Sáng hôm sau...
.
hôm nay là ngày cuối tuần.
.
.
tối nay Đồng Dao có một show diễn nên cô phải đến sớm.
.
.
tầm 4 giờ cô phải xuất phát.
.
.
do nhà của Lục Tư Thành khá xa quán bar.
.
.
Tối qua hai người ngủ trễ.
.
.
gần 12 giờ họ mới ngủ.
.
.
nên sáng hôm nay dậy khá trễ.
.
.
ánh nắng nhẹ buổi sáng chiếu vào căn phòng ngọt ngào.
.
.
Đồng Dao thức giấc.
.
.
cô khẽ nheo mắt vì ánh nắng.
.
.
quay qua nhìn thấy người đàn ông đang ôm mình ngủ.
.
.
Mỉm cười nhẹ.
.
.
đưa tay vuốt dọc theo đường sóng mũi.
.
.
không phải lần đầu cô nhìn gần mặt anh.
.
.
nhưng mỗi lần nhìn cô lại cảm thấy được sự đẹp trai không tỳ vết.
.
.
cô khẽ chạm tay lên môi.
.
.
liền bị anh bắt được
" Em muốn làm gì.
.
.
"
Đồng Dao ngại ngùng rút tay về.
.
.
mặt cô đỏ ửng lên.
.
.
miệng lấp bấp muốn nói nhưng lại ngại.
.
.
anh lấy tay cô đặt lên mặt mình.
.
.
" Ngại à.
.
. "
Đồng Dao " Không.
.
.
không có.
.
.
làm gì phải ngại chứ "
Nhưng gương mặt đỏ.
.
.
cùng lời nói lấp bấp đã tố cáo cô.
.
.
sự ngượng ngùng hiện lên mặt
" Anh dậy.
.
.
dậy từ khi nào "
Lục Tư Thành " Từ khi em có ý đồ xấu xa với anh "
Cô vươn tay đánh nhẹ vào vai anh.
.
.
gương mặt rõ lên sự tức giận nhẹ
" Em có ý đồ xấu với anh lúc nào.
.
.
"
Cô ngồi dậy.
.
.
gỡ tay anh ra khỏi người mình.
.
.
tốc chăn ra.
.
.
định bước xuống giường nhưng bị anh ôm lại.
.
.
" Sao thế.
.
.
giận à "
Đồng Dao " Không dám "
Anh bật cười.
.
.
khẽ chạm nhẹ lên mũi.
.
.
tựa đầu vào hõm cổ.
.
.
hít nhẹ lấy mùi hương.
.
.
nó làm anh cảm thấy thoải mái.
.
.
nhẹ nhàng.
.
.
cả ngày chỉ muốn ở bên cô
" Được rồi.
.
.
không đùa em nữa.
.
.
đi rửa mặt chúng ta xuống ăn sáng.
.
.
anh có quà cho em "
Đồng Dao xoay người lại.
.
.
đối diện với anh.
.
.
hai tay vòng qua cổ.
.
.
còn hai tay anh ôm eo.
.
.
Đồng Dao " Bất ngờ gì thế.
.
. "
" Một lát em sẽ biết "
Đồng Dao thật sự tò mò.
.
.
tính cô không giỏi chịu đựng.
.
.
nên có việc gì đó cô muốn biết nếu không ai nói.
.
.
cô sẽ tò mò đến phát điên mất
" Nói em biết đi "
Anh không nói gì.
.
.
bế cô lên.
.
.
đi vào phòng tắm.
.
.
một tiếng la thất thanh vang lên.
.
.
một lúc sau hai người bước ra.
.
.
trên cổ Đồng Dao đã có một vết đỏ nhỏ.
.
.
cùng gương mặt tức giận.
.
.
nhưng nó chỉ làm anh cảm thấy đáng yêu
Hai người xuống nhà ăn sáng
" Tí nữa anh có việc.
.
.
em ăn xong ở nhà ngoan.
.
.
một tí nữa sẽ có bất ngờ cho em "
Đồng Dao " Bất ngờ gì thế "
Lục Tư Thành " Tí nữa em sẽ biết.
.
.
còn bây giờ mau ăn đi "
Đồng Dao " Mà anh đi đến bao giờ thế "
Lục Tư Thành " Yên tâm anh sẽ về trước 4 giờ "
Đồng Dao yên tâm ngồi ăn sáng.
.
.
sau khi ăn xong hai người lên phòng.
.
.
anh đi thay đồ.
.
.
bước ra ngoài với một bộ vest đen.
.
.
Đồng Dao như thói quen.
.
.
thắt cravat cho anh.
.
.
cô nhón chân chỉnh lại áo cho anh
Anh hôn nhẹ lên môi.
.
.
sau đó ra ngoài có việc.
.
.
Đồng Dao cũng không biết làm gì.
.
.
cô bèn chuẩn bị quần áo cho tối nay.
.
.
một lúc sau bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.
.
.
cô cứ tưởng là anh quên thứ gì.
.
.
nhưng mở cửa ra.
.
.
cô bất ngờ không ai khác chính là Kim Dương
Hai cô gái vui mừng ôm lấy nhau.
.
.
đã một tuần rồi họ mới gặp lại nhau.
.
.
vui mừng như đứa trẻ được nhận kẹo.
.
.
mãi một hồi họ mới buông ra
Kim Dương " Dao Dao mình nhớ cậu quá.
.
.
cậu ổn không.
.
.
cậu có sao không "
Đồng Dao " Mình không sao.
.
.
chẳng phải mình rất ổn hay sao "
Kim Dương " Cậu nói mình mới để ý.
.
.
dạo này trắng hơn rồi.
.
.
còn đẹp hơn nữa "
Đồng Dao " Quá khen.
.
.
phải rồi mẹ mình sao rồi bà ấy ổn không.
.
.
sao cậu lại đến đây "
Kim Dương " Mẹ cậu rất ổn.
.
.
người đàn ông gì đó còn thuê cả người chăm sóc riêng cho mẹ cậu.
.
.
bây giờ sức khoẻ mẹ cậu rất tốt "
Cô bất ngờ.
.
.
không nghĩ anh lại thuê người chăm sóc đặc biệt cho mẹ cô.
.
.
anh quả thật là người bí ẩn mà.
.
.
luôn làm cho cô bất ngờ