Chương 1 - Tôi Tên Là Vưu Châu Châu, Là Nữ Cơ Trưởng Người Trung Quốc Xinh Đẹp Nhất Của Bắc Hàng
Chương 2 - Tôi Tên Là Vưu Châu Châu, Là Nữ Cơ Trưởng Người Trung Quốc Xinh Đẹp Nhất Của Bắc Hàng. 2
Chương 3 - Trong Cả Một Biển Người, Là Anh Chủ Động Đi Về Phía Tôi
Chương 4 - Lát Nữa, Tôi Đến Tìm Anh
Chương 5 - Nếu Như Lại Gặp Mặt Nhau Ở London, Tôi Sẽ Mời Anh Đi Xem Vở Diễn Ballet Hoàng Gia, Hoặc Là Kịch Của Shakespeare, Hay Kị
Chương 6 - Có Chút Chuyện Nhỏ Xảy Ra, Nhưng Vẫn Đến Nơi Bình An
Chương 7 - Đưa Cái Gì Mà Có Thể Khiến Cho Người Ta Nhìn Thấy Nó Là Sẽ Nhớ Đến Cậu, Chứ Bánh Gatô Thì Làm Sao Có Thể Nhìn V
Chương 8 - Bà Ta Kiện Cháu Sao?
Chương 9 - “Phu Nhân Tống, Cơ Trưởng Của Chúng Tôi Bảo Tôi Đến Nhắc Bà Đừng Quên Đem Theo Thuốc. Máy Bay Của Chúng Tôi Nếu Kh
Chương 10 - Cơ Trưởng Vưu, Cháu Đừng Kích Động…
Chương 11 - Tôi Đã Bay Từ London Về Đến Bắc Thành, Rồi Từ Bắc Thành Tiếp Tục Bay Đến Toronto, Và Cuối Cùng Thì Nhìn Thấy Đư
Chương 12 - Do Gấp Ga Gấp Gáp Đặt Vé Máy Bay, Sau Khi Trở Về Bắc Thành Tôi Liền Bay Đến Toronto, Nên Không Có Thời Gian Đặt Phòng
Chương 13 - Cô Không Ngại Đường Xá Xa Xôi Đến Tìm Anh, Cũng Chỉ Vì Muốn Gặp Anh
Chương 14 - Tôi Xém Xíu Nữa Là Bị Ép Thành Nhân Của Bánh Nhân Thịt Rồi!
Chương 15 - Tối Nay, Vừa Có Người Đẹp Vừa Có Rượu Ngon
Chương 16 - Lương Tấn, Anh Đang Ngồi Trên Một Tảng Băng, Tôi Phải Làm Sao Mới Có Thể Khiến Cho Tảng Băng Của Anh Tan Ra Đây?
Chương 17 - “Nếu Như Đem Tôi So Sánh Với Những Vì Sao Kia, Thì Anh Cảm Thấy Tôi Sẽ Là Vì Sao Nào?”
Chương 18 - Tôi Có Muốn Đến, Anh Có Muốn Cản Cũng Không Được
Chương 19 - Làm Sao Cháu Biết Được Sau Này Công Ty Có Vì Chuyện Lớn Mà Bắt Cháu Phải Ra Mặt Chịu Trận Nữa Hay Không?
Chương 20 - Tôi Chỉ Biết Lái Máy Bay Thôi, Không Biết Đạp Xe Đâu. Anh Chở Tôi, Được Không?
Chương 21 - Anh Ấy Đã Nói Thế Với Sonja Sao?
Chương 22 - Ngày Mai Lương Tấn Có Lịch Bay Không?
Chương 23 - Hồi Nữa Đến Giờ Ăn, Cô Cứ Đem Đùi Gà Của Tôi Đưa Cho Anh Ấy
Chương 24 - Nếu Như Vẫn Chưa Hết Giận, Thì Tôi Đề Nghị Các Anh Đợi Đến Khi Nào Máy Bay Hạ Cánh Xuống Rồi Đánh Tiếp
Chương 25 - Nếu Cô Ấy Mà Lái Không Được, Thì Người Khác Lại Càng Không Lái Được
Chương 26 - “Cô Có Thể Không?”
Chương 27 - “Cô Có Thể!”
Chương 28 - Anh Ấy Nói Gì Với Nữ Hành Khách Người Hà Lan Kia
Chương 29 - Dáng Người Bận Đầm Đỏ Kia….Chính Là Người Con Gái Ấy
Chương 30 - “Tiên Sinh, Anh Đang Nhớ Tôi Hả?”
Chương 31 - Vì Tôi Biết Anh Đang Nhớ Đến Tôi, Nên Tôi Mới Xuất Hiện Nè
Chương 32 - “Đừng Có Cúp Điện Thoại Nhanh Như Vậy Chứ, Tôi Muốn Nghe Giọng Anh Nhiều Hơn Chút Nữa.”
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - “Vưu Châu Châu?” Anh Khẩn Trương Gọi Tên Cô
Chương 35 - Rome, Italy….Milan, Italy…
Chương 36 - “Xem Ra Anh Vẫn Không Muốn Gặp Tôi…Vậy Thôi Bỏ Đi .”
Chương 37 - Cơ Trưởng Lương, Anh Vừa Ý Người Đẹp Nào?
Chương 38 - Vưu Châu Châu Kiễng Chân Hôn Anh. Đầu Tiên Là Hôn Cằm, Sau Đó Môi Lại Tiếp Tục Dời Lên, Cuối Cùng Thì Dừng Lại Ở
Chương 39 - “Cơ Trưởng Lương, Cùng Nhau Hạ Cánh Nào.”
Chương 40 - Cơ Trưởng Vưu Hình Như Đang Gặp Phiền Phức
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - “Đèn Này Hư Thật Đúng Lúc, Sẽ Không Ai Có Thể Quấy Rầy Chúng Ta.“Có Chuyện Gì?”
Chương 43 - Một Tảng Núi Băng, Cuối Cùng Cũng Tan Được Một Góc Rồi
Chương 44 - Cơ Trưởng Lương, Anh Ở Đó Yên Tâm Chờ Tôi. Ngủ Cho Ngon, Rất Nhanh Anh Sẽ Thấy Tôi Ngay Thôi
Chương 45 - Ngoài Việc Bảo Đảm Bay An Toàn, Vững Chãi Thì Còn Phải Lưu Loát Lựa Chọn Lấy Một Phương Án Để Giải Quyết. Đó Là
Chương 46 - Đừng Có Cố Gắng Thể Hiện Nữa!
Chương 47 - Tiên Sinh, Anh Hỏi Nhiều Như Vậy Chúng Tôi Cũng Không Trả Lời Được
Chương 48 - Thế Giới Ngoài Xe, Tiêu Điều Hoang Vu Còn Thế Giới Trong Xe Thì Lại Nhiệt Liệt Như Lửa
Chương 49 - “Đóng Cửa, Ôm Tôi Vào Phòng.”
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Không Tới Phiên Cậu
Chương 52 - “Anh Có Muốn Gặp Hay Không?” “Ừm.”
Chương 53 - Người Đàn Ông Không Hiểu Phong Tình Này….Kỹ Thuật Hôn Càng Ngày Càng Giỏi, Làm Trái Tim Cô Ngứa Ngáy, Nhộn Nhạo
Chương 54 - Vưu Châu Châu Đi Ra Phía Trước, Nhón Chân Lên, Đem Môi Áp Bên Cạnh Tai Anh, Chậm Rãi Nói:
Chương 55 - “Là Cô Gái Bị Đình Chỉ Bay Minh Ngọc, Cơ Trưởng Minh Sao?”
Chương 56 - Coi Xong Nhớ Nói Cho Tôi Biết, Trong Phòng Đó Ai Đẹp Nhất
Chương 57 - “Hôn Môi Anh, Hôn Tim Anh.”
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Nhà Của Chúng Ta Được Không?
Chương 60 - Thật Khó Mới Có Thể Nhìn Thấy Được Bộ Dạng Này Của Anh Đó
Chương 61 - Cơ Trưởng Lương, Tôi Có Thể Mặc Sức Cà Thẻ Của Anh Sao?
Chương 62 - “Gọi Tôi Một Tiếng…” Vưu Châu Châu Bật Cười:
Chương 63 - “Tạm Thời Tôi Không Muốn Nghe Giọng Anh.”
Chương 64 - “Chú Ý An Toàn.”
Chương 65 - Trăng Tròn Rõ Vành Vạch Trên Bầu Trời, Ánh Trăng Hời Hợt Chiếu Vào Cửa Sổ Thẳng Vào Người Anh
Chương 66 - Em Giận Xong Chưa?
Chương 67 - Anh Sai, Anh Sai Vì Anh Không Để Tâm. Nhưng Tôi Thì Lại Bắt Đầu Để Ý
Chương 68 - Chúng Ta Thật Sự Cần Phải Đi Mua Thảm
Chương 69 - Anh Đến Đón Em
Chương 70 - Nhanh Lên, Hôn Em!
Chương 71 - Anh Không Muốn Em À
Chương 72 - “Anh Đến Đây Tìm Em Hả?”
Chương 73 - Tôi Cũng Cần Người Hầu Hạ Nữa
Chương 74 - Vừa Rồi Anh Khiến Em Rất Hài Lòng, Lần Này Vì Đang Ở Trên Máy Bay Nên Em Sẽ Bỏ Qua Cho Anh
Chương 75 - Tại Sao Anh Lại Khác Như Vậy Hả? Cơ Trưởng Lương?
Chương 76 - “Đi Theo Xách Giày Cho Bạn Gái.”
Chương 77 - “Cơ Trưởng Lương, Nếu Anh Có Thể Đáp Xuống An Toàn, Tôi Sẽ Rất Nể Phục Anh.”
Chương 78 - Làm Em Lo Nãy Giờ
Chương 79 - Anh Không Để Bụng Thật Sao? Em Vốn Còn Muốn An Ủi Anh Đó
Chương 80 - Là Tống Thừa Lâm, Anh Ta Đang Cầm Một Đóa Hoa Hồng Đỏ Đưa Tới Trước Mặt Cô
Chương 81 - Bây Giờ Em Là Bạn Gái Của Anh, Cô Ấy Đến, Nên Anh Nói Với Em Một Tiếng
Chương 82 - Sau Này Cứ Đưa Mấy Thứ Này Cho Đội Trưởng Của Các Anh, Để Đội Trưởng Của Các Anh Giao Cho Tôi
Chương 83 - Cô Nói Tạm Thời Tách Ra, Nhưng Tạm Thời Là Bao Lâu?
Chương 84 - Để Anh Mang Cho Em
Chương 85 - Không Sao Rồi
Chương 86 - Chỉ Cần Trái Tim Em Không Thay Đổi, Anh Cũng Sẽ Không Thay Đổi
Chương 87 - Lương Tấn, Tôi Không Còn Thích Anh Nữa. Làm Ơn, Hãy Để Tôi Đi Đi!
Chương 88 - Đừng Thay Đổi, Châu Châu. Anh Có Thể Dùng Mạng Sống Của Mình Để Bảo Vệ Em. Xin Em, Đừng Thay Đổi
Chương 89 - Chuyện Trước Kia Đã Qua Rồi, Bây Giờ Trong Lòng Anh Chỉ Có Một Mình Em
Chương 90 - Là Cơ Trưởng Lương!
Chương 91 - Bình Thường Anh Do Em Quản
Chương 92 - “Chúc Mừng Năm Mới! Cơ Trưởng Lương Của Em!”
Chương 93 - “Đây Được Gọi Là Tuân Thủ Luật Chơi.”
Chương 94 - “Tuần Sau Là Sinh Nhật Của Mẹ Anh, Cùng Anh Đến Scotland Nhé.”
Chương 95 - “Anh Cam Tâm Tình Nguyện, Em Đi Trước, Anh Sẽ Bảo Vệ Cho Em.”
Chương 96 - Anh Ấy Là Bạn Trai Của Vưu Châu Châu Đó
Chương 97 - Hai Người Cùng Nhau Sánh Bước Lên Máy Bay
Chương 98 - Sau Này Mỗi Ngày Đều Ngắm Em
Chương 99 - Cơ Trưởng Lương, Chúng Mình Lại Cùng Bay Với Nhau Rồi
Chương 100 - “Đợi Anh, Anh Rất Yêu Em.”
Chương 101 - Anh Cúi Đầu Xuống, Bắt Đầu Hôn Cô
Chương 102 - Cái Cây Này Là Do Chủ Cũ Trồng Cho Vợ Mình, Hai Người Bọn Họ Không Có Con, Nhưng Cả Đời Vẫn Yêu Thương Nhau
Chương 103 - Khi Em Còn Bé Có Đẹp Không?
Chương 104 - Chờ Nó Ra Đánh Cho Nó Một Trận
Chương 1 - Tôi Tên Là Vưu Châu Châu, Là Nữ Cơ Trưởng Người Trung Quốc Xinh Đẹp Nhất Của Bắc Hàng
Chương 2 - Tôi Tên Là Vưu Châu Châu, Là Nữ Cơ Trưởng Người Trung Quốc Xinh Đẹp Nhất Của Bắc Hàng. 2
Chương 3 - Trong Cả Một Biển Người, Là Anh Chủ Động Đi Về Phía Tôi
Chương 4 - Lát Nữa, Tôi Đến Tìm Anh
Chương 5 - Nếu Như Lại Gặp Mặt Nhau Ở London, Tôi Sẽ Mời Anh Đi Xem Vở Diễn Ballet Hoàng Gia, Hoặc Là Kịch Của Shakespeare, Hay Kị
Chương 6 - Có Chút Chuyện Nhỏ Xảy Ra, Nhưng Vẫn Đến Nơi Bình An
Chương 7 - Đưa Cái Gì Mà Có Thể Khiến Cho Người Ta Nhìn Thấy Nó Là Sẽ Nhớ Đến Cậu, Chứ Bánh Gatô Thì Làm Sao Có Thể Nhìn V
Chương 8 - Bà Ta Kiện Cháu Sao?
Chương 9 - “Phu Nhân Tống, Cơ Trưởng Của Chúng Tôi Bảo Tôi Đến Nhắc Bà Đừng Quên Đem Theo Thuốc. Máy Bay Của Chúng Tôi Nếu Kh
Chương 10 - Cơ Trưởng Vưu, Cháu Đừng Kích Động…
Chương 11 - Tôi Đã Bay Từ London Về Đến Bắc Thành, Rồi Từ Bắc Thành Tiếp Tục Bay Đến Toronto, Và Cuối Cùng Thì Nhìn Thấy Đư
Chương 12 - Do Gấp Ga Gấp Gáp Đặt Vé Máy Bay, Sau Khi Trở Về Bắc Thành Tôi Liền Bay Đến Toronto, Nên Không Có Thời Gian Đặt Phòng
Chương 13 - Cô Không Ngại Đường Xá Xa Xôi Đến Tìm Anh, Cũng Chỉ Vì Muốn Gặp Anh
Chương 14 - Tôi Xém Xíu Nữa Là Bị Ép Thành Nhân Của Bánh Nhân Thịt Rồi!
Chương 15 - Tối Nay, Vừa Có Người Đẹp Vừa Có Rượu Ngon
Chương 16 - Lương Tấn, Anh Đang Ngồi Trên Một Tảng Băng, Tôi Phải Làm Sao Mới Có Thể Khiến Cho Tảng Băng Của Anh Tan Ra Đây?
Chương 17 - “Nếu Như Đem Tôi So Sánh Với Những Vì Sao Kia, Thì Anh Cảm Thấy Tôi Sẽ Là Vì Sao Nào?”
Chương 18 - Tôi Có Muốn Đến, Anh Có Muốn Cản Cũng Không Được
Chương 19 - Làm Sao Cháu Biết Được Sau Này Công Ty Có Vì Chuyện Lớn Mà Bắt Cháu Phải Ra Mặt Chịu Trận Nữa Hay Không?
Chương 20 - Tôi Chỉ Biết Lái Máy Bay Thôi, Không Biết Đạp Xe Đâu. Anh Chở Tôi, Được Không?
Chương 21 - Anh Ấy Đã Nói Thế Với Sonja Sao?
Chương 22 - Ngày Mai Lương Tấn Có Lịch Bay Không?
Chương 23 - Hồi Nữa Đến Giờ Ăn, Cô Cứ Đem Đùi Gà Của Tôi Đưa Cho Anh Ấy
Chương 24 - Nếu Như Vẫn Chưa Hết Giận, Thì Tôi Đề Nghị Các Anh Đợi Đến Khi Nào Máy Bay Hạ Cánh Xuống Rồi Đánh Tiếp
Chương 25 - Nếu Cô Ấy Mà Lái Không Được, Thì Người Khác Lại Càng Không Lái Được
Chương 26 - “Cô Có Thể Không?”
Chương 27 - “Cô Có Thể!”
Chương 28 - Anh Ấy Nói Gì Với Nữ Hành Khách Người Hà Lan Kia
Chương 29 - Dáng Người Bận Đầm Đỏ Kia….Chính Là Người Con Gái Ấy
Chương 30 - “Tiên Sinh, Anh Đang Nhớ Tôi Hả?”
Chương 31 - Vì Tôi Biết Anh Đang Nhớ Đến Tôi, Nên Tôi Mới Xuất Hiện Nè
Chương 32 - “Đừng Có Cúp Điện Thoại Nhanh Như Vậy Chứ, Tôi Muốn Nghe Giọng Anh Nhiều Hơn Chút Nữa.”
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - “Vưu Châu Châu?” Anh Khẩn Trương Gọi Tên Cô
Chương 35 - Rome, Italy….Milan, Italy…
Chương 36 - “Xem Ra Anh Vẫn Không Muốn Gặp Tôi…Vậy Thôi Bỏ Đi .”
Chương 37 - Cơ Trưởng Lương, Anh Vừa Ý Người Đẹp Nào?
Chương 38 - Vưu Châu Châu Kiễng Chân Hôn Anh. Đầu Tiên Là Hôn Cằm, Sau Đó Môi Lại Tiếp Tục Dời Lên, Cuối Cùng Thì Dừng Lại Ở
Chương 39 - “Cơ Trưởng Lương, Cùng Nhau Hạ Cánh Nào.”
Chương 40 - Cơ Trưởng Vưu Hình Như Đang Gặp Phiền Phức
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - “Đèn Này Hư Thật Đúng Lúc, Sẽ Không Ai Có Thể Quấy Rầy Chúng Ta.“Có Chuyện Gì?”
Chương 43 - Một Tảng Núi Băng, Cuối Cùng Cũng Tan Được Một Góc Rồi
Chương 44 - Cơ Trưởng Lương, Anh Ở Đó Yên Tâm Chờ Tôi. Ngủ Cho Ngon, Rất Nhanh Anh Sẽ Thấy Tôi Ngay Thôi
Chương 45 - Ngoài Việc Bảo Đảm Bay An Toàn, Vững Chãi Thì Còn Phải Lưu Loát Lựa Chọn Lấy Một Phương Án Để Giải Quyết. Đó Là
Chương 46 - Đừng Có Cố Gắng Thể Hiện Nữa!
Chương 47 - Tiên Sinh, Anh Hỏi Nhiều Như Vậy Chúng Tôi Cũng Không Trả Lời Được
Chương 48 - Thế Giới Ngoài Xe, Tiêu Điều Hoang Vu Còn Thế Giới Trong Xe Thì Lại Nhiệt Liệt Như Lửa
Chương 49 - “Đóng Cửa, Ôm Tôi Vào Phòng.”
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Không Tới Phiên Cậu
Chương 52 - “Anh Có Muốn Gặp Hay Không?” “Ừm.”
Chương 53 - Người Đàn Ông Không Hiểu Phong Tình Này….Kỹ Thuật Hôn Càng Ngày Càng Giỏi, Làm Trái Tim Cô Ngứa Ngáy, Nhộn Nhạo
Chương 54 - Vưu Châu Châu Đi Ra Phía Trước, Nhón Chân Lên, Đem Môi Áp Bên Cạnh Tai Anh, Chậm Rãi Nói:
Chương 55 - “Là Cô Gái Bị Đình Chỉ Bay Minh Ngọc, Cơ Trưởng Minh Sao?”
Chương 56 - Coi Xong Nhớ Nói Cho Tôi Biết, Trong Phòng Đó Ai Đẹp Nhất
Chương 57 - “Hôn Môi Anh, Hôn Tim Anh.”
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Nhà Của Chúng Ta Được Không?
Chương 60 - Thật Khó Mới Có Thể Nhìn Thấy Được Bộ Dạng Này Của Anh Đó
Chương 61 - Cơ Trưởng Lương, Tôi Có Thể Mặc Sức Cà Thẻ Của Anh Sao?
Chương 62 - “Gọi Tôi Một Tiếng…” Vưu Châu Châu Bật Cười:
Chương 63 - “Tạm Thời Tôi Không Muốn Nghe Giọng Anh.”
Chương 64 - “Chú Ý An Toàn.”
Chương 65 - Trăng Tròn Rõ Vành Vạch Trên Bầu Trời, Ánh Trăng Hời Hợt Chiếu Vào Cửa Sổ Thẳng Vào Người Anh
Chương 66 - Em Giận Xong Chưa?
Chương 67 - Anh Sai, Anh Sai Vì Anh Không Để Tâm. Nhưng Tôi Thì Lại Bắt Đầu Để Ý
Chương 68 - Chúng Ta Thật Sự Cần Phải Đi Mua Thảm
Chương 69 - Anh Đến Đón Em
Chương 70 - Nhanh Lên, Hôn Em!
Chương 71 - Anh Không Muốn Em À
Chương 72 - “Anh Đến Đây Tìm Em Hả?”
Chương 73 - Tôi Cũng Cần Người Hầu Hạ Nữa
Chương 74 - Vừa Rồi Anh Khiến Em Rất Hài Lòng, Lần Này Vì Đang Ở Trên Máy Bay Nên Em Sẽ Bỏ Qua Cho Anh
Chương 75 - Tại Sao Anh Lại Khác Như Vậy Hả? Cơ Trưởng Lương?
Chương 76 - “Đi Theo Xách Giày Cho Bạn Gái.”
Chương 77 - “Cơ Trưởng Lương, Nếu Anh Có Thể Đáp Xuống An Toàn, Tôi Sẽ Rất Nể Phục Anh.”
Chương 78 - Làm Em Lo Nãy Giờ
Chương 79 - Anh Không Để Bụng Thật Sao? Em Vốn Còn Muốn An Ủi Anh Đó
Chương 80 - Là Tống Thừa Lâm, Anh Ta Đang Cầm Một Đóa Hoa Hồng Đỏ Đưa Tới Trước Mặt Cô
Chương 81 - Bây Giờ Em Là Bạn Gái Của Anh, Cô Ấy Đến, Nên Anh Nói Với Em Một Tiếng
Chương 82 - Sau Này Cứ Đưa Mấy Thứ Này Cho Đội Trưởng Của Các Anh, Để Đội Trưởng Của Các Anh Giao Cho Tôi
Chương 83 - Cô Nói Tạm Thời Tách Ra, Nhưng Tạm Thời Là Bao Lâu?
Chương 84 - Để Anh Mang Cho Em
Chương 85 - Không Sao Rồi
Chương 86 - Chỉ Cần Trái Tim Em Không Thay Đổi, Anh Cũng Sẽ Không Thay Đổi
Chương 87 - Lương Tấn, Tôi Không Còn Thích Anh Nữa. Làm Ơn, Hãy Để Tôi Đi Đi!
Chương 88 - Đừng Thay Đổi, Châu Châu. Anh Có Thể Dùng Mạng Sống Của Mình Để Bảo Vệ Em. Xin Em, Đừng Thay Đổi
Chương 89 - Chuyện Trước Kia Đã Qua Rồi, Bây Giờ Trong Lòng Anh Chỉ Có Một Mình Em
Chương 90 - Là Cơ Trưởng Lương!
Chương 91 - Bình Thường Anh Do Em Quản
Chương 92 - “Chúc Mừng Năm Mới! Cơ Trưởng Lương Của Em!”
Chương 93 - “Đây Được Gọi Là Tuân Thủ Luật Chơi.”
Chương 94 - “Tuần Sau Là Sinh Nhật Của Mẹ Anh, Cùng Anh Đến Scotland Nhé.”
Chương 95 - “Anh Cam Tâm Tình Nguyện, Em Đi Trước, Anh Sẽ Bảo Vệ Cho Em.”
Chương 96 - Anh Ấy Là Bạn Trai Của Vưu Châu Châu Đó
Chương 97 - Hai Người Cùng Nhau Sánh Bước Lên Máy Bay
Chương 98 - Sau Này Mỗi Ngày Đều Ngắm Em
Chương 99 - Cơ Trưởng Lương, Chúng Mình Lại Cùng Bay Với Nhau Rồi
Chương 100 - “Đợi Anh, Anh Rất Yêu Em.”
Chương 101 - Anh Cúi Đầu Xuống, Bắt Đầu Hôn Cô
Chương 102 - Cái Cây Này Là Do Chủ Cũ Trồng Cho Vợ Mình, Hai Người Bọn Họ Không Có Con, Nhưng Cả Đời Vẫn Yêu Thương Nhau
Chương 103 - Khi Em Còn Bé Có Đẹp Không?
Chương 104 - Chờ Nó Ra Đánh Cho Nó Một Trận
Trên hành lang, ngọn đèn cảm ứng bằng âm thanh màu vàng ấm áp chợt sáng lên, cô mặc đầm màu đen, mái tóc xoăn được vén lên, để lộ bờ vai, cô đứng ngược chiều ánh sáng. Cười tủm tỉm, ánh mắt cười cong lên mê người. Là người đẹp, không phải là người đẹp bình thường.
Đèn cảm ứng bằng âm thanh đã rất nhanh tự tắt, Vưu Châu Châu dâm đôi giày cao gót một phát, đèn lại sáng lên.
“Tại sao không cho tôi vào, không muốn nói chuyện sao?” Nụ cười của cô lại sâu thêm vài phần.
“Bây giờ là mấy giờ rồi? Còn nữa, tôi không uống rượu.
” Giọng anh trước sau như một, nhàn nhạt nói.
Lông mi dài của cô có phần hơi động đậy, thật đáng tiếc: “Thật sao?”
“Ừm.
”
Vưu Châu Châu còn đang suy nghĩ phải nên làm thế nào thì anh lại nói: “Cho nên, mời cô về cho.
”
Ánh đèn vàng ấm áp lại biến mất, ánh đèn từ trong phòng anh chiếu ra không đủ sáng, trước mắt hai người là một mảnh tối tăm.
Cô cũng không tiếp tục dặm chân, bước lên phía trước một bước, đến gần trước mặt Lương Tấn, chỉ cách anh khoảng một cm. “Tôi không tin.
” Cô ngẩng đầu nhìn anh nói: “Rượu này tôi phải chờ đợi gần suốt hai ngày mới lấy được, một giây không nhiều, nhưng cũng không ít. Lương Tấn, cho tôi chút thể diện có được không? Còn nữa, anh đừng đối xử với tôi lạnh nhạt như vậy, tôi đối với anh lại không có ý đồ xấu.
”
Giọng nói mềm mại.
Lương Tấn lui lại một bước, kéo giãn khoảng cách với cô, trầm mặc.
“Anh thử một chút đi, rượu này uống rất ngon. Mà tôi cũng có chuyện muốn hỏi ý kiến anh, ừm….
chính là liên quan đến chuyện bay.
” Vưu Châu Châu nói.
Rốt cuộc Lương Tấn cũng nghiêng người tránh ra. Trong mắt cô tràn đầy ý cười, nhanh chóng đi vào phòng anh. Cô quét mắt một vòng, cách sắp xếp căn phòng, cách trang trí cũng giống với căn phòng lúc trước anh ở, dĩ nhiên cô cũng đã ngủ qua căn phòng kia ———– cùng với anh trong căn phòng kia, chỉ đơn thuần là đi ngủ.
Cô đi đến ghế sofa ngồi xuống. Nhớ đến trong phòng không có ly rượu, cô nhìn Lương Tấn đang xoay người đóng cửa, đứng dậy đi đến nói: “Tôi đi tìm ly để uống. Sẽ về nhanh thôi.
”
Cô đem chai rượu ướp lạnh đặt trên ghế sofa. Nhanh chóng đi đến cửa, mở ra rồi bước ra ngoài.
Anh đi đến ghế sofa ngồi xuống, trên ghế có một quyển sách. Lúc Vưu Châu Châu nhấn chuông cửa, anh vẫn ngồi trên ghế đọc sách. Anh nhìn lướt qua chai rượu cô để trên ghế, cầm sách lên tiếp tục đọc.
Quả nhiên cô đi rất nhanh đã trở về. Trên tay cô cầm hai ly rượu cao cổ và dụng cụ mở nắp rượu. Vưu Châu Châu đưa hai ly cao cổ cho anh cầm, sau đó cô cầm chai rượu lên mở, xoay người cầm chai rượu rót vào hai chiếc ly đế cao trong tay Lương Tấn, sau đó đặt chai rượu xuống, vươn tay ra rút lấy một ly từ trong tay anh.
Cô nâng ly rượu lên, nhẹ chạm vào ly anh, lại đưa ly rượu đến bên môi, nhẹ nhàng nhấp một miếng.
“Uống đi!
” Vưu Châu Châu nhìn Lương Tấn cầm ly rượu trong tay không uống, giục anh.
Anh cúi đầu uống một ngụm. Vưu Châu Châu thỏa mãn cười nói: “Mùi vị thế nào?”
“Ừm.
”
“Ừm là có ý gì? Anh thích không?”
“Không có thích hay không thích.
” Lương Tấn nói. Dừng lại một chút, lại nói: “Cô muốn hỏi gì liên quan đến chuyện bay thì bây giờ nói đi.
”
Vưu Châu Châu nhìn gương mặt nghiêm trang của anh, nói: “Lương Tấn, anh đang ngồi trên một tảng băng, tôi phải làm sao mới có thể khiến cho tảng băng của anh tan ra đây?”
“Cái gì?” Lương Tấn cũng nhìn cô.
Cô chậm rãi đưa tay ra, nhẹ nhàng đem tay của cô đụng đến bàn tay đang cầm ly rượu.
Da thịt chạm nhau, trong khoảnh khắc lòng anh chợt ngưng đọng lại.