Chương 1 - Máu Nhuộm Đêm Mưa.
Chương 2 - Tam Gia
Chương 3 - Chỉ Là Một Lời Khen
Chương 4 - Bạch Tư Vũ
Chương 5 - Là Con Gái Của Chúng Ta
Chương 6 - Chú Ba
Chương 7 - Cái Ôm Đầu Tiên
Chương 8 - Cháy Nhà Kho
Chương 9 - Chiếc Bật Lửa
Chương 10 - Cái Ôm Tạm Biệt
Chương 11 - Vô Lại Cưỡng Ép
Chương 12 - Vết Cắn Ngay Cổ
Chương 13 - Cưng Chiều Như Một Đứa Trẻ
Chương 14 - Uất Ức
Chương 15 - Gặp Được La Chí
Chương 16 - Biết Được Bí Mật
Chương 17 - Chăm Sóc
Chương 18 - Cho Uống Thuốc
Chương 19 - Có Khách Đến
Chương 20 - Thất Vọng
Chương 21 - Thái Lan
Chương 22 - Du Thuyền
Chương 23 - Ly Rượu
Chương 24 - Bị Anh Bỏ Rơi
Chương 25 - Em Có Biết Tôi Là Ai Không ? (18+)
Chương 26 - Sa Vào Dục Vọng Khó Cứu Lấy ( 18 +)
Chương 27 - Ân Ái (18+)
Chương 28 - Đằng Long Tìm Đến Cửa
Chương 29 - Cơn Thịnh Nộ Của Bạch Thiển
Chương 30 - Lục Hạo Ra Tay
Chương 31 - Bảo Vệ Anh
Chương 32 - Người Phụ Nữ Của Lục Hạo
Chương 33 - Súng Ai Lên Cò
Chương 34 - Dạy Dỗ
Chương 35 - Mimosa
Chương 36 - Vợ Chưa Cưới
Chương 37 - Cưỡi Ngựa
Chương 38 - Ám Sát
Chương 39 - Nếu Con Muốn Ra Tay.
Chương 40 - Truy Tìm Quá Khứ
Chương 41 - Tin Xấu
Chương 42 - Là Kẻ Giết Người
Chương 43 - Tôi Không Đi
Chương 44 - Nguy Hiểm
Chương 45 - Cứa Cổ Tay
Chương 46 - Lục Soát.
Chương 47 - Anh Không Cần Em
Chương 48 - Ai Chiều Theo Ai ?
Chương 49 - Cái Tát Trong Đám Tang
Chương 50 - Tư Vũ Ghen
Chương 51 - Tranh Giành
Chương 52 - Sấy Tóc
Chương 53 - Cơn Mưa Triền Miên
Chương 54 - Tôi Thật Lòng Thương Em
Chương 55 - Sự Cố Chấp Của Anh
Chương 56 - Cái Tát
Chương 57 - Đứa Bé Năm Ấy
Chương 58 - Tặng Quà
Chương 59 - Không Đồng Ý Hợp Tác
Chương 60 - Ăn Sáng
Chương 61 - Em Làm Chủ
Chương 62 - Phụ Nữ Khi Ghen
Chương 63 - Đi Sớm Về Khuya
Chương 64 - Em Hư Quá
Chương 65 - Anh Lại Rời Đi
Chương 66 - Nút Áo
Chương 67 - Nhà Hoang
Chương 68 - Đau Lòng
Chương 69 - Mái Ấm Của Họ
Chương 70 - Ngủ Ngon
Chương 71 - Có Lệnh Bắt Bạch Tư Vũ
Chương 72 - Phòng Thẩm Vấn
Chương 73 - Tôi Nên Gọi Cô Là Gì?
Chương 74 - Luật Sư Bảo Lãnh
Chương 75 - Người Quen Năm Đó
Chương 76 - Về Nhà Thôi Anh
Chương 77 - Thân Phận Thật Sự
Chương 78 - Sao Anh Có Thể Lạnh Lùng Như Thế?
Chương 79 - Làm Nũng
Chương 80 - Nụ Hôn Kiểu Pháp
Chương 81 - Giao Dịch
Chương 82 - Mật Khẩu Két Sắt
Chương 83 - Ra Tay Hành Hạ
Chương 84 - Vợ Anh Thật Giỏi
Chương 85 - Bắt Tại Trận
Chương 86 - Cầu Cứu
Chương 87 - Cầu Xin Anh
Chương 88 - Anh Có Suy Nghĩ Cho Em Hay Không?
Chương 89 - Giao Dịch Giữa Biển
Chương 90 - Lục Hạo Gặp Chuyện
Chương 91 - Tang Thương
Chương 92 - Nữ Bác Sĩ
Chương 93 - Tư Vũ Tìm Lại Sự Sống
Chương 94 - Con Rối
Chương 95 - Náo Loạn Dạ Tình
Chương 96 - Hồng Nhan Họa Thủy
Chương 97 - Tái Khám
Chương 98 - Nụ Hôn Trùng Phùng
Chương 99 - Xuất Hiện Với Thân Phận Khác
Chương 100 - Trốn Viện
Chương 101 - Xe Run Lắc Dữ Dội
Chương 102 - Duyên Phận Người Với Người
Chương 103 - Lục Hạo Bị Mắng
Chương 104 - Án Mạng Trong Hẻm Vắng
Chương 105 - Thực Hiện Kế Hoạch
Chương 106 - Quay Xe Về
Chương 107 - Sự Thật Được Phơi Bày
Chương 108 - Uy Hiếp
Chương 109 - Cảnh Tượng Giống Năm Nào
Chương 110 - Trả Giá Lỗi Lầm
Chương 111 - Chỉ Là Tình Cũ
Chương 112 - Cầu Xin Hai Người
Chương 113 - Có Anh Thật Tốt
Chương 114 - Ngọt Ngào Triền Miên
Chương 115 - Ức Hiếp Em
Chương 116 - Ngắm Biển
Chương 117 - Căn Nhà Ấm Êm
Chương 118 - Kết Hôn
Chương 119 - Chỉ Kết Hôn Một Lần
Chương 120 - Hạnh Phúc Viên Mãn (End)
Chương 1 - Máu Nhuộm Đêm Mưa.
Chương 2 - Tam Gia
Chương 3 - Chỉ Là Một Lời Khen
Chương 4 - Bạch Tư Vũ
Chương 5 - Là Con Gái Của Chúng Ta
Chương 6 - Chú Ba
Chương 7 - Cái Ôm Đầu Tiên
Chương 8 - Cháy Nhà Kho
Chương 9 - Chiếc Bật Lửa
Chương 10 - Cái Ôm Tạm Biệt
Chương 11 - Vô Lại Cưỡng Ép
Chương 12 - Vết Cắn Ngay Cổ
Chương 13 - Cưng Chiều Như Một Đứa Trẻ
Chương 14 - Uất Ức
Chương 15 - Gặp Được La Chí
Chương 16 - Biết Được Bí Mật
Chương 17 - Chăm Sóc
Chương 18 - Cho Uống Thuốc
Chương 19 - Có Khách Đến
Chương 20 - Thất Vọng
Chương 21 - Thái Lan
Chương 22 - Du Thuyền
Chương 23 - Ly Rượu
Chương 24 - Bị Anh Bỏ Rơi
Chương 25 - Em Có Biết Tôi Là Ai Không ? (18+)
Chương 26 - Sa Vào Dục Vọng Khó Cứu Lấy ( 18 +)
Chương 27 - Ân Ái (18+)
Chương 28 - Đằng Long Tìm Đến Cửa
Chương 29 - Cơn Thịnh Nộ Của Bạch Thiển
Chương 30 - Lục Hạo Ra Tay
Chương 31 - Bảo Vệ Anh
Chương 32 - Người Phụ Nữ Của Lục Hạo
Chương 33 - Súng Ai Lên Cò
Chương 34 - Dạy Dỗ
Chương 35 - Mimosa
Chương 36 - Vợ Chưa Cưới
Chương 37 - Cưỡi Ngựa
Chương 38 - Ám Sát
Chương 39 - Nếu Con Muốn Ra Tay.
Chương 40 - Truy Tìm Quá Khứ
Chương 41 - Tin Xấu
Chương 42 - Là Kẻ Giết Người
Chương 43 - Tôi Không Đi
Chương 44 - Nguy Hiểm
Chương 45 - Cứa Cổ Tay
Chương 46 - Lục Soát.
Chương 47 - Anh Không Cần Em
Chương 48 - Ai Chiều Theo Ai ?
Chương 49 - Cái Tát Trong Đám Tang
Chương 50 - Tư Vũ Ghen
Chương 51 - Tranh Giành
Chương 52 - Sấy Tóc
Chương 53 - Cơn Mưa Triền Miên
Chương 54 - Tôi Thật Lòng Thương Em
Chương 55 - Sự Cố Chấp Của Anh
Chương 56 - Cái Tát
Chương 57 - Đứa Bé Năm Ấy
Chương 58 - Tặng Quà
Chương 59 - Không Đồng Ý Hợp Tác
Chương 60 - Ăn Sáng
Chương 61 - Em Làm Chủ
Chương 62 - Phụ Nữ Khi Ghen
Chương 63 - Đi Sớm Về Khuya
Chương 64 - Em Hư Quá
Chương 65 - Anh Lại Rời Đi
Chương 66 - Nút Áo
Chương 67 - Nhà Hoang
Chương 68 - Đau Lòng
Chương 69 - Mái Ấm Của Họ
Chương 70 - Ngủ Ngon
Chương 71 - Có Lệnh Bắt Bạch Tư Vũ
Chương 72 - Phòng Thẩm Vấn
Chương 73 - Tôi Nên Gọi Cô Là Gì?
Chương 74 - Luật Sư Bảo Lãnh
Chương 75 - Người Quen Năm Đó
Chương 76 - Về Nhà Thôi Anh
Chương 77 - Thân Phận Thật Sự
Chương 78 - Sao Anh Có Thể Lạnh Lùng Như Thế?
Chương 79 - Làm Nũng
Chương 80 - Nụ Hôn Kiểu Pháp
Chương 81 - Giao Dịch
Chương 82 - Mật Khẩu Két Sắt
Chương 83 - Ra Tay Hành Hạ
Chương 84 - Vợ Anh Thật Giỏi
Chương 85 - Bắt Tại Trận
Chương 86 - Cầu Cứu
Chương 87 - Cầu Xin Anh
Chương 88 - Anh Có Suy Nghĩ Cho Em Hay Không?
Chương 89 - Giao Dịch Giữa Biển
Chương 90 - Lục Hạo Gặp Chuyện
Chương 91 - Tang Thương
Chương 92 - Nữ Bác Sĩ
Chương 93 - Tư Vũ Tìm Lại Sự Sống
Chương 94 - Con Rối
Chương 95 - Náo Loạn Dạ Tình
Chương 96 - Hồng Nhan Họa Thủy
Chương 97 - Tái Khám
Chương 98 - Nụ Hôn Trùng Phùng
Chương 99 - Xuất Hiện Với Thân Phận Khác
Chương 100 - Trốn Viện
Chương 101 - Xe Run Lắc Dữ Dội
Chương 102 - Duyên Phận Người Với Người
Chương 103 - Lục Hạo Bị Mắng
Chương 104 - Án Mạng Trong Hẻm Vắng
Chương 105 - Thực Hiện Kế Hoạch
Chương 106 - Quay Xe Về
Chương 107 - Sự Thật Được Phơi Bày
Chương 108 - Uy Hiếp
Chương 109 - Cảnh Tượng Giống Năm Nào
Chương 110 - Trả Giá Lỗi Lầm
Chương 111 - Chỉ Là Tình Cũ
Chương 112 - Cầu Xin Hai Người
Chương 113 - Có Anh Thật Tốt
Chương 114 - Ngọt Ngào Triền Miên
Chương 115 - Ức Hiếp Em
Chương 116 - Ngắm Biển
Chương 117 - Căn Nhà Ấm Êm
Chương 118 - Kết Hôn
Chương 119 - Chỉ Kết Hôn Một Lần
Chương 120 - Hạnh Phúc Viên Mãn (End)
Vì quá mệt mỏi hoặc do thuốc tiêm quá mạnh , Bạch Tư Vũ ngủ gần đến trưa hôm sau mới tỉnh dậy ...
Hàng mi thật dài đen láy từ từ run nhẹ , chưa quen với ánh sáng xung quanh , qua một lúc Bạch Tư Vũ mới mở mắt quan sát căn phòng lạ lẫm.
.
Trong lòng hốt hoảng ,
ngồi dậy nhìn xung quanh , rồi nhìn qua trang phục trên người cũng đã thay bằng chiếc váy mới .
.
Lúc này có tiếng mở cửa phòng , Bạch Tư Vũ âm thầm lo lắng nhìn ra ngoài.
.
Lục Hạo đi vào bộ dáng thong dong mặc đồ ở nhà ,
khác hẳn mọi lần cô gặp anh đều mặc đồ đen tối màu.
Hôm nay anh mặc áo thun và quần trắng ,
tóc để xuống nhìn rất khác lạ nhẹ nhàng và vô cùng đẹp mắt.
.
Không hiểu sao Bạch Tư Vũ không thấy sợ hãi mà lại an tâm , khi biết người cứu mình là anh.
Vốn rất rõ người đàn ông này còn nguy hiểm gấp mấy lần Bạch Thiển.
.
Nghĩ đến Bạch Thiển , Bạch Tư Vũ lại nghĩ đến chuyện khốn nạn ông ta làm với cô tối qua.
Cũng rất may mắn , nhờ có bình hoa ngay tủ . Lúc ấy tình thế quá khẩn cấp , mà Bạch Thiển lại không có ý buông tha cho cô .
Đến đường cùng Bạch Tư Vũ mới dùng bình hoa đập mạnh vào đầu ông ta.
.
Bao năm qua cô ngoan ngoãn nhẫn nhịn ,
vì một ngày nào chưa điều tra rõ một việc liên quan đến chính mình .
Cô vẫn chưa thể rời khỏi cần nhà đấy được.
Vẫn là Bạch Tư Vũ một đứa con gái nuôi ngoan ngoãn củ Trác Tư Sở và Bạch Thiển.
.
Thấy cô thẩn thờ nhìn mình không biểu lộ thái độ nào.
.
Lục Hạo đi đến ngồi lên giường , đặt tay lên trán cô .
.
.
- Sao thế ,
sốt đến ngốc luôn rồi à ?
Độ ấm từ tay anh truyền đến , Bạch Tư Vũ mới sực tỉnh .
.
Nhưng không né tránh , vươn đôi mắt xinh đẹp nhìn anh .
.
Lục Hạo thu tay về .
.
- Hạ sốt rồi , em vào rửa mặt rồi ra ăn cháo .
.
Bạch Tư Vũ nghe lời đến lạ gật đầu , xuống giường vào phòng tắm rửa mặt vệ sinh một chút .
.
Nhìn mình trong gương ,
thần sắc tái nhợt yếu ớt.
.
Cô lau mặt , khi đi ra vẫn thấy Lục Hạo ngồi đó chờ cô.
.
Tư Vũ ngồi lên giường ,
kéo chăn ôm vào lòng.
.
Anh nhìn cô rất bình tĩnh ,
không vạch trần cô bất cứ chuyện gì , cũng không hỏi chuyện gì đã xảy ra với cô dường như biết rất rõ.
.
Cầm chén cháo đặt sẵn trên tủ , hơi nóng vẫn còn lượn lờ.
.
Lục Hạo vừa thổi cháo vừa nhìn cô .
Anh hỏi
- Em định không cám ơn Tôi đã cứu em à ?
Thật ra lúc này tâm trạng của Bạch Tư Vũ khá rối bời , thời gian qua không gặp lại Lục Hạo .
Lại không ngờ gặp anh trong trường hợp này không biết có gọi là may mắn hay không nữa.
.
Chẳng hiểu sao lần gặp lại này ,
Bạch Tư Vũ lại thấy trong lòng có cái gì đó , một cảm giác không tên.
.
Nên cứ thế chỉ biết vươn mắt nhìn anh đến thẩn thờ từ lúc giờ.
.
Nghe anh hỏi thể ,
cô đưa tay ra hiệu.
.
- Cám ơn anh.
.
Nhìn hành động ra hiệu bằng tay của cô , Lục Hạo cúi đầu thổi cháo ,
môi nhếch nhẹ .
.
- Ăn nào.
.
Anh để muỗng ngay miệng Tư Vũ rồi hắng giọng ra lệnh.
.
Xem cô không khác gì một đứa trẻ , mà nếu hành động phục vụ phụ nữ đến tận giường của Tam gia thế này.
Người bên ngoài mà thấy chắc là mắt tròn mắt vẹt hết cả lên.
.
Bạch Tư Vũ đưa tay muống tự mình ăn , anh liền đưa chén cháo ra xa ,
mày nhíu lại.
.
- Nghe lời nào , em còn chưa khỏe hẳn đừng có bướng.
.
Không hiểu sao lúc này Bạch Tư Vũ lại thấy một mảng ấm áp lan vào tận tim .
Cô thu tay lại , rất ngoan ngoãn hé miệng .
.
Lục Hạo cũng hơi ngạc nhiên nhưng lại rất hài lòng với việc nghe lời của cô gái nhỏ.
.
Chỉ là nhìn đôi môi trơn bóng tuy còn chút tái nhợt đang ở rất gần mình.
Còn hé miệng thấy được đầu lưỡi đỏ hồng làm anh thật ngứa ngáy.
.
Anh dời ánh mắt , trầm ổn đút cháo cho cô .
.
Thật ra trong lòng Bạch Tư Vũ cũng nhộn nhào khó hiểu , cũng chẳng dám nhìn vào mắt anh .
.
Cúi đầu nhìn vào tấm chăn chẳng rời.
.
Lục Hạo nhìn cái đầu nhỏ cúi gầm lảng tránh , im lặng đến mức chỉ muốn đè ra mà đánh đòn.
.
Anh đút từng muỗng cho cô gần được nữa chén cháo , Tư Vũ ra hiệu không muốn ăn nữa.
.
Anh cũng không ép , cũng rõ vì cô đang bệnh ,
ăn uống chẳng ngon miệng gì nên cũng không làm khó.
.
.
Anh lấy thuốc chia ra đưa cho cô , cùng ly nước.
.
Bất giác Bạch Tư Vũ mặt tái đi , còn lùi người về sau ,
lắc đầu nguây nguẩy.
.
Chỉ cần nhìn sơ cũng rõ cô gái này sợ uống thuốc.
.
Trời ơi , Lục Hạo lớn đến mức này lần đầu chăm một người bệnh .
Lại rơi vào trường hợp này .
.
Anh nhẫn nại đưa tay .
.
- Nhanh lên ,
em bao nhiêu tuổi mà còn sợ uống thuốc , không uống sẽ không hết bệnh.
Lại đây .
.
Vô cùng kiên nhẫn chờ đợi .
.