- Phù...
cuối cùng cũng xong, gì chứ chăm người bệnh là mệt nhất_ Nó lau mồ hôi. Loay hoay một hồi nhìn đồng hồ cũng gần 4 giờ chiều, " về thôi, mai còn đi khai giảng nữa". Nó về khoảng nửa tiếng thì Duy thức dậy.
- Đau đầu quá.
.
.
_ Duy nhăn mặt, cổ họng đắng ngắt.
- Hình như lúc sáng An có tới thì phải_ Nói rồi Duy vội xuống nhà như sợ mất cái gì đó, nhìn quanh chẳng thấy bóng dáng ai cả, " không lẽ mình mơ sao ta???", tính xuống bếp lấy nước thì trên tủ lạnh có mẫu sticker " Em có nấu cháo cho anh, còn thức ăn lúc trưa em nấu em cất trong tủ lạnh. Anh ăn rồi uống thuốc nha. Anh mau khỏi bệnh. ^^ An",
- Vậy không phải là mơ, tất nhiên là phải khỏi rồi.
.
.
_ Nói rồi Duy đem hâm lại thức ăn nó nấu, nhìn Duy chẳng ai nghĩ là cậu ta bệnh cả, người bệnh ăn không nỏi còn đằng này.
.
mà cũng phải thôi, thức ăn nó nấu cơ mà.
- Ưm, không ngờ An ngốc nấu ăn ngon vậy.
_Ăn xong, uống thuốc, Duy vớ chiếc iphone trên bàn.
- " Nhỏ kia"
- " Chuyện gì vậy anh?"
- " Mày được lắm, tao nói 2 bác cho coi"
- " THôi mà anh Duy đẹp trai, nhưng mà em có nhờ An qua rồi mà? Thế nó không qua à.
?"
- " May là nhờ An đấy, không giờ này tao không còn ngồi đây đâu"
- " Thế giờ anh muốn sao đây T_T"
- " Số điện thoại An.
"
- " Biết ngay mà ^^ 01283xxxxxx".
************************************************************************************************************************************************************
- An ơi.
.
.
- Chuyện gì vậy con quỷ??_ Nó uể oải trả lời.
- Sao trông mày bơ phờ thế??_ Ngọc ngạc nhiên trước dáng vẻ của nó.
- Ừm hơi mệt.
- Nè, trả công mày.
_ Ngọc chìa mấy cuốn sách trong tay.
- Tao cùng lão Đạt cất công lắm mới lựa được đấy.
- Ừm, cảm ơn mày.
- Ừm vậy tao về nhá, mai gặp.
- Ừm mày về.
_ Nó đáp, nhưng chợt nhớ ra điều gì nó mới bỏ sót.
- Ê, khoan khoan.
- Chuyện gì?_ Ngọc tròn mắt.
- Nãy mày mới nói gì???? Mày đi cùng tên Đạt à? Hai chúng mày đi chơi à?
- Hi, ừa.
_ Ngọc đỏ mặt.
- A, con này hóa ra mày đi hẹn hò,
.
.
- Ai nói hẹn hò, bạn bè thôi mà.
- Bạn bè bình thường à? thế mà "khong-thể-không-đi-được" cơ đấy.
_ Nó nói cái giọng y chang ban sáng nhỏ Ngọc nói.
- Thôi mệt mày quá, tao về đã.
_ Nói rồi Ngọc đi một hơi, cốt là không cho nó thấy khuôn mặt đang đỏ như cà chua của nhỏ. Vừa vào phòng, ting ting.
. 01288xxxxxx
- " An à?"
- " ừm, ai vậy.
?"
- " Anh Duy, cảm ơn em hôm nay nha"_ Nó hơi bất ngờ, chắc là Ngọc đưa.
- " À, không sao đâu anh, hi. Anh đỡ chút nào chưa?"
- " Ừm cũng đỡ rồi, em nấu ăn ngon lắm đấy"
- " Anh quá khen, cũng tạm thôi"
- " Chắc hôm nay em mệt rồi, thôi em ngủ sớm đi, mai đi khai giảng nữa.
"
- " Vậy em ngủ trước nha, anh ngủ ngon".
.
. Thế là nó chìm vào giấc ngủ, có vẻ hôm nay nó rất mệt.
.
.
.
.