Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 49,694,570
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Teen
     
     

Thật ra thì, đối với tâm tình của Nhiếp phu nhân, Diệp Oản Oản có thể hiểu được. Nếu thay đổi vị trí cho nhau, nếu như mình là Nhiếp phu nhân, nhìn thấy Đường Đường bởi vì chính mình mà chung sống không hòa thuận với mẹ ruột như vậy, có lẽ cũng sẽ có tâm tình như thế…

Nhưng, chẳng hiểu tại sao, trong lòng của nàng, lại mơ hồ có chút đau nhói, phảng phất như bị người ta dùng lưỡi dao sắc bén chậm rãi cắt qua.

"Đủ rồi chưa?" Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Danh đi tới bên người Diệp Oản Oản, mặt đầy vẻ nghiêm túc.

"Ngươi nói cái gì?" Nhiếp phu nhân khẽ nhíu chân mày một chút.

"Tôi hỏi các người đã đủ hay chưa?" Nhiếp Vô Danh nói: "Các người đang làm cái gì vậy?"

"Ngươi nói lại cho ta nghe!

!

" Trong mắt Nhiếp phu nhân toát lên vẻ tức giận.

"Con nói ả ta, không nói mẹ, mẹ, xin mẹ đừng dính vào!

" Nhiếp Vô Danh nói xong, nhìn cô gái đang tỏ vẻ đầy ủy khuất kia: "Nhiếp Vô Ưu, con mẹ nó ngươi chính là cần ăn đòn!

! Ta cho ngươi biết, hiện tại còn tỏ vẻ đáng thương ở nơi này? Mới vừa rồi dùng ánh mắt gì nhìn Diệp tiểu thư đấy!

? Cái mặt khinh miệt và coi thường kia là có cái ý gì?

Khoảng thời gian này đều là nàng chăm sóc Đường Đường, móc tim móc phổi, Đường Đường về nhà đều không thể quên được nàng! Chuyện này chứng minh người ta đối xử với Đường Đường cực kỳ có tâm, đối với Đường Đường đầy đủ tốt!

! Ngươi thì sao?!

Ngươi làm gì rồi hả? Lúc trước ta làm sao còn không biết ngươi có thể giả bộ như vậy đây? Ngươi con mẹ nó bây giờ còn biết lăn về nhà? Sớm đã làm gì? Có tin hay không, trở về ta cắt đứt chân của ngươi?"

"Ca...

. Ta.

.

.

" Nữ tử muốn nói gì.

Nhưng mà, Nhiếp Vô Danh lại vung tay lên: "Ông nội ngươi! Ta cho ngươi biết, ta thật sự nổi giận, ta nổi giận sẽ có cái dạng gì, ngươi đi hỏi Nhất Chi Hoa bọn họ một chút!

"

"Đội trưởng nổi giận lên, đó là chính là núi lửa bùng nổ.

.

.

!

! Trừ mình ra, ai cũng đánh.

.

.

!

!

" Nhất Chi Hoa thấp giọng thì thầm.

"Ta cho ngươi biết Nhiếp Vô Ưu, ngươi đàng hoàng một chút cho ta! Dù cho ta bị coi thường, chờ ta trở về, ngươi chờ xem, có tin ta hay không ta đem Đường Đường mang về đưa cho Diệp tiểu thư, để cho ngươi mãi mãi cũng không thấy được?" Nhiếp Vô Danh lạnh lùng nói.

Lời này vừa nói ra, con ngươi của Đường Đường bỗng nhất thời sáng lên. Cho tới bây giờ thật không ngờ người cậu không đáng tin cậy này còn có một mặt đầy nam tính đến như vậy…

"Ngươi dám!

" Nhiếp phu nhân bị Nhiếp Vô Danh chọc cho nổi giận.

"Mẹ, tính khí con thế nào mẹ đã quá biết! Thiên hạ này liền không có chuyện gì Nhiếp Vô Danh này không dám làm! Bây giờ con nói với mẹ một chút, mới vừa rồi mẹ nói với bằng hữu con cái gì? Muốn hồi báo cái gì cũng đều được? Mẹ cho rằng bằng hữu của con là người nào? Mẹ đừng có nói chuyện, bây giờ nghe con nói, OK?"

Nhiếp Vô Danh trong nháy mắt chặn họng Nhiếp phu nhân, tiếp tục nói: "Lại còn nói hồi báo gì cũng đều được!

! Con, một người đàn ông, nghe cũng đều không chịu nổi! Mẹ làm cái gì vậy? Là bằng hữu của con, lúc con đang còn chui rúc nơi gầm cầu, ra tay giúp đỡ chăm sóc cho Đường Đường! Mẹ bây giờ nói như vậy, mặt mũi con biết để vào đâu?

Nhiếp Vô Danh này xem thể diện của mình còn quan trọng hơn cả tính mạng. Dù mẹ coi như có là mẹ con, mẹ cũng không thể làm cho con mất mặt như vậy được! Mẹ có tin hay không, lần này con về nhà lập tức dẫn Đường Đường mang đi, sau đó cũng học tập con gái bảo bối của mẹ bỏ nhà ra đi! Ngược lại mẹ cũng đã từng hưởng qua tư vị con gái bỏ nhà đi, nhưng con trai bỏ nhà đi vẫn chưa trải nghiệm bao giờ, thấy thế nào?"

Nhiếp Vô Danh hỏa khí khá lớn, hoàn toàn không cho Nhiếp phu nhân bất kỳ thời gian để đáp lời.

Vào giờ phút này, Nhiếp phu nhân suýt chút nữa bị Nhiếp Vô Danh chọc cho giận đến bất tỉnh.

Nguyên bản Nhiếp phu nhân còn muốn nói gì, nhưng lại lập tức bị Nhiếp gia Tam tiểu thư kéo lại: "Mẹ.

.

. Đại ca tính tình như thế nào, mẹ hiểu rõ hơn bất kỳ ai!

! Cái này không phải là di truyền từ mẹ sao? Hiện tại đại ca đang bực bội, mẹ muốn không thuận theo anh ấy.

.

. Chỉ sợ.

.

. Chúng ta ai cũng không can được! Đến lúc đó đại ca trở lại, thật sự có thể làm ra được loại sự tình này.

.

.

"