3 giờ sáng chuông báo.
Reng reng...
.
Uy Bá mở mắt chộp điện thoại tắt báo thức , đây là trước khi ngủ đã hẹn.
Nhìn Khinh Vũ vẫn say giấc , hôn nhẹ vào môi cô
, xuống giường nhẹ nhàng đấp chăng lại.
Vẫn là lối cũ quay trở về.
Đến cửa mở ra trong phòng chỉ có hai người ngủ thiếu một người , lên giường nằm xuống nhắn tin cho cô đá về an toàn.
Nhớ lại giấc mơ , không thể ngủ được nữa , nằm mãi hớn 4 giờ xuống chạy bộ.
.
.
Trong lớp học thật ồn ào , nhưng có một bàn vẫn yên tĩnh.
" Khinh Vũ , uống nước đi! " Long Uy Bá mở một chai nước đưa qua :
Vào lớp hắn đã chọn ngồi cùng Khinh Vũ , đá bay Nhan Tư Tình , khiến cô ta oán hận hắn một hồi.
Cầm chai nước uống một ngụm nhỏ.
" Anh ngồi ở đây , không được làm bậy . " Uống xong Khinh Vũ nhắc nhở :
" Còn nữa , có thể ba ngày tới em không đến trường , buổi học sau khi kết thúc em sẽ đi. "
" Ba ngày sao ? Em muốn đến công ty ? " Trên mặt đã hiện lên nét buồn hỏi :
" Em đến công ty giải quyết công chuyện , sợ là ba ngày mới kết thúc! " Nhẹ nhàng nói :
" Ừ! Anh sẽ rất nhớ em! " Nhỏ giọng trầm thấp nói :
"Em biết! Em cũng vậy! " Cô đáp rất rất nhỏ , nhất định anh sẽ nghe thấy.
Nghe cô nói tâm trạng vui lên một chúc.
Reng reng reng
Nghe chuông học đã reo , mọi người quay lại chỗ ngồi trật tự im lặng.
Tất cả nhìn thẳng lên bục giảng.
Cả hành lang đều yên tĩnh , không lâu sau một giáo sư nam tuổi trung niên bước vào giảng đường.
Thầy không cao lắm , hối ở giữa , trên mặt tươi cười nhìn xuống mọi người.
" Chào các em. "
Bên dưới đáp lác đác đáp lại :
" Chào thầy.
.
. "
Giáo sư xoa xoa tay :
" Tôi tự giới thiệu mình trước. Tôi tên Dương Quãng , là chủ nhiệm lớp tài chính và là người dậy môn toán cao cấp cho các em.
.
.
Uy Bá nghe môn toán đầu đã to lên , thật ra lúc điền nguyện vọng hắn đánh đại vào trường này chỉ muốn rời xa Thành Tư Nam , nhưng ý trời đã đề hắn gặp được Phượng Khinh Vũ. Đây là may mắn hơn khi biết thi đậu đại học , vì hắn không học giỏi , hắn là người cổ đại đến đã có trí nhớ , nên nhét nhiều kiến thức hiện đại làm hắn không vào nổi , hắn sợ nhất môn toán.
.
.
Thật ra hắn không cần đi học đàng hoàng chỉ cần điểm danh là được. Ở nhà cha mẹ vẫn biết khả năng học của con trai mình đến đâu , nên đã lo lót rồi. Anh chỉ có tướng mạo là nổi bật.
Phượng Khinh Vũ nhìn đến anh thấy trên trán mồ hôi đã tuôn khó hiểu hỏi :
" Làm sao anh đổ mồ hôi trên trán vậy ? Không phải trong phòng có máy điều hòa sao ? "
" Anh , anh nghe môn toán nên như vậy! " Nói nhỏ đủ Khinh Vũ nghe được.
Phượng Khinh Vũ : .
.
. Làm sao anh thi đậu đại học , không lẽ dựa vào vận may ?
Nếu Long Uy Bá biết cô nghĩ gì , anh sẽ hôn cô một cái khen ngợi , đúng như vậy điền đại mà vượt qua được vừa đủ điểm để đậu. Còn không phải là vận may lớn sao.
Mọi người tự giới thiệu về mình.
.
.
Kết thúc buổi học đầu tiên , đến tối vẫn còn lớp tự học.
Không có Khinh Vũ , hắn lười đến ngồi.
Nhớ lại phải đi mua một chung cư gần đây , lên mạng xem.
.
.
Chung cư Phượng Hỏa ? Không biết có liên quan đến Phượng Khinh Vũ hay không ? gần đây cách hơn một cây số , chỉ là còn phòng nhỏ , tất cả phòng lớn đã hết , 120 mét vuông 3 phòng một ngủ , một khách , một bếp. Cũng được.