"Lam Phong Ngữ ,
cô nói bậy bạ gì đó ?"
Một tiếng gầm lên đánh gãy hai người đang tranh cãi , Tần Thư Nam âm trầm đi tới ,
nhìn đến mặt Lâm Hinh sưng đỏ ,
trên mặt lại càng tức giận .
Vừa thấy đến sắc mặt của anh ta chỉ biết anh ta khẳng định là nghe được bản thân mình đã nói những lời này ,
ngắn ngủi kích động ,
sau đó Lam Phong Ngữ rất nhanh tỉnh táo lại ,
gợi lên một cái độ cong cười yếu ớt ,
lãnh mị mà hơi trào phúng : " Không phải sao ? Chẳng lẽ vừa rồi tôi nói chỗ nào không đúng với sự thật sao ?"
Tần Thư Nam bị tức như sắp bị nổ tung ,
anh ta không nghĩ tới Hinh Nhi lại đột nhiên chạy tới cùng Lam phong Ngữ tính sổ ,
càng lại không nghĩ tới bọn họ cư nhiên lại ở trên đường cái trực tiếp gây gổ . Mà người phụ nữ Lam Phong Ngữ kia nói những lời này ,
càng là khó coi ,
đem anh nói thành một người vong ân phụ nghĩa.
Từ lúc bị bắt gian kia , Tần thư Nam lại thêm kiến thức về sự cường thế của cô .
"Tuy rằng tôi cùng cô kết hôn ,
nhưng căn bản tôi không có chạm vào cô ? Loại phụ nữ giống như cô ,
ai nhìn thấy đều không muốn ?"
Xem trên mặt cô là cái loại ánh mắt khinh thường bất mãn . Tần Thư Nam há mồm nói xong ,
lời nói ra khỏi miệng còn có chút hối hận .
Nói cái này đối với một người phụ nữ ,
thật sự là không tốt cho lắm .
Sắc mặt Lam Phong Ngữ quả nhiên trắng bệch ,
cô không nghĩ tới Tần Thư Nam cư nhiên lại đem chuyện bọn họ kết hôn nửa năm cũng không cùng giường nói ra . Vì sao anh ta lại khiến mình đối với anh ta ấn tượng càng ngày càng kém ? Thời điểm lần đầu tiên gặp mặt là một người ôn nhu khiêm tốn giống như thân sĩ ,
còn bây giờ giống như biến thành một cái bọt nước xa xôi ,
rốt cuộc là không tìm thấy được lại cảm giác lúc trước .
Lâm Hinh nghe những lời này lại càng cao hứng : " A Nam cũng lười chạm vào cô ,
cô loại người phụ nữ như vậy ,
còn có mặt mũi gì mà cùng người khác âmg ĩ ? Liền ngay cả chồng của mình lại không có hứng thú chạm vào mình ,
đó là sự sỉ nhục đối với những người phụ nữ .
"
"Trên đời này ,
không có người đàn ông nào thích loại người phụ nữ như cô .
"
"Phải không ?" Một cái âm thanh trầm thấp trêu tức cắm vào . Lam Phong Ngữ cả kinh ,
kinh ngạc quay đầu ,
không biết khi nào ở ven đường lại có một chiếc xe Lamborghini màu xám bạc đậu ở đó ,
một người đàn ông mặc bộ quần áo màu trắng tao nhã tựa vào ở trước cửa xe ,
tóc màu vàng ,
ánh mắt màu xanh lục ,
ngũ quan tuấn mỹ ,
trong nháy mắt liền hấp dẫn tất cả mọi người .
"Nhưng là tôi chỉ để ý đến cô ấy , loại người phụ nữ này .
"
Randall cười xấu xa đi tới ,
trực tiếp nắm ở thắt lưng Lam Phong Ngữ kế tiếp ngay tại
trên mặt cô hôn nhẹ xuống một cái ,
sau đó nhìn về phía đối diện sắc mặt giống như bảng pha màu hay giống như là thay đổi thành hai người : " Nếu mà nói loại người chướng mắt nhất ,
thì chính là lọai người như cô , không eo không mông ,
ngay cả ngực cũng đều không có ,
từ phía sau xem so với đàn ông còn giống hơn cả đàn ông đi ? Nếu mà nói mọi người muốn tuyển chọn ở đây ,
đương nhiên những người có mắt đều sẽ chọn người đứng ở bên cạnh tôi . Về phần anh ...
.
"
Sườn mặt nhìn về phía Tần Thư Nam : " Cậu không chạm vào bảo bối ,
nguyên nhân không phải là bảo bối ,
mà là chính cậu .
.
.
"
Ánh mắt xanh lục quét về nửa thân dưới Tần Thư Nam : " Đã không được ,
căn bản là không cứng rắn không đứng dậy được đi !
"
Không có một người đàn ông nào có thể chịu đựng được lời nói vũ nhục này , đặc biệt là còn ở tại trước công chúng , khuôn mặt trắng nõn của Tần Thư Nam trong nháy mắt trướng hồng ,
giống như làm bộ muốn đi lên liều mạng với người đàn ông ngoại quốc xa lạ này .
Lâm Hinh ghen ghét nhìn Lam Phong Ngữ ,
vốn tưởng rằng có thể làm cho cô ta thưởng thưởng một chút tư vị khi bị người ta vứt bỏ ,
nhưng không nghĩ tới cư nhiên cô ta nhanh như như vậy lại đi thông đồng cấu kết với người đàn ông khác .
Lúc này sắc mặt Lam Phong Ngữ vẫn tái nhợt như trước ,
khí lực giống như là bị người ta tháo ống nước , chính là vô lực tựa vào trên người Randall ,
cúi thấp đầu ,
không muốn nhìn đôi đôi cẩu nam nữ kia một chút nào .
Randall chú ý tới người bên cạnh khác thường ,
lo lắng nhìn cô một cái ,
chờ lại ngẩng đầu nhìn về hướng hai người kia trong ánh mắt phát ra phẫn nộ nổi giận .
Được lắm ,
anh đã bị chọc giận thành công .
Vốn còn đang suy nghĩ người đàn ông làm cho bảo bối bị động tâm là dạng gì ,
nhưng không nghĩ tới mình cư nhiên lại gặp được người đàn ông không có nhân phẩm như vậy .
Kết hôn còn ở bên ngoài bao nuôi tình nhân ,
cư nhiên còn đem chuyện tư mật của hai vợ chồng nói ra ở trước mặt công chúng ,
người như vậy không thể gọi là đàn ông ,
chỉ có thể dùng đến hai chữ bại hoại để hình dung .
Còn người phụ nữ kia ,
bộ dáng xấu xí còn chưa tính ,
lại cư nhiên còn dám chọc cho bảo bối phiền toái ,
thật là anh rất muốn chỉnh chết bọn họ .
"Còn nói tôi cùng a Nam , cô cũng không giống nhau ,
nhanh như vậy liền đi quyến rũ người đàn ông khác . Haiz ,
trên đời này, thật đúng là có vài người da mặt dày .
Rõ ràng bản thân mình hồng hạnh vượt tường ,
nhịn không được tịnh mịch đi quyến rũ người đàn ông ở bên ngoài ,
cư nhiên còn đem trách nhiệm đổ lên đầu người khác .
"
Lâm Hinh lắc mông ,
tiêm tiếng nói chỉ cây dâu mà mắng cây hòe .
Lam Phong Ngữ cương một chút , nhìn đến Tần Thư Nam cũng dùng loại ánh mắt hoài nghi nhìn mình và Randall ,
sự chờ mong ở trong lòng cuối cùng cũng không còn một mảnh nào .
"Tần Thư Nam ,
tôi không có làm bất luận cái chuyện gì có lỗi với anh . Chân chính người phải nói xin lỗi ,
là anh . Chuyện tình hôm nay ,
tôi nhớ kỹ . Còn có cô Lâm Hinh ,
đừng tưởng rằng cô thông đồng với người đàn ông này mà có thể kiêu ngạo như thế ,
chẳng qua là người đàn ông mà Lam Phong Ngữ tôi không cần mà thôi . Không tất yếu phải kiêu ngạo như vậy ,
loại sắc mặt này ,
làm cho người ta nhìn thấy mà ghê tởm . Nếu không muốn cho cả thế giới đều biết đến chuyện của Lâm đại tiểu thư cô ,
thì xin hãy ngậm cái miệng chó của cô lại . Chú ý ,
tính nhẫn lại của tôi so với trong tưởng tượng của cô thì còn kém hơn .
Randall luôn luôn lẳng lặng đứng ở bên cạnh ,
vì để cho cô dựa vào ,
tay anh luôn luôn đặt ở trên lưng cô ,
tư thế giống như làm một người bảo vệ . Anh tuấn mỹ cao quý ,
hơn nữa Lam Phong Ngữ xinh đẹp tao nhã , tạo thành một bức họa xa hoa ,
mọi người chung quanh xem rất náo nhiệt ,
nhiều người liền bắt đầu lấy di động ra chụp ảnh hai người .
Nhìn bên kia bộ dáng dị thường ,
nhìn lại bên này Lâm Hinh mặt xưng phù giống như đầu heo ,
tâm tình Tần Thư Nam thật là phiền chán . Anh ta biết bản thân mình hôm nay là rất lỗ mãng ,
vốn chỉ biết Lam gia không phải là chỗ để bọn họ chọc vào ,
ai ngờ đến bây giờ cư nhiên lại đem tình huống biến thành càng tệ hơn , tình trạng gần như không thể vãn hồi lại được .
"Thỏa thuận ly hôn ,
tôi sẽ cho người đưa tới cho anh .
"
Nhìn người đàn ông kia thật sâu liếc mắt một cái ,
đây là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ . Lam Phong Ngữ cười lạnh ,
thời điểm xoay người nhìn về phía Randall vẻ mặt liền khôi phục lại bình tĩnh như ngày thường : " Chúng ta đi thôi .
"
Lần này ,
cô là thật hết hy vọng .
"Lam.
.
.
" Nhìn bóng dáng người kia dần dần đi xa ,
ý thức được cô thật sự từ đây muốn thoát ly khỏi cuộc sống của bản thân mình , Tần Thư Nam ngoài ý muốn phát hiện bản thân mình trong lòng có một tia cảm xúc không rõ ràng ,
vươn tay muốn bắt được cái gì dường như đứng ở giữa không trung ,
chỉ phun ra một chữ liền dừng lại .
Liền tính đem cô ngăn lại thì thế nào ,
anh còn có thể nói cái gì sao ?
Sự tình đã đến tình trạng này ,
nếu không có cách nào vãn hồi ,
như vậy ,
anh cũng không thể phụ lòng Hinh nhi đối với mình thâm tình .
"Em thật vô dụng có phải hay không ?" Ngồi bên trong xe , Lam Phong Ngữ cúi đầu xuống thời gian rất lâu đều không nói gì ,
ngay tại thời điểm Randall đang do dự muốn chủ động nói cái gì hay không ,
thì cô đã mở miệng , chính là thanh âm rất khàn khàn ,
ẩn ẩn như là mang theo nghẹn ngào khóc nức nở .
Randall ấn ghế xuống ,
trực tiếp đem con người bé bỏng ở bên kéo vào lòng . Rõ ràng người mảnh mai như vậy ,
vì sao lại bị chịu nhiều tổn thương ? Lương tâm những người đó đều bị chó ăn sao ?
"Bảo bối ,
đừng khóc ,
anh ở trong này cùng em .
Anh luôn luôn đều ở trong này .
"
Randall rốt cuộc cũng hiểu được đau lòng là cái gì ,
bọn họ đều đặt bảo bối ở trong lòng bàn tay luyến tiếc thương yêu ,
cư nhiên lại bị người như vậy giẫm lên .
Những người đó ,
anh sẽ không bỏ qua một người nào .
Lam Phong Ngữ giống như đứa nhỏ bị ủy khuất ,
nắm chặt lấy quần áo của anh ,
cảm giác được sự ấm áp ở trên người đối phương ,
vốn đang luôn luôn nỗ lực đè nén nước mắt nhưng rốt cục cũng không nhịn được mãnh liệt mà ra ,
tích lạc ở trước ngực trên quần áo của Randall ,
ở trong lòng Randall từng giọt từng giọt rơi xuống ,
ê ẩm ,
run bần bật .
"Vì sao ,
vì sao lại đối với em như vậy ? Em rõ ràng đều nỗ lực như vậy a ? Em biết anh ta không thích em ,
thời điểm nhìn đến em đều là phiền muộn ,
sở dĩ cho tới bây giờ em không đi đến công ty tìm anh ta . Anh ta không đồng ý ở cùng phòng ,
luôn luôn đối với em là vợ chồng hữu danh vô thực ,
em cũng không so đo .
Em luôn luôn vẫn nghĩ ,
chỉ cần em nỗ lực ,
thì anh ta sẽ từ từ đối với em sinh ra hảo cảm . Nhưng là ,
vì sao ,
vì sao anh ta lại tàn nhẫn như vậy ?"
Nửa năm phải chịu đè nén ủy khuất ,
cô luôn luôn để ở trong lòng không dám nói với người khác .
Ở tại ngôi nhà mới kia ,
cô không có nói chuyện gì với ai ,
mỗi ngày chỉ có bản thân một mình ở trong phòng . Mà người nhà của cô ,
cô sợ bọn họ lo lắng ,
sở dĩ mỗi lần đều sẽ nói bản thân mình rất hạnh phúc hạnh phúc ,
chưa từng có lộ ra một tia bất mãn nào . Nhưng là ,
vì sao ,
cô đều nỗ lực như vậy ,
mà anh ta vẫn tàn nhẫn như vậy ?
Biết công ty nhà anh ta xảy ra vấn đề , cô tìm cha hỗ trợ . Người nhà anh ta tìm đến mình cũng chỉ là vì tiền ,
cô cũng không nói cái gì ,
đều giao tất cả ra . Nhưng là vì sao ,
kết quả là ,
lại là một hồi chê cười ? Nguyên lại ,
cho tới nay ,
cô đều bị bọn họ biến thành đứa ngốc đề đùa giỡn .
Chỉ cần vừa nghĩ đến mấy ngày nay cho tới giờ ,
những nỗ lực của bản thân mình , đều bị người ta chê cười xem . Lam Phong Ngữ liền cảm thấy giống như sắp hỏng mất ,
nước mắt không ngừng được luôn luôn rơi xuống .
Cô thậm chí đã quên bản thân mình hiện tại đang ở đâu ,
chỉ biết là có người ở bên chịu nghe những lời ủy khuất của mình ,
mà không oán giận ,
cũng không thể vứt bỏ mình mà đi .
Như vậy ,
như vậy là tốt rồi .