Chương 1 - THẦN TIÊN CA CA VS TIỂU YÊU NGHIỆT.
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Cũng Có Kẻ Khinh Ghét Ta
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Một Đàn Soái Ca
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Cuộc Chiến Giành Ngôi Vị
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Ngũ Hoàng Tử
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Kẻ Cắp Cũng Có Bà Già
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Nhị Hoàng Tử:
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Ta Nổi Giận
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Hắn Muốn Lấy Thiên Hạ
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Ám Sát
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Ai Đã Bắn Mũi Tên
Chương 37 - WARNING 15 Hớ Hớ
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Hắn Chọn Thiên Hạ
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Ta Nhất Định Rời Đi
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Đã Vô Ơn, Lại Còn Làm Kẻ Cướp
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Tiến Nhập Giang Hồ
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Tìm Dược Sư
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Cao Nhân
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Kì Quái Dược Sư
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Gả Cho Lừa Nhỏ
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Tránh Không Được Nghiệp Chướng [16 ]
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chưa Hết Trăng Mật Đã Muốn Chia Tay (1)
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chưa Hết Trăng Mật Đã Muốn Chia Tay (2)
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Không Chịu Nổi
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Tránh Vỏ Dưa, Đụng Phải Vỏ Dừa
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Ngươi Có Bao Nhiêu Liêm Xỉ
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Vì Muốn Đào Tẩu, Tự Dối Lương Tâm Một Chút
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Diệp Đông Doanh Vào Cuộc
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Thâm Độc
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Oan Tình Với Diệp Đông Doanh
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Ác Tâm
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Gặp Lại
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Làm Người Có Quá Nhiều Vướng Bận (1)
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Làm Người Có Quá Nhiều Vướng Bận (2)
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Phiền Phức
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Suy Nghĩ Của Ta(1)
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Suy Nghĩ Của Ta (2)
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Dưới Cơn Mưa…
Chương 108 - Thì Ra Ta Cũng Không Quá Mạnh Mẽ
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Y Nói Gà, Ta Vẫn Nói Vịt
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Diệp Phương Thành
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Diệp Đông Doanh Còn Sống?:
Chương 118 - Mưu Đồ Của Diệp Đông Doanh
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Trong Rừng Trúc
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chưa Kịp Nở Đã Tàn…
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Trống Rỗng
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Giữa Cánh Đồng
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Quyết Tâm Của Diệp Phương Thành
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Quãng Thời Gian Tốt Đẹp…
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Phiên Ngoại Thiên Hạ (1)
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Tính Toán Của Mỗi Người
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chỉ Cần Có Ngươi, Suốt Đời Ta Không Cần Cẩn Thận
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Trời Xanh Nổi Bão
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Đêm Trước Ly Biệt
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Chương 1 - THẦN TIÊN CA CA VS TIỂU YÊU NGHIỆT.
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Cũng Có Kẻ Khinh Ghét Ta
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Một Đàn Soái Ca
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Cuộc Chiến Giành Ngôi Vị
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Ngũ Hoàng Tử
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Kẻ Cắp Cũng Có Bà Già
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Nhị Hoàng Tử:
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Ta Nổi Giận
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Hắn Muốn Lấy Thiên Hạ
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Ám Sát
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Ai Đã Bắn Mũi Tên
Chương 37 - WARNING 15 Hớ Hớ
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Hắn Chọn Thiên Hạ
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Ta Nhất Định Rời Đi
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Đã Vô Ơn, Lại Còn Làm Kẻ Cướp
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Tiến Nhập Giang Hồ
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Tìm Dược Sư
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Cao Nhân
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Kì Quái Dược Sư
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Gả Cho Lừa Nhỏ
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Tránh Không Được Nghiệp Chướng [16 ]
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chưa Hết Trăng Mật Đã Muốn Chia Tay (1)
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chưa Hết Trăng Mật Đã Muốn Chia Tay (2)
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Không Chịu Nổi
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Tránh Vỏ Dưa, Đụng Phải Vỏ Dừa
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Ngươi Có Bao Nhiêu Liêm Xỉ
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Vì Muốn Đào Tẩu, Tự Dối Lương Tâm Một Chút
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Diệp Đông Doanh Vào Cuộc
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Thâm Độc
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Oan Tình Với Diệp Đông Doanh
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Ác Tâm
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Gặp Lại
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Làm Người Có Quá Nhiều Vướng Bận (1)
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Làm Người Có Quá Nhiều Vướng Bận (2)
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Phiền Phức
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Suy Nghĩ Của Ta(1)
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Suy Nghĩ Của Ta (2)
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Dưới Cơn Mưa…
Chương 108 - Thì Ra Ta Cũng Không Quá Mạnh Mẽ
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Y Nói Gà, Ta Vẫn Nói Vịt
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Diệp Phương Thành
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Diệp Đông Doanh Còn Sống?:
Chương 118 - Mưu Đồ Của Diệp Đông Doanh
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Trong Rừng Trúc
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chưa Kịp Nở Đã Tàn…
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Trống Rỗng
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Giữa Cánh Đồng
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Quyết Tâm Của Diệp Phương Thành
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Quãng Thời Gian Tốt Đẹp…
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Phiên Ngoại Thiên Hạ (1)
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Tính Toán Của Mỗi Người
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chỉ Cần Có Ngươi, Suốt Đời Ta Không Cần Cẩn Thận
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Trời Xanh Nổi Bão
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Đêm Trước Ly Biệt
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Chương 155
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Chương 160
Tuy đang là tiết cuối xuân, nhưng giữa trời trưa vẫn có nắng, bắt một cô nương bình thường sợ tia tử ngoại trong ánh nắng như ta không mũ không nón, một bộ y phục tiều tụy phơi ra giữa đường thì còn gì là thể thống… Chưa kể người qua đường, ai trông thấy mỹ nhân bị xích đặt trên ngựa cũng chỉ chỉ trỏ trỏ, thật là khó coi…
- A… Ta mệt quá, ta đói bụng… ta thật tội nghiệp…. thật là bất công! – Miệng ta thốt ra một tràng dài thanh âm trong trẻo có phần tội nghiệp, vừa tranh thủ sự chú ý của người đi đường, vừa gây ồn ào làm rối hắn.
- Im miệng! – Hắn đang ngồi trên con ngựa dẫn đầu đoàn người, cũng quay lại quát mắng – Bay đâu, mau bịt miệng ả lại cho ta!
Đúng lúc hắn quay lại, ta lại chớp chớp mắt hai cái, mi mắt rơm rớm lệ trong suốt, hệt như con búp bê bị người ta chà đạp oan ức, lại có phần bất lực, ai oán nhưng đành cam chịu, nói tóm lại, không còn gì đáng thương hơn.
Hắn tê cứng một vài giây, sau đó càng tức giận mà sai phó thuộc hạ:
- Mau bịt miệng ả, còn nữa, bịt cả mắt ả lại cho ta!
Được một lúc, hắn nghĩ mình đã được thảnh thơi, nào ngờ phía sau lưng hắn lại vọng lên tiếng khóc rưng rức…
Mỹ nhân dáng người mềm mại yểu điệu bị bịt cả miệng lẫn mắt, khóc không rõ tiếng, nhưng những tiếng khẽ nỉ non bật ra từ cổ họng đã đủ khiến đau lòng rồi, chưa kể đến dải khăn quấn mắt đã ướt đẫm lệ từ bao giờ…
Người trên đường lại càng chỉ chỉ trỏ trỏ, tâm trạng kẻ nào đó lại càng vừa tức, vừa bối rối hơn…
Hắn quay xuống sai bảo thuộc hạ tháo khăn ra.
Khăn tháo ra, thấy đôi mắt tròn to đỏ hoe đong đầy nước, hai hàng nước mắt vẫn còn như pha lê rơi xuống gương mặt diễm lệ… Người ta nói, mỹ nhân đẹp, khi khóc lại càng đẹp, đẹp khó cưỡng lại…
Hơn nữa, còn là một mỹ nhân cố tình khóc cho thật thương tâm, cho thật ủy khuất…
Hắn không còn tâm trạng tốt để đi tiếp, bèn cho đoàn người dừng chân ở một khách điếm ven đường nghỉ ngơi chốc lát