Chương 1 - Tố Di E Thẹn Rồi
Chương 2 - Sân Bóng Rổ
Chương 3 - Không Muốn Về Nhà
Chương 4 - Tỏ Tình Ở Căn Tin
Chương 5 - Nụ Hôn Đầu
Chương 6 - Ba Ngày Không Gặp Được Anh
Chương 7 - Hôn Nhân Thương Mại
Chương 8 - Bạn Gái Của Tao
Chương 9 - Qua Đêm Ở Nhà Anh
Chương 10 - Bị Bệnh
Chương 11 - Ân Cần Quan Tâm
Chương 12 - Anh Đây Không Quân Tử
Chương 13 - Làm Bạn Gái Anh Nha
Chương 14 - Cô Gái Nhỏ Của Tôi
Chương 15 - Đang Hẹn Hò Với Nam Thần
Chương 16 - Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 17 - Yêu Một Ngày
Chương 18 - Đi Xem Phim
Chương 19 - Tình Đầu Là Tình Dang Dở
Chương 20 - Xăm Tên Em
Chương 21 - Hai Bên Gia Đình Ngăn Cản
Chương 22 - Tình Đầu Vụn Vỡ
Chương 23 - Chia Tay
Chương 24 - Đàn Ông Cũng Có Lúc Yếu Đuối Khi Yêu
Chương 25 - Vì Một Người Mà Anh Đã Yêu
Chương 26 - Cố Quên Em
Chương 27 - Bị Mù
Chương 28 - Đau Thương Bao Trùm
Chương 29 - Giọng Nói Quen Thuộc
Chương 30 - Denim
Chương 31 - Rốt Cuộc Thì 6 Năm Qua Em Đã Sống Như Thế Nào
Chương 32 - Yêu Em Suốt 6 Năm
Chương 33 - Em Vẫn Nhận Ra Anh ,Tử Nam
Chương 34 - Thờ Ơ ,Phiền Phức
Chương 35 - Mất Ngủ
Chương 36 - Đoạn Tuyệt Quan Hệ Mẹ Con
Chương 37 - Tìm Đến Nhà
Chương 38 - Sự Thật
Chương 39 - Hôn Ảnh Đế
Chương 40 - Chỉ Có Mình Em
Chương 41 - Cho Thêm Cơ Hội
Chương 42 - Ủng Hộ
Chương 43 - Uống Rượu
Chương 44 - Đến Bệnh Viện
Chương 45 - Hủy Hôn
Chương 46 - Vì Em
Chương 47 - Hợp Tác
Chương 48 - Cùng Chung Mục Tiêu
Chương 49 - Bây Giờ Anh Ấy Là Chồng Của Tôi Rồi
Chương 50 - Hy Vọng
Chương 51 - Em Có Thể Nhìn Thấy Anh Rồi
Chương 52 - Đêm Đầu Tiên
Chương 53 - Chữ Hiếu Chữ Tình
Chương 54 - Chăm Lo Cho Gia Đình Nhỏ
Chương 55 - Yêu Em Nhất Trên Đời
Chương 56 - Tâm Cơ
Chương 57 - Tự Ti
Chương 58 - Bên Hiếu Bên Tình
Chương 59 - Áp Lực Đè Nặng
Chương 60 - Trùng Hợp
Chương 61 - Đi Ra Ngoài Gặp Phụ Nữ
Chương 62 - Anh Ngoại Tình Rồi
Chương 63 - Ghen Điên Cuồng
Chương 64 - Giam Cầm
Chương 65 - Cầu Xin Anh Buông Tha
Chương 66 - Khó Hiểu
Chương 67 - Cậu Chủ Rất Yêu Cô
Chương 68 - Cái Gì Cũng Không Có
Chương 69 - Cười
Chương 70 - Bức Tranh Tình Yêu Của Em
Chương 71 - Lại Hiểu Lầm
Chương 72 - Đau Ở Trong Tim
Chương 73 - Xa Cách
Chương 74 - Dày Vò Nhau
Chương 75 - Anh Sai Rồi
Chương 76 - Điên Hết Rồi
Chương 77 - Không Thể Qua Khỏi
Chương 78 - Quá Muộn
Chương 79 - Khóc Như Mưa
Chương 80 - Anh Ấy Chết Rồi
Chương 81 - Có Baby
Chương 82 - Mất Tích
Chương 83 - Ám Ảnh
Chương 84 - Trả Thù
Chương 85 - Đến Cuối Cùng
Chương 86 - Hận, Yêu
Chương 87 - Nghi Ngờ
Chương 88 - Đến Thành Phố B
Chương 89 - Thắng Rồi
Chương 90 - Bị Lừa
Chương 91 - Chết Vì Tình
Chương 92 - Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 93 - Sáng Tỏ
Chương 94 - Trở Về Nhà
Chương 95 - Sự Thật, Giải Quyết Mọi Thứ
Chương 96 - Đã Trưởng Thành Rồi
Chương 1 - Tố Di E Thẹn Rồi
Chương 2 - Sân Bóng Rổ
Chương 3 - Không Muốn Về Nhà
Chương 4 - Tỏ Tình Ở Căn Tin
Chương 5 - Nụ Hôn Đầu
Chương 6 - Ba Ngày Không Gặp Được Anh
Chương 7 - Hôn Nhân Thương Mại
Chương 8 - Bạn Gái Của Tao
Chương 9 - Qua Đêm Ở Nhà Anh
Chương 10 - Bị Bệnh
Chương 11 - Ân Cần Quan Tâm
Chương 12 - Anh Đây Không Quân Tử
Chương 13 - Làm Bạn Gái Anh Nha
Chương 14 - Cô Gái Nhỏ Của Tôi
Chương 15 - Đang Hẹn Hò Với Nam Thần
Chương 16 - Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 17 - Yêu Một Ngày
Chương 18 - Đi Xem Phim
Chương 19 - Tình Đầu Là Tình Dang Dở
Chương 20 - Xăm Tên Em
Chương 21 - Hai Bên Gia Đình Ngăn Cản
Chương 22 - Tình Đầu Vụn Vỡ
Chương 23 - Chia Tay
Chương 24 - Đàn Ông Cũng Có Lúc Yếu Đuối Khi Yêu
Chương 25 - Vì Một Người Mà Anh Đã Yêu
Chương 26 - Cố Quên Em
Chương 27 - Bị Mù
Chương 28 - Đau Thương Bao Trùm
Chương 29 - Giọng Nói Quen Thuộc
Chương 30 - Denim
Chương 31 - Rốt Cuộc Thì 6 Năm Qua Em Đã Sống Như Thế Nào
Chương 32 - Yêu Em Suốt 6 Năm
Chương 33 - Em Vẫn Nhận Ra Anh ,Tử Nam
Chương 34 - Thờ Ơ ,Phiền Phức
Chương 35 - Mất Ngủ
Chương 36 - Đoạn Tuyệt Quan Hệ Mẹ Con
Chương 37 - Tìm Đến Nhà
Chương 38 - Sự Thật
Chương 39 - Hôn Ảnh Đế
Chương 40 - Chỉ Có Mình Em
Chương 41 - Cho Thêm Cơ Hội
Chương 42 - Ủng Hộ
Chương 43 - Uống Rượu
Chương 44 - Đến Bệnh Viện
Chương 45 - Hủy Hôn
Chương 46 - Vì Em
Chương 47 - Hợp Tác
Chương 48 - Cùng Chung Mục Tiêu
Chương 49 - Bây Giờ Anh Ấy Là Chồng Của Tôi Rồi
Chương 50 - Hy Vọng
Chương 51 - Em Có Thể Nhìn Thấy Anh Rồi
Chương 52 - Đêm Đầu Tiên
Chương 53 - Chữ Hiếu Chữ Tình
Chương 54 - Chăm Lo Cho Gia Đình Nhỏ
Chương 55 - Yêu Em Nhất Trên Đời
Chương 56 - Tâm Cơ
Chương 57 - Tự Ti
Chương 58 - Bên Hiếu Bên Tình
Chương 59 - Áp Lực Đè Nặng
Chương 60 - Trùng Hợp
Chương 61 - Đi Ra Ngoài Gặp Phụ Nữ
Chương 62 - Anh Ngoại Tình Rồi
Chương 63 - Ghen Điên Cuồng
Chương 64 - Giam Cầm
Chương 65 - Cầu Xin Anh Buông Tha
Chương 66 - Khó Hiểu
Chương 67 - Cậu Chủ Rất Yêu Cô
Chương 68 - Cái Gì Cũng Không Có
Chương 69 - Cười
Chương 70 - Bức Tranh Tình Yêu Của Em
Chương 71 - Lại Hiểu Lầm
Chương 72 - Đau Ở Trong Tim
Chương 73 - Xa Cách
Chương 74 - Dày Vò Nhau
Chương 75 - Anh Sai Rồi
Chương 76 - Điên Hết Rồi
Chương 77 - Không Thể Qua Khỏi
Chương 78 - Quá Muộn
Chương 79 - Khóc Như Mưa
Chương 80 - Anh Ấy Chết Rồi
Chương 81 - Có Baby
Chương 82 - Mất Tích
Chương 83 - Ám Ảnh
Chương 84 - Trả Thù
Chương 85 - Đến Cuối Cùng
Chương 86 - Hận, Yêu
Chương 87 - Nghi Ngờ
Chương 88 - Đến Thành Phố B
Chương 89 - Thắng Rồi
Chương 90 - Bị Lừa
Chương 91 - Chết Vì Tình
Chương 92 - Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 93 - Sáng Tỏ
Chương 94 - Trở Về Nhà
Chương 95 - Sự Thật, Giải Quyết Mọi Thứ
Chương 96 - Đã Trưởng Thành Rồi
Sáng hôm sau thức dậy thì Vân Kiều đã thấy bên cạnh có một người đàn ông,
cả hai người không có ai mặc quần áo hết.
Cô cũng không thấy làm lạ cho lắm,
ngay sau đó cô liền ngồi dậy mặc quần áo vào.
Trương Nghệ bây giờ cũng đã tỉnh dậy,
anh ta liền tiến đến hôn lên lưng của Vân Kiều…
“ Vân Kiều,
em tuyệt lắm đấy. Tuy không phải là lần đầu nhưng lại khiến cho người ta mê mệt …”
“ Anh cũng như vậy mà...
”
“ Thì anh đang khen em mà.
”
Anh ta cười đểu một cái rồi cũng đứng dậy mặc quần áo vào.
“ Trương Nghệ, chuyện anh hứa với tôi.
.
”
“ Ừm, chỉ cần em ở bên cạnh anh thì anh sẽ giúp em.
”
“ Được, nhưng mà tại sao anh lại muốn giúp tôi chứ. “
“ Chẳng phải là em đang muốn hai người họ rời xa nhau sao? Nếu Tố Di đó không ở bên cạnh của Mạc Tử Nam thì em sẽ có được anh ta.
”
“ Trương Nghệ,
anh cũng thích con nhỏ đó à. “
Mục đích của Trương Nghệ là khiến cho Mạc Tử Nam sống không bằng chết, nhưng nếu anh nói thẳng ra thì thể nào Vân Kiều cũng bảo vệ anh ta cho mà xem,
vậy nên anh liền gật đầu đồng ý.
Với lại Đặng Tố Di rất xinh đẹp,
nếu như mà anh có được cô ta thì quá là lời rồi …
“ Ừm “
“ Vậy anh có kế hoạch gì chưa.
”
“ Anh vẫn đang cho người theo dõi bọn họ,
em yên tâm đi sớm muộn gì cũng sẽ có kế hoạch.
”
“ Ừm “
“ Vậy tôi về trước đây,
tạm biệt.
”
Vân Kiều cầm túi xách lên rồi rời khỏi đây,
mấy ngày qua Thừa Hương cũng không có liên lạc lại.
.
Vậy cho nên cô sẽ tự mình ra tay vậy, nhưng mà phải làm cho khéo chứ lỡ như mà anh ấy biết thì lại toang,
một khi mà Tử Nam nóng giận lên thì sẽ bùng nổ.
.
Cô ta về nhà rồi lên phòng tắm rửa cho sạch sẽ,
lát sau bước xuống nhà thì thấy mẹ mình đang ăn sáng.
“ Vân Kiều, đêm qua con lại không về nhà. “
“ Con ngủ ở nhà bạn. “
’ “ Ừm,
con đó đừng có đi chơi nữa.
Con mau đến công ty làm việc đi, không biết làm thì hỏi ba con.
”
“ Mạc gia đã từ hôn rồi, không biết sau này sẽ nhờ cậy vào ai nữa.
.
”
“ Mẹ yên tâm đi,
con sớm muộn gì cũng là vợ của anh ấy.
”
“ Thật không đó,
chính ba của cậu ta đến đây nói từ hôn rồi đó Mà mẹ nghe đâu cậu ta đang quen một đứa mù thì phải …”_ Vân phu nhân vừa ăn vừa nói.
“ Đúng vậy,
nó là một con mù.
Đã vậy còn không có cha mẹ nữa chứ,
nó xác thực là mồ côi. “
“ Thật à. “
“ Đương nhiên là sự thật rồi,
lúc trước con học chung trường với nó mà.
”
“ Mẹ thấy Mạc Tử Nam cũng bị mù luôn rồi.
Vậy mà ba cậu ta cũng chịu nữa,
bà mẹ kế thì cũng không nói gì.
Còn Thừa Hương cũng đã bất lực rồi.
”
Nghe mẹ mình nói vậy thì Vân Kiều lại nhớ đến người vợ sau của Mạc Thống,
bà ta sau khi lấy ông ấy thì rất là an phận để hưởng cuộc sống giàu sang.
Nghe nói là Mạc Thống rất cưng chiều bà ta,
bà ta trẻ đẹp mà vậy cho nên ai mà không thích …
Vân Kiều bây giờ lại nảy gia một kế hoạch mới đó chính là nhờ bà ta giúp chuyện này,
dám không chừng nhờ bà ta nói vào thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
“ Vân Kiều,
con cười gì vậy? Sao không ăn đi. “
“ Dạ con ăn đây mẹ.
.
”
Tự nhiên tâm trạng lại tốt hẳn lên,
cô ta ăn hết phần ăn sáng của mình. Rồi sau đó thì đi lên phòng đắp mặt nạ,
tay thì cầm điện thoại lướt mạng xã hội.
Cô ta tìm mãi mà vẫn không thấy wechat của Uyển Linh, chẳng lẽ nào là không sử dụng mạng xã hội ư …
Nếu không được thì bây giờ đành nhờ thám tử điều tra vậy,
sẵn tiện thì điều tra sâu vài cuộc sống của Uyển Linh …
Có như vậy thì mới nắm được thóp,
chứ bây giờ bà ta sống ở trong căn nhà lớn như cung điện vậy thì chắc là sẽ không cần tiền đâu, tiền sẽ là phù du với bà ta mà thôi …
Đến chiều thì Vân Kiều rời khỏi nhà,
cô ta đi đến công ty xem là mọi người làm việc như thế nào.
Nhưng mà khi đến nơi thì lại cảm thấy chán quá đi,
mọi thứ nó không vừa ý với cô, không có gì khiến cho vui lòng cả.
.