Sáng sớm cô mở mắt ra thì thấy Bắc Sở đang ôm mình ngủ,
rõ ràng anh ấy nói là không nhớ đến mình mà ,
vậy tại sao lại ngủ ở đây chứ ,
đúng là không thể hiểu nổi .
"Chú ...
chú .
thức dậy đi.
.
"
Cô khẽ lay người của anh rồi nhít người mình qua một bên.
.
"Chú ,
sao chú lại ngủ ở đây.
.
"
" À chắc là tôi đi lộn phòng,
xin lỗi nhé .
.
"
"Mà Y Nhi ,
bộ trước kia cô là bạn gái của tôi hả.
.
.
"
"Không phải "
"Vậy tại sao cô lại có con với tôi "
" Là do chú hết đó ,
sau này đừng có mà hỏi nữa.
.
"
" Giận tôi à "
Y Nhi mặc kệ anh nói khùng nói điên rồi sau đó thì đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân ,
chứ ở đây nói chuyện một hồi chắc cô tức chết. Không biết anh ấy giả bộ mất trí hay là bị mất trí thiệt nữa ,
bây giờ thật giả lẫn lộn khiến cho cô không thể tin được nữa rồi .
Vệ sinh cá nhân xong cô đi ra thì thấy anh vẫn còn ngồi ở trong phòng của mình, bộ anh ấy định ở đây luôn hay sao .
"Chú ,
sao chú không về phòng đi .
.
"
"Y Nhi tháng này cô có đi khám thai chưa ,
dù gì cô cũng sắp sinh rồi"
"À tôi chưa có đi ,
chắc chiều hoặc là mai tôi sẽ đi .
.
"
" Vậy chiều nay tôi đưa cô đi dù sao thì tôi cũng đang rảnh .
.
"
" Ừm vậy cũng được "
Nói xong thì anh cũng đi xuống lầu còn Bắc Sở thì trở về phòng của mình, Y Nhi bước vào nhà bếp thì thấy bữa sáng cũng đã được dọn lên rồi .
" Chị Ân buổi sáng vui vẻ"
"Em cũng thế nha "
"Dạ "
"À chị và chú Công khi nào thì cưới nhau ,
em mong chờ đám cưới của hai người quá đi .
"
"Cái này chắc cuối năm nay .
.
"
"Chúc mừng chị nha ,
khi đó em sẽ đi phong bì thật là dày "
" Em đến chúc mình là chị vui lắm rồi "
" Đâu có được, thời gian qua cả hai người đã giúp em rất là nhiều rồi.
"
"Um "
Buổi sáng Quý Công đã đi làm rồi cho nên ở trong nhà bếp chỉ có 2 cô gái mà thôi,
hai người vừa ăn vừa nói chuyện trông rất là vui vẻ ,
nụ cười thì vẫn luôn nở ở trên môi .
Sau khi mà Bắc Sở đi xuống nhà thì Y Nhi đã ăn xong rồi, sau đó thì đứng dậy đi ra hoa viên chơi cùng với Miêu Ân. Cũng may là ở đây không có nhiều bậc thềm cho lắm ,
chỗ nào cũng được lót gạch sạch bóng khiến cho anh cũng an tâm được phần nào.
.
.
Bắc Sở vừa ăn cơm vừa nghe điện thoại, trong cuộc trò chuyện hình như có chút quan trọng thì phải .
Sau đó thì anh cũng bỏ muỗng xuống rồi tập trung nói chuyện với đổi phương một hồi lầu .
[ Cậu nói Châu Ly đang hợp tác với Tất Khiêm sao. .
)
( Vâng ,
cậu chủ,
từ khi mà bị cậu đuổi đi thì cô ta đã trở thành người phụ nữ của hắn ta rồi .
Và hộp thức ăn lần trước cũng là do cô ta mang đến .
.
).
Anh đúng là nuôi ong tay áo mà, nhưng mà mọi chuyện nó cũng đi qua rồi và hệ lụy cũng đang đến .
[Được rồi,
cậu cứ theo dõi đi. Ba ngày nữa sẽ ra tay y như kể hoạch của chúng ta .
.
).
( Dạ được .
.
.
).
Nói xong thì anh cũng cúp máy rồi tiếp tục ăn sáng ,
cuộc chơi cũng sắp đến hồi kết rồi .
Ai thắng ai thua thì chưa biết nhưng anh chắc chắn là phải bảo vệ Y Nhi đến cùng .
Ăn xong thì Bắc Sở đi lầu ,
anh đứng ở ban công thì có thể nhìn thấy Y Nhi đang chơi với mấy con mèo ,
con chó ở trong sân vườn .
Cô ấy đáng yêu và hồn nhiên thật đấy ,
lúc trước anh cũng hay nhìn lén cô như thế này. Nhưng mà anh chẳng chịu nhìn nhận tình cảm của mình một chút nào cả ,
và anh cứ bị hận thù che mờ đi lý trí của bản thân .
Nhưng bây giờ thì mọi thứ đã khác rồi anh sẽ không như thế nữa ,
anh đã nhìn nhận được mọi thứ rồi và chắc chắn mọi thứ vẫn còn kịp mà .
Khi nắng lên thì cả hai người họ cũng đi vào trong nhà, Miêu Ân thì phụ mọi người làm cơm còn Y Nhi thì ngồi ở phòng khách xem tivi và đọc mấy cuốn tạp chí chăm sóc em bé, dù gì thì cô cũng sắp sinh con rồi . Nhưng khổ thay là không có mẹ ở bên cạnh, không có ai chỉ dẫn cho nên cô đâu biết gì đâu .
Vậy cho nên cô đành phải đọc sách thì mới có thể biết cách chăm sóc con mà thôi .
Y Nhi vừa đọc tạp chí vừa hát vu vơ cho vui nhà vui cửa ,
lúc này em bé trong bụng lại đạp khiến cho cô lại nhíu mày đi một chút .
Tuy không đay nhưng mà lại cảm thấy có chút lần lân khó tả làm sao ấy .
Bắc Sở từ trên lầu đi xuống,
anh thấy cô cứ ôm bụng của mình thì cứ ngỡ là cô bị gì cho nên anh liền chạy lại thật nhanh .
" Cô sao vậy không khoẻ ở trong người à .
"
" Hay là cô sắp sinh rồi.
.
"
" Không có ,
tại em bé đạp mà thôi"
"À.
à.
.
"
" Anh có muốn sờ thử không,
em bé đang đạp bụng của tôi này "
" Vâng, cũng được "
Sau đó thì anh liền đặt tay lên bụng của Y Nhi ,
đúng là có sự chuyển động này ,
em bé đang đạp bụng của cô ấy. Nhưng có thật là Y Nhi không đau không, hay là cô ấy lại đang nói dối với anh đây.
.
.