Ngày hôm sau.
Lại Cảnh Ninh nhìn bữa sáng trên bàn sau đó nhìn về phía Trần Uyển Đình đang mang tạp dề: “Em làm?”
“Vâng, sáng nay em dậy sớm để làm, không biết mấy năm nay khẩu vị anh có bị thay đổi không, em sợ anh ăn không hợp nên làm mỗi thứ một chút, em đi tắm rửa thay quần áo đây, anh ăn đi.
”
Lại Cảnh Ninh gật đầu, kéo ghế ngồi xuống, nhìn Trần Uyển Đình đi lên lầu.
Lại Cảnh Ninh nhìn chăm chú những món ăn tinh xảo trên bàn, trong ấn tượng của hắn, Trần Uyển Đình không biết nấu cơm.
Hắn cầm một cái bánh bao nhỏ, bình tĩnh ăn.
Thời điểm Trần Uyển Đình thay đồ xong, Lại Cảnh Ninh cũng vừa lúc ăn xong chuẩn bị đi làm.
“Cảnh ninh, buổi tối anh muốn ăn gì, em làm cho anh.
”
“Cái gì cũng được.
” Người đàn ông cười, đứng ở lối ra vào thay giày. Lại Cảnh Ninh cầm chìa khóa mở cửa đi ra ngoài, đột nhiên như nhớ ra cái gì.
Sau đó hắn quay lại đúng lúc nghe thấy Trần Uyển Đình đang gọi điện thoại, “Anh họ, thuốc kia soa lại thế này, không phải anh nói anh đổi thành vitamin cho em à? Sao anh lại không đổi, đêm qua em không cẩn thận uống nhầm một viên, sẽ không có việc gì chứ?”
Không biết người đầu dây bên kia nói gì, Trần Uyển Đình nói lại một câu: “Em đã chuẩn bị tốt rồi.
”
Vừa nói xong, Trần Uyển Đình quay đầu lại thấy Lại Cảnh Ninh đi vào, cô ta hoảng sợ đánh rơi điện thoại xuống đất: “Cảnh...
. Cảnh Ninh, anh không phải đi rồi sao?”
“Anh về chút đồ.
” Nói xong Lại Cảnh Ninh đi lên lầu.
Khi Lại Cảnh Ninh chuẩn bị ra khỏi nhà, Trần Uyển Đình đột nhiên hỏi: “Cảnh Ninh, Tiểu Tinh vì em nên không về nhà sao? Nếu như vậy thì em ở đây không tiện, có lẽ em nên rời khỏi đây.
” Trần Uyển Đình bày ra vẻ ủy khuất.
“Cô ấy thích đi đâu thì đi, em không cần quan tâm.
”
Ngoài miệng Lại Cảnh Ninh nói vậy nhưng trong lòng hắn lại có chút hoang mang.
Lại Cảnh Ninh lái xe dừng lại cạnh thùng rác ngoài cửa, không biết ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại xuống xe, bước đến gần thùng rác mở nắp lên, chợt hắn nhìn thấy bên trong là hộp đựng đồ ăn của cửa hàng.
Cho nên hương vị quen thuộc lúc đó, không phải vị giác hắn có vấn đề, mà là thật sự.
Hắn vô tình lật đống túi, lại thấy được bức ảnh cưới của mình và Hạ Tiểu Tinh, mặt kính đã bị vỡ, ảnh chụp chỉ có hình Hạ Tiểu Tinh, hơn nữa ở phần thân còn bị vật nhọn chọc nát, nửa bức ảnh có mặt hắn lại không thấy có ở đây.
Lông mày nhíu chặt, Lại Cảnh Ninh nhặt nửa bức ảnh kia lên sau đó để vào cốp xe.
Hắn lên xe sau đó khởi động máy rời đi.
Ngày thứ ba sau khi Trần Uyển Đình cố tình bước vào phòng ngủ của Hạ Tiểu Tinh và Lại Cảnh Ninh, hắn dọn về nhà cũ.
Mặc cho Trần Uyển Đình khóc nháo làm loạn, đau khổ cầu xin, Lại Cảnh Ninh cũng không quay lại, hắn để trợ lý đem hành lý về nơi bà nội Lại ở.
Trần Uyển Đình tức giận đến mức ngất đi, kết quả vừa mới ra viện đã bị đưa trở lại.
Chỉ là hành động của Lại Cảnh Ninh, ai cũng không hiểu.
Nhìn có vẻ Lại Cảnh Ninh gấp gáp muốn nối lại tình xưa với vợ cũ, nhưng tựa hồ lại như không có ý đó.
Thực tế, chính bản thân Lại Cảnh Ninh cũng không rõ mình muốn như thế nào.
Hắn biết trong lòng hắn bây giờ ngoại trừ hỗn loạn còn có hoảng hốt.