Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Ngọc Hoa trân mắt nhìn Yến Linh. - Linh Lan công chúa, người làm vậy là ý gì?
Yến Linh đã đánh mất bộ mặt thiên thần, giờ đây nàng như một con ma nữ. Nàng nhếch mép.
- Ý gì hả? Ta nghĩ là ngươi biết rõ rồi!
- Thất tỷ! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?- Ngọc Liên không hiểu được những gì đang xảy ra.
Rồi Văn Vũ liệng ra một người.
Ngọc Chiêu Nghi! Nàng ta bây giờ chỉ còn là cái xác. Miệng nàng ta chảy máu vì lúc nãy bị Yến Linh cậy miệng nhét thuốc độc vào.
- Ngươi có muốn thành thế này?- Văn Vũ hỏi.
- Các người nói gì, ta vẫn chưa hiểu!
- Ngọc Hoa hét lên.
- Linh Lan công chúa, người đừng cậy quyền thế mà ức hiếp người khác! Ta không sợ đâu!
"Chát"
Yến Linh tát một cú trời giáng làm nàng ta ho ra máu.
- Thất tỷ! Muội xin tỷ mà!
- Ngọc Liên sợ hãi, từ trên ghế quỳ xuống cầu xin.
Yến Linh bây giờ như thần chết vậy.
- Cậy quyền thế?! Được vậy thì ta sẽ cho con yêu nữ nhà ngươi biết thế nào là cậy quyền thế!
!
!