Nghe tiếng hét từ phòng của Tiểu Du, mọi người chạy vào xem...
.
.
1s 2s 3s hoá đá.
.
.
.
2 thân thể trần trường không một mãnh vải che thân người trên giường người dưới đất.
.
.
Không ai khác là Phong-Du.
.
.
.
-Cô làm trò gì ở đây, xảy ra chuyện gì, chuyện này là như thế nào.
.
.
_Anh nhìn Du bằng ánh mắt câm hơn, hận không thê 1 đao giết chết (hì hì)
-Vợ.
.
.
không như em nghĩ đâu.
.
.
Anh bị hại.
.
.
vợ hãy tin anh đi.
.
.
chưa có chuyện gì xảy ra cả.
.
.
_Anh nhìn cô hốt hoảng nói, vừa nói vừa chạy đến bên cạnh cô.
.
.
(Mặc lại quần rồi nhé men)
-Tránh ra, đừng đụng vào.
.
.
.
anh cũng đừng giải thích gì cả.
.
.
_Cô nói nước mắt chảy.
.
.
ướt đẫm cả khuôn mặt.
.
.
tim cô nhói.
.
.
cô đau thật sự là rất đau.
.
.
.
Nói xong cô xoay người chạy ra khỏi nhà của Tiểu Du.
.
.
.
-Cậu ở lại giải quyết đi, để tụi này chạy theo Nghi là được rồi.
.
.
_Kỳ cản Anh lại nói
-Ừ.
.
_Anh trả lời yếu ớt nói.
.
.
.
rồi quay sang Du đang ngồi ở trên giường khóc sướt mướt
-Chuyện này là như thế nào, 2 đứa giải thích đi.
.
_Ba mẹ Du bắt đầu hỏi
---------////---------
Cô chạy chạy và chạy, cô cũng không rõ là mình chạy đi đâu.
.
.
cô khóc khóc rất nhiều.
.
.
.
-Nghi, dừng lại đi.
.
.
đừng chạy nữa.
.
.
_Ngân và Minh đuổi theo nói
Cô dừng lại ngã khuỵ xuống, cô lại khóc.
.
.
-Huhu sao lại như vậy chứ.
.
.
sao lại như vậy.
.
.
đó không phải là sự thật phải không.
.
.
Ngân cậu nói đi.
.
.
là lừa tớ thôi phải không.
.
huhuhu_Cô nghẹn ngào nói
-Không phải thật mà, cậu phải sáng suốt lên.
.
.
cậu nghĩ Phong là người như vậy sao.
.
.
_Ngân lay lay Nghi nói
-Cậu phải tin tưởng Phong, cậu ấy không phải loại người như vậy.
.
.
_Minh đau lòng nhìn Cô nói
-Nhưng mọi chuyện là như vậy, tớ thấy hết, cậu nói tớ phải làm sao đây.
.
.
_Cô hét lên với 2 người
-Cậu bình tĩnh được không, cậu không thấy lạ sao.
.
.
cậu nên tự mình tìm hiểu lại đi.
.
.
bây giờ ta về biệt thự lại rồi tính.
.
.
Nghi đi thôi.
.
_Minh nói
-Ừm.
.
_Cô nhìn Minh rồi bắt đầu suy nghĩ gì đó.
.
.
.
cùng 2 người họ trở về
Bước vào nhà, mọi người đều có mặt ở phòng khách.
.
.
.
anh thấy cô mà lòng đau nhói, anh làm cô buồn làm cô đau làm cô khóc rồi nhìn cô như vậy tim anh quặng thắt lại
-Vợ.
.
.
.
em.
.
.
_Anh nhìn cô nói, 1 lời cũng không rõ
-Anh không cần nói, em tin anh.
.
_Cô nhìn anh nói, đôi mắt loé lên tua sáng rồi bước tới chỗ bên cạnh anh ngồi xuống
Lòng anh vui sướng, cô tin anh là được rồi.
.
.
.
Ngồi vào, Du bắt đầu kể, tất nhiên là toàn lời bịa đặt nhầm chia cách 2 người đó.
.
.
.
-Hừm.
.
.
cô chắc là chồng tôi có quan hệ với cô chứ.
.
.
_Cô nghiêm giọng nhìn Du nói
-Ơ ừm.
.
.
mọi chuyện cô cũng thấy rồi còn gì.
.
.
đâu cần tôi nói nữa hức hức.
.
.
_Du khóc thút thít nói.
.
.
.
-Hừ.
.
.
thật sự sao.
.
.
vậy như cô nói giữa cô và chồng tôi đã có quan hệ sao.
.
.
_Cô bắt đầu tra vấn Du
-Hix cô thấy rồi còn gì.
.
.
.
chúng tôi một mãnh vải che thân đều không có cả 2 đều ở trên giường như vậy.
.
.
_Du trợn mắt nhìn Cô nói
-Nghe lời cô nói hình như trong chuyện này cô rất mong đợi và hiểu rõ nhỉ.
.
.
_Cô nheo mắt nhìn Du nói
-Không.
.
.
không có.
.
.
_Du ấp úng nói
-Vậy đây là lần đầu của cô sao, như cô nói giữa cô và chồng tôi đã xãy ra chuyện ấy, sao tôi thấy nó lạ lạ.
.
.
hửm_Cô tiếp tục tra vấn Du
-Ơ ơ ơ.
.
.
tôi tôi_Du 1 lời cũng không nói lên "Hừ, sao lại quên chuyện này chứ.
.
.
!
!
!
"
Ba mẹ Du từ đầu tới cuối không nói gì, bỗng cất tiếng nói.
.
.
-Tiểu Du, con nói cho ta biết đi.
.
.
chuyện là như thế nào.
.
_Ba Du nói
-Còn cần giải thích sao, chuyện đã rõ ràng rồi còn gì.
.
.
.
hừ_Ngân nói
-Haizzzz.
.
.
.
thật không ngờ.
.
.
trò này mà cũng làm được.
.
_Nhi liếc mắt nhìn Du nói
*Rầm*
-Du, con thật là quá quắt.
.
.
_Ba Du ôm ngực quát
-Ông à.
.
.
bình tĩnh đi.
.
Du con lên phòng đi_Mẹ Du xót con nói
Du chạy lên phòng, còn nhóm người đó thì quay trở về
_Hừ.
.
.
thứ đàn bà không biết vô liêm sỉ.
.
.
dùng cách như vậy để câu đàn ông.
.
.
hừ tức thật mà.
.
_Ngân gầm từng chữ nói
-Hừ.
.
.
vô liêm sỉ thật.
.
_Nhi nói
-Hưm.
.
.
cô ta nhiều trò thật, còn anh nữa về nhà là biết tay tôi.
.
.
_Cô cười nữa miệng nói, rồi liếc mắt trợn Anh
Ai về nhà náy, cô và anh vừa về tới nhà thì.
.
.
.
-Vợ.
.
.
anh thật sự không biết.
.
.
huhu anh xin lỗi mà.
.
.
cho anh đứng dậy đi.
.
.
gối anh tê lắm rồi huhu.
.
_Anh mếu máo xin xỏ cô
-Quỳ đó.
.
.
thẳng người lên.
.
.
hừ cho chừa cái tật.
.
.
.
_Cô gằng giọng nói
-Huhu vợ.
.
.
anh bị oan mà.
.
.
huhu vợ cũng biết rồi mà.
.
.
cho anh đứng dậy nha.
.
.
_Anh tiếp tục nài nỉ cô
-Không là không.
.
.
quỳ đó.
.
.
10h mới được đi ngủ.
.
(2 tiếng đồng hồ,
8h-10h đêm).
.
.
_Cô nói xong quay người trở về phòng
~~~~~~~~~10h~~~~~~
-Á ứ.
.
.
đau quá.
.
.
tê quá đi.
.
.
huhu.
.
ác thật mà.
.
_Anh lết cái thân trở về phòng vừa đi vừa rên
Vừa bước vào phòng thì.
.
.
-Ôm gối qua phòng khác ngủ đi.
.
.
_Cô vừa nói vừa ném cho anh cái gối
-Ơ ơ.
.
.
vợ vợ cho anh ngủ đây đi.
.
.
huhu.
.
.
đi mà vợ.
.
.
.
_Anh giở giọng con nít nói.
.
.
-Không.
.
!
!
!
!
_Cô trả lời ngắn gọn
Vậy là anh lê cái thân tê tê mỏi mỏi ra phòng khác ngủ
Đang nằm ngủ bỗng chỗ bên cạnh lún xuống.
.
.
như có vật gì tiếp đất vậy
-Thiếu hơi chồng.
.
.
em ngủ không được.
.
hì hì_Cô ôm eo anh.
.
.
rúc vào ngực anh cọ cọ nói
Anh mỉm cười, ôm cô thật chặt.
.
.
rồi 2 người chìm vào giấc ngủ.
.
.