Chương 1 - Máu Nhuộm Đêm Mưa.
Chương 2 - Tam Gia
Chương 3 - Chỉ Là Một Lời Khen
Chương 4 - Bạch Tư Vũ
Chương 5 - Là Con Gái Của Chúng Ta
Chương 6 - Chú Ba
Chương 7 - Cái Ôm Đầu Tiên
Chương 8 - Cháy Nhà Kho
Chương 9 - Chiếc Bật Lửa
Chương 10 - Cái Ôm Tạm Biệt
Chương 11 - Vô Lại Cưỡng Ép
Chương 12 - Vết Cắn Ngay Cổ
Chương 13 - Cưng Chiều Như Một Đứa Trẻ
Chương 14 - Uất Ức
Chương 15 - Gặp Được La Chí
Chương 16 - Biết Được Bí Mật
Chương 17 - Chăm Sóc
Chương 18 - Cho Uống Thuốc
Chương 19 - Có Khách Đến
Chương 20 - Thất Vọng
Chương 21 - Thái Lan
Chương 22 - Du Thuyền
Chương 23 - Ly Rượu
Chương 24 - Bị Anh Bỏ Rơi
Chương 25 - Em Có Biết Tôi Là Ai Không ? (18+)
Chương 26 - Sa Vào Dục Vọng Khó Cứu Lấy ( 18 +)
Chương 27 - Ân Ái (18+)
Chương 28 - Đằng Long Tìm Đến Cửa
Chương 29 - Cơn Thịnh Nộ Của Bạch Thiển
Chương 30 - Lục Hạo Ra Tay
Chương 31 - Bảo Vệ Anh
Chương 32 - Người Phụ Nữ Của Lục Hạo
Chương 33 - Súng Ai Lên Cò
Chương 34 - Dạy Dỗ
Chương 35 - Mimosa
Chương 36 - Vợ Chưa Cưới
Chương 37 - Cưỡi Ngựa
Chương 38 - Ám Sát
Chương 39 - Nếu Con Muốn Ra Tay.
Chương 40 - Truy Tìm Quá Khứ
Chương 41 - Tin Xấu
Chương 42 - Là Kẻ Giết Người
Chương 43 - Tôi Không Đi
Chương 44 - Nguy Hiểm
Chương 45 - Cứa Cổ Tay
Chương 46 - Lục Soát.
Chương 47 - Anh Không Cần Em
Chương 48 - Ai Chiều Theo Ai ?
Chương 49 - Cái Tát Trong Đám Tang
Chương 50 - Tư Vũ Ghen
Chương 51 - Tranh Giành
Chương 52 - Sấy Tóc
Chương 53 - Cơn Mưa Triền Miên
Chương 54 - Tôi Thật Lòng Thương Em
Chương 55 - Sự Cố Chấp Của Anh
Chương 56 - Cái Tát
Chương 57 - Đứa Bé Năm Ấy
Chương 58 - Tặng Quà
Chương 59 - Không Đồng Ý Hợp Tác
Chương 60 - Ăn Sáng
Chương 61 - Em Làm Chủ
Chương 62 - Phụ Nữ Khi Ghen
Chương 63 - Đi Sớm Về Khuya
Chương 64 - Em Hư Quá
Chương 65 - Anh Lại Rời Đi
Chương 66 - Nút Áo
Chương 67 - Nhà Hoang
Chương 68 - Đau Lòng
Chương 69 - Mái Ấm Của Họ
Chương 70 - Ngủ Ngon
Chương 71 - Có Lệnh Bắt Bạch Tư Vũ
Chương 72 - Phòng Thẩm Vấn
Chương 73 - Tôi Nên Gọi Cô Là Gì?
Chương 74 - Luật Sư Bảo Lãnh
Chương 75 - Người Quen Năm Đó
Chương 76 - Về Nhà Thôi Anh
Chương 77 - Thân Phận Thật Sự
Chương 78 - Sao Anh Có Thể Lạnh Lùng Như Thế?
Chương 79 - Làm Nũng
Chương 80 - Nụ Hôn Kiểu Pháp
Chương 81 - Giao Dịch
Chương 82 - Mật Khẩu Két Sắt
Chương 83 - Ra Tay Hành Hạ
Chương 84 - Vợ Anh Thật Giỏi
Chương 85 - Bắt Tại Trận
Chương 86 - Cầu Cứu
Chương 87 - Cầu Xin Anh
Chương 88 - Anh Có Suy Nghĩ Cho Em Hay Không?
Chương 89 - Giao Dịch Giữa Biển
Chương 90 - Lục Hạo Gặp Chuyện
Chương 91 - Tang Thương
Chương 92 - Nữ Bác Sĩ
Chương 93 - Tư Vũ Tìm Lại Sự Sống
Chương 94 - Con Rối
Chương 95 - Náo Loạn Dạ Tình
Chương 96 - Hồng Nhan Họa Thủy
Chương 97 - Tái Khám
Chương 98 - Nụ Hôn Trùng Phùng
Chương 99 - Xuất Hiện Với Thân Phận Khác
Chương 100 - Trốn Viện
Chương 101 - Xe Run Lắc Dữ Dội
Chương 102 - Duyên Phận Người Với Người
Chương 103 - Lục Hạo Bị Mắng
Chương 104 - Án Mạng Trong Hẻm Vắng
Chương 105 - Thực Hiện Kế Hoạch
Chương 106 - Quay Xe Về
Chương 107 - Sự Thật Được Phơi Bày
Chương 108 - Uy Hiếp
Chương 109 - Cảnh Tượng Giống Năm Nào
Chương 110 - Trả Giá Lỗi Lầm
Chương 111 - Chỉ Là Tình Cũ
Chương 112 - Cầu Xin Hai Người
Chương 113 - Có Anh Thật Tốt
Chương 114 - Ngọt Ngào Triền Miên
Chương 115 - Ức Hiếp Em
Chương 116 - Ngắm Biển
Chương 117 - Căn Nhà Ấm Êm
Chương 118 - Kết Hôn
Chương 119 - Chỉ Kết Hôn Một Lần
Chương 120 - Hạnh Phúc Viên Mãn (End)
Chương 1 - Máu Nhuộm Đêm Mưa.
Chương 2 - Tam Gia
Chương 3 - Chỉ Là Một Lời Khen
Chương 4 - Bạch Tư Vũ
Chương 5 - Là Con Gái Của Chúng Ta
Chương 6 - Chú Ba
Chương 7 - Cái Ôm Đầu Tiên
Chương 8 - Cháy Nhà Kho
Chương 9 - Chiếc Bật Lửa
Chương 10 - Cái Ôm Tạm Biệt
Chương 11 - Vô Lại Cưỡng Ép
Chương 12 - Vết Cắn Ngay Cổ
Chương 13 - Cưng Chiều Như Một Đứa Trẻ
Chương 14 - Uất Ức
Chương 15 - Gặp Được La Chí
Chương 16 - Biết Được Bí Mật
Chương 17 - Chăm Sóc
Chương 18 - Cho Uống Thuốc
Chương 19 - Có Khách Đến
Chương 20 - Thất Vọng
Chương 21 - Thái Lan
Chương 22 - Du Thuyền
Chương 23 - Ly Rượu
Chương 24 - Bị Anh Bỏ Rơi
Chương 25 - Em Có Biết Tôi Là Ai Không ? (18+)
Chương 26 - Sa Vào Dục Vọng Khó Cứu Lấy ( 18 +)
Chương 27 - Ân Ái (18+)
Chương 28 - Đằng Long Tìm Đến Cửa
Chương 29 - Cơn Thịnh Nộ Của Bạch Thiển
Chương 30 - Lục Hạo Ra Tay
Chương 31 - Bảo Vệ Anh
Chương 32 - Người Phụ Nữ Của Lục Hạo
Chương 33 - Súng Ai Lên Cò
Chương 34 - Dạy Dỗ
Chương 35 - Mimosa
Chương 36 - Vợ Chưa Cưới
Chương 37 - Cưỡi Ngựa
Chương 38 - Ám Sát
Chương 39 - Nếu Con Muốn Ra Tay.
Chương 40 - Truy Tìm Quá Khứ
Chương 41 - Tin Xấu
Chương 42 - Là Kẻ Giết Người
Chương 43 - Tôi Không Đi
Chương 44 - Nguy Hiểm
Chương 45 - Cứa Cổ Tay
Chương 46 - Lục Soát.
Chương 47 - Anh Không Cần Em
Chương 48 - Ai Chiều Theo Ai ?
Chương 49 - Cái Tát Trong Đám Tang
Chương 50 - Tư Vũ Ghen
Chương 51 - Tranh Giành
Chương 52 - Sấy Tóc
Chương 53 - Cơn Mưa Triền Miên
Chương 54 - Tôi Thật Lòng Thương Em
Chương 55 - Sự Cố Chấp Của Anh
Chương 56 - Cái Tát
Chương 57 - Đứa Bé Năm Ấy
Chương 58 - Tặng Quà
Chương 59 - Không Đồng Ý Hợp Tác
Chương 60 - Ăn Sáng
Chương 61 - Em Làm Chủ
Chương 62 - Phụ Nữ Khi Ghen
Chương 63 - Đi Sớm Về Khuya
Chương 64 - Em Hư Quá
Chương 65 - Anh Lại Rời Đi
Chương 66 - Nút Áo
Chương 67 - Nhà Hoang
Chương 68 - Đau Lòng
Chương 69 - Mái Ấm Của Họ
Chương 70 - Ngủ Ngon
Chương 71 - Có Lệnh Bắt Bạch Tư Vũ
Chương 72 - Phòng Thẩm Vấn
Chương 73 - Tôi Nên Gọi Cô Là Gì?
Chương 74 - Luật Sư Bảo Lãnh
Chương 75 - Người Quen Năm Đó
Chương 76 - Về Nhà Thôi Anh
Chương 77 - Thân Phận Thật Sự
Chương 78 - Sao Anh Có Thể Lạnh Lùng Như Thế?
Chương 79 - Làm Nũng
Chương 80 - Nụ Hôn Kiểu Pháp
Chương 81 - Giao Dịch
Chương 82 - Mật Khẩu Két Sắt
Chương 83 - Ra Tay Hành Hạ
Chương 84 - Vợ Anh Thật Giỏi
Chương 85 - Bắt Tại Trận
Chương 86 - Cầu Cứu
Chương 87 - Cầu Xin Anh
Chương 88 - Anh Có Suy Nghĩ Cho Em Hay Không?
Chương 89 - Giao Dịch Giữa Biển
Chương 90 - Lục Hạo Gặp Chuyện
Chương 91 - Tang Thương
Chương 92 - Nữ Bác Sĩ
Chương 93 - Tư Vũ Tìm Lại Sự Sống
Chương 94 - Con Rối
Chương 95 - Náo Loạn Dạ Tình
Chương 96 - Hồng Nhan Họa Thủy
Chương 97 - Tái Khám
Chương 98 - Nụ Hôn Trùng Phùng
Chương 99 - Xuất Hiện Với Thân Phận Khác
Chương 100 - Trốn Viện
Chương 101 - Xe Run Lắc Dữ Dội
Chương 102 - Duyên Phận Người Với Người
Chương 103 - Lục Hạo Bị Mắng
Chương 104 - Án Mạng Trong Hẻm Vắng
Chương 105 - Thực Hiện Kế Hoạch
Chương 106 - Quay Xe Về
Chương 107 - Sự Thật Được Phơi Bày
Chương 108 - Uy Hiếp
Chương 109 - Cảnh Tượng Giống Năm Nào
Chương 110 - Trả Giá Lỗi Lầm
Chương 111 - Chỉ Là Tình Cũ
Chương 112 - Cầu Xin Hai Người
Chương 113 - Có Anh Thật Tốt
Chương 114 - Ngọt Ngào Triền Miên
Chương 115 - Ức Hiếp Em
Chương 116 - Ngắm Biển
Chương 117 - Căn Nhà Ấm Êm
Chương 118 - Kết Hôn
Chương 119 - Chỉ Kết Hôn Một Lần
Chương 120 - Hạnh Phúc Viên Mãn (End)
Lục Hạo đứng bên giường nhìn Bác Sĩ chữa trị cho A Nhất...
Sau khi lấy đạn ra, băng bó vết thương, Bác Sĩ nói với Lục Hạo.
- Anh ta mất máu khá nhiều Tôi vừa cầm máu,
uống thuốc tịnh dưỡng một thời gian là ổn.
.
Lục Hạo gật đầu nói cảm ơn, rồi cho người đưa bác sĩ ra về.
.
La Chí bước đến gần Lục Hạo.
- Anh Hạo,
Bạch Thiển ngày càng xem trời bằng vung,
không từ thủ đoạn.
Lục Hạo gật đầu.
.
- Cứ để ông ta vùng vẫy một thời gian nữa thôi.
.
Anh ngưng một chút,
nói tiếp.
- Khi nào cậu ta tỉnh lại, gọi Tôi.
.
La Chí gật đầu.
.
Lục Hạo không nấn ná quá lâu, quay lưng ra khỏi cửa.
.
Vừa ra ngoài đã thấy Bạch Tư Vũ đứng ngay cầu thang, hình như là chờ anh.
Nghe tiếng động bước chân,
cô quay người nhìn thấy anh đi tới.
.
Cách cô chưa được nửa bước chân,
anh hỏi.
- Chờ anh à?
Bạch Tư Vũ nhìn cánh cửa phía sau lưng anh,
có chút lo lắng.
- A Nhất.
.
Anh ta không sao chứ?
Lục Hạo nắm tay cô,
vừa đi về phòng vừa nói.
- Ừ tỉnh dưỡng một thời gian sẽ không sao.
.
Hai người nắm tay nhau lên lầu, Bạch Tư Vũ ôm cánh tay anh.
.
- Lục Hạo, còn Trác Tư Sở thì sao.
?
Lúc A Nhất gọi điện cho Lục Hạo có cô bên cạnh nên nghe rất rõ cuộc nói chuyện.
Lục Hạo dắt cô vào phòng đóng cửa lại, anh có chút trầm tư nắm tay cô ngồi xuống sopha.
.
- Bây giờ chúng ta chưa cứu được cô ấy, em yên tâm Trác Tư Sở bây giờ vẫn còn lợi dụng được,
Bạch Thiển sẽ không ra tay với cô ta đâu.
.
Bạch Tư Vũ dựa vào lòng anh lẵng lặng nghe anh nói, cô hiểu được ý Lục Hạo.
.
Trác Cửu mới chết đây,
nếu Trác Tư Sở tiếp tục xảy ra chuyện bang hội sẽ dậy sóng mà còn ảnh hưởng không nhỏ đến Bạch Thiển,
ông ta không ngốc mà tự giết mình.
.
Không hiểu sao Bạch Tư Vũ lo lắng,
cô ôm chặt lấy Lục Hạo, dịu giọng rầu rỉ.
.
- Lục Hạo,
Bạch Thiển bây giờ không khác gì thú dữ khát máu,
anh phải cẩn thận.
Cô ngẩng mặt nhìn anh,
ánh mắt còn sáng hơn sao trên trời khiến Lục Hạo yêu thương.
.
Anh vuốt má cô cưng chiều.
.
- Ngốc quá,
anh còn phải sống với em đến trăm tuổi chứ.
Đừng suy nghĩ lung tung.
.
Biết anh luôn có cách trấn an cô, Bạch Tư Vũ gác lại âu lo, ngoan ngoãn nằm trong lòng anh.
.
- Anh hứa đấy.
.
Lục Hạo đứng dậy bế cô lên.
- Đi ngủ thôi, còn thức là cái đầu nhỏ của em cứ nghĩ lung tung.
.
Bị anh trêu,
Bạch Tư Vũ cười khẽ,
quàng tay ôm cổ để anh bế vào phòng ngủ.
__________
Lúc A Nhất tỉnh dậy đã là chuyện của ngày hôm sau, giờ phút này trong phòng anh ta vừa được bác sĩ khám lại tổng quát.
Bạch Tư Vũ cũng cùng Lục Hạo ngồi trong phòng đợi, vì khi A Nhất tỉnh dậy anh ta nói với La Chí rằng muốn gặp cả Lục Hạo và Bạch Tư Vũ.
Bác sĩ đi ra gật đầu nói với Lục Hạo.
- Tốt rồi,
may mắn không sốt không cần đến bệnh viện, tịnh dưỡng tốt là được.
Lục Hạo gật đầu nhìn bác sĩ rời đi, anh nắm tay Bạch Tư Vũ đi vào.
La chí ngồi dựa lưng vào thành giường, sắc mặt khá kém nhưng xem như cũng đã vượt qua cửa tử.
A Nhất nhìn Lục Hạo, Bạch Tư Vũ còn có La Chí đứng sau lưng, giọng hơi khàn khàn.
- Anh Hạo, La Chí cám ơn hai người đã cứu Tôi, A Nhất Tôi nợ hai người một mạng.
Lục Hạo không xem nặng vấn đế ơn nghĩa, anh hỏi vào trọng điểm.
- Cậu muốn gặp Tôi và Tư Vũ chắc có vấn đề cần nói.
Vết thương trên người anh ta vẫn còn đau nhức,
nhưng vẫn cố gắng không làm mất thời gian.
Lục Hạo thấy anh ta nhăn mặt, có chút khó khăn.
- Cậu chưa được khỏe,
nghỉ ngơi khi khác nói cũng được.
.
- Không được,
Anh Hạo Tôi không sao.
A Nhất lắc đầu hít thở sâu, trên khuôn mặt tràn ngập lo lắng còn có đau lòng.
- Anh Hạo cầu xin anh cứu lấy Tư Sở,
cô ấy đang bị Bạch Thiển giam lỏng, đánh đập hành hạ chẳng biết cô ấy gắng gượng được bao lâu.
Tôi cầu xin anh. Truyện Lịch Sử
Bạch Tư Vũ nhìn Lục Hạo, không nghĩ Trác Tư Sở hiện tại lại rơi vào tình huống thảm thương như thế này.
Hai người không lên tiếng nghe A Nhất nói tiếp.
- Trong tay cô ấy có bằng chứng tội phạm của Bạch Thiển, đêm qua chút nữa tôi đã lấy thành công chỉ tiếc là Bạch Thiển về kịp.
.
Anh ta nhìn qua Bạch Tư Vũ.
.
- Cô Bạch có phải bao năm qua cô luôn đi tìm kẻ giết chết ba mẹ mình đúng không?
????????????⬅️⬅️⬅️