Khi ở trường anh là người nghiêm túc, lúc ở nhà anh như bị quỷ nít nhập vậy
Vợ vợ, chồng đói rồi.
!
!
!
!
_Anh
-Đồ ăn dưới bếp, ck tự xuống lấy đi_Cô
-Ứ ừ ...
.
muốn vợ xuống lấy rồi đút cho ck ăn cơ_Anh
Cô xoay người nhìn anh bằng ánh mắt triều mến, gằng từng chữ:
-D.
.
o.
.
ã.
.
n.
.
P.
.
h.
.
o.
.
n.
.
g.
.
anh có thôi nhõng nhẽo như con nít đi không hả, nổi hết cả da gà rồi đây này
-Ơ nhưng mà ck mệt, ck ck bị đâu chân rồi huhu_Anh tỏ ra đáng thương mếu máo nói
-Muốn ăn thì lăn vào bếp.
.
.
đi đi lấy giùm vợ ly nước luôn, ngoan thương nha_Cô nói 1 lèo rồi đẩy anh dậy
-Hừ thật không công bằng, sao không biết thương ck gì hết vậy, đi thì đi_Oán giận nhìn cô, nhưng trong mắt vẫn mang theo tia cưng chìu
Nhìn bóng lưng anh đi vào nhà bếp, cô cười 1 nụ cười hạnh phúc.
.
.
.
Lắc đầu lẩm bẩm: "Thật là, như con nít .
!
!
!
___________####_________
-Vợ đi nấu cơm, anh đói rồi.
.
.
_Anh chạy lon ton đến chỗ cô ngồi
-Anh tự nấu đi_Cô không thèm liếc mắt nhìn anh một cái nói
-Ơ, anh có biết nấu đâu.
.
.
_Anh mếu máo nói
-Không biết thì học_Cô
Thế là anh đành ngậm ngùi lê thân vào nhà bếp và tiếp theo là 1 màn đổ vỡ
*Bùm* *Choang*
Cô hốt hoảng chạy vào, phải diễn tả sao đây, chén đĩa vỡ thành từng mãnh, thức ăn thì vung vãi khắp nơi.
.
.
nhà bếp bây giờ như bãi chiến trường vậy
-Phong anh đang làm gì vậy_Cô hét lên nói
-Anh.
.
.
anh chỉ nấu thức ăn thôi mà_Anh lấp bắp nói
-Tay anh bị làm sao vậy.
.
.
đứt tay rồi này.
.
.
anh thật là_Cô hớt hải chạy đi lấy thuốc để băng bó cho anh, và cuối cùng là cô dọn bãi chiến trường của anh, và đi ăn tại nhà hàng