Một chiếc vòng … trong câu chuyện cổ tích …
Người ta nói … nếu hai người cùng đeo một đôi … thì số phận của họ sẽ mãi gắn liền với nhau …
Liệu tôi có tin được không ?!
——————-
Xe dừng lại ở một trạm xe buýt khác , cũng là lúc Xư Bi vội vàng tóm lấy tay Yul , kéo bật dậy trước ánh mắt mơ màng đang ngái ngủ vì phải dậy sớm của hắn …
- Hưm … cô làm cái gì thế !
!
!
Mặc Yul càu nhàu , vẻ mặt ỉu xìu của hắn cũng chẳng thể làm giảm bớt đi sự hào hứng của con bé được .
- Dậy dậy mau !
! Đến nơi rồi !
!
Lục cục bước xuống xe , Yul nhìn quanh , rồi hắn chỉ thấy mùi thực phẩm đã cũ …
- Cái chỗ quái nào thế này !
!
!
Chợt chỉ tay về phía mấy gian hàng nhỏ bên đường , Xư Bi vội vàng nắm lấy tay Yul rồi kéo vụt đi .
- Chợ bình dân đấy !
! Ở đây có thể mặc cả thoải mái !
! Thích lắm !
!
!
Vừa bị lôi phắt đi , Yul lại vừa gào toáng lên tức tối .
- Cô nghĩ nhà chúng ta thiếu tiền hay sao mà phải đến đây hả !
!
!
Bỗng , nó quay ngoắt mặt lại , rồi thả tay Yul ra , nói rất dõng dạc .
- Hôm nay tôi sẽ xài tiền của tôi , không phải của anh ! Nên đừng bận tâm .
” Trời ạ ! … ” – Yul lại lầm bầm …
…………………….
Bước tới mấy gian hàng nho nhỏ xung quanh , nó chợt dừng lại ở một tiệm lưu niệm bên đường , nhìn mấy vật phẩm đã cũ được bày bán la liệt , mắt con bé lại sáng lên trông thấy !
” Cô ta thì thích cái quái gì ở những thứ rẻ tiền như thế này chứ !
! ” – Yul khẽ làu bàu .
Mặc kệ lời Yul nói , con bé vẫn chăm chú nhìn vào những thứ mình thích , rồi đột nhiên , nó chợt nhảy cẫng lên khi đã chấm được một món đồ .
Con bé bắt đầu đon đả .
- Hey !
! Ông chủ ! Bán cho tôi chiếc vòng này được không .
Nói rồi , nó liền chỉ vào một chiếc vòng bạc có màu bóng như đồng , trên đó còn khắc những hình thù gì đó rất kỳ quái … nhưng mà con bé vẫn rất thích , vì đó chính là chiếc vòng cổ có in hình trong một câu chuyện cổ tích mà nó từng đọc qua hồi bé , đến bây giờ … nó vẫn nhớ như in vậy .
Thấy con bé nhìn chiếc vòng có vẻ say sưa , ông chủ hàng lại bắt đầu giở giọng buôn bán .
- Ồ ! Cô bé này có mắt tinh đời đấy ! Đó là chiếc vòng cổ được chạm khắc rất tinh xảo ! Chỉ có một cặp trên đời thôi !
Nghe đến đây , Xư Bi lại càng thích thú , nó liền hỏi giá ngay .
- Vâng ! Bao nhiêu hả ông chủ ?!
- 50.
000 won . Tôi bán ngay !
Hự ! Lời lão nói ra thản nhiên mà ngọt như cả nhát gừng chém vào mặt con bé .
Nó tái mặt , rồi khẽ mở ví ra … liếc mắt nhìn trân trối …
” Hức hức ! Những 50.
000 won lận , dù thích lắm , nhưng còn biết bao nhiêu kế hoạch tiếp theo … thôi đành dành dụm sau vậy ! ” .
Nghĩ vậy , nó liền xị mặt , rồi vội vàng bước đi cho khỏi bị níu kéo >”
Yul thấy vậy thì rất lạ , nhưng cũng chẳng vội đuổi theo , vì rõ ràng là hắn đã đọc được những dòng suy nghĩ của con bé rồi mà … Có vẻ là nó rất thích , nhưng lại không đủ tiền mua , thế mà vừa nãy thì cứ liên miệng nói ” tôi giỏi mặc cả ở chỗ này lắm ” ! Thế đấy ! Đúng là đồ con gái …
Thở dài một cái , rồi Yul quyết định hỏi mua . Dù sao thì nó cũng là “vợ” hắn . Ngoái đầu lại xem thử ! Chợt … Yul cũng cảm thấy như bị chiếc vòng bắt mất hồn … thực ra là thấy rất bắt mắt !
Hắn vội vàng cầm chiếc vòng lên , rồi hỏi ông chủ để lý giải nốt những điều khó hiểu của mình .
- Này ông chủ ! Chiếc vòng này … tôi sẽ mua . Nhưng hãy nói cho tôi biết ý nghĩa của nó được không .
Nghe Yul nói vậy , thì lão lại có vẻ rất ngạc nhiên , nhưng rồi cũng gật gù cho biết .
- Chà ! Cậu có vẻ tinh ý nhỉ ! Đúng là chiếc vòng này có ý nghĩa sâu xa thật đấy …
” Thực ra nó là một chiếc vòng đã rất cổ , có ý nghĩa ban phước cho một đôi yêu nhau . Nếu người này tặng người kia thì sẽ đem lại điều phúc lành cho người được tặng . Ngoài ra , nếu cả hai người đều đeo một cặp vòng này , thì duyên phận mãi mãi sẽ được gắn liền bên nhau , không bao giờ phải chia rời … ”
- Ông nói là có hai chiếc vòng ?!
- Phải ! Chỉ có hai chiếc trên đời này …
Nói rồi , lão liền rút từ trong ngăn kéo ra một chiếc vòng nữa , rồi đặt lên bàn song song với chiếc vòng kia … Quả nhiên giống hệt nhau . Những điều tưởng như mê tín ấy lại khiến Yul chợt trở nên hồi hộp . Hắn liền đặt cả xấp tiền lên bàn .
- Ông khắc thêm cho tôi dòng chữ này lên cả hai chiếc vòng được chứ ?!
…………………………...
Cầm chiếc vòng màu bạc đã cũ trên tay , Yul nắm chặt rồi vội vàng chạy đuổi theo con bé .
” Na Xư Bi !
! ” – Tiếng hắn chợt cất lên từ phía sau khiến nó giật mình quay ngoắt lại .
Đột ngột cầm lấy bàn tay con bé , hắn khe khẽ đặt vào bên trong một vật gì đó khiến nó thấy sững cả người ! Từ từ mở ra , nó như chết đứng khi thấy chiếc vòng mà mình hằng ao ước … Nhưng kỳ lạ ghê … Yul đã mua cho nó ư ??!
!
Vô cùng xúc động , nhưng vẫn phải trấn tĩnh lại mình , khẽ ngước đôi mắt nghi ngờ lên nhìn ” ông chồng tốt bụng ” , Xư Bi chau mày .
- Anh lại ” xâm nhập ” vào tâm trí tôi phải không ?!
Nghe con bé nói … hắn lại cứng đờ cả người … lắp bắp không dám chối quanh…
- Ơ … tôi … thực ra …
Thậm chí còn chẳng để cho Yul nói hết câu , Xư Bi đột ngột nhảy cẫng lên rồi ôm trầm qua vai hắn , con bé vui sướng đến nỗi muốn thốt lên thành lời .
- Lần này thì tôi cho phép đấy Yul ạ ! Anh thật tốt quá !
!
Trước cái ôm bất ngờ của con bé , mặt Yul bỗng chốc nóng bừng lên , tim đập loạn nhịp . Hắn bối rối , rồi vội vàng đẩy mạnh con bé ra một cách lúng túng .
- Yà !
! Làm cái gì thế hả !
! Cô đúng là đồ dê cụ !
!
!
- Hà hà !
!
! Thích quá lại cứ làm trò ! Mặt anh nóng bừng lên rồi kìa …
- Đâu có !
! Tại trời nóng quá đấy chứ !
!
!
- Eo ơi !
!
! Xạo vừa thôi !
! Giữa mùa đông lấy đâu ra mà nóng !
!
- Thì tại đông người … nghẹt thở thế này cơ mà …
Yul vừa đi , vừa làu bàu cãi cố …
………………………….
.
Dắt hắn sang dãy phố Trung Hoa , nơi có đủ thứ hàng buôn từ thực phẩm đến đồ đạc hạ giá tụ tập về đây . Trên các dãy hàng bán bên đường , những thứ mùi thơm phưng phức lập tức khiến nó như bị hút hồn , rồi sà vào ngay một cửa tiệm hủ tiếu .
Vội vàng ngồi xuống , con bé cất giọng hí hửng .
- Bác ơi ! Cho cháu một bát mì hủ tiếu !
- Có ngay !
!
!
Thấy con bé ngồi ăn rất là ngon , nhưng nhìn bát mì lục đục đủ các thứ hỗn hợp , Yul lại khẽ chau mày , lè lưỡi … khiến nó ăn cũng mất cả ngon .
- Hừ !
! Không ăn thì ra chỗ khác , đứng lởn vởn bình luận làm người ta nuốt không trôi !
!
!
Yul thờ ơ rồi cũng đưa chân chạy vội , hắn lượn lờ trên các con phố nhỏ cũ kỹ , rồi dường như bị thu hút bởi một món ăn Trung Hoa – đó là những cây kẹo có màu đỏ , viên tròn tròn trông rất bắt mắt . Lập tức , Yul đủng đỉnh bước tới gần … rồi tiện tay , làm luôn vài cái mà không thèm xin phép . Thản nhiên đứng ăn một cách rất vô tư , khiến cho ông chủ hàng chỉ biết đứng trố mắt ra nhìn … Rồi bất thình *** h , hắn lại vơ cả một rổ kẹo , chẳng nói chẳng rằng … cắm cúi chạy về phía con bé !
!
!
Nó đang ăn , rất chuyên tâm và vô cùng ngon miệng , thì đột nhiên … bị phá đám bởi ông chủ hàng từ đâu bước tới , miệng liên tục gào thét và tiến về phía nó … mà thực ra là tiến về phía Yul đang ngồi ngay cạnh nó .
Lão ta gào lên tức tối .
- Cái cậu kia !
!
! Có trả kẹo cho tôi ngay không thì bảo !
! Tính ăn kẹo mà không trả tiền à !
!
Con nhóc cứ trơ mắt nhìn , rồi từng lời rành rọt đập vào tai nó khiến con bé sững cả người , nhưng khi quay ra … định mắng thì lại thấy Yul đang ôm hộp kẹo có vẻ rất là nâng niu , hắn cứ giữ khư khư như thể … yêu quý mấy cây kẹo lắm ý ! Xư Bi đành chẹp miệng , rồi đưa mắt hỏi Yul .
- Yà ! Anh thích mấy cây kẹo này lắm hả ?!
Yul không trả lời , hắn chỉ gật gật . Ừm , thế là đủ hiểu rồi , vì Yul ít khi biểu lộ cảm xúc thực của mình lắm mà , thế mà lần này hắn lại gật đầu , thôi thì …
- Ông chủ ! Tôi sẽ mua hết chỗ kẹo hồ lô này ! Đừng có mắng anh ta nữa .
Nó cất tiếng trả tiền nhưng mà lòng thì … đau nhoi nhói …
Sau khi lão bán hàng đã đi rồi , Xư Bi mới bắt đầu quay sang cau có với Yul hết lời .
- Yul !
!
! Sao anh ăn mà không trả tiền !
!
! Tài phiệt mà như thế hả ?!
!
!
Yul thở dài , nhưng kẹo thì vẫn giữ trong tay …
- Vì tôi đưa séc mà ông ta không chịu nhận …
- Ôi trời ơi !
!
! Ở cái chỗ này thì ai xài séc mà thanh toán cho anh !
!
!
” Đúng là đôi lúc , hắn cứ như tên ngố ý mà … ” – Xư Bi lại làu bàu rồi kéo phắt hắn đi …
………………………………
Mãi mới được trở lại ” thế giới văn minh ” , Yul thở phào nhẹ nhõm khi thấy Xư Bi kéo hắn tới một tòa nhà cao ốc là trung tâm giải trí của khu này . Vừa đi , Xư Bi lại vừa lẩm bẩm tính toán .
- Yà ! Cô đang lầm bầm cái gì thế hả ?!
Nghe thấy Yul hỏi , Xư Bi lại gắt ầm lên …
- Anh ý !
!
! Còn làm gì nữa !
! Vốn tôi định ăn thêm bao nhiêu món , nhưng cuối cùng lại bị tiêu hết vào chỗ hồ lô của anh rồi !
!
!
Biết mình có lỗi , nhưng Yul vẫn cố cãi đài .
- Còn lâu đi !
! Có mà tại cái đồ con sâu ăn tạp nhà cô ngấu nghiến với chỗ mì lục đục ý !
!
!
- Yà !
!
! Anh nói cái gì cơ ?!
! Anh bảo ai là con sâu ăn tạp !
!
! Anh bảo cái gì là thứ mì lục đục hả !
!
!
Xư Bi vừa dứt lời … mặt hắn lại câng lên , rồi vờ huýt sáo líu lo … chảnh thấy ớn !
……
Nhưng thôi được rồi , tạm tha cho hắn , vì Xư Bi còn phải bận giải quyết nốt “mấy thú vui” của mình mà . Quả nhiên , đúng là như vậy , ngay khi nhìn thấy cửa hàng Bowling ở tầng chúng vừa đi qua , con bé vội vàng kéo phắt tay hắn rồi lôi xềnh xệch lại , hí hửng …
- Chơi cái này nhé !
……………….
- Yà !
! Nhìn đây này !
!
!
Vừa dứt lời , Xư Bi chợt cầm quả bóng bowling lên , mắt hướng tâm , rồi ngắm ném có vẻ rất là chuyên nghiệp … Nhưng ôi thôi , mỗi lần nó ném , là một lần bóng lăn sang sàn bên khác , không thì cũng lọt khe … Mặt cả hai đứa tái dại , rồi đần đần …
” Cô ngu quá !
! ” – Yul bất giác lên lời .
” Tôi ngu thật !
! ” – Xư Bi đành gật gù chấp nhận .
Nói rồi , nó lại giật mình , rồi quắc mắt sang nhìn Yul vì vừa bị hắn chửi đểu mà không biết , đặt quả bóng xuống , nó lại buông giọng thách thức .
- Yà !
!
! Anh nghĩ là anh giỏi lắm hả ??!
! Có giỏi thì ném thử xem nào !
! Đừng có ở đó mà nói tôi !
!
Yul nghênh mặt , rồi giật phắt quả bóng trong tay con bé , đưa lên tay mình …
- Ném thế nào …
- Sặc ! Anh không biết ném hả ?!
!
Yul ậm ừ , có vẻ ngường ngượng vì cái nhìn khó hiểu của mọi người xung quanh lập tức đổ dồn tới hắn .
- Ừ thì … ừm … từ nhỏ tôi có bao giờ tập cái này đâu …
- Thế anh tập cái gì ?!
- Bắn súng , cưỡi ngựa , đánh gold … mấy thứ đó thì tôi đều biết !
Bỗng , nó chợt nhảy cẫng lên khi Yul vừa dứt lời , rồi tỏ vẻ thích thú .
- Haaa !
!
! Anh biết nhiều vậy sao ?! Vậy khi nào dạy tôi cưỡi ngựa nhé ?!
!
- Hừm … để xem xét đã …
Nói rồi , Yul lại được thể vênh mặt , khẽ hắng giọng gắt con bé dạy hắn chơi bowling .
” Này … anh phải để tay vào đây nhé , cúi người xuống thế này , vừa lực thôi … rồi ngắm mục tiêu , và ném !
” – Xư Bi cũng cúi xuống , và hướng dẫn rất tận tình .
Nhưng mặc nhiên , Yul lại chơi cho một gáo nước lạnh vào đầu .
- Nói chuyên nghiệp thế mà làm như con gà ! Ha ha !
!
- Hừ ! Đồ chết tiệt … Có giỏi thì anh …
” Viuuuuu !
!
! Rầmmmm !
! ” … Thậm chí , Xư Bi còn chưa kịp dứt lời , thì Yul đã nhanh tay ném vù một cái khiến các chướng ngại vật phía trước bất giác đổ cái rầm … không chừa lại một tên .
Mặt nó nghệt ra , rồi như bị bắt mất hồn , con bé há hốc mồm lên nhìn hắn !
!
- Anh dùng phép thuật đấy hả ?!
! Rõ ràng là phép thuật phải không !
!
Mặc Xư Bi làu bàu , hắn biết thừa là con bé đang ” ghen ăn tức ở ” nên cũng chả thèm cãi lại mà vẫn thản nhiên tiếp tục … Cho đến khi , đám người xúm lại xem hắn ném mỗi lúc một đông …
” Wow !
! Cậu ta chơi giỏi quá !
! ”
” Ừ ! Trăm phát trăm trúng luôn ý !
! ”
” Uầy ! Dáng đẹp mà chơi cũng chuẩn nữa ! Ngưỡng mộ thật !
! ”
Tiếng mấy người nói xì xào xung quanh cất lên khiến Xư Bi ngượng chín cả người , nó lại chợt gắt lên tức tối vì thấy mình quá bị nép vế khi đi cùng với Yul .
- Anh !
! Có trả lại tôi bóng ngay không thì bảo ?!
!
Nói rồi , nó lập tức nhảy phắt lên giật bóng , nhưng Yul vẫn giữ chắc trong tay , quát lại .
- Yà !
! Cô làm cái gì thế hả ?!
! Tôi đang chơi mà !
!
- Mặc kệ anh !
! Anh đang chơi bằng tiền của tôi đấy nhá !
!
!
- Yà … cô đúng là cái đồ ích kỉ mà !
! Rủ tôi đi chơi sao còn tính toán chứ !
!
!
- Cái gì !
! Anh chơi sắp nhẵn túi tôi đến nơi rồi !
! Sao còn đi xem phim được !
!
!
- Thì thôi !
! Không xem phim nữa ! Cô rủ tôi đi chơi thì phải bao tôi chứ !
!
- Yaaa … tôi bao hết vào cái chỗ hồ lô ngọt lợ đấy của anh rồi còn gì !
!
- Nó không ngọt lợ , mà nó ngọt lịm …
- Sao cũng được !
! Mặc kệ anh !
! Trả tôi đây !
!
!
- Không !
! Tôi đang chơi , chưa đã mà !
!
!
Vừa nói , hai đứa vừa nhảy cẫng lên cãi nhau , rồi giành giật quả bóng đến tội nghiệp ( tội nghiệp quả bóng ý ) .
Thấy vậy , tất cả mọi người đều nghệt mặt , rồi tản đi xa … kẻo lo … có án mạng -__-” !
Ở phía xa xa , nhưng thật ra là cũng ngay cạnh đó , ông chủ hàng đã chú ý tới tụi nó từ lâu , ngay từ khi hai đứa vừa bước chân vào cửa hàng . Rồi quyết định làm trò gì đó , ông bất ngờ gạt một chiếc cần trên bàn điều khiển , khiến cho tất cả những dãy đèn trên trần nhà đều bất ngờ vụt tắt … nhưng thay vào đó … là những tia sáng lấp lánh ánh lung linh được lan tỏa nở rộ nơi sàn nhà như những bông hoa bé tí . Chúng ” nở ” thành từng dãy khiến cho căn phòng mỗi lúc một lãng mạn với tiếng nhạc du dương bất ngờ cất lên từ đâu đó . Hai đứa đều ngơ ngác nhìn , rồi quay sang hỏi nhau .
- Lại một trò phép thuật nữa à ?! – Xư Bi khẽ chau mày .
- Không ! Cái này thì tôi không biết ! – Yul vội xua tay .
- Hì ! Dù sao thì cũng tuyệt thật ! Chúng đẹp quá !
! – Xư Bi trầm trồ .
- Yà !
! Nhưng còn một trò phép thuật hay hơn nữa đó ! Muốn xem không ?!
Vừa dứt lời , Yul chợt lôi tờ séc trong ví mình ra , rồi bất ngờ đột ngột biến chúng thành một tập tiền dày cộp … khiến cho con bé há hốc mồm , mắt sáng trưng !
!
- Waa !
! Ở đâu ra mà nhiều vậy !
!
- Phép thuật của Quỷ đó baby ! – Yul khẽ nhếch môi cười tự đắc !
!
- Ha ha !
! Tuyệt thật !
! Thế này thì chơi đã rồi !
! – Xư Bi cười phá lên thích thú .
Nói rồi , nó liền vội vàng chạy lăng xăng đi khắp các dãy , hai đứa hồn nhiên thoải mái chơi ” điên cuồng ” mà chẳng phải sợ ai phá đám … ” vì Yul đã phù phép cho tất cả mọi người ra ngoài rồi mà ^^! “.