Chương 1 - Tố Di E Thẹn Rồi
Chương 2 - Sân Bóng Rổ
Chương 3 - Không Muốn Về Nhà
Chương 4 - Tỏ Tình Ở Căn Tin
Chương 5 - Nụ Hôn Đầu
Chương 6 - Ba Ngày Không Gặp Được Anh
Chương 7 - Hôn Nhân Thương Mại
Chương 8 - Bạn Gái Của Tao
Chương 9 - Qua Đêm Ở Nhà Anh
Chương 10 - Bị Bệnh
Chương 11 - Ân Cần Quan Tâm
Chương 12 - Anh Đây Không Quân Tử
Chương 13 - Làm Bạn Gái Anh Nha
Chương 14 - Cô Gái Nhỏ Của Tôi
Chương 15 - Đang Hẹn Hò Với Nam Thần
Chương 16 - Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 17 - Yêu Một Ngày
Chương 18 - Đi Xem Phim
Chương 19 - Tình Đầu Là Tình Dang Dở
Chương 20 - Xăm Tên Em
Chương 21 - Hai Bên Gia Đình Ngăn Cản
Chương 22 - Tình Đầu Vụn Vỡ
Chương 23 - Chia Tay
Chương 24 - Đàn Ông Cũng Có Lúc Yếu Đuối Khi Yêu
Chương 25 - Vì Một Người Mà Anh Đã Yêu
Chương 26 - Cố Quên Em
Chương 27 - Bị Mù
Chương 28 - Đau Thương Bao Trùm
Chương 29 - Giọng Nói Quen Thuộc
Chương 30 - Denim
Chương 31 - Rốt Cuộc Thì 6 Năm Qua Em Đã Sống Như Thế Nào
Chương 32 - Yêu Em Suốt 6 Năm
Chương 33 - Em Vẫn Nhận Ra Anh ,Tử Nam
Chương 34 - Thờ Ơ ,Phiền Phức
Chương 35 - Mất Ngủ
Chương 36 - Đoạn Tuyệt Quan Hệ Mẹ Con
Chương 37 - Tìm Đến Nhà
Chương 38 - Sự Thật
Chương 39 - Hôn Ảnh Đế
Chương 40 - Chỉ Có Mình Em
Chương 41 - Cho Thêm Cơ Hội
Chương 42 - Ủng Hộ
Chương 43 - Uống Rượu
Chương 44 - Đến Bệnh Viện
Chương 45 - Hủy Hôn
Chương 46 - Vì Em
Chương 47 - Hợp Tác
Chương 48 - Cùng Chung Mục Tiêu
Chương 49 - Bây Giờ Anh Ấy Là Chồng Của Tôi Rồi
Chương 50 - Hy Vọng
Chương 51 - Em Có Thể Nhìn Thấy Anh Rồi
Chương 52 - Đêm Đầu Tiên
Chương 53 - Chữ Hiếu Chữ Tình
Chương 54 - Chăm Lo Cho Gia Đình Nhỏ
Chương 55 - Yêu Em Nhất Trên Đời
Chương 56 - Tâm Cơ
Chương 57 - Tự Ti
Chương 58 - Bên Hiếu Bên Tình
Chương 59 - Áp Lực Đè Nặng
Chương 60 - Trùng Hợp
Chương 61 - Đi Ra Ngoài Gặp Phụ Nữ
Chương 62 - Anh Ngoại Tình Rồi
Chương 63 - Ghen Điên Cuồng
Chương 64 - Giam Cầm
Chương 65 - Cầu Xin Anh Buông Tha
Chương 66 - Khó Hiểu
Chương 67 - Cậu Chủ Rất Yêu Cô
Chương 68 - Cái Gì Cũng Không Có
Chương 69 - Cười
Chương 70 - Bức Tranh Tình Yêu Của Em
Chương 71 - Lại Hiểu Lầm
Chương 72 - Đau Ở Trong Tim
Chương 73 - Xa Cách
Chương 74 - Dày Vò Nhau
Chương 75 - Anh Sai Rồi
Chương 76 - Điên Hết Rồi
Chương 77 - Không Thể Qua Khỏi
Chương 78 - Quá Muộn
Chương 79 - Khóc Như Mưa
Chương 80 - Anh Ấy Chết Rồi
Chương 81 - Có Baby
Chương 82 - Mất Tích
Chương 83 - Ám Ảnh
Chương 84 - Trả Thù
Chương 85 - Đến Cuối Cùng
Chương 86 - Hận, Yêu
Chương 87 - Nghi Ngờ
Chương 88 - Đến Thành Phố B
Chương 89 - Thắng Rồi
Chương 90 - Bị Lừa
Chương 91 - Chết Vì Tình
Chương 92 - Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 93 - Sáng Tỏ
Chương 94 - Trở Về Nhà
Chương 95 - Sự Thật, Giải Quyết Mọi Thứ
Chương 96 - Đã Trưởng Thành Rồi
Chương 1 - Tố Di E Thẹn Rồi
Chương 2 - Sân Bóng Rổ
Chương 3 - Không Muốn Về Nhà
Chương 4 - Tỏ Tình Ở Căn Tin
Chương 5 - Nụ Hôn Đầu
Chương 6 - Ba Ngày Không Gặp Được Anh
Chương 7 - Hôn Nhân Thương Mại
Chương 8 - Bạn Gái Của Tao
Chương 9 - Qua Đêm Ở Nhà Anh
Chương 10 - Bị Bệnh
Chương 11 - Ân Cần Quan Tâm
Chương 12 - Anh Đây Không Quân Tử
Chương 13 - Làm Bạn Gái Anh Nha
Chương 14 - Cô Gái Nhỏ Của Tôi
Chương 15 - Đang Hẹn Hò Với Nam Thần
Chương 16 - Ăn Cơm Cùng Nhau
Chương 17 - Yêu Một Ngày
Chương 18 - Đi Xem Phim
Chương 19 - Tình Đầu Là Tình Dang Dở
Chương 20 - Xăm Tên Em
Chương 21 - Hai Bên Gia Đình Ngăn Cản
Chương 22 - Tình Đầu Vụn Vỡ
Chương 23 - Chia Tay
Chương 24 - Đàn Ông Cũng Có Lúc Yếu Đuối Khi Yêu
Chương 25 - Vì Một Người Mà Anh Đã Yêu
Chương 26 - Cố Quên Em
Chương 27 - Bị Mù
Chương 28 - Đau Thương Bao Trùm
Chương 29 - Giọng Nói Quen Thuộc
Chương 30 - Denim
Chương 31 - Rốt Cuộc Thì 6 Năm Qua Em Đã Sống Như Thế Nào
Chương 32 - Yêu Em Suốt 6 Năm
Chương 33 - Em Vẫn Nhận Ra Anh ,Tử Nam
Chương 34 - Thờ Ơ ,Phiền Phức
Chương 35 - Mất Ngủ
Chương 36 - Đoạn Tuyệt Quan Hệ Mẹ Con
Chương 37 - Tìm Đến Nhà
Chương 38 - Sự Thật
Chương 39 - Hôn Ảnh Đế
Chương 40 - Chỉ Có Mình Em
Chương 41 - Cho Thêm Cơ Hội
Chương 42 - Ủng Hộ
Chương 43 - Uống Rượu
Chương 44 - Đến Bệnh Viện
Chương 45 - Hủy Hôn
Chương 46 - Vì Em
Chương 47 - Hợp Tác
Chương 48 - Cùng Chung Mục Tiêu
Chương 49 - Bây Giờ Anh Ấy Là Chồng Của Tôi Rồi
Chương 50 - Hy Vọng
Chương 51 - Em Có Thể Nhìn Thấy Anh Rồi
Chương 52 - Đêm Đầu Tiên
Chương 53 - Chữ Hiếu Chữ Tình
Chương 54 - Chăm Lo Cho Gia Đình Nhỏ
Chương 55 - Yêu Em Nhất Trên Đời
Chương 56 - Tâm Cơ
Chương 57 - Tự Ti
Chương 58 - Bên Hiếu Bên Tình
Chương 59 - Áp Lực Đè Nặng
Chương 60 - Trùng Hợp
Chương 61 - Đi Ra Ngoài Gặp Phụ Nữ
Chương 62 - Anh Ngoại Tình Rồi
Chương 63 - Ghen Điên Cuồng
Chương 64 - Giam Cầm
Chương 65 - Cầu Xin Anh Buông Tha
Chương 66 - Khó Hiểu
Chương 67 - Cậu Chủ Rất Yêu Cô
Chương 68 - Cái Gì Cũng Không Có
Chương 69 - Cười
Chương 70 - Bức Tranh Tình Yêu Của Em
Chương 71 - Lại Hiểu Lầm
Chương 72 - Đau Ở Trong Tim
Chương 73 - Xa Cách
Chương 74 - Dày Vò Nhau
Chương 75 - Anh Sai Rồi
Chương 76 - Điên Hết Rồi
Chương 77 - Không Thể Qua Khỏi
Chương 78 - Quá Muộn
Chương 79 - Khóc Như Mưa
Chương 80 - Anh Ấy Chết Rồi
Chương 81 - Có Baby
Chương 82 - Mất Tích
Chương 83 - Ám Ảnh
Chương 84 - Trả Thù
Chương 85 - Đến Cuối Cùng
Chương 86 - Hận, Yêu
Chương 87 - Nghi Ngờ
Chương 88 - Đến Thành Phố B
Chương 89 - Thắng Rồi
Chương 90 - Bị Lừa
Chương 91 - Chết Vì Tình
Chương 92 - Thật Giả Lẫn Lộn
Chương 93 - Sáng Tỏ
Chương 94 - Trở Về Nhà
Chương 95 - Sự Thật, Giải Quyết Mọi Thứ
Chương 96 - Đã Trưởng Thành Rồi
Trở về nhà Tố Di cho thực phẩm vào trong tủ lạnh ,
sau đó thì phụ với Kha Mỹ nấu cơm ,
bây giờ cũng đã là buổi chiều rồi .
Lúc nãy Vân Kiều nói như vậy thì cô cũng không có bất ngờ gì cả .
Từ trước đến giờ cô ta vẫn luôn như vậy mà ,
vẫn luôn thích nói khích cô mà thôi và bây giờ cũng luôn như vậy .
Cô không để ý đến cô ta nói nữa đâu ,
bây giờ vẫn nên chú tâm đến cuộc sống của mình và Tử Nam thì hơn.
" Chị Di ,
chị không sao chứ .
" .
" Không sao đâu.
".
"Ừm .
"...
##
Buổi tối cả 2 cùng nhau ăn cơm ,
Tử Nam ngồi bên cạnh chăm sóc cho cô từng chút một .
.
"Em uống canh đi .
" .
"Ừm ,
cảm ơn anh .
".
" Không có gì.
'.
.
anh cười cười rồi vuốt lưng của cô.
.
.
Sau khi ăn tối xong thì Tố Di lên phòng đắp mặt nạ còn Tử Nam thì qua thư phòng giải quyết công việc.
.
.
Đắp mặt nạ xong ,
Tố Di liền lấy giấy ra vẽ vài thứ .
Dạo gần đây chỉ cần rảnh rỗi là cô sẽ vẽ.
.
Qua tuần sau cô sẽ đi học trở lại ,
Tử Nam cũng đã làm hồ sơ luôn rồi .
Tuy cô đã quá tuổi rồi, nhưng mà vẫn cảm thấy việc học là việc cả đời mà, chỉ cần bản thân của mình muốn là được thôi,
cho dù bây giờ là 30 tuổi đi nữa thì cô cũng sẽ đi học chứ nói gì là 24 tuổi.
.
Hình như là qua maya ngày nữa Tử Nam phải đi quay quảng cáo thì phải,
cô nghe nói anh ấy làm người đại diện cho nhãn hàng thời trang lớn ,
bây giờ đi chụp hình nhiều hơn là đi quay phim rồi .
Sao cũng được ,
bởi vì đây chính là công việc của anh ấy mà. Nhưng cô lạu sợ Tử Nam sẽ không đủ sức khỏe khi phải gánh nhiều công việc như vậy mà thôi,
còn cô thì chẳng làm được gì, ngoài việc là ở nhà trông ngóng anh trở về nhà .
Anh ấy vẫn hay nói chỉ cần cô làm hậu phương vững chắc ở sau lưng anh ấy là được rồi, còn những chuyện khác thì không cần phải lo .
.
Lát sau Tử Nam trở về phòng thì thấy Tố Di đang bấm điện thoại, giờ này đã khuya rồi nhưng vẫn chưa chịu ngủ
ทนัล .
' Tố Di,
em chưa ngủ sao" .
Tử Nam leo lên giường nằm xuống bên cạnh của cô .
" Em đợi anh .
" .
" Ngốc quá đi ,
em buồn ngủ thì cứ đi ngủ sớm ,
đừng chờ anh.
" .
" Sao mà được,
em là vợ của anh mà .
".
" Tử Nam,
sắp tới anh định đi mấy ngày .
" .
" Chắc là 1 tuần,
anh chụp hình rồi còn làm người đại diện nữa .
.
" .
" Ừm ,
anh bây giờ đã là người nồi tiếng rồi,
em rất hâm mộ anh.
" .
" Anh làm tất cả là vì em mà ,
lúc trước em rất thích trai nghệ thuật.
''.
" Haha,
đúng vậy.
" .
"Em ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ đó ,
có gì thì gọi cho anh.
" .
"Ừm ,
em biết mà .
".
.
Sau đó thì anh ôm Tố Di vào lòng ,
cô cũng từ từ nhắm mắt lại rồi đi ngủ .
.
.
.
Sáng hôm sau Tử Nam đi làm rất sớm ,
hôm nay anh có cuộc họp,
có cuộc hẹn với đối tác, khối lượng công việc cũng rất nhiều nữa .
Vậy cho nên anh phải tranh thủ 1 chút, đến cà phê sáng cũng không có thời gian nữa .
Khi mà Tố Di thức dậy thì cũng hơn 8 giờ rồi,
cô hỏi quản gia thì mới biết sáng nay anh không ăn sáng , không uống cà phê và đặc biệt là đi làm rất sớm .
Công việc của anh ấy rất nhiều thì phải? .
Tự nhiên cô lại cảm thấy vô cùng áp lực, Tử Nam anh ấy quá tài giỏi đi ,
còn cô thì quá dở ,
quá nhỏ bé so với anh ấy, người thì cái gì cũng biết còn cô thì không .
Cô chỉ suốt ngày ở nhà mà thôi còn Tử Nam thì làm việc đến nỗi không có thời gian ăn cơm hay nghĩ ngơi gì cả ,
tự nhiên cô lại cảm thấy bản thân mình nó quá là vô dụng đi, chẳng giúp ích gì được cho anh cả.
" Chị Di ,
bữa sáng không vừa miệng sao ?.
" Kha Mỹ đặt ly sữa lên bàn rồi hỏi cô .
" Không có , chỉ là chị không đói thôi .
".
.
.
"Ừm .
.
".
Uống sữa xong thì Tố Di liền đi lên phòng, Tần Quyên đã về đây rồi ,
về thành phố A rồi .
Con của cô ấy cũng đã khỏẻ bệnh,
đúng là ở hiền thì sẽ gặp lành mà .
Muốn nhắn tin cho anh ấy nhưng lại cảm thấy phiền,
sau đó thì cũng đành thôi .
Tố Di ngồi trên ghế bành rồi nhìn ra cửa sổ,
bên ngoài đang mưa lâm râm, mới sáng sớm mà đã như vậy rồi, tự nhiên cô cảm thấy trong lòng nó có chút bất an và cảm giác khó tả lắm .