Tại một ngôi nhà nhỏ nhưng không khí vô cùng ấm cúng hơn tất cả gia đình khác , cô bé đáng yêu 16 tuổi với vẻ đẹp ngây thơ đang loay hoay ngồi cùng ba mình xem tivi . Bỗng :- Phượng Hoa , ngày mai con không còn ở đây nữa con lên phòng đi ! - ba cô nói nghiêm nghị
- Ba ...
. con làm gì sai sao ? Ba ơi ba cho con ở nhà đi ba !
- Kìa ông , ông đùa quá chớn làm con mình khóc kìa ! - mệ cô bước ra
- Tôi không có đùa ! Tại công ty thua lỗ , mượn của tập đoàn Hoàng Du một số tiền nên .
.
.
!
- Vậy ông bán con mình à , tôi không đồng ý !
- Mẹ , mẹ bình tĩnh đi ! Ba , không có cách nào sao ? - Minh Khải nhìn ông
- Thật ra chủ tịch Hoàng nói muốn gặp con bé để trao đổi chứ không nói làm gì con bé đâu bà đừng lo !
- Con gái tôi từ nhỏ không xa tôi , nó làm sao có thể rời nhà bỏ đi chỗ khác ở chứ ? - mẹ cô la
- Mẹ ! Con không sao , con làm được mà ! Con hơi mệt , con xin phép !
Phượng Hoa đi lên phòng , Minh Khải đi lên theo sau cô . Bước vào phòng , cậu ngồi trước mặt cô .
- Đừng có kìm nén nữa !
- Anh 2 !
Phượng Hoa ôm lấy cậu khóc sướt mướt , cô chưa bao giờ xa nhà bây giờ nghe tin phải đi thì cô rất đau lòng .
.
.
-- Sáng hôm sau ,
Phượng Hoa kéo vali ra , một chiếc xe BMW đậu trước cổng. Mẹ cô bước ra , nhìn cô rơi nước mắt .
- Mẹ .
. Mẹ nhớ lo cho sức khỏe nha ! - Phượng Hoa nói
- Phượng Hoa .
. ta xin lỗi con ! - mẹ cô nói giọng nghẹn ngào
- Mẹ.
.
tuy con không là con của ba mẹ nhưng công ơn ba mẹ nuôi dưỡng con có thể góp một phần sức con mãn nguyện lắm rồi !
- Con ngốc này .
. có anh ở đây mà , em cứ yên tâm ! - Minh Khải nói
- Anh 2 nhớ giữ gìn sức khỏe , mẹ , con đi nha !
Phượng Hoa chạy nhanh ra ngoài leo lên xe . Mẹ của cô rơi nước mắt nhìn cô đau lòng , Minh Khải ôm bà dỗ dành nước mắt cũng rơi xuống . Trên lầu , ba cô đứng ngoài lan can dõi theo chiếc xe đang chạy khuất , nước mắt rơi xuống lăn dài trên má .
--- Tập đoàn Lâm Chấn ---
Phượng Hoa bước xuống xe , tay nắm chặt túi xách bước vào . Ngay lập tức cô trở thành tâm điểm của tất cả nhân viên. Cô diện trên người chiếc áo thun bên ngoài là chiếc áo len ,
và mặc chiếc quần Jean đen , đeo một cặp kính cận . Bước tới quầy tiếp tân :
- Chị ơi !
- Gì ? - cô nhân viên nói
- Cho em hỏi phòng của chủ tịch ở tầng mấy vậy ạ ?
- Cô có hẹn chưa , chủ tịch đang rất bận , không có lịch thì đi về đi ! - cô tiếp tân khinh bỉ
- Cô làm việc chào đón khách như vậy sao ? .
. Cô có biết cô ấy là khách quan trọng chả chủ tịch không hả ? - Trợ lý Du An nói
- Trợ lý tôi xin lỗi , mong cô tha thứ ! - cô nhân viên cúi đầu
- Không có gì , ta đi thôi ạ !
Phượng Hoa quay lưng đi theo sau trợ lý thì tất cả nhân viên tụ lại bàn tán xôn xao .
- Nhỏ kì quặc xấu xí đó là ai thế nhỉ ? - nhân viên 1 nói
- Ai mà biết nhưng là khách quan trọng chắc địa vị không tồi , sau này cẩn thận thì hơn ! - cô tiếp tấn nói
Phượng Hoa đi lên phòng của chủ tịch . Trợ lý Du An kính cẩn gõ cửa :
- Chủ tịch , tiểu thư đã tới !
- Cho vào !
- giọng nói uy lực phát ra
- Em vào đi , nhớ là phải lễ phép biết chưa ? - trợ lý Du An nói
- Dạ , em cám ơn ạ !
Phượng Hoa mở cửa ra bước vào , cúi đầu đi tới trước bàn làm việc .
- Ngồi đi ! - tiếng nói từ sau chiếc ghế vọng ra
- Dạ ! - Phượng Hoa ngồi xuống
Chiếc ghế đưởc xoay lại , một người đàn ông trung niên hiện ra , khuôn mặt rất tuấn tú , nhìn vào không ai tưởng tượng ông đã có 4 đời vợ và có 6 người con trai nhân tài . Phượng Hoa hơi ngơ ra rồi cúi đầu xuống :
- Con không cần ngại ! Ngước mặt lên đi !
- Dạ !
- Con chắc rất buồn phải không ? - ông nhìn vào mắt cô
- Dạ !
- Con đừng buồn , công việc này cũng không phải tệ , con chỉ cần làm cho 6 đứa con trai của ta được sống hòa thuận với nhau thì ta sẽ không tíny số tiền mà ba mẹ con mượn , ngược lại ta sẽ đưa cho thêm số tiền gấp đôi số tiền ba mẹ con mượn !
Phượng Hoa nhìn vào ông , đôi mắt của ông rất hiền từ , chăc ông cũng rất buồn nhỉ ?
- Con đồng ý !
- Được rồi , con hãy về nhà biệt thự chính ! Trợ lý Du mau đưa cô bé đi , nhớ sắm sửa mọi thứ cho cô bé lại !
- Dạ , chủ tịch ! - Trợ lý Du cúi đầu
- Con xin phép ! - Phượng Hoa cúi đầu rồi bỏ đi
Ra xe , trợ lý Du dẫn cô đi mua sách vở , quần áo ở nhà , quần áo đi chơi rất nhiều kiểu . Trên xe , trợ lý Du kể về tính cách của 6 thiếu gia mà cô phải đối mặt , 6 người có tính cách rất giống với 6 hệ quả , một người thì rất mưu mô xảo quyệt nhưng lại chói sáng giữa đám đông - Kim , một người thì rất dịu dàng và ấm áp - Thủy , một người thì lịch sự nhã nhặn - Mộc , một người thì lúc nào cũng nóng tính - Hỏa , một người thì lúc nào cũng im lặng chỉ thích ở trong phòng - Thổ , người cuối cùng lúc nào cũng im lặng lạnh lùng - Băng . Phượng Hoa như tiếp thu được mọi thứ , cô mỉm cười gật đầu , cô tự tin mình sẽ làm được . Bước xuống cổng , cánh cửa mở ra . Phượng Hoa bước vào sau lưng trợ lý Du :
- Bà chuẩn bị cho cô ấy một phòng , nhớ mọi thứ cô ấy cần thì phải lấy ngay cho cô ấy !
- Ơ , dạ không cần đâu ạ , em cũng muốn được làm việc cùng mấy chị , cô bác ! - Phượng Hoa nói
- Thôi , cũng được ! Hãy tìm những việc nhẹ nhàng cho cô ấy , công ciệc chính của cô ấy quan trọng hơn nhiều !
- Dạ , tôi hiểu rồi trợ lý Du ! - bà quản gia cúi đầu
- Ô la la , có người mới sao ? - 1 chàng trai bước tới nâng tay cô lên đặt một nụ hôn
- Cái gì vậy ? - Phượng Hoa rụt tay lại hoảng sợ
- Haha, anh chỉ đùa thôi ! Em tên gì ? - chàng trai mỉm cười
- Du Phượng Hoa ! - Phượng Hoa bảo
- Anh là tam thiếu gia , Lâm Chấn Hạo ! - Chấn Hạo mỉm cười
- Dạ !
- Được rồi , em đi quan sát mọi thứ đi ! Bà quản gia nhớ nói những điều cấm kỵ cho Phượng Hoa nhé ! Tôi có công việc đi đây !
- Dạ , tam thiếu gia !
Phượng Hoa cúi đầu , trợ ký Du mỉm cười :
- Em có những gì không hiểu cứ hỏi ! Bây giờ chị phải về bên công ty ! Chào em nhé !
- Dạ , tạm biệt chị !
Bà quản gia - Bà Kim bước tới cung kính nói :
- Tiểu thư xin mời !
- Dạ , bác Kim đừng gọi như vậy con ngại lắm , bác cứ gọi cháu là Phượng Hoa được rồi ! - Phượng Hoa nói nhìn xung quanh
- Vậy cháu muốn gì thì gọi bác hay mọi người nhé !
- Dạ ! Cháu cám ơn ạ !
- Không có gì đâu ! Cháu tắm xong ra nấu thức ăn với mấy bác và mấy chị cho vui nhé !
- Dạ , cháu ra ngay ạ !
Phượng Hoa mở cửa , căn phòng của cô rất dễ thương , chiếc giừơng như giừơng công chúa vậy có rèm 4 phía , căn phòng này to gấp 5 lần phòng cũ của cô , thiết kế lại rất đẹp nữa chứ . Cầm chiếc váy mà trợ lý Du mới mua , đi vào phòng tắm . Cô ngỡ ngàng , căn phòng tắm có bồn tắm , có tivi , có mọi thứ xung quanh .
.
. Quả nhiên khi giaumoị thứ sẽ thay đổi . Cởi bỏ đồ ra , đặt chân vào bồn tắm , cô thích thú với những cành hoa hồng . Thì :
- Cô là người mới à ! - 1 chàng trai khác với khuôn mặt hoàn mỹ mở cửa ra
- Aaaaa.
.
.
bác Kim ơi , cứu con !
- Im , tôi là đại thiếu gia của cô đó ! Không hiểu sao lão già đó chọn cô nữa ! - chàng trao dựa lưng vào cửa nhìn cô
- Tôi biết rồi , anh mau ra ngoài đi ! Đồ biến thái , đê tiện ! - Phượng Hoa la
- Cô nghĩ tôi hứng thú sao ? Hoang tưởng ! - Chàng trai bỏ đi
Phượng Hoa tức giận mím xhặt môi , cô không được yếu đuối nếu cô khóc thì họ sẽ được như ý , nhất định cô sẽ tìm xcách trả đũa < Lâm Hàn Phong , tôi nhất định sẽ trả thù >