Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 27-2
Chương 29 - Chương 27-3
Chương 30 - Chương 28
Chương 31 - Chương 29
Chương 32 - Chương 30
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 27-2
Chương 29 - Chương 27-3
Chương 30 - Chương 28
Chương 31 - Chương 29
Chương 32 - Chương 30
???? Edit & Beat: Miahem
Thứ bảy không có tiết học, mới sáng sớm liền nhận được điện thoại của Lục Trạch Vũ.
Đối diện giường Trần Hi xoa xoa đôi mắt: "Nhiên ca, cậu vì sao lại quỳ trên giường nghe điện thoại?"
Cố Nhạc Nhiên cầm di động cúi đầu chào: "Chú, chào buổi sáng.
"
Lục Trạch Vũ: "Cho cháu năm phút, xuống lầu.
"
Chỉ mất bốn phút rưỡi, cô đã ngồi trên xe của anh.
Lục Trạch Vũ nhìn nhìn mắt cá chân, "Tốt hơn nhiều rồi.
"
Ánh mắt Cố Nhạc Nhiên thập phần mang thù, nói: "Nhảy một quãng đưỡng xa như vậy có thể không tốt sao.
"
Lục Trạch Vũ mím môi. Không thèm để ý đến cô, chuyên tâm lái xe.
Tới nơi, Cố Nhạc Nhiên xuống xe xem thử, ô*.
(*nguyên văn 哟: thán từ dùng để chỉ sự ngạc nhiên)
Biệt thự.
Tác giả có lời muốn nói: Nhịn không được viết bốn chương liền đăng lên! Một người sáng tác thật sự là quá cô đơn? Thân.
P/s: mọi người nhớ vote và giới thiệu truyện giúp mình nhé!