - Tôi Bị Mắng Khi Nói Đêm Dài Vì Hành Tinh Quay
Chương 42 - Có Vẻ Như Không Chỉ Thảo Phạt Gob Và Kobo Mà Cả Những Lão Già Nữa
Chương 43 - Kẻ Xấu Xa Nhất Hay Bậc Thầy Của Sự Xấu Xa, Ai Mới Là Chân Phản Diện?
Chương 44 - Tôi Bị Mắng Khi Nói Quán Trọ Có Ma Ám Vì Những Thanh Âm Lạ Lùng...
Chương 45 - Những Kẻ Ăn Mặc Rách Rưới Lầm Bầm Vớ Vẩn Ngu Ngốc Sẽ Bị Người Trấn...
Chương 46 - Dù Xác Suất Dưới 1%, Tôi Vẫn Sẽ Không Chết Dù Cho Có Lặp Lại Một...
Chương 47 - Tôi Lẻn Vào Vì Cổng Đóng, Rồi Bị Mắng Vì Có Người Gác Cổng Ở Đó...
Chương 48 - Liệu Tôi Có Thể Thoát Khỏi Thử Thách Kéo Dài Này Nếu Tôi Thiêu...
Chương 49 - Minh Hoạ Vol 2: Nữ Đế Mạnh Nhất Mê Cung Cũng Cô Đơn
Chương 50 - Vì Không Có Bơ Nên Nó Khô Và Có Mùi Vị Đặc Biệt, Nhưng Cô Ấy Lại...
Chương 51 - Tại Sao Điểm Tình Cảm Của Tôi Lại Bị Bán Hàng Rong Rao Bán?
Chương 52 - Chuyện Dài Quá Nên Tôi Nướng Cá Và Rưới Nước Tương Lên Nhưng Lại...
Chương 53 - Giống Như Một Cơn Cuồng Nhịp Điệu Nhỉ?
Chương 54 - Mua Vì Hợp Thời Trang Thôi Mà Nguồn Gốc Của Trend Đó Lại Bị Mắng?
Chương 55 - Tôi Sẽ Rất Ngạc Nhiên Nếu Tình Yêu, Lòng Dũng Cảm Và Tình Bạn Được...
Chương 56 - Vấn Đề Dù Lớn Đến Đâu Cũng Có Thể Giải Quyết Bằng Cách Lẫn Tránh...
Chương 57 - Cho Đến Nay Chỉ Có Đồ Ngọt Mới Có Thể Chiến Thắng Được Sự Bất Công
Chương 58 - Có Gì Để Nói Với Lũ Kobold Mà Cậu Vẫn Tàn Sát Cho Đến Tận Bây Giờ?
Chương 59 - Đó Là Vấn Đề Kiểm Soát Lũ Lụt Của Dị Giới Phải Không?
Chương 60 - Mọi Người Có Vẻ Bất Mãn Vì Nó Là Tài Sản Hiếm Có?
Chương 61 - Tưởng Là Bẫy Hầm Ngục, Hóa Ra Lại Là Bẫy Tâm Lý! Tôi Phải...
Chương 62 - Mặc Dù Chuyện Tôi Dính Bẫy Là Bi Kịch, Nhưng Ai Đó Lại Biến Nó...
Chương 63 - Chỉ Một Chút Thôi
Chương 64 - Họ Tới Tìm Tôi À? Đáng Lẽ Họ Nên Ném Đám Otaku Và Đồ Ngốc Xuống Hố
Chương 65 - Đối Mặt Với Vấn Đề 17 Tuổi Ở Dị Giới, Nhưng Sẽ Thiệt Thòi Nếu Nhận...
Chương 66 - Tôi Cũng Thực Sự Muốn Giảm Sát Thương Khi Rơi Hoặc Miễn Nhiễm Sát...
Chương 67 - Khi Tôi Nhận Thức Vấn Đề Hiện Thực Bằng Nhận Thức 2D Như Thường...
Chương 68 - Vừa Đi Vừa Lăn Rất Khó Khăn Nhưng Không Ai Hiểu Được Nỗi Vất Vả...
Chương 68 - Vừa Đi Vừa Lăn Rất Khó Khăn Nhưng Không Ai Hiểu Được Nỗi Vất Vả...
Chương 69 - Tôi Có Cảm Giác Nếu Tiêu Đề Đổi Thành Bạch Ngân Hiệp Sĩ Thì Tôi...
Chương 69 - Tôi Có Cảm Giác Nếu Tiêu Đề Đổi Thành Bạch Ngân Hiệp Sĩ Thì Tôi...
Chương 70 - Chắc Hẳn Mọi Người Ở Thế Giới Cũ Đều Như Vậy Phải Không?
Chương 71 - Vấn Đề Tôn Giáo Ở Dị Giới Có Thể Được Giải Quyết Bằng Cách Thuyết...
Chương 72 - Tại Sao Tôi Lại Có Cảm Giác Như Có Ai Đó, Ở Đâu Đó, Đang Không...
Chương 73 - Ai Lại Muốn Có Một Suối Nước Nóng Bí Mật Mà Đến Đó Sẽ Bị Giết Và...
Chương 74 - Thật Bực Khi Mọi Người Nghĩ Rằng Tôi Chỉ Lăn Lộn Trong Khi Tôi...
Chương 75 - Không Biết Phong Tục Đó Là Của Bộ Tộc Nào, Nhưng Tôi Từ Chối Duỗi...
Chương 76 - Họ Tức Giận Khi Tôi Nói Gặp Chó Thì Ném Hỗn Hợp Tỏi, Hạt Tiêu Và...
Chương 77 - Nếu Quan Tâm Đến Tiến Độ Và Thiết Kế Đến Vậy Thì Đừng Bỏ Rơi Ai Hết
Chương 78 - Ác Quỷ Quỷ Quyệt Và Xảo Trá, Cố Gắng Đánh Lừa Con Người Nhắm Vào...
Chương 79 - Tôi Không Thể Khảm Nó Vào Dây Chuyền Được Sao?
Chương 80 - Linh Thể Thì Ổn, Nhưng Khi Đụng Đến Nhục Thể Thì Có Hơi...
Chương 81 - Mọi Người Nên Ăn Nhiều Cá Hơn, Dễ Nổi Giận Vì Thiếu Canxi Đó
Chương 82 - Vì Cả Hai Rất Thân Nên Sẽ Không Công Bằng Nếu Đối Xử Khác Nhau
Chương 83 - Lạ Quá Nhìn Không Quen?
Chương 84 - Dị Giới Dựa Quá Nhiều Vào Kỹ Năng Và Không Hiểu Được Tầm Quan...
Chương 85 - Nhỏ Này Đang Bắt Nạt Tôi Nhưng Có Vẻ Không Phải Vậy
Chương 86 - Có Những Thứ Dùng Riêng Có Thể Ổn Nhưng Không Nên Kết Hợp Lại
Chương 87 - Nụ Cười Đón Chào Cũng Chẳng Khác Gì Giận Dỗi Mắng Mỏ
Chương 88 - Con Người Vốn Yếu Đuối Nếu Không Có Bảo Hộ Sẽ Rất Nguy Hiểm
Chương 89 - Đoàn Tụ Với Đồ Ngốc Là Ý Tưởng Tồi, Lũ Đó Dường Như Có Tính Lây Lan
Chương 90 - Họ Mắng Vì Tôi Không Chiến Đấu Nghiêm Túc, Nhưng Khi Tôi Đánh...
Chương 91 - Châm Ngôn Của Các Vĩ Nhân Ngày Xưa Đều Có Ý Nghĩa
Chương 92 - Cầu Thang Tầng 100 Đặc Biệt Dài Nhưng Không Ai Hiểu Được Vậy Ta
Chương 93 - Dù Nghĩ Thế Nào Thì Vấn Đề Vẫn Nằm Ở Câu Hỏi, Nhưng Lỗi Sẽ Ở Tôi...
Chương 94 - Phong Tục Quý Tộc Khá Phức Tạp Với Việc Nhảy Và Dậm Chân Này
Chương 95 - Có Tin Đồn Vu Khống Rằng Có Thể Bị Mất Hết Tiền Nếu Đi Lại Với Quá...
Chương 96 - Tôi Không Nghĩ Chứng Nghiện Nấm Do Nấm Hồi Phục Có Thể Chữa Được
Chương 97 - Trước Đây Đã Ăn Cả Bánh Hấp Và Bánh Trái Cây Phải Không? Muốn Vượt...
Chương 98 - Xóa Khỏi Ký Ức Và Lịch Sử, Re:Remember!
Chương 99 - Nếu Tập Hợp 3 Người Tạo Nên Hiền Nhân, Vậy Tập Hợp Đủ 3 Hiền Nhân...
Chương 100 - Chẳng Nghĩ Đến Dị Giới Lại Bị Mắng Nhanh Gấp 3 Lần, Bộ Đây Là...
Chương 101 - Không Phản Hồi, Xem Ra Đây Chỉ Là Thi Thể Mà Thôi. Ngay Cả Đôi Mắt...
Chương 102 - Vì Nhỏ Là Skeleton Nên Cả Hơi Nước-San Và Ánh Sáng Thần Thánh-San...
Chương 103 - Không Phải Sẽ Bị Đuổi Học Nếu Một Nam Sinh Cao Trung Ngừng Làm...
Chương 104 - Nhìn Thì Có Vẻ Rất Sướng, Nhưng Không Biết Cái Gì Tạo Nên Cảm...
Chương 105 - Nếu Trùng Hợp Không Thể Xảy Ra Thì Đó Là Tất Yếu Và Do Đó Không...
Chương 106 - Minh Hoạ Vol 3 - Ma Pháp Dịch Chuyển Vì Thiếu Nữ Đang Khóc
Chương 107 - Dường Như Có Một Khoảng Cách Khủng Khiếp Giữa Cách Xã Hội Và...
Chương 108 - Pheromone Đã Đủ Rồi, Thứ Này Đang Tiến Thẳng Vào Lãnh Thổ Phạm Tội
Chương 109 - Nhìn Thế Nào Đi Nữa, Một Kỹ Năng Tăng 3 Lv Mà Không Cần Chiến Đấu...
Chương 110 - Tác Động Kích Thích Lên Tính Linh Hoạt Của Vòng Tròn Kinh Tế...
Chương 111 - Tham Quan Du Lịch Vòng Quanh Các Địa Điểm Địa Phương Ở Bất Kỳ...
Chương 112 - Những Mô Tả Chi Tiết Sẽ Trở Thành Vấn Đề Khi Quá Cụ Thể. Rõ Ràng...
Chương 113 - Quá Sợ Hãi Không Dám Thừa Nhận Chắc Chắn Là Lỗi Của Mình
Chương 114 - Tôi Buộc Phải Chắc Chắn
Chương 115 - Tại Sao Dân Làng Cứ Cho Tôi Đồ Đạc Mãi Cho Đến Khi Tôi Không Mang...
Chương 116 - Đầu Tiên Nhào Thành Hình, Phơi Khô Rồi Nung, Sau Đó Nung Lại...
Chương 117 - Sao Lại Hoài Nghi Chuyện Tôi Không Làm Điều Gì Xấu?
Chương 118 - Trả Thù Sẽ Sinh Ra Trả Thù Nhưng Thay Đau Đớn Lại Cảm Thấy Dễ Chịu
Chương 119 - Sao Lại Lấy Nguyên Liệu Mà Tôi Đã Dày Công Thu Thập?
Chương 120 - Từ Ngoài Nhìn Có Vẻ Điên, Nhưng Vì Nhỏ Rất Vui Nên Không Sao Cả
Chương 121 - Luôn Bị Mắng Vì Phun Phí Tiền Bạc Á?
Chương 122 - Trong Không Gian Hạn Chế, Khu Vực Bán Hàng Buộc Phải Cạnh Tranh...
Chương 123 - Có Thể Dùng Để Lau Chùi, Giặt Giũ, Đánh Bóng, Tẩy Vết Ố, Ngoài Ra...
Chương 124 - Tại Sao Tôi Lại Bị Mắng Khi Chỉ Rung Mạnh Hơn Phần Dưới Xương Bả...
Chương 125 - Chưa Từng Có Ai Nói Với Tôi Điều Đó, Nên Tôi Đương Nhiên Không...
Chương 126 - Nhìn Có Vẻ Giống Loài Động Vật Lớn, Nhưng Chính Xác Thì Quái Vật...
Chương 127 - Rất Được Yêu Thích, Nhưng Nhét Quá Nhiều Vào Miệng Có Làm Mất Đi...
Chương 128 - Nam Sinh Cao Trung Chuyển Sinh Thành Máy Dập?
Chương 129 - Luật Tồn Tại Là Để Tuân Theo, Vậy Không Phải Mọi Chuyện Đều Ổn...
Chương 130 - Cô Gái Chia Sẻ Thuốc Với Giá Rẻ, Khiến Số Người Nghiện Nấm Có...
Chương 131 - Biết Được Mong Muốn, Kích Cỡ, Màu Sắc Thì Chắc Chắn Sẽ Bán Được Hàng
Chương 132 - Nam Sinh Cao Trung Bị Đối Xử Như Bám Đuôi Loli, Làm Loli Khóc Rồi...
Chương 133 - Giỏi Nấu Ăn, May Vá, Nội Thất, Thậm Chí Còn Tặng Đồ Ngọt, Sao Có...
Chương 134 - Cấm Văn Hay Cấm Thư Nghe Có Vẻ Hay Đấy, Nhưng Tên Lại Có Vấn Đề
Chương 135 - Bị Lăng Mạ Vì Khả Năng Diễn Xuất Quá Vượt Trội
Chương 136 - Có Vẻ Như Loli Định Viết Báo Cáo Vu Khống Rồi Đăng Lên Một Trang...
Chương 137 - Vì Lý Do Nào Đó, Việc Chơi Đùa Với Tiểu Golem Mà Tôi Tạo Ra Trên...
Chương 138 - Đoạn Độc Thoại Của Gái Bám Đuôi? Nhỏ Gần Như Không Có Lời Thoại...
Chương 139 - Tôi Nghĩ Có Cách Diễn Đạt Hay Hơn
Chương 140 - Về Cơ Bản Thì Mọi Chuyện Sẽ Ổn, Nhưng Nghĩ Lại Thì Chẳng Bao Giờ...
Chương 141 - Nhân Tiện Rằng Có Khoảng 20 Nhân Chứng Về Chế Độ Ăn Kiêng Tuyệt...
Chương 142 - Không Có Luật Nào Cấm Xây Dựng Lại Đường Về Nên Không Sao Cả
Chương 143 - Quá Thiếu Chuẩn Bị Nên Tôi Đã Bị Mắng Khi Yêu Cầu Lời Khuyên Nghiêm Túc
Chương 144 - Hình Như Dị Giới Chưa Hiểu Được Tầm Quan Trọng Của Việc Quản Lý Thời Gian
Chương 145 - Chắc Nên Làm Tờ Rơi Về Việc Tuyển Dụng Bẫy Mật
Chương 146 - Môi Trường Làm Việc Lạm Dụng Và Phi Đạo Đức Từ Công Việc Tự Do...
Chương 147 - Tôi Nghĩ Họ Là Bạn Học Được Triệu Hồi Cùng Mình, Nhưng Hóa Ra Là...
Chương 148 - Tôi Làm Việc Trong Ngành May Mặc Mỗi Đêm, Nên Dù Có Sốc Đến...
Chương 149 - Sẽ Khá Dễ Dàng Nếu Việc Điều Chỉnh Đất Đai Và Kỹ Thuật Chống Lũ...
Chương 150 - Không Phải Lúc Hấp Tấp, Nhưng Có Vẻ Cũng Không Có Thời Gian Để Ngủ
Chương 151 - Có Vẻ Như Ở Thế Giới Này, Nếu Bị Bạn Gái Nắm Lấy Bụng Thì Mình Sẽ...
Chương 152 - Có Nơi Nào Thôn Dã Hơn Ranh Giới Nơi Ở Của Con Người?
Chương 153 - Không Có Chút Nào Dù Nhỏ Nhất Mà Tôi Không Thích Ở Nó
Chương 154 - Từ Kinh Nghiệm Sống Từ Thế Giới Trước Và Thế Giới Này, Chỉ Có Một...
Chương 155 - Thật Vô Nghĩa Khi Cuộc Họp Diễn Ra Mà Mọi Việc Đều Được Quyết...
Chương 156 - Chúng Thực Sự Là Những Con Quỷ Vô Cùng Tàn Bạo, Hung Bạo Hơn Cả...
Chương 157 - Người Theo Chủ Nghĩa Khỏa Thân Tự Cởi Đồ Thì Tốt Nhưng Lãng Phí...
Chương 158 - Tôi Nghĩ Vấn Đề Ở Đây Là Tốc Độ Đơn Hàng Tăng Thêm Không Hề Thua...
Chương 159 - Nam Sinh Cao Trung Khỏe Mạnh Dùng Tay Sờ Mó Khắp Nơi Trên Cơ...
Chương 160 - Đi Xa Hơn Thì Tốt, Làm Việc Xa Hơn Thì Không
Chương 161 - Tôi Rốt Cuộc Đã Thức Tỉnh Sao? Khi Nhận Ra, Tôi Đã Sản Xuất Hàng...
Chương 162 - Nguyên Nhân Gây Ra Chấn Thương Là Do Mất Ngủ Và Cũng Là Cơn...
Chương 163 - Chỉ Vì Hai Thành Ba Không Có Nghĩa Là Sức Mạnh Tổng Thể Tăng Lên
Chương 164 - Số Lượng Điều Kiện Tăng Lên Mà Tôi Không Hề Hay Biết. Thì Ra Lòng...
Chương 165 - Ngay Cả Khi Sử Dụng OVERDRIVE Với Rung Thuật Trong Khi...
Chương 166 - Tôi Cứ Rơi Vào Bẫy, Nhưng Vì Đó Là Bẫy Nên Khi Nhận Ra Thì Đã Quá...
Chương 167 - Nếu Họ Sợ Ảnh Hưởng Như Vậy, Thì Trước Khi Mắng Tôi, Họ Nên Cân...
Chương 168 - Khi Bị Phát Hiện, Chúng Sẽ Bí Mật Xuất Hiện, Nhưng Cho Đến Lúc Đó...
Chương 1 - Minh Hoạ Vol 1: Kỹ Năng Cheat Hết Sạch Rồi
Chương 2 - Mở Đầu
Chương 3 - Liệu Học Sinh Cao Trung Được Gửi Đến Dị Giới Có Mơ Ước Bay Bổng Không?
Chương 4 - Radio Thể Dục Huyền Thoại 3?
Chương 5 - Không Có Thứ Gì Gọi Là Thuộc Tính Vụng Về
Chương 6 - Ngày Mai Cũng Sẽ Đánh Lén
Chương 7 - Tôi Không Muốn Đến Thị Trấn Có Nhiều Câu Lạc Bộ
Chương 8 - Liệu Tôi Có Bị Ném Ra Ngoài Khi Bị Đẩy Tới Rìa Vách Đá Không?
Chương 9 - Bán Tích Đắng Cay Ngọt Bùi Dường Như Vô Dịu
Chương 10 - Câu Hỏi Kiểu "Muốn Chạm Vào Chứ, CÓ Hay KHÔNG?"
Chương 11 - Tái Phạm Là Điều Hiển Nhiên
Chương 12 - Nhất Quyết Gọi Nó Là Gậy Thuật Á?
Chương 13 - Họ Ngáo Rồi. Những Người Làm Theo Cũng Ngáo Theo Luôn
Chương 14 - Dù Hiệu Quả Trong Vạn Sự Nhưng Thường Nhân Không Gọi Đó Là Chiến Lược
Chương 15 - Hình Như Không Có BL
Chương 16 - Không, Không Gì Hết, Chưa Nói Gì Mà
Chương 17 - Nữ Sinh Không Hiểu Được Sự Lãng Mạn Của Wabi-Sabi
Chương 18 - Hiểu Nhau Thông Qua Giao Tiếp Là Diễn Biến Trong Mơ
Chương 19 - Biến Thành Đạn Khí Còn Bất Thường Hơn Việc Được Triệu Hồi Đến Dị Giới
Chương 20 - Không Cùng Tần Số, Dị Giới Ngữ Khó Vãi
Chương 21 - Ai Đó Chế Giễu Gọi Kỹ Năng Giao Tiếp Của Tôi Là Huỷ Diệt
Chương 22 - "Lớp Trưởng" Là Lời Khen Ngợi Lớn Nhất Dành Cho Lớp Trưởng
Chương 23 - Hệ Thống Phân Loại Vô Dụng Dường Như Là Một Bí Ẩn Lịch Sử
Chương 24 - Điểm Tình Cảm Với Người Khác Giới Bay Màu Rồi
Chương 25 - Về Mà Quà Trắng Tay Sẽ Bị Coi Là Vô Dụng. Le Spleen De Omui
Chương 26 - Thiếu Tiền Tươi Á? Hệ Thống Tài Chính Dị Giới Bị Sao Vậy?
Chương 27 - Đừng Đặt Những Biệt Danh Kỳ Lạ Cho Nữ Sinh Ở Thời Kỳ Độ Tuổi Nhạy Cảm
Chương 28 - Dù Rất Muốn Rời Khỏi Đây Nhưng Lại Bị Vu Oan Muốn Chiếm Đoạt Thị Trấn
Chương 29 - Tôi Chỉ Ăn Một Mình Thôi Mà Nghe Có Vẻ Tệ Quá
Chương 30 - Thị Trấn Vô Danh Và Không Tên Đó Thực Sự Siêu Nổi Tiếng
Chương 31 - Billy-Taicho Cũng Nói Kỹ Năng Vũ Khí Rất Tốt Cho Việc Giảm Cân
Chương 32 - Đây Hẳn Triệu Chứng Phê Nấm? Có Bị Nghiện Nấm Không Vậy? Tự Hỏi...
Chương 33 - Có Vẻ Quan Chức Thích Phung Phí Tiền Bạc, Tôi Muốn Vị Trí Tại Thư...
Chương 34 - Nếu Họ Không Có Thông Tin Về Shipper Thì Việc Này Không Liên Quan...
Chương 35 - Có Người Thân Ở Dị Giới Hẳn Là Khó Khăn Lắm
Chương 36 - Ngu Hơn Cả Siêu Đồ Ngốc
Chương 37 - Bình Thường Là Đồ Ngốc, Thậm Chí Còn Ngốc Hơn Khi Mở Mồm. Không Có...
Chương 38 - Tôi Sẽ Không Bao Giờ Tham Gia Vào Trò "Ai Là Vua Goblin?"
Chương 39 - Thế Méo Nào Mà Lớp Phó B Được Chọn Làm Người Tốt Số Một?
Chương 40 - Có Lẽ Việc Từ Bỏ Điểm Tình Cảm Và Pheromone Là Đúng Đắn...
Chương 41 - Tôi Bị Mắng Khi Nói Đêm Dài Vì Hành Tinh Quay
Chương 42 - Có Vẻ Như Không Chỉ Thảo Phạt Gob Và Kobo Mà Cả Những Lão Già Nữa
Chương 43 - Kẻ Xấu Xa Nhất Hay Bậc Thầy Của Sự Xấu Xa, Ai Mới Là Chân Phản Diện?
Chương 44 - Tôi Bị Mắng Khi Nói Quán Trọ Có Ma Ám Vì Những Thanh Âm Lạ Lùng...
Chương 45 - Những Kẻ Ăn Mặc Rách Rưới Lầm Bầm Vớ Vẩn Ngu Ngốc Sẽ Bị Người Trấn...
Chương 46 - Dù Xác Suất Dưới 1%, Tôi Vẫn Sẽ Không Chết Dù Cho Có Lặp Lại Một...
Chương 47 - Tôi Lẻn Vào Vì Cổng Đóng, Rồi Bị Mắng Vì Có Người Gác Cổng Ở Đó...
Chương 48 - Liệu Tôi Có Thể Thoát Khỏi Thử Thách Kéo Dài Này Nếu Tôi Thiêu...
Chương 49 - Minh Hoạ Vol 2: Nữ Đế Mạnh Nhất Mê Cung Cũng Cô Đơn
Chương 50 - Vì Không Có Bơ Nên Nó Khô Và Có Mùi Vị Đặc Biệt, Nhưng Cô Ấy Lại...
Chương 51 - Tại Sao Điểm Tình Cảm Của Tôi Lại Bị Bán Hàng Rong Rao Bán?
Chương 52 - Chuyện Dài Quá Nên Tôi Nướng Cá Và Rưới Nước Tương Lên Nhưng Lại...
Chương 53 - Giống Như Một Cơn Cuồng Nhịp Điệu Nhỉ?
Chương 54 - Mua Vì Hợp Thời Trang Thôi Mà Nguồn Gốc Của Trend Đó Lại Bị Mắng?
Chương 55 - Tôi Sẽ Rất Ngạc Nhiên Nếu Tình Yêu, Lòng Dũng Cảm Và Tình Bạn Được...
Chương 56 - Vấn Đề Dù Lớn Đến Đâu Cũng Có Thể Giải Quyết Bằng Cách Lẫn Tránh...
Chương 57 - Cho Đến Nay Chỉ Có Đồ Ngọt Mới Có Thể Chiến Thắng Được Sự Bất Công
Chương 58 - Có Gì Để Nói Với Lũ Kobold Mà Cậu Vẫn Tàn Sát Cho Đến Tận Bây Giờ?
Chương 59 - Đó Là Vấn Đề Kiểm Soát Lũ Lụt Của Dị Giới Phải Không?
Chương 60 - Mọi Người Có Vẻ Bất Mãn Vì Nó Là Tài Sản Hiếm Có?
Chương 61 - Tưởng Là Bẫy Hầm Ngục, Hóa Ra Lại Là Bẫy Tâm Lý! Tôi Phải...
Chương 62 - Mặc Dù Chuyện Tôi Dính Bẫy Là Bi Kịch, Nhưng Ai Đó Lại Biến Nó...
Chương 63 - Chỉ Một Chút Thôi
Chương 64 - Họ Tới Tìm Tôi À? Đáng Lẽ Họ Nên Ném Đám Otaku Và Đồ Ngốc Xuống Hố
Chương 65 - Đối Mặt Với Vấn Đề 17 Tuổi Ở Dị Giới, Nhưng Sẽ Thiệt Thòi Nếu Nhận...
Chương 66 - Tôi Cũng Thực Sự Muốn Giảm Sát Thương Khi Rơi Hoặc Miễn Nhiễm Sát...
Chương 67 - Khi Tôi Nhận Thức Vấn Đề Hiện Thực Bằng Nhận Thức 2D Như Thường...
Chương 68 - Vừa Đi Vừa Lăn Rất Khó Khăn Nhưng Không Ai Hiểu Được Nỗi Vất Vả...
Chương 68 - Vừa Đi Vừa Lăn Rất Khó Khăn Nhưng Không Ai Hiểu Được Nỗi Vất Vả...
Chương 69 - Tôi Có Cảm Giác Nếu Tiêu Đề Đổi Thành Bạch Ngân Hiệp Sĩ Thì Tôi...
Chương 69 - Tôi Có Cảm Giác Nếu Tiêu Đề Đổi Thành Bạch Ngân Hiệp Sĩ Thì Tôi...
Chương 70 - Chắc Hẳn Mọi Người Ở Thế Giới Cũ Đều Như Vậy Phải Không?
Chương 71 - Vấn Đề Tôn Giáo Ở Dị Giới Có Thể Được Giải Quyết Bằng Cách Thuyết...
Chương 72 - Tại Sao Tôi Lại Có Cảm Giác Như Có Ai Đó, Ở Đâu Đó, Đang Không...
Chương 73 - Ai Lại Muốn Có Một Suối Nước Nóng Bí Mật Mà Đến Đó Sẽ Bị Giết Và...
Chương 74 - Thật Bực Khi Mọi Người Nghĩ Rằng Tôi Chỉ Lăn Lộn Trong Khi Tôi...
Chương 75 - Không Biết Phong Tục Đó Là Của Bộ Tộc Nào, Nhưng Tôi Từ Chối Duỗi...
Chương 76 - Họ Tức Giận Khi Tôi Nói Gặp Chó Thì Ném Hỗn Hợp Tỏi, Hạt Tiêu Và...
Chương 77 - Nếu Quan Tâm Đến Tiến Độ Và Thiết Kế Đến Vậy Thì Đừng Bỏ Rơi Ai Hết
Chương 78 - Ác Quỷ Quỷ Quyệt Và Xảo Trá, Cố Gắng Đánh Lừa Con Người Nhắm Vào...
Chương 79 - Tôi Không Thể Khảm Nó Vào Dây Chuyền Được Sao?
Chương 80 - Linh Thể Thì Ổn, Nhưng Khi Đụng Đến Nhục Thể Thì Có Hơi...
Chương 81 - Mọi Người Nên Ăn Nhiều Cá Hơn, Dễ Nổi Giận Vì Thiếu Canxi Đó
Chương 82 - Vì Cả Hai Rất Thân Nên Sẽ Không Công Bằng Nếu Đối Xử Khác Nhau
Chương 83 - Lạ Quá Nhìn Không Quen?
Chương 84 - Dị Giới Dựa Quá Nhiều Vào Kỹ Năng Và Không Hiểu Được Tầm Quan...
Chương 85 - Nhỏ Này Đang Bắt Nạt Tôi Nhưng Có Vẻ Không Phải Vậy
Chương 86 - Có Những Thứ Dùng Riêng Có Thể Ổn Nhưng Không Nên Kết Hợp Lại
Chương 87 - Nụ Cười Đón Chào Cũng Chẳng Khác Gì Giận Dỗi Mắng Mỏ
Chương 88 - Con Người Vốn Yếu Đuối Nếu Không Có Bảo Hộ Sẽ Rất Nguy Hiểm
Chương 89 - Đoàn Tụ Với Đồ Ngốc Là Ý Tưởng Tồi, Lũ Đó Dường Như Có Tính Lây Lan
Chương 90 - Họ Mắng Vì Tôi Không Chiến Đấu Nghiêm Túc, Nhưng Khi Tôi Đánh...
Chương 91 - Châm Ngôn Của Các Vĩ Nhân Ngày Xưa Đều Có Ý Nghĩa
Chương 92 - Cầu Thang Tầng 100 Đặc Biệt Dài Nhưng Không Ai Hiểu Được Vậy Ta
Chương 93 - Dù Nghĩ Thế Nào Thì Vấn Đề Vẫn Nằm Ở Câu Hỏi, Nhưng Lỗi Sẽ Ở Tôi...
Chương 94 - Phong Tục Quý Tộc Khá Phức Tạp Với Việc Nhảy Và Dậm Chân Này
Chương 95 - Có Tin Đồn Vu Khống Rằng Có Thể Bị Mất Hết Tiền Nếu Đi Lại Với Quá...
Chương 96 - Tôi Không Nghĩ Chứng Nghiện Nấm Do Nấm Hồi Phục Có Thể Chữa Được
Chương 97 - Trước Đây Đã Ăn Cả Bánh Hấp Và Bánh Trái Cây Phải Không? Muốn Vượt...
Chương 98 - Xóa Khỏi Ký Ức Và Lịch Sử, Re:Remember!
Chương 99 - Nếu Tập Hợp 3 Người Tạo Nên Hiền Nhân, Vậy Tập Hợp Đủ 3 Hiền Nhân...
Chương 100 - Chẳng Nghĩ Đến Dị Giới Lại Bị Mắng Nhanh Gấp 3 Lần, Bộ Đây Là...
Chương 101 - Không Phản Hồi, Xem Ra Đây Chỉ Là Thi Thể Mà Thôi. Ngay Cả Đôi Mắt...
Chương 102 - Vì Nhỏ Là Skeleton Nên Cả Hơi Nước-San Và Ánh Sáng Thần Thánh-San...
Chương 103 - Không Phải Sẽ Bị Đuổi Học Nếu Một Nam Sinh Cao Trung Ngừng Làm...
Chương 104 - Nhìn Thì Có Vẻ Rất Sướng, Nhưng Không Biết Cái Gì Tạo Nên Cảm...
Chương 105 - Nếu Trùng Hợp Không Thể Xảy Ra Thì Đó Là Tất Yếu Và Do Đó Không...
Chương 106 - Minh Hoạ Vol 3 - Ma Pháp Dịch Chuyển Vì Thiếu Nữ Đang Khóc
Chương 107 - Dường Như Có Một Khoảng Cách Khủng Khiếp Giữa Cách Xã Hội Và...
Chương 108 - Pheromone Đã Đủ Rồi, Thứ Này Đang Tiến Thẳng Vào Lãnh Thổ Phạm Tội
Chương 109 - Nhìn Thế Nào Đi Nữa, Một Kỹ Năng Tăng 3 Lv Mà Không Cần Chiến Đấu...
Chương 110 - Tác Động Kích Thích Lên Tính Linh Hoạt Của Vòng Tròn Kinh Tế...
Chương 111 - Tham Quan Du Lịch Vòng Quanh Các Địa Điểm Địa Phương Ở Bất Kỳ...
Chương 112 - Những Mô Tả Chi Tiết Sẽ Trở Thành Vấn Đề Khi Quá Cụ Thể. Rõ Ràng...
Chương 113 - Quá Sợ Hãi Không Dám Thừa Nhận Chắc Chắn Là Lỗi Của Mình
Chương 114 - Tôi Buộc Phải Chắc Chắn
Chương 115 - Tại Sao Dân Làng Cứ Cho Tôi Đồ Đạc Mãi Cho Đến Khi Tôi Không Mang...
Chương 116 - Đầu Tiên Nhào Thành Hình, Phơi Khô Rồi Nung, Sau Đó Nung Lại...
Chương 117 - Sao Lại Hoài Nghi Chuyện Tôi Không Làm Điều Gì Xấu?
Chương 118 - Trả Thù Sẽ Sinh Ra Trả Thù Nhưng Thay Đau Đớn Lại Cảm Thấy Dễ Chịu
Chương 119 - Sao Lại Lấy Nguyên Liệu Mà Tôi Đã Dày Công Thu Thập?
Chương 120 - Từ Ngoài Nhìn Có Vẻ Điên, Nhưng Vì Nhỏ Rất Vui Nên Không Sao Cả
Chương 121 - Luôn Bị Mắng Vì Phun Phí Tiền Bạc Á?
Chương 122 - Trong Không Gian Hạn Chế, Khu Vực Bán Hàng Buộc Phải Cạnh Tranh...
Chương 123 - Có Thể Dùng Để Lau Chùi, Giặt Giũ, Đánh Bóng, Tẩy Vết Ố, Ngoài Ra...
Chương 124 - Tại Sao Tôi Lại Bị Mắng Khi Chỉ Rung Mạnh Hơn Phần Dưới Xương Bả...
Chương 125 - Chưa Từng Có Ai Nói Với Tôi Điều Đó, Nên Tôi Đương Nhiên Không...
Chương 126 - Nhìn Có Vẻ Giống Loài Động Vật Lớn, Nhưng Chính Xác Thì Quái Vật...
Chương 127 - Rất Được Yêu Thích, Nhưng Nhét Quá Nhiều Vào Miệng Có Làm Mất Đi...
Chương 128 - Nam Sinh Cao Trung Chuyển Sinh Thành Máy Dập?
Chương 129 - Luật Tồn Tại Là Để Tuân Theo, Vậy Không Phải Mọi Chuyện Đều Ổn...
Chương 130 - Cô Gái Chia Sẻ Thuốc Với Giá Rẻ, Khiến Số Người Nghiện Nấm Có...
Chương 131 - Biết Được Mong Muốn, Kích Cỡ, Màu Sắc Thì Chắc Chắn Sẽ Bán Được Hàng
Chương 132 - Nam Sinh Cao Trung Bị Đối Xử Như Bám Đuôi Loli, Làm Loli Khóc Rồi...
Chương 133 - Giỏi Nấu Ăn, May Vá, Nội Thất, Thậm Chí Còn Tặng Đồ Ngọt, Sao Có...
Chương 134 - Cấm Văn Hay Cấm Thư Nghe Có Vẻ Hay Đấy, Nhưng Tên Lại Có Vấn Đề
Chương 135 - Bị Lăng Mạ Vì Khả Năng Diễn Xuất Quá Vượt Trội
Chương 136 - Có Vẻ Như Loli Định Viết Báo Cáo Vu Khống Rồi Đăng Lên Một Trang...
Chương 137 - Vì Lý Do Nào Đó, Việc Chơi Đùa Với Tiểu Golem Mà Tôi Tạo Ra Trên...
Chương 138 - Đoạn Độc Thoại Của Gái Bám Đuôi? Nhỏ Gần Như Không Có Lời Thoại...
Chương 139 - Tôi Nghĩ Có Cách Diễn Đạt Hay Hơn
Chương 140 - Về Cơ Bản Thì Mọi Chuyện Sẽ Ổn, Nhưng Nghĩ Lại Thì Chẳng Bao Giờ...
Chương 141 - Nhân Tiện Rằng Có Khoảng 20 Nhân Chứng Về Chế Độ Ăn Kiêng Tuyệt...
Chương 142 - Không Có Luật Nào Cấm Xây Dựng Lại Đường Về Nên Không Sao Cả
Chương 143 - Quá Thiếu Chuẩn Bị Nên Tôi Đã Bị Mắng Khi Yêu Cầu Lời Khuyên Nghiêm Túc
Chương 144 - Hình Như Dị Giới Chưa Hiểu Được Tầm Quan Trọng Của Việc Quản Lý Thời Gian
Chương 145 - Chắc Nên Làm Tờ Rơi Về Việc Tuyển Dụng Bẫy Mật
Chương 146 - Môi Trường Làm Việc Lạm Dụng Và Phi Đạo Đức Từ Công Việc Tự Do...
Chương 147 - Tôi Nghĩ Họ Là Bạn Học Được Triệu Hồi Cùng Mình, Nhưng Hóa Ra Là...
Chương 148 - Tôi Làm Việc Trong Ngành May Mặc Mỗi Đêm, Nên Dù Có Sốc Đến...
Chương 149 - Sẽ Khá Dễ Dàng Nếu Việc Điều Chỉnh Đất Đai Và Kỹ Thuật Chống Lũ...
Chương 150 - Không Phải Lúc Hấp Tấp, Nhưng Có Vẻ Cũng Không Có Thời Gian Để Ngủ
Chương 151 - Có Vẻ Như Ở Thế Giới Này, Nếu Bị Bạn Gái Nắm Lấy Bụng Thì Mình Sẽ...
Chương 152 - Có Nơi Nào Thôn Dã Hơn Ranh Giới Nơi Ở Của Con Người?
Chương 153 - Không Có Chút Nào Dù Nhỏ Nhất Mà Tôi Không Thích Ở Nó
Chương 154 - Từ Kinh Nghiệm Sống Từ Thế Giới Trước Và Thế Giới Này, Chỉ Có Một...
Chương 155 - Thật Vô Nghĩa Khi Cuộc Họp Diễn Ra Mà Mọi Việc Đều Được Quyết...
Chương 156 - Chúng Thực Sự Là Những Con Quỷ Vô Cùng Tàn Bạo, Hung Bạo Hơn Cả...
Chương 157 - Người Theo Chủ Nghĩa Khỏa Thân Tự Cởi Đồ Thì Tốt Nhưng Lãng Phí...
Chương 158 - Tôi Nghĩ Vấn Đề Ở Đây Là Tốc Độ Đơn Hàng Tăng Thêm Không Hề Thua...
Chương 159 - Nam Sinh Cao Trung Khỏe Mạnh Dùng Tay Sờ Mó Khắp Nơi Trên Cơ...
Chương 160 - Đi Xa Hơn Thì Tốt, Làm Việc Xa Hơn Thì Không
Chương 161 - Tôi Rốt Cuộc Đã Thức Tỉnh Sao? Khi Nhận Ra, Tôi Đã Sản Xuất Hàng...
Chương 162 - Nguyên Nhân Gây Ra Chấn Thương Là Do Mất Ngủ Và Cũng Là Cơn...
Chương 163 - Chỉ Vì Hai Thành Ba Không Có Nghĩa Là Sức Mạnh Tổng Thể Tăng Lên
Chương 164 - Số Lượng Điều Kiện Tăng Lên Mà Tôi Không Hề Hay Biết. Thì Ra Lòng...
Chương 165 - Ngay Cả Khi Sử Dụng OVERDRIVE Với Rung Thuật Trong Khi...
Chương 166 - Tôi Cứ Rơi Vào Bẫy, Nhưng Vì Đó Là Bẫy Nên Khi Nhận Ra Thì Đã Quá...
Chương 167 - Nếu Họ Sợ Ảnh Hưởng Như Vậy, Thì Trước Khi Mắng Tôi, Họ Nên Cân...
Chương 168 - Khi Bị Phát Hiện, Chúng Sẽ Bí Mật Xuất Hiện, Nhưng Cho Đến Lúc Đó...
Ngày 48 – Ban Ngày, Đường Phố Omui
Báo cáo đã hoàn tất. Nộp một thứ như thế này cho vị lãnh chúa đó không thể nào không có hậu quả.
Nhưng dù vậy, tôi chắc chắn phải làm điều đó.
Rốt cuộc Haruka-san đã vô cùng tức giận.
Bình thường, cậu nói chuyện rất rõ ràng, thậm chí có vẻ hơi thờ ơ, nhưng lúc đó, cậu ấy rõ ràng đang tức giận.
Nghèo đến mức này, vùng này không thể bảo vệ toàn diện người dân, dẫn đến tử vong. Rõ ràng là hầu như không có lãnh chúa nào trước đây của vùng này chết trong dinh thự của họ, và bia mộ của họ là những ngôi mộ trống. Và một trong những lý do khiến vùng này vẫn nghèo mặc dù có những người cai trị tuyệt vời như vậy là vùng lân cận 『Narrogi』. Ban đầu, nó được thành lập để cung cấp cho quân đội đang chiến đấu chống lại quái vật ở biên giới.
Nhưng đến một lúc nào đó, thị trấn bắt đầu biển thủ nguồn cung cấp từ Vương Đô, vốn dành cho quân đội biên giới, và lấy một phần số ma thạch có được từ biên giới, từ đó ngày càng phát triển.
Mọi người trong thị trấn đều biết điều đó, và mọi người đều lên án lãnh chúa vì điều đó. Tất cả đều thương hại người dân biên giới, nhưng không ai làm gì cả.
Mọi người sẽ ngạc nhiên nếu ngày mai họ thức dậy và thấy một trận mưa lửa. Tất nhiên, không ai nghĩ rằng họ đáng bị như vậy. Bất kể họ có nhận thức được việc mình đang làm hay không, không ai coi đó là lý do đủ để bị giết. Ngay cả tôi cũng chưa từng nghĩ đến điều đó cho đến khi tôi nghe điều đó nói thẳng vào mặt mình.
Nhưng dù vậy, tôi vẫn muốn cứu những người dân trong thị trấn. Bởi vì có những người đã đối xử tốt với tôi, bạn bè tôi và những người tôi yêu quý. Ngay cả khi chúng tôi xứng đáng như vậy, tôi vẫn muốn cứu họ.
Tôi cũng muốn cứu những người thân yêu của tôi.
Các thiếu nữ tóc đen nói rằng họ chắc chắn sẽ ngăn Haruka-san, nên mọi chuyện sẽ ổn thôi, trong khi Gái Áp Phích, nghe nói rằng tôi sẽ rời đi, đã đưa cho tôi rất nhiều kẹo. Cô ấy có thể đã lấy chúng từ Haruka-san hoặc chính cậu ấy đã đưa chúng cho một điệp viên từ một thị trấn lân cận.
Nhưng tôi biết điều đó không ổn, và không nên như vậy. Suy cho cùng, ngay cả khi họ ngăn được Haruka-san, tôi cũng không thể ngăn được lãnh chúa đó.
Ngày xửa ngày xưa, Gái Áp Phích và gia đình cô ấy đã mất nhà cửa cùng với quê hương, và chỉ sau một thời gian dài lang thang cuối cùng mới định cư tại thị trấn này và xây dựng một quán trọ. Và có vẻ như nếu không có người chiến đấu vì họ, họ đã chết rồi.
Kể cả nếu họ có thể ngăn chặn Haruka-san, vì Narrogi-sama không thể bị ngăn chặn, Omui vẫn sẽ bị xâm lược. Sau đó, Gái Áp Phích và gia đình cô ấy sẽ một lần nữa mất tất cả mọi thứ họ có và sẽ phải lang thang khắp vùng đất. Hoặc thậm chí là chết. Mặc dù luôn ở trong lãnh địa lân cận, tôi chưa bao giờ suy nghĩ kỹ về điều này.
Narrogi-sama đã tấn công Omui-sama vài lần rồi, nên sẽ không có gì lạ nếu một cuộc chiến nổ ra hoặc một trận mưa lửa bất cứ lúc nào. Tôi không biết gì cả và không cố gắng nghĩ về ý nghĩa của bất kỳ điều gì trong số đó. Tuy nhiên, chính Gia tộc chúng tôi đã do thám và báo cáo về Omui-sama và những người phụ nữ. Chúng tôi không liên quan đến vấn đề này. Tôi không được phép thiếu hiểu biết.
Rốt cuộc Gia tộc tôi là hậu duệ của đơn vị từng do thám vì lợi ích của quân đội biên cương. Ban đầu, chúng tôi phải làm việc vì lợi ích của Omui.
Nhưng vì thiếu sức mạnh chiến đấu nên chúng tôi ở phía sau, và cuối cùng bị lãnh địa của Narrogi chiếm giữ. Trong khi vẫn nuôi dưỡng mong muốn đến Omui, sức mạnh yếu đã kìm hãm chúng tôi, dẫn đến việc chúng tôi bị lãnh địa Narrogi nuốt chửng. Và với gia đình và bạn bè của chúng tôi giờ đây bị bắt làm con tin, chúng tôi buộc phải hỗ trợ hành hạ Omui.
Khoảnh khắc Haruka-san nói 『Thu thập thông tin là bước đầu tiên trong cuộc chiến』, tôi đã hiểu. Sẽ là chuyện đương nhiên nếu tôi bị giết ngay tại chỗ.
Rốt cuộc đó là những lời được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác trong Gia tộc chúng tôi. 『Thông tin cứu mạng đồng minh và là bước đầu tiên để đánh bại kẻ thù』, tôi đáng lẽ phải biết rõ hơn vì đó là những lời tôi đã lớn lên cùng. Nhưng tôi đã không nghĩ về những gì mình đang làm hoặc ý nghĩa đằng sau nó.
『Hãy nhìn bằng chính mắt mình, lắng nghe bằng chính tai mình, tìm hiểu mọi thứ, dù là dối trá, sự thật, sai lầm hay bí mật, và tự mình suy ngẫm về nó.
』 là những gì tôi được dạy, nhưng tôi chẳng thấy gì, chẳng nghe gì, và cứ bỏ lỡ điều quan trọng nhất, mà không hề suy nghĩ gì cả. Tôi thậm chí còn không nhận ra điều đó cho đến khi được bảo.
Đó là lý do tại sao tôi sẽ trình bày báo cáo này.
Từ Gia tộc.
Gửi Narrogi-sama.
Sau đó rất có thể tôi sẽ bị giết.
Gần như chắc chắn là tôi sẽ không sống sót nếu nộp một báo cáo như thế này.
Mặc dù vậy, tôi vẫn sẽ làm điều này.
Rốt cuộc thì, việc tôi bị giết là điều tự nhiên. Việc tôi bị trừng phạt vì những gì tôi đã làm là điều tự nhiên.
Người dân Thị trấn Omui rất tốt bụng.
Đó là nơi chúng tôi được cho là sẽ đến. Bất chấp sự nghèo đói, nguy hiểm, đau khổ và tuyệt vọng, mọi người đều tử tế.
Nơi đó thực sự cần được bảo vệ.
Tuyến đầu phải chiến đấu với quái vật để bảo vệ thị trấn và đất nước phía sau.
Và chúng tôi thậm chí còn không hiểu rằng suốt thời gian qua chúng tôi được thị trấn đó bảo vệ.
Chúng tôi quên mất rằng chính thị trấn đó đang bảo vệ chúng tôi.
Chúng tôi đẩy mọi thứ cho người dân thị trấn đó và quên hết mọi thứ mà chúng tôi thấy bất tiện, không để ý và không nghĩ đến.
Chúng tôi đáng bị họ giận dữ.
Chúng tôi đáng bị thiêu cháy.
Nhưng dù vậy, tôi vẫn muốn cứu người dân thị trấn. Sau cùng, đó là nơi những người đã đối xử tử tế với tôi, bạn bè tôi và người tôi yêu đang ở. Ngay cả khi thị trấn đáng bị thiêu rụi, tôi vẫn muốn cứu họ.
Bây giờ tất cả những gì tôi có thể làm là báo cáo.
Đó là lý do tại sao tôi viết vào đó mọi thứ tôi thấy, nghe và nghĩ. Một báo cáo đầy đủ và hoàn chỉnh.
Và rất có thể đây là lần cuối cùng của tôi.
Nhưng đây là báo cáo thực sự đầu tiên của tôi, nơi tôi viết ra những gì tôi thực sự nhìn thấy, nghe thấy và suy nghĩ.
Rốt cuộc Haruka-san đã kể cho tôi mọi chuyện rồi.
Trong khi cậu ấy có thể giết người mà không cần nói một lời.
Nhưng cậu ấy vẫn nói chuyện và mắng tôi, coi tôi như kẻ thù.
Và mặc dù tôi là kẻ thù, cậu ấy vẫn cho tôi rất nhiều đồ ngọt ngon lành.
Và xoa đầu tôi khi tôi khóc.
Vâng, tôi đã nhận được rất nhiều từ cậu ấy.
Tôi không thể trả ơn cậu ấy, nhưng ít nhất, tôi có thể trả lại một phần nợ cho Omui.